Thuẫn kích
Chương 323 : Chín tiếng vang lên, chấn động thượng thiên, chín bước vang lên, chấn động đại địa
Khí thế, đây là một môn học vấn vô cùng cao thâm, cùng với phù văn giống nhau, thế giới này người hiểu được cũng không nhiều.
Khí thế cùng năng lượng bất đồng, nếu như nói năng lượng tồn tại là dùng đề đả thương, như vậy khí thế là một loại trạng thái, xác thực mà nói khí thể cũng không có bất cứ tính chất công kích gì, nhưng khí thể có thể áp chế ý chí của một người, trước khí thể cường đại, người bình thường thậm chí ngay cả đứng cũng không đứng được, một khi ý chí bị khí thể đối phương áp đảo, như vậy không cần phải chiến đấu nữa.
Ba người Mã Viên dường như cùng tu luyện một loại khí thế, quanh người huyết vụ nồng đậm, quanh người từng đạo huyết sắc phong long không ngừng điên cuồng gào thét, có người bình thường ý chí thậm chí bị phá hủy, nhất thời run rẩy nằm trên mặt đất.
Ba người Mã Viên tiếp tục đi tới, tiếng bước chân vẫn vô cùng thong thả như trước, mà mỗi bước đi của bọn họ, huyết vụ quanh người càng đậm thêm vài phần, từng đạo huyết sắc phong long quanh người càng thêm điên cuồng.
Đối diện, trong ánh mắt của Lam Tình xuất hiện sự phẫn nộ, nội tâm thì thầm: hỗn đản đáng chết, ta thật vất vả lắm mới gặp được hắn, người hết lần này tới lần khác lại chọn lúc náy đi tới phá rối!
Vù vù một tiếng vang lên, một đạo ngũ thải quang mang quấn quanh người Lam Tình lao lên tận trời, trong nháy mắt, dưới chân nàng xuất hiện năm bóng dáng màu sắc rực rỡ, rồi sau đó điên cuồng xoay tròn che chở Lam Tình.
So với Lam Tình, Tiết Thiên Diệp càng thêm tức giận, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng như băng, cắn răng gầm lên một tiếng. "Hỗn đản!" Tiếng quát vừa dứt, không khí xung quanh trong nháy mắt liền bị đóng băng, lấy nàng làm trung tâm, một khí tức lạnh như băng nhanh chóng hướng ra bốn phía lan ra, không tới giây lát, xung quanh đã trở thành một thế giới băng, sư phụ của nàng là một vị cao nhân ở Băng Phong đảo, nàng tu luyện tự nhiên là băng chi kết giới.
Quanh người Đệ Nhị Linh xuất hiện ánh sáng thánh khiết màu trắng sữa, khí tức thần thánh lan tràn ra, nhưng lại lạnh như băng.
Giờ phút này Helen nhìn như đứng ở nơi đó, nhưng lại giống như biển rộng đang rít gào nổi sóng, từng cơn sóng lớn cuồn cuộn đánh tới, phảng phất như biển gầm vậy làm cho người ta hít thở không thông. Mọi người đang tụ tập tại nghiễm tràng Prague nhìn thấy một màn này, nội tâm rung động không thôi, không nghĩ tới không chỉ có khí thế của đám người Mã Viên là cường đại, mà khí thế của Lam Tình tứ nữ cũng làm cho người ta kinh ngạc không thôi, nhưng mà, làm cho bọn họ khiếp sợ cùng khộng thể tin được chính là nam tử gọi là Tang Thiên kia, hắc y Tang Thiên kia chính là cứ lẳng lặng đứng như vậy, thậm chí ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn ba người Mã Viên đã đi tới trước mặt, mà ngẫng đầu nhìn thánh Prague ở phía trên, hắn đang nhìn cái gì? Vấn đề này, không người nào biết, bởi vì bọn họ căn bản không thể giải thích một màn đang nhìn thấy hiện tại.
Nhìn thấy Tang Thiên bình tĩnh đứng đó, cơ hồ không giống một người bình thường, nhưng chính là như một người bình thường vậy, lúc này hắn giống như người ngoài cuộc vậy, mặc kệ huyết sắc phong long của ba người Mã Viên điên cuồng như thế nào, hay là băng phong kết giới của Tiết Thiên Diệp, hay là biển gầm đang điên cuồng của Helen, nhưng tất cả đều không ảnh hưởng chút nào đến Tang Thiên, cho dù là một chút cũng không, giống như hắn căn bản không có tồn tại vậy. Nói thì chậm, nhưng diễn ra thì nhanh, tất cả đều chỉ phát sinh trong vài giây ngắn ngủi mà thôi.
Một bộ hắc y, Tang Thiên mà đứng, hắn ngầng đầu lên nhìn Prague hoàn tòan bao phủ trong phù văn trận, trong đó có một cái phù văn trận đặc thù làm cho hắn chú ý, cái phù văn trận này từng xuất hiện tại hai kiến trúc, một là cung điện Prague, hai là câu lạc bộ Yêu Nguyệt, hơn nữa câu lạc bộ Yêu Nguyệt còn có một chút điểm tinh quang bị hút ra, rồi sau đó thông qua hành văn nhị chiếnm truyền đến cung điện Prague, xem tới đây, Tang Thiên nhíu mày thật sâu, tình huống so với trong tưởng tượng của hắn còn phức tạp hơn một chút, phải xử lý nhanh lên mới được. Nghĩ tới điều này, Tang Thiên lúc này mới thản nhiên nhìn thoáng qua ba người Mã Viên đang chậm rãi đi tới phía trước.
Mục đích của Tang Thiên đi tới Prague vô cùng rõ ràng, hắn đối với những người này ngay cả một chút húng thú cũng không có, ngay cả liếc mắt nhìn một cái cũng không có hứng, lập tức, nhấc chân đi tới. Một cước hạ xuống đất.
Trong nháy mắt, nội tạm tất cả mọi người tu tập tại Prague đột nhiên trầm xuống, đám người Tiết Thiên Diệp, Lam Tình cùng giống vậy, chuyện gì xảy ra? Ngay lúc mọi người kinh ngạc, ầm! Một âm thanh vang lên, không biết từ địa phương nào truyền đến. Âm thanh gì vậy!
Mọi người không biết, tiếp theo, lại là một âm thanh trầm hưởng vang lên, âm thanh này vô cùng cổ quái, làm cho mọi người hô hấp khó khăn, ngực không chịu nổi, không người nào biết chuyện gì xảy ra, nhưng bọn họ nhìn thấy người thanh niên hắc y kia đang đi về phía trước. Bước chân thứ ba hạ xuống mặt đất. Ầm ầm ầm!
Âm thanh trầm hưởng không ngừng vang lên, âm thanh vang xa, giống như tiếng sấm cuồn cuồn vậy, nhưng không phải là sấm sét trên trời, mà là đến từ dưói đất. Bước chân thứ tư hạ xuống.
Âm thanh âm ầm ù ù lại vang lên một lần nữa, lần này càng mạnh hơn, âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, làm cho mọi người rung động không thôi, Mã Viên đối diện cũng lặng người, đang muốn đem khí thể của mình phóng thích ra đến tần cùng, mà lúc này, bước chân thứ 5 của Tang Thiên đã hạ xuống đất. Ầm ầm âm thanh như tiếng sấm vang lên bên tai mọi người.
Bên trong nghiễm tràng Prague, từng đạo huyết sắc phong long quanh người Mã Viên giờ khắc này đột nhiên bị phá hủy, bịch một tiếng, một đạo huyết sắc phong long bị phá hủy, lại tiếp một đạo tiếp một đạo, trước sau không tới hai giây, hơn mười đạo huyết sắc phong lòng đã bị phá hủy hoàn toàn.
Ba người Mã Viên sắc mặt cực kỳ khó coi, nhưng lại không có lộ ra vẻ sợ hãi, ngược lại càng cười lớn:" Ngươi đúng là làm cho ta một sự vui mừng lẫn sợ hãi không nhỏ!! Hừ! Ta muốn xem xem người còn có bản lãnh gì!" Dứt lời, hắn quát lên một tiếng, đột nhiên dậm chân một cái, dưới chân hắn huyết quan bắt đầu xuất hiện.
Ba ba!
Hai người phía sau Mã Viên cũng đồng thời dậm chân, huyết quang cũng bắt đầu xuất hiện.
Tang Thiên không thèm để ý đến, thậm chí ngay cả nhìn một cái cũng không thèm một cái, bước chân thứ sáu hạ xuống.
Ầm ầm ù ù.
Lần này không chỉ có âm thanh tiếng sấm từ dưói đất vang lên. Mà ngay cả mặt đất cũng rung lên.
Quỷ dị chính là, tất cả mọi người tụ tập bên ngoài nghiễm tràng Prague lại không có một chút ảnh hưởng nào, chỉ có giải đất trung tâm xung quanh Tang Thiên là rung lên.
"Tại sao có thể như vậy. Ta...ta đứng không vững!" Hai người phía sau Mã Viên vô cùng hoảng sợ, Mã Viên cũng vậy, hắn không thể giải thích, bằng vào tu vị của bản thân cho dù là động đất cấp mười mấy, bản thân cũng không sợ hãi, mà giờ phút này mặt đất chỉ là hơi rung lên, tại sao lại đứng không vững. Bước thứ 7 của Tang Thiên đã hạ xuống.
Mặt đất càng rung mạnh hơn, nội tâm ba người Mã Viên đột nhiên trầm xuống, cảm giác lúc này giống như bầu trời đột nhiên xập xuống trên đầu mình vậy, phù phù! Phù phù! Ba người Mã Viên không thể kiên trì được, chỉ cảm thấy yết hầu ngọt nọt, miệng phun máu tươi, quỳ xuống trên mặt đất.
"Ngươi...ngươi..." Mã Viên vừa mới nói ra một chữ, bước chân thứ 8 của Tang Thiên đã hạ xuống, ba người Mã Viên căn bản không biết chuyện gì xảy ra, cả người bắt đầu run rẩy lên theo mặt đất, mỗi một lần rung lên, Mã Viên đều là miệng phun ra máu tươi, một lần run rẩy, một lần hộc máu, cứ như vậy mà tuần hoàn.
Tang Thiên một mực đi tới phía trước, từ đầu đến cuối cũng không có liếc mắt nhìn ba người Mã Viên một cái, hắn cứ như vậy mà đi tới, rất là tùy ý, giống như tất cả mọi chuyện đang phát sinh đều không có liên quan đến hắn vậy.
Bứoc chân thứ 9 hạ xuống.
Bịch!
Thân thể ba người Mã Viên đang run rẩy hộc máu trực tiếp văng ra, giống như đạn bắn về phía chân trời vậy, ba người thống khổ kêu lên, cho đến khi biến mất. Chín tiếng bước chân của Tang Thiên vang lên, chín âm thanh vang lên, chấn động cả thượng thiên, chín bước chân, làm rung động cả đại đĩa. Người đâu?
Không biết? Bời vì lúc này không người nào đi chú ý tới ba người Mã Viên, bọn họ hoàn toàn ngây người hoảng sở nhìn thanh niên hắc ya kia đang hướng cửa thành Prague đi tới.
Nếu như nói lúc trước tiên về trụ sở lục bộ còn làm cho mọi người hoài nghi không thể tin tưởng, thì ngay lúc này khi tận mắt nhìn thấy một màn vừa rồi, sự hoài nghi đã không còn tồn tại, bọn họ cơ hồ đều đã nhận định, sợ rằng phá hủy lục bộ, giết chết đám người Dư Thiên Ngạo chính là hắn, Tang Thiên.
Nhớ tới tin tức cái chết của đám người Dư Thiên Ngạo, nội tâm mọi người liền từ khiếp sợ lập tức biến thành sợ hãi. Trong sân, không người nào có dũng khí lên tiếng, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Mười tên thủ vệ mặc nhuyễn giáp màu bạch ngân nhìn thấy Tang Thiên đi tới, bọn họ đều lui về phía sau, không dám mở miệng xem giấy thông hành, chỉ muốn tránh thật xa, ngay lúc Tang Thiên cùng tứ nữ bước qua cánh cửa đi vào thành, cả nghiễm tràng Prague vẫn tĩnh lặng.
Đột nhiên, Bang bang bịch ba tiếng vang lên, hình như có vật gì rơi xuống, mọi người nhìn lại, không phải là ba người Mã Viên sao? Chỉ là giớ phút này ba người Mã Viên cả người đều là máu tươi, giống như ba con chó nằm trên mặt đất vậy.
Tang Thiên đi trên con đường Prague, Lam Tình tứ nữ đi theo phía sau hắn, vẻ mặt của tứ nữ khác nhau, mấy lần muốn mở miệng, nhưng lại đều muốn nói lại thôi, Lam Tình, Tiết Thiên Diệp, hai người biết Tang Thiên từ lâu, cho dù đã đoán ra được tu vị của Tang Thiên có thể rất cao, nhưng rốt cuộc cao bao nhiêu, hai người đều vô cùng mờ mịt.
Đối với hai nàng mà nói, Tang Thiên vẫn là một điều bí ẩn, hai nàng đều muốn giải được câu đố này, nhưng càng lúc càng phát hiện một điều mới mẻ gì đó, lại càng trầm sâu vào trong đó, so với Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp, Đệ Nhị Linh cùng Helen biết Tang Thiên thời gian cũng không dài, Nhị Linh cúi đầu xuống không biết đang suy nghĩ gì, mà Helen cả người tựa hồ cũng đang chìm vào trong rung động mới vừa rồi, cúi đầu, lẩm bẩm, Tang Thiên thật sự quá cường đại. Nội tâm Helen giờ phút này đã không có cách nào hình dung ra đưôc, chỉ cảm giác được nam nhân trước mắt này thật sự là mạnh mẽ có chút thái quá. "Các cô. Đi dao chơi trước đi." Tang Thiên dừng lại nói:" Ta còn có một chuyện phải xử lý." Kỳ lạ là, tứ nữ đồng thời gật đầu. "Gặp lại sau." Dứt lời, Tang Thiên lắc mình rời đi.
Nhìn thân ảnh của Tang Thiên dần dần biến mất trong màn đêm, Tang Thiên có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó theo sau các nàng rời đi.
Trong thành Prague có nhất nhiều kiến trúc văn minh khác nhau, ngay lúc này, Lam Tình tứ nữ đang tập trung bên trong tòa thành, đều tự ngồi trên ghế salon, một vị bà bà trong tòa thành đi tới bưng cho mỗi nàng một chén Prague uẩn nhưỡng.
"Bà bà, các tỷ muội khác còn chưa có đến sao?" "Chưa tới, bốn người các cô là tới đầu tiên, bọn họ có thể còn môt lát nữa mới tới, Nhan trưởng lão bảo ta nói cho các cô, đợi ở trong tòa thàng, nàng lập tức qua." "Nhan tỷ tỷ đã tới?" "Uh, nàng đang đi xử lý chuyện, xong viễc sẽ trở lại."
Sau khi nói chuyện với tứ nữ một lát bà bà liền rời đi, Tiết Thiên Diệp đột nhiên nghĩ tới điều gì đó. "Helen, cô làm sao quen với Tang Thiên vậy?"
"Hì hì." Nghe được cái tên Tang Thiên này, Helen dường như đặc biệt hưng phấn, thần bí cười cười, hai tròng mắt chớp chớp nói:" Hắn thế nào?" "Tạm được." "Hì hì!" Helen mỉm cười đắc ý, nói:" Đó là nam nhân của ta!" Phốc!
Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp đang uống Prague nghe thấy lời của Helen, lập tức phun hết toàn bộ trong miệng ra ngoài, hai người đồng thanh hỏi:" Là nam nhân của cô?" "Đúng vậy! Có chuyện gì sao?" Helen nhún vai. "Ta chuẩn bị cho hắn làm nam nhân của ta." Tiết Thiên Diệp cầm khăn tay xoa xoa miệng, lẩm bẩm nói:" Ta kháo!"
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
18 chương
195 chương
153 chương
152 chương
143 chương