Thuẫn kích
Chương 236 : Mật mưu
"Dạo gần đây có không ít tên súc sanh lén lút đi vào trong tháp thi đấu, cố gắng xông vào xem xét năng lượng biến dị, bất quá những tên súc sanh này đều chết hết, hẳn là đều bị bang cẩu tạp chủng trong tháp thi đấu xử lý, bang cẩu tạp chủng này từ ba ngày trước đã hoàn toàn phong bế tháp thi đấu. Bất quá, vào ngày mai, sẻ có một đám người xông lên, để xem xem bọn bang cẩu tạp chủng kia ứng phó như thế nào."
Thái Sơn nhấm nháp hương vị của thiên niên hỏa, trước sau không tới một phút đồng hồ, một chai thiên niên hỏa đã vào trong bụng của hắn, hắn tựa hồ cũng không có ngại Tang Thiên cùng Chu Du Liệt bên cạnh là hai ngoại nhân, tiếp tục nói tiếp.
"Mấy năm nay bang cẩu tạp chủng vẫn ở trong tháp thi đấu thần thần bí bí, lão tử đã sớm đoán bọn họ nhất định là đang làm cái gì đó rồi. Nhưng không nghĩ tới trong tầng 10 tháp thi đấu dĩ nhiên lại có năng lượng biến dị! Bang cẩu tạp chủng này vẫn một mực chiếm làm của riêng."
"Ha ha! Ngươi làm sao biết tầng mười tháp thi đấu nhất định có năng lượng biến dị? Vạn nhất đây là tin tức giả thì sao?"
Bà chủ nhìn sang phía bên cạnh, phát hiện Tang Thiên đang cúi đầu, nhíu mày lại, giống như đang suy nghĩ cái gì đó.
"Ha ha! Lão tử mặc dù không biết ai cố ý tung tin này ra, bất quá..." Thái Sơn nở nụ cười quái dị:" Ngươi và ta đều là người trong thành phố Borlundo này, có vài thứ, tin tưởng mọi người đều hiểu rõ trong lòng, huống hồ bà chủ tựa hồ so với ta phải biết sớm hơn. Lão tử biết, ngươi tuyệt đối biết. Lão tử không biết, ngươi cũng khẳng định biết." Vừa nói, Thái Sơn nghiên đầu dò xét, lại hạ giọng nói:" Hơn nữa, bảo tiêu của Vô Thượng thiên đường ngươi tựa hồ cũng không đơn giản?"
"Bảo tiêu của Vô Thượng thiên đường ta làm sao?" "Ha ha, bà chủ. Ta nói rồi có một số việc ngươi trong lòng đều hiểu rõ, đừng nói với lão tử cái gì bí kỹ thiết thi, cái này chỉ có thể lừa gạt được mấy tên tiểu tử ngu ngốc mà thôi, mặc dù lão tử chưa từng nhìn thấy bí kỹ thiết thi, nhưng ngươi cũng đừng quên trước kia lão tử làm cái gì, bảo tiêu của ngươi tuyệt đối không phải là tu luyện bí kỹ thiết thi, mà là..., ha ha ha."
Thái Sơn thảnh thơi tiếp tục nói, bộ dáng mười phần ác nhân:" Lão tử trước kia còn hoài nghi người cùng bang cẩu tạp chủng trong tháp thi đấu là một người, bất quá, sau này nghĩ lại, cũng không phải là chuyện như vậy. Ngươi khẳng định đã sớm biết chuyện về năng lượng biến dị, lấy tính cách của bà chủ ngươi, hẳn là sẽ không cùng bọn họ thông đồng làm bậy, mà sẽ hung hăng chèm ép bọn bang tạp chủng đó, lúc này mới có được bảo tiêu thiết thi của Vô Thượng thiên đường. Ta nói có đúng không?"
Bà chủ vẫn với tư thái quyến rũ xinh đẹp như trước, nhưng thần sắc lúc này lạnh nhạt vô cùng, thật sự không thể đoán ra trong nội tâm nàng giờ phút này đang suy nghĩ cái gì. Ôn nhu nói:" Đúng vậy thì sao? Không phải thì như thế nào? Ta nói Thái Sơn ngươi, ngươi từ khi nào thì học được cách nói lòng vòng vậy, nói đi, tìm lão nương rốt cuộc có chuyện gì?"
"Ha ha ha ha!" Thái Sơn ngửa đầu cười lớn, một đôi mắt hổ trừng lên nhìn chằm chằm Chu Du Liệt bên cạnh quát:" Mập mạp. Cho ngươi 10s đồng hồ, lập tức cút đi cho ta."
"Ách!" Chu Du Liệt không nghĩ tới thằng nhãi này lại đột nhiên nói ra một câu như vậy.
"Chu mập mạp, lời nói kế tiếp của ta. Ta khuyên ngươi vẫn là không nên nghe. Lão tử cũng là vì tốt cho ngươi. Hai tên hỗn đãn bên kia hẳn là đồng bạn của ngươi. Tin tưởng ngươi hẳn là không muốn ăn đồ trong miệng của Thái Sơn ta." Chu Du Liệt thuận thế nhìn lại, rõ ràng là đám người Đông Phương Thần cùng Bạch lão.
Chu Du Liệt cũng không ngu, chỉ là thầm than Thái Sơn này lợi hại, vốn tượng rằng Thái Sơn này tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản, không nghĩ tới lại khôn khéo đến như vậy, lắc đầu, cùng Tang Thiên nói lời tạm biệt rồi rời đi.
"Thái Sơn ơi là Thái Sơn, ta trước kia đúng là đã nhìn lầm ngươi."
Bà chủ quái dị nói.
Thái Sơn cười lớn một trận:" Ngươi cho rằng lão tử cả ngày chỉ biết chơi đùa với cô nương sao, ở Borlundo này mỗi ngày phát sinh chuyện gì, lão tử có gì mà không biết?" Nhìn Tang Thiên một cái, Thái Sơn lại nói:" Ngươi tại Liên Bang làm cái gì, lão tử cũng có nghe nói qua, so với lão tử năm đó là nói đúng là không bằng, không sai, rất có tiền đồ, lần này nếu như ngươi đi theo lão tử, nhất định có thể phát tài, thực lực của ngươi vô cùng không tệ, tuyệt đối có tư cách đó. Như thế nào? Có làm hay không?"
Bà chủ nhìn Tang Thiên, trong lòng hơi nghi hoặc, càng không rõ lắm hiện tại Tang Thiên đang nghĩ cái gì, mặc dù tiếp xúc với Tang Thiên thời gian không dài lắm, nhưng lời đồn đại về Tang Thiên, nàng trên cơ bản cũng biết một ít, hơn nữa chuyện vừa rồi mới xảy ra, càng làm cho bà chủ tuyệt đối tin rằng người này tuyệt đối không kiêng nể bất cứ gì, ngươi như thế, không nằm ngoài hai loại, một loại là trí giả mưu tính sâu xa lo nghĩ rộng, cho dù chuyện tình gì phát sinh cũng nằm trong khống chế của hắn, mà một loại khác là hắn có thực lực thông thiên, cường đại đến độ không để bất luận kẻ nào vào trong mắt.
Hai loại người này, Tang Thiên thuộc về loại nào? Trước mắt bà chủ còn không thề biết.
Tang Thiên đứng dậy, ngáp một cái, duỗi người, lắc đầu:" Các ngươi trò chuyện tiếp đi, ta có chút buồn ngủ."
Uh?
Vô luận là bà chủ hay là Thái Sơn đều ngẩn ra. Nhìn Tang Thiên xoay người muốn rời đi, bà chủ cười nói:" Thời gian vẫn còn sớm, tại sao lại mệt nhọc như vậy, đệ đệ tốt, đêm nay ta đã chuẩn bị cho ngươi vui mừng lẫn sợ hãi."
Thái Sơn cũng là vừa từ chỗ thuộc hạ biết được thân phận của Tang Thiên, thực lực cường hãn gần đến cấp 10, có thể kéo theo tên gia hỏa này, thì đối phó với đám người trong tháp thi đấu cũng dễ dàng hơn, nhưng không nghĩ tới tiểu tử này lại không nói lời nào, xoay người rời đi. Hắn ***, buồn cười.
Lúc này Thái Sơn liền đứng dậy, vung tay lên, cánh tay to lớn hung hăng đè lên vai Tang Thiên:" Tiểu bằng hữu, thời gian vẫn còn sớm, gấp cái gì, để ta tìm cho người hai cô em bồi tiếp ngươi."
Tang Thiên quay đầu lại, ánh mắt xẹt qua bàn tay to lớn trên vai mình, rồi dừng lại trên mặt Thái Sơn, cười nói:" Hôm khác sẽ nói chuyện tiếp, ta tin tưởng sau này chúng ta sẽ có cơ hội trở thành bàn bè hợp tác tốt."
Bạn bè hợp tác?
Thái Sơn có chút không thể giải thích, ngay trong lúc đang suy nghĩ. Đột nhiên cảm giác được một cổ tê dại từ trên cổ tay truyền tới, phảng phất như có một dòng điện chạy qua tay vậy. Trong nháy mắt liền truyền vào khắp toàn thân, giờ khắc này, Thái Sơn nhịn không được mà rùng mình một cái. Trong đầu hoàn toàn trống rỗng, lối suy nghĩ trong nháy mắt bị đông cứng lại. Đột nhiên, hắn tỉnh táo lại, mà Tang Thiên đã xoay người rời đi.
Chuyện gì xảy ra?
Thái Sơn cũng không biết, nhưng chung quy cảm giác được thân thể có chút không thích hợp, về phần chỗ nào không thích hợp trong lúc nhất thời có chút không thể nói ra, nhìn Tang Thiên rời đi. Thái Sơn thầm nghị con mẹ nói thật sự là tà môn, cân nhắc suy nghĩ nếu có thể kéo hắn gia nhập, đến lúc đó có thể là nhân tố phát sinh chuyện không thể.
Bà chủ cũng nhìn theo bóng lưng của thanh niên hắc y rời đi, trong lòng có trăn ngàn cảm xúc, mới vừa rồi xảy ra chuyện gì, nàng cũng không biết rõ, chỉ mơ hồ nhìn thấy Tang Thiên nhìn như chỉ lấy tay nhẹ nhàng điểm lên tay Thái Sơn, bởi vì thật sự rất nhanh, nhanh đến nỗi làm cho bà chủ chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy một cái bóng mơ hồ mà thôi.
Xoay người nhìn Thái Sơn, tựa hồ cũng không có gì khác thường, cái này, càng làm cho bà chủ thêm nghi hoặc, nàng vô cùng hoài nghi có phải Tang Thiên đã làm gì đối với Thái Sơn không, nhưng lại không thể xác định được, Thái Sơn này thực lực vô cùng cường hãn, cho dù động thủ cước. Thái Sơn cũng không thể không phát hiện ra được?
Vô Thượng thiên đường. Phòng chí tôn.
Một nữ nhân mặc váy ngủ lẳng lặng đứng trước cửa sổ, dung mạo xinh đẹp của nàng không thể không làm cho người ta than thở, xinh đẹp hoàn mỹ cơ hồ không chút tỳ vết, vẻ đẹp của nàng, không phải la sự khuynh thành của Lam công chú, không phải là yêu nhan của Nhiễm Linh, càng không phải là sự xinh đẹp của bà chủ, mà là một loại ung dung tao nhã cao quý, làm cho người ta có một loại cảm giác, nàng như một vị nữ hoàng nắm trong tay thiên hạ, làm cho nội tâm người ta sinh ra cảm giác kính sợ, không thể nghi ngờ, nàng lẳng lặng đứng ở nơi đó, lại giống như chưa từng tồn tại vậy, rất mờ ảo cũng rất hư vô, vô cùng quỷ dị.
Trong lòng nàng đang ôm một con mèo màu đen. Con mèo này lười biếng dựa vào trong lòng nàng, miêu miêu kêu không ngừng.
Bàn tay ngọc mềm mại nhỏ nhắn của nàng nhẹ vỗ về đầu hắc miêu, âm thanh nhẹ nhàng sâu kín từ đôi môi hồng nhạt của nàng phát ra:" Ha ha, người nào cho ngươi thừa dịp ta không có ở đây lén lút chạy đi lung tung, lần này bị người ta bắt được, cũng xem như dành cho ngươi một bài học."
Miêu miêu!
Hắc miêu kêu lên hai tiếng, giống như đang làm nũng vậy.
"Uh? Ngươi nói là, máu của hắn tuyệt đối là độc nhất vô nhị? Nếu như ngươi có thể uống một chút máu của hắn linh trí có thể mở ra toàn bộ? Ha ha, là vạn linh huyết? Hay là giao ma huyết? Chẳng lẽ là thượng cổ huyết mạch? Uh? Cũng không phải? Ngươi cũng không biết sao? Dù sao máu của hắn cũng rất đặc thù? Ha ha, chuyện này ta sẽ lưu ý, hiện tại tựa hồ có một vị bằng hữu tới."
Âm thanh của nàng vừa dứt, ngoài cửa sổ, trong màn đêm giữa không trung xuất hiện một đạo thân ảnh mơ hồ, thân ảnh tuy là rất mơ hồ, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng thần thánh, xung quanh có chút ánh sáng nhạt màu trắng, làm cho nội tâm người ta sinh ra cảm giác sùng bái.
"Quả nhiên là ngươi."
Trong hư không, âm thanh của bóng dáng thần thánh kia nhẹ nhàng vang lên.
"Ta cũng không nghĩ là ngươi sẽ tới." Nữ nhân trong phòng cũng nhẹ nhàng trả lời, tựa hồ như hai lão bẳng hữu ân cần thăm hỏi nhau vậy:" Ta nhớ kỹ ngươi hình như từ lâu đã không để ý đến chuyện của Thánh Đường, tại sao lần này..."
"Đó là trước kia, huống hồ ta cũng chỉ tình cờ đúng lúc đi tới nơi này mà thôi." Bóng dáng thần thánh kia im lặng một lúc, lại nói:" Niếp Thanh Vân nếu như biết ngươi xuất hiện tại nơi này, ta nghĩ hắn khẳng định sẽ ngồi không yên."
"Ha ha." Nữ tử thản nhiên mỉm cười, nhưng vẫn không nói.
"Ngươi lần này nếu như đem bí mật Thông Thiên tháp vạch tràn, vậy là cho thấy lập trường của bản thân sao? Muốn cùng Niếp Thanh Vân chính thức đối đầu?"
"Có lẽ vậy."
Một hồi lâu, bóng dáng thần thánh trong hư không lại tiếp tục nói:" Chỉ là không biết nếu như bí mật Thông Thiên tháp thật sự bị lộ ra, có thể hay không ảnh hưởng đến sự lựa chọn của hội nghị thần thánh? Lời thỉnh cầu của vinh quang đỉnh không biết có thể thuận lợi không?"
"Chỉ có trời mới biết."
"Oh? Kỳ thật ta vẫn có một vấn đề muốn hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc là nghiêng về phía Cửu Thiên Các? Hay là câu lạc bộ Yêu Nguyệt? Nếu như là Cửu Thiên Các. Vì sao còn muốn tranh đoạt câu lạc bộ Yêu Nguyệt? Nếu như là câu lạc bộ Yêu Nguyệt? Vì sao còn muốn ngăn cản Niếp Thanh Vân?"
"Tự nhiên là Cửu Thiên Các." Nữ tử thản nhiên trả lời.
"Vậy ngươi vì sao còn muốn tranh đoạt câu lạc bộ Yêu Nguyệt?" "Chỉ là muốn biết rõ một số việc mà thôi."
"Là chuyện của Yêu Nguyệt*?" Bóng dáng thần thánh hỏi.
(*: các bạn chú ý đây là nói hỏi về vương tọa Yêu Nguyệt chứ không phải về câu lạc bộ Yêu Nguyệt, một cái là tên người một cái là tên câu lạc bộ.)
Nữ tử cũng không có tiếp tục trả lời chỉ thản nhiên mỉm cười.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
27 chương
128 chương
2375 chương