Thuẫn kích
Chương 194 : Hắn là cha ngươi?
Giọng nói lạnh buốt thấu xương tràn ngập sát khí chợt vang lên trong phòng khách, Alpha mặc đồng phục ngay ngắn màu trắng đứng dậy, hai mắt dừng lại ở chỗ Ác Nhân Cáp phía sau Tang Thiên. Mấy lần liên tiếp truy sát Ác Nhân Cáp đều kết thúc thất bại. Mặc dù hầu tước đại nhân không khiển trách, nhưng địa vị của Alpha trong bốn vị bá tước của điện Bạch Hổ càng ngày càng bị uy hiếp, cho dù nhìn từ góc độ nào, hắn đều phải giết chết Ác Nhân Cáp để củng cố địa vị của chính mình.
Ngay lúc tiếng Alpha truyền tới đại sảnh, mọi người sửng sốt, lúc này mới ý thức được lão già lưng còng kia là Ác Nhân Cáp nổi danh hiển hách.
Mọi người đều biết ai giết chết được ác nhân có thể giành được vinh quang từ Đỉnh Vinh Quang, vinh quang đại diện cho thân phận, đại diện cho địa vị, không ai không muốn giành được, thậm chí có mấy người kích động đã đứng dậy, nhìn như sẽ xông lên giành công lao đầu tiên. Ở đây cũng có nhân vật cấp trưởng lão của mười câu lạc bộ lớn của liên bang, bọn họ biết rõ giết chết Ác Nhân Cáp sẽ mang tới vinh quang. Nhưng bọn họ càng rõ, ở đây là thọ yến của Taylor Jia Ding, không thể tùy tiện động thủ, huống hồ bên mình Ác Nhân Cáp còn có một Tang Thiên thần bí.
Cả phòng khách không ít người đều ngo ngoe định hành động, hầu như ánh mắt mọi người lúc này đều đang tập trung ở Ác Nhân Cáp.
Ác Nhân Cáp mặc dù tự nhận thấy bản lĩnh cũng tạm, nhưng bị đông đảo cao thủ chăm chú nhìn vào, đáy lòng hắn vẫn không khỏi từng hồi run rẩy
Tang Thiên dẫn Ác Nhân Cáp tới, đó là điều Taylor Jia Ding không liệu tới, hắn vốn là muốn nhân cơ hội này lôi kéo quan hệ với người thần bí không ai biết tên Tang Thiên này. Không thành bạn, nhưng cũng tránh thành kẻ thù. Nhưng bây giờ Tang Thiên đưa Ác Nhân Cáp tới, nếu như làm trò lôi kéo quan hệ với Tang Thiên trước đám đông, há chẳng phải là đối nghịch với đám người ở đây sao? Huống hồ ở đây còn có Thánh Đường, tới lúc chuyện này truyền tới Đỉnh Vinh quang, há chẳng phải đeo lên mình tội danh bao che cho cá nhân sao?
Nghĩ như vậy, Taylor Jia Ding có chút hối hận đã mời Tang Thiên tới yến thọ. Điều khiến hắn càng nghi hoặc là Tang Thiên này rõ ràng biết hôm nay là thọ yến của mình, vậy mà còn dám mang Ác Nhân Cáp tới, hắn rốt cuộc là có ý gì?
Thoáng chốc trầm ngâm, Taylor Jia Ding đi tới đại sảnh, nhìn quanh mọi người rục rịch muốn hành động, cao giọng nói: “Các vị, hôm nay là sinh nhật của Taylor Jia Ding ta, hiện giờ thời gian vẫn còn sớm, trang viên ta đã chuẩn bị cho mọi người rất nhiều hoạt động tiêu khiển. Chư vị nếu có hứng thú, có thể dạo chơi bốn phía, đương nhiên, mọi người cũng có thể uống rượu thỏa thích ở đó, có bất cứ yêu cầu gì xin cứ việc nói.”
Ý trong lời nói của Taylor Jia Ding mọi người đều hiểu, chẳng qua là muốn nói với mọi người, ở chỗ ta có thể uống rượu, có thể du ngoạn, nhưng tuyệt đối không được động thủ.
“Tang tiên sinh, mời ngồi tự nhiên”
Phía trước trung tâm đại sảnh có ba bàn dành cho khách quý, một bàn trong đó vốn dành cho Tang Thiên, nhưng lúc thấy Ác Nhân Cáp bên cạnh Tang Thiên, Taylor Jia Ding cuối cùng đã phải từ bỏ, hắn không muốn đeo tội danh bao che cho cá nhân.
Tang Thiên gật gật đầu mỉm cười, nhắm mắt nhìn về một chiếc bàn còn trống, Ác Nhân Cáp theo sát phía sau, trên mặt không động thanh sắc, trong lòng lại vô cùng lo lắng, chính là khoảng cách nhỏ như vậy, nhưng là đề phòng lo lắng.Mắt liếc sáu phía tai nghe tám phương, đặc biệt là lúc đi qua Alpha, hắn lại càng nín thở, như một điều không tốt, vẫn nên xuống tay trước thì hơn.
“Đứng lại!”
Tiếng nói lạnh buốt thấu xương truyền tới, trong lòng Ác Nhân Cáp run lên. Chợt, khí thế quanh mình đột nhiên bắn ra. Hơi thở tà ác hầu như trong nháy mắt bao trùm cả đại sảnh, Ác Nhân Cáp vốn không phải người quá xúc động. Quả thực là cao thủ ở đây quá nhiều, nhiều tới mức khiến hắn không thể không lo lắng cho mạng nhỏ của mình.
Xẹt, xẹt , xẹt, không ít người trong đại sảnh lần lượt đứng dậy. Ác Nhân Cáp hôm nay giống như rơi vào bầy sói đói khát, ai cũng muốn cắn một miếng, ai cũng muốn độc chiếm, thấy Alpha lên tiếng quát dừng lại, mọi người đều không nhẫn nại được. Nếu như Ác Nhân Cáp bị người của Thánh Đường mang đi, như vậy Vinh quang không công đưa tới chẳng phải là sẽ mất sao?
“Ác Nhân Cáp, ngươi ngồi ở chỗ này.”
Bá tước Alpha ngồi ngay ngắn trên ghế, một tay đặt trên bàn, đôi mắt sát khí cũng không nhìn Ác Nhân Cáp, mà là nhìn chăm chú giơ tay lấy chén rượu hồng.
Không khí trong phòng khách bỗng trở nên trang nghiêm, mọi người đều nhìn chăm chú, Taylor Jia Ding đứng lẳng lặng ở đó, nhìn chăm chú, không nói gì. Nếu Thánh Đường muốn đánh giết Ác Nhân Cáp vào lúc này, hắn thật sự không có lý do để ngăn cản, đặc biệt là Alpha, bá tước của điện Bạch Hổ, Taylor Jia Ding mặc dù có chút quan hệ với hầu tước đại nhân của điện Bạch Hổ, nhưng càng biết sự độc ác của hầu tước đại nhân.
Tang Thiên dừng bước, xoay người, híp hờ mắt. Ánh mắt dịu dàng mà lại hiền lành lướt qua bá tước Lam Mị mỉm cười, lướt thẳng qua Alpha, ánh mắt dừng lại trên người Ác Nhân Cáp, chau mày hỏi: “Hắn là cha ngươi?”
Lời vừa nói ra, mọi người ở đó đều sửng sốt, kể cả người đương sự là Alpha và Ác Nhân Cáp cũng đang ngây ra.
Ác Nhân Cáp lắc lắc đầu
“Vậy ngươi đứng lại làm gì?” Nói xong, Tang Thiên xoay người tiếp tục bước đi.
Ác Nhân Cáp đã hiểu, khuôn mặt không khỏi hổ thẹn thất sắc, nếu là trước đây, có người dám nói với mình câu này, sớm đã ăn một cái tát rồi, nhưng đối mặt với tên ác ma này, hắn không dám, cho nên, chỉ đành để trong cổ nhấc chân tiếp tục bước theo.
Alpha căm phẫn nhìn bóng lưng Tang Thiên, ly thủy tinh bỗng chuyển động trong nháy mắt vỡ vụn, kỳ lạ là rượu trong ly lại không rớt một giọt, càng kỳ dị là những mảnh vụn của ly thủy tinh trong nháy mắt lại hồi phục như lúc ban đầu, ngẩng đầu lên, Alpha trực tiếp uống hết chỗ rượu đó, mọi người xung quanh hầu như đều có thể cảm giác thấy sát khí nồng nặc toát ra từ người Alpha. Lần trước lúc ở câu lạc bộ Lão niên, hắn đã từng ra tay thăm dò Tang Thiên, kết quả thăm dò là rất không thể lường trước được. Mà lần này điện Bạch Hổ chỉ có mình hắn tới, nếu ra tay, sợ là hoàn toàn không làm gì được, ngẫm nghĩ, Alpha lập tức thông báo tin tức này cho thuộc hạ của mình.
Thấy Tang Thiên ngồi xuống góc phía Tây của đại sảnh, Taylor Jia Ding không hiểu ra sao cả thầm thở ra một hơi. Trong lòng đang suy nghĩ xem lần này mời Tang Thiên tới thọ yến rốt cuộc là đúng hay sai? Cảm giác thấy không khí trong đại sảnh có chút trang nghiêm, hắn lắc lắc đầu, vội vàng cao giọng nói một đoạn thoại, thu hút sự chú ý của mọi người tới người mình.
Ngồi ở góc phía Tây, Tang Thiên ngồi vắt chéo hai chân, thưởng thức món ăn ngon và rượu trên bàn tròn.
Bên cạnh, cơ thể Ác Nhân Cáp đứng thẳng tắp, cúi đầu, lặng lẽ quan sát ánh mắt không tốt của mọi người xung quanh.
“Đúng rồi, ta vẫn luôn muốn biết, rốt cuộc là giết ngươi có thể đạt được vinh quang gì?”
Nghe vậy, Ác Nhân Cáp ngẩn ra, khóe miệng khẽ giật giật, phức tạp nhìn chằm chằm Tang Thiên, hồi lâu mới giọng buồn rầu trả lời: “Hân chương bảo vệ
“Huân chương bảo vệ? Vinh Quang này có tác dụng gì sao?”
“Đạt được vinh quang này, thân phận địa vị còn cao hơn nhiều so với kỵ sĩ vinh quang. Mỗi năm có thể lấy một số tiền không nhỏ từ quang vinh, hưởng thụ tất cả phúc lợi vinh quang này mang tới. lúc tháp vinh quang mở ra, có được quyền ưu tiên vào trong.
Tang Thiên gật gật đầu, cười giễu cợt một tiếng, “Nói như vậy tiểu tử ngươi vẫn rất đáng giá.”
Nhìn đôi mắt bình tĩnh mà không có chút dao động nào của Tang Thiên, lại nhìn bao ánh mắt mang sát khí nồng nặc xung quanh, Ác Nhân Cáp đột nhiên muốn khóc, hôm nay có thể sống sót rời khỏi đây hay không đều là số trời không biết thế nào!
“Tháp Vinh Quang bao lâu lại mở một lần?”
“Tháp Vinh quang ba năm mở một lần. Mỗi lần mở ra, bất kỳ kỵ sĩ nào của chư quốc Tinh Hải đều có tư cách vào trong.
“Oh? Tháp vinh quang mở thường xuyên như vậy sao?” Trong ấn tượng của Tang Thiên, tháp Vinh Quang vẫn đều là mười năm mở ra một lần, trầm ngâm trong nháy mắt, lại hỏi: “Trong tháp Vinh quang có vật gì vậy?”
“Rất nhiều bí kỹ cao thâm làm người ta mê hoặc. Còn có rất nhiều chất lỏng có công hiệu làm cường hoá cùng với đồ vật kỳ lạ cổ quái”
Tang Thiên gật đầu chìm trong suy nghĩ, hồi lâu, lại nói: “Ngồi đi, ăn chút đồ lót dạ đã, đợi tới lúc đánh nhau cũng có lực mà vung tay” , ý bảo hắn ngồi xuống
Ác Nhân Cáp đặt mông ngồi trên ghế, nhìn món ăn ngon trên bàn, hắn đờ đẫn không chút hứng thú, quả thật, vừa nghĩ tới chút nữa có thể phải gặp phải vây đánh của rất nhiều cao thủ, Ác Nhân Cáp đâu còn tâm trí ăn uống nữa.
“Nhìn thấy chưa, tiểu tử kia tên là Alpha đã gọi người rồi, đợi chút nữa bộ đội của Thánh Đường có thể sẽ tới, hơn nữa ngươi lại đáng giá như vậy, một số người ở đây đều muốn hành hung ngươi. Chút nữa chắc là một trận ngạnh trướng”
Giọng nói Tang Thiên truyền tới, sắc mặt Ác Nhân Cáp đã trắng bệch không chịu nổi, nhìn chằm chằm Tang Thiên, run rẩy nói: “Ngươi! Ngươi! Ngươi! Ngươi đổ thêm dầu vào lửa, ngươi thật là một tên…”
“Đừng sợ, ta từng nói ngươi muốn không ràng buộc thì phải làm việc cho câu lạc bộ Lão Niên một năm, trong một năm này, mạng của ngươi là của ta, ai cũng không mang đi được.”
“Ngươi! Ngươi! Những lời này là thật?” Ác Nhân Cáp hỏi, giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng vậy, hai tay lập tức rút ra khỏi tay áo, nắm chặt cánh tay Tang Thiên, “Ngươi có thật là sẽ cứu ta không?”
“Bây giờ Alpha chỉ có một mình, ngươi xông tới giết hắn đi”
“Giết Alpha?” Ác Nhân Cáp nuốt nước bọt, thò đầu ra nhỏ giọng run rẩy hỏi, “Ta mặc dù có tự tin giết chết Alpha. Nhưng cũng ít nhất trong vòng hơn trăm chiêu, vậy lúc đó những người này chắc chắn sẽ vây đánh tới, ta chỉ có một đường chết, ngươi làm sao cứu ta?”
Ác Nhân Cáp mặc dù lo lắng, mặc dù khủng hoảng, nhưng suy nghĩ và lý trí vẫn vô cùng rõ ràng. Thấy Tang Thiên không trả lời, hắn lại nói: “Huống hồ, cho dù lần này ngươi cứu ta, chuyện này cũng sẽ truyền ra bên ngoài, chỉ sợ cả liên bang cũng sẽ biết ngươi bao che ta, tới lúc đó Thánh Đường, mười câu lạc bộ lớn của liên bang và đỉnh Vinh Quang…”
Ác Nhân Cáp không dám nói tiếp, hắn tự mình nghĩ tới đó đã không khỏi run lên.
Bỗng, Ác Nhân CÁp đột nhiên ý thức được một vấn đề vô cùng kỳ dị, tên ác ma này rõ ràng biết thân phận ác nhân của ta, vậy mà còn dám công nhiên đưa ta tới tham dự thọ yến của Taylor Jia Ding, hắn… hắn rốt cuộc là có mục đích gì? Hắn không biết hậu quả sao?
Vài ngày tiếp xúc, hắn hoàn toàn không nhìn ra người thanh niên này, cũng không biết thực lực Tang Thiên rốt cuộc cao siêu tới đâu, hiểu được “tứ đại quỷ chỉ” có lẽ rất hùng mạnh, nhưng có thể địch nổi mười câu lạc bộ lớn của liên bang sao? Có thể địch nổi Vinh quang và Thánh Đường sao? Không ai có thể địch nổi hai thế lực lớn này, cho dù người có hùng mạnh hơn cũng không thể.
Nhưng, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
42 chương
2836 chương
49 chương
144 chương
303 chương
1157 chương