Thuẫn kích
Chương 147 : Đấu giá tin tức
“Chính là người gây sự ở phân bộ Vị Ương câu lạc bộ Xích Viêm”. Từ từ bước tới, hai mắt Queensland Paul nhìn chằm chằm người nam nhân cách đó không xa, năm ngón tay phải tùy ý để sau lưng gõ nhịp trong không trung, cười nói: “Một người rất bình thường?”
“Người bình thường, nhưng thực lực của hắn không hề bình thường, ta đã chịu thiệt thầm một lần trong tay hắn, thực lực của người này chắc không kém ta.” Ngự DiệpThiên mãi mãi cũng không thể quên được ngày đó khi ở phân bộ Vị Ương câu lạc bộ Xích Viêm, mình thử dò xét một chiêu, bị người kia phản kích một chút, nhưng vẫn chưa thể dò xét thực lực thật sự của đối phương.
“Oh?Vậy thật là thú vị, điều Queensland Paul ta sợ nhất chính là đối thủ quá yếu”
Queensland Paul nở nụ cười dâm tà, lúc nhìn thấy người nam nhân kia đột nhiên ôm chặt bá tước Lam Mị trong lòng, đột nhiên, hoa văn ngón tay trên má phải hắn bỗng hiện lên một vệt màu xanh u ám, tốc độ gõ nhịp trong không trung của năm ngón tay phải đặt sau lưng cũng trở lên nhanh hơn rất nhiều, “Rất tốt, dám oanh kích câu lạc bộ Xích Viêm, quả nhiên cũng có vài phần gan dạ, ngay cả bá tước Lam Mị cũng dám xâm phạm, rất tốt, một đối thủ làm ta rất bất ngờ.”
Thấy Tang Thiên ôm chặt Lam Mị, sắc mặt Ngự DIệp Thiên cũng có chút thay đổi, hắn và bá tước Lam Mị thuộc quan hệ gật đầu chào hỏi, nhưng cũng biết bá tước Lam Mị thuộc dạng phụ nữ quyền cao chức trọng, tuyệt đối không tha cho bất kỳ ai xâm phạm, hơn nữa hắn rất rõ, bá tước Lam Mị cũng không phải hạng người lương thiện, một khi ra tay sẽ vô cùng tàn nhẫn, người phụ nữ này sao lại?
“Ngự huynh đệ, ta nhớ hình như ngươi từng nói, người họ Tang kia hình như là người của bá tước Lam Mị?”
Ngự Diệp Thiên gật gật đầu, sau đó lại lắc lắc đầu, “Hắn đánh giết chiến sĩ Thánh Đường, bá tước Lam Mị đến mày cũng không chớp một cái, nhưng ta đã điều tra, người này hoàn toàn không phải là người của Thánh Đường, nghĩ lại chắc có tư giao với Lam Mị.”
“Tư giao?” Queensland Paul nhếch miệng mỉm cười, “Loại phụ nữ giống như bá tước Lam Mị này tùy ý để nam nhân ôm, vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề, hoặc là sức mạnh của người nam nhân kia khiến Lam Mị sợ hãi, hoặc là Lam Mị vốn là dâm phụ, trong lòng khao khát được nam nhân sủng ái.”
“Người họ Tang kia mặc dù có chút thực lực, nhưng cũng chỉ là âm thầm lặng lẽ, cho dù có quan hệ với Bạch Hoành Lâm An toàn bộ thứ hai và Mộ lão, nhưng cũng không đến mức khiến Lam Mị sợ hãi, nói như vậy, lẽ nào Lam Mị đúng như những gì ngươi nó, trong lòng kỳ thực là dâm phụ? Cô ta để ý tới tên tiểu tử kia?”
“Thử biết liền”
Queensland Paul vốn bước thong thả đột nhiên tăng tốc.
Cho dù là Ngự Diệp Thiên hay là Queensland Paul, được ban cho vinh dự một trong Thất diệu, đã đủ nói rõ ưu tú của hai người này chính là kiêu ngạo. Huống hồ hai người xuất thân đều bất phàm, đối với rất nhiều quy tắc trong Liên bang đều có quyền dính dáng, tự định cân nhắc trong đó cũng có phán đoán của chính mình.
“Không biết có làm phiền hai vị không?”
Tuy là hỏi, cho dù là Queensland Paul hay là Ngự Diệp Thiên bước tới đều không có ý dừng lại, ngồi ở đối diện Tang Thiên.
Muốn nói cô đơn, sợ rằng thế giới này cũng không có ai cô đơn tịch liêu hơn trong lòng Tang Thiên.
Lam Mị là ai, hắn không biết, cũng không muốn biết, nhưng Lam Mị muốn làm gì, hắn lại biết rất rõ, đối với Tang Thiên mà nói, hắn cũng không bài xích kiểu phụ nữ này, xưa nay hắn rất yêu thích những phụ nữ quyền cao chức trọng này, cho dù ngồi lên thế nào, ngồi lên vị trí nào, đó chính là bản lĩnh.
Không có việc đùa giỡn, nhưng cũng có thể làm phong phú nội tâm cô đơn tịch liêu sắp tẩu hỏa nhập ma rồi, đương nhiên quan trọng nhất hắn muốn nói với Lam Mị, rốt cuộc ai là sói, ai là cừu.
Lúc này, Lam Mị hoàn toàn nằm trên đùi Tang Thiên, chỉ là khuôn mặt xinh đẹp kia lạnh lùng như băng sương, hai mắt muốn phun ra lửa, hai ngực đầy đặn khinh người phập phồng theo hô hấp, là bá tước cao quý của Thánh Đường, chưởng quản phân đường Vị Ương, chưa từng bị xâm phạm không che đậy như vậy, hơn nữa lại không chỉ một lần, càng thậm chí là trước mặt nhiều người.
Tang Thiên lạnh nhạt mỉm cười, buông nàng ra.
Lam Mị hít sâu một hơi, băng sương trên khuôn mặt cũng dần tan ra, lúc này mới ngồi ngay ngắn lại, đưa ánh mắt từ trên mặt Queensland Paul, Ngự Diệp Thiên, sau đó dừng lại trên khuôn mặt Tang Thiên, môi hé mở, giọng lạnh nhạt truyền tới.
“Ta nghỉ ngơi đủ rồi”
Nghỉ ngơi đủ rồi?
Cho dù là Queensland Paul hay Ngự Diệp Thiên đều không khỏi nhíu mày, cái gì gọi là nghỉ ngơi đủ rồi? Chẳng nhẽ nói vừa nãy bá tước Lam Mị nằm trên đùi người này để nghỉ ngơi? Nhìn thần sắc đoan trang cao quý trên khuôn mặt bá tước Lam Mị, lại nhìn vẻ mặt cả người lẫn vật không làm hại được của tên ngồi bên cạnh, hình như là cùng dáng vẻ này.
“Nghe nói các hạ mấy ngày trước ở phân bộ Vị Ương câu lạc bộ Xích Viêm?” Queensland Paul mỉm cười nhìn Tang Thiên. Đang nói đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn phát hiện hình như người kia hình như không hề nghe mình nói, thậm chí còn không thèm nhìn. Cho dù Queensland Paul hay là Ngự Diệp Thiên đều là rồng trong đám người, tính cách bọn họ có lẽ không giống nhau, nhưng có một điểm chung, đó chính là không tha cho bất kỳ ai coi thường mình, so với Ngự Diệp Thiên, Queensland Paul càng hơn thế.
Trái lại Tang Thiên, hắn cầm một màn hình to như bàn tay, hỏi: “Đồ vật này để làm gì?”
Lam Mị cũng đồng thời từ trên bàn cầm lấy một cái, giải thích: “Máy truyền phát, có thể nhập tin tức muốn mua, trang viên Thiên Nhãn tự nhiên có người trả lời.”
Chơi đùa máy truyền phát, Tang Thiên vung màn hình máy truyền phát trong tay vẽ một ký hiệu kỳ dị, sau khi ký hiệu biểu hiện ra rõ ràng trong nháy mắt gửi đi.
Lúc này, đại sảnh vốn ồn ào lập tức trở lên yên tĩnh, chỗ trên trần nhà như đèn chiếu rọi thẳng của Thiên Nhãn đang chiếu khắp hội trường, rồi dừng trên bục cao. Lập tức, một màn hình chiều rộng 1, 2m trên mặt hiển thị rõ là tin tức muốn đấu giá lần này.
Thiên Nhãn thuộc cơ cấu tình báo, hơn nữa còn tính chất tập đoạn, thủ đoạn buôn bán tin tức vô cùng phong phú, trong đó khiến người ta đau đầu nhất chính là đấu giá, nhân viên chuyên nghiệp của Thiên Nhãn sẽ căn cứ vào lượng nhu cầu tin tức đủ loại cách một đoạn thời gian tiến hành đấu giá, mà tin tức đưa ra đấu giá, hoàn toàn không một mình tiêu thụ, nếu lần này không đấu giá được, vậy thì chỉ có đợi cơ hội lần sau thôi.
Tang Thiên ngẩng mắt nhìn, khá lắm, trên hiển thị rõ ràng màn hình còn có tên của hắn.
Tư liệu về huấn luyện viên Tang Thiên đội Thiên Kiêu Mộng của học viện quân sự Phương Đông, độ đầy đủ 10 %, số lượt yêu cầu 321 lượt.
Thấy Tang Thiên nhíu mày nhìn màn hình biểu thị, mục đích hôm nay của Lam Mị coi như đạt được rồi, nàng chính là muốn Tang Thiên biết, hiện giờ bao nhiêu người đang chú ý tới ngươi, tình cảnh ngươi hiện giờ nguy hiểm như vậy, tiếp tục thế này, nếu như dấn thân vào trong lòng ta, ta tự có biện pháp vì ngươi chắn gió che mưa.
Trong đại sảnh tổng có gần một trăm người, toàn bộ nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị, sau đó, từ dãy bên phải một cô gái bước tới, cô gái bước lên bục cao, điều khiển màn hình biểu thị, trên màn hình biểu thị xuất hiện một phần về lai lịch của một vị tiến sĩ nổi tiếng. Tham dự đấu giá chỉ có hai ba người, rất nhanh được phát đi.
Ước chừng sau nửa tiếng, trên màn hình biểu thị cuối cùng xuất hiện tin tức của huấn luyện viên học viện quân sự Phương Đông.
Cô gái trên bục cao thản nhiên nói: “Không có giá gốc, tự do đấu giá, người đưa giá cao sẽ được. sau khi tin tức này truyền đi, trong vòng một tháng sẽ không xuất hiện trong bảng xếp đấu giá nữa”.Lời của nữ nhân viên đấu giá rất chuẩn xác tin tức này hiện giờ rất đáng giá, trong vòng một tháng không thể phát đi nữa, muốn có được tin tức lần này phải đổ máu.
Lúc giọng của nữ nhân viên đấu giá hạ xuống, trong đại sảnh mờ mịt có tới hai trăm chiếc bàn phát sáng đèn đấu giá.
Bá tước Lam Mị nhìn về phía Tang Thiên, trong thần sắc tràn đầy nụ cười, giống như đang nói, nhìn thấy chưa, hiện giờ bao nhiêu người đang chú ý tới ngươi đó.
“Tích! Tích!”
Chiếc bàn trước người Tang Thiên cũng đã phát sáng đèn đấu giá. Queensland Paul mỉm cười nhìn chằm chằm Tang Thiên. Một tay giơ lên, quát: “Mười vạn” . Giá cao nhất trong hội trường chỉ có sáu vạn, mà Queensland Paul đưa thẳng mười vạn, “Ta rất có hứng thú với tin tức này, không biết các hạ có hứng thú không?”
Tang Thiên liếc Queensland Paul một cái, tiếp tục nhìn màn hình biểu thị trên bục cao.
Vòng đấu giá thứ hai đã có người đưa ra mức giá ba mươi vạn, việc này đối với một người không phải danh nhân như Tang Thiên mà nói, giá cả thật sự có chút ngoài dự tính.
“Năm mươi vạn” Queensland Paul lần nữa hô giá.
Lúc này, Lam Mị vẫn luôn yên lặng không nói đột nhiên nói: “Ta cũng vô cùng hứng thú với tin tức này, một trăm vạn”
Lam Mị hô giá một trăm vạn, không ít người ở đó đều có ánh mắt kinh ngạc, bọn họ có lẽ đủ các loại mục đích cảm thấy hứng thú với thân phận của Tang Thiên. Nhưng mấu chốt là tin tức lần này Thiên Nhãn đưa ra chỉ có một, một có nghĩa là gì, có nghĩa là ngoài một số tin tức cơ bản tới Tang Thiên ra, có thể còn có vài hoạt động hàng ngày và địa điểm thường xuyên lui tới, còn có chút quan hệ qua lại, điều này không thể xác định, cũng không biết, bỏ ra một trăm vạn mua, quả thực có chút không đáng.
“Một trăm vạn lần một, một trăm vạn lần hai!” Nữ nhân viên đấu giá đã bắt đầu đếm ngược.
“Hai trăm vạn” Queensland Paul lần nữa hét giá.
Tin tức này mặc dù chỉ có một, nhưng Lam Mị rất muốn, đang muốn hô giá lần nữa, Tang Thiên lại hô một tiếng
“Một nghìn vạn”
Một nghìn vạn hô ra, cả hội trường xôn xao, một nghìn vạn mua một tin tức? Ăn no rồi thừa hơi à?
Ngay cả Lam Mị cũng là trong lòng cả kinh, một nghìn vạn không phải là một con số nhỏ, ít nhất đối với cô một bá tước mà nói đã rất lớn rồi, mà đồng tử Queensland Paul cũng co rụt lại, cười mỉa mai nói: “Các hạ thật sự không tiếc!”
So với Lam Mị, Queensland Paul cũng vô cùng muốn tin tức này, bởi vì hắn muốn biết chi tiết quan hệ giữa mấy người Tang Thiên , Bạch Hoành Lâm và Mộ Viễn Sơn, điều này đối với thời kỳ căng thẳng của câu lạc bộ Xích Viêm rất quan trọng.
Nhưng là một nghìn vạn, giá cả này quả thực có chút quá lớn.
Thở thầm một hơi, Queensland Paul cuối cùng không hô giá nữa, tin tức này đương nhiên rơi vào tay Tang Thiên.
Lam Mị không biết Tang Thiên có tiền hay không, nhưng nhìn Tang Thiên mặc trang phục nhìn thế nào cũng không giống người có tiền. Cho dù là có tiền, trên thẻ tín dụng có một nghìn vạn tiền mặt sao? Nàng biết rất rõ ràng quy củ của trang viên Thiên Nhãn, không giao tiền mặt, dùng bộ phận cơ thể để đặt.
“Ngươi có nhiều tiền như vậy sao?” Lam Mị thấp giọng hỏi.
“Không có” Tang Thiên hỏi ngược lại, “Không phải chỗ ngươi có sao? Vừa nãy thấy ngươi hô giá đến mi cũng không chớp .”
Nghe vậy, bá tước Lam Mị hóa đá tại chỗ, trên thẻ tín dụng của nàng chính xác có tiền, nhưng chỉ có hơn năm trăm vạn.
“Một đồng cũng không có sao?” Sắc mặt lam Mị đã có chút không phù hợp
“Không mang thẻ”
Ba tước Lam Mị hít vào một hơi lạnh, là bá tước Thánh Đường, nhưng cũng không quen biết người của trang viên Thiên Nhãn.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
42 chương
2836 chương
49 chương
144 chương
303 chương
1157 chương