Rốt cuộc thì việc điều tra về muối lậu cũng có tiến triển sau hơn hai tháng ròng rã, bọn thương nhân tiêu thụ hết lượng muối dự trữ trong kho của các cửa hàng, bắt đầu đợt vận chuyển âm thầm muối từ các mỏ muối ngầm đến.  Ám vệ thay phiên nhau ra vào phòng của Hạ Tử Lân bẩm báo sự tình, mỏ muối lậu được xác định nằm ở trong lòng đất của một căn nhà nhỏ bỏ hoang, chính là nơi đầu não lớn nhất sản xuất ngầm muối lậu cung cấp cho dân chúng, cùng lúc đó ám vệ đã thâm nhập khống chế vài địa điểm nhỏ khác. Lực lượng ám vệ có giới hạn về người, không thể phân tán ra đủ để nắm đuôi hết bọn người thương nhân cũng như quan phủ trong thành. Hạ Tử Lân sau khi kiểm tra lại các chứng cứ ám vệ thu thập từ gian thương mang về cẩn thận, ngẫm nghĩ có lẽ hắn đành phải xuất đầu lộ diện đi đến căn nhà nhỏ bỏ hoang nọ để tóm gọn một lưới.  Sau khi Hạ Tử Lân thay vào bộ hắc y có đường chỉ thêu màu đỏ hình từng cụm phù vân uốn lượn trên tà áo, hắn phất tay ra hiệu cho A Phúc cùng năm ám vệ cận thân đi theo sau, một đường thi triển khinh công mà tiến tới nơi đó. Bên ngoài căn nhà nhỏ có vẻ im ắng hơn bình thường, Hạ Tử Lân võ công cao hơn hẳn sáu tên thuộc hạ liền nhạy cảm phát hiện ra, ở đây có khoảng hơn mười tên ám vệ do quan phủ huấn luyện ra đang trấn thủ bảo hộ xung quanh căn nhà.  Nhỏ giọng ra lệnh cho thuộc hạ tiến lên triệt hạ hết những ám vệ kia trong âm thầm, riêng Hạ Tử Lân thì sau khi thuộc hạ vừa lách mình thi hành mệnh lệnh, thì hắn cũng nhanh chóng lẩn vào bóng đêm tiến vào khuôn viên bên trong. Đứng giữa sân đưa tầm mắt đảo quanh khoảng sân nhỏ trong biệt viện, tìm kiếm nơi bí mật để tiến vào mỏ muối. Hạ Tử Lân dẫm nhẹ bước chân đi về phía gian nhà bên trái, đưa tay đẩy cánh cửa gỗ yếu ớt đang che chắn cảnh vật trong gian phòng, chợt nghe âm thanh xé gió của ám khí bắn ra tua tủa. Thân thể theo phản xạ lập tức tung người nhảy lùi lại, đồng thời thanh kiếm trong tay cũng vung lên đánh rớt không ít ám khí đang phá không mà tới. Ám vệ bên ngoài đã bị người của Hạ Tử Lân xử lý xong, lúc A Phúc cùng năm ám vệ của Hạ Tử Lân tới thì thấy chủ tử đang bị ám khí đánh lén lập tức xông lên hộ chủ. Ám khí đã ngừng bắn Hạ Tử Lân khẽ nhíu mày, ở nơi này có thể gắn cơ quan phóng ám khí chứng tỏ bọn chúng đã có chuẩn bị, quả nhiên ánh lửa xung quanh bừng sáng. Đoàn người Hạ Tử Lân hoàn toàn bị bao vây bởi một đoàn ám vệ của quan phủ, một kẻ dẫn đầu nghe âm thanh ám khí bắn ra cùng tiếng ma sát của kiếm với ám khí, liền biết có người xâm nhập vào nhưng khi nhìn thấy chỉ có bảy người thì có chút bất ngờ, nhưng không vì vậy mà chủ quan khinh địch, cất giọng nói có chút ồm ồm: "Các ngươi là ai? Vì sao lại đột nhập nơi đây?" Hạ Tử Lân không muốn nhiều lời cùng kẻ kia ánh mắt đảo quanh quan sát tình hình, A Phúc thấy chủ tử im lặng nên cũng im lặng theo, tầm mắt cảnh giác nhìn chằm chằm xung quanh. Hán tử thấy cả bọn không thèm đáp lời hắn có chút bực bội gắt giọng: "Nếu không nói vậy thì không cần nói nữa, gặp Diêm Vương rồi nói với lão ta đi.". Cánh tay hán tử đưa lên ra hiệu cho ám vệ tấn công diệt khẩu. Hạ Tử Lân vừa xông lên đánh nhau cùng bọn chúng thì thấy một người đang lao đến hán tử vừa nói nọ ra sát chiêu, ám vệ đang ở gần đó thấy thủ lĩnh bị tấn công cũng chia nhỏ lực lượng ra cùng nhau phối hợp mà đánh với kẻ lạ mặt kia.