Thú Y - Lạc Tân
Chương 15 : Chuyện cũ
Triệu Thanh Hà không dám chậm trễ, nhiều ngày liền ngồi chồm hỗm canh giữ ở tràng nuôi gà Tiếu gia, ngay cả cơm đều tại Tiếu gia ăn, e sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Chỉ áp dụng trung dược trị liệu với kẻ có thói quen dùng tây dược như Triệu Thanh Hà mà nói vẫn có chút lo lắng trong lòng.
Bệnh này quan trọng nhất chính là làm tốt thông gió tiêu độc, rất may Triệu Thanh Hà còn nhớ rõ gia gia phối trí nước trung dược tiêu độc, mỗi ngày đều ở chuồng gà tiến hành xông hơi tiêu độc. Sau đó còn nghĩ để dược liệu ở nhà Lý chính, để gia nhân cùng nhau nhắn cho mấy hộ nuôi gà trong thôn.
Việc này là Tiếu Hoa cùng vài cái tiểu quỷ đi làm, nha đầu Tiếu Hoa biết nói ngọt, không chỉ làm cho người trong thôn nhớ kỹ dược do Tiếu gia bọn hắn cấp, còn không quen một phen thổi phồng Lý chính.
Mặc kệ người trong thôn có nhớ hay không nhân tình của Tiếu gia, ít nhất Lý chính trong lòng hiểu được cách làm người của Tiếu gia, về sau sẽ hướng về bọn họ một chút. Vĩnh viễn kiếp trước hay kiếp này, lấy lòng lão đại bản địa đều phi thường trọng yếu, nhất là trong thôn càng như thế.
Lúc trước ông ngoại Triệu Thanh Hà cùng bí thư chi bộ thôn quan hệ tốt, ở thời điểm được bồi thường đất đai giảm không ít trình tự, không cần đi khắp nơi cũng có được tiền bồi thường hậu hĩnh. Rồi sau đó đến hàng năm chia hoa hồng đều đồng dạng như thế, Triệu Thanh Hà cũng bớt lo dùng năng lực kiếm được không ít.
Tuy nói đời trước Triệu Thanh Hà nhìn thập phần thấp điệu, mỗi ngày lăn lộn ở các trang trại nuôi dưỡng, cả ngày thối hoắc, kỳ thật có chút tài sản. Cho dù cả đời nhàn nhã cũng có thể sống vô cùng thoải mái. Chỉ tiếc ma xui quỷ khiến thế nhưng xuyên đến địa phương chim không thèm ỉa, ông trời kaf ngại hắn sống quá thoải mái hay sao?
Hoàn hảo hắn sớm có dự kiến lập nhiều di chúc, không cần lo lắng sau khi hắn chết rơi vào trong tay người cha vứt bỏ thê tử. Nếu không phỏng chừng ông ngoại đang nằm trong quan tài tức giận muốn nhảy ra, tài sản này là của ông ngoại để lại cho hắn. Năm đó ba hắn từ thành phố trở lại bỏ rơi hắn cùng mụ mụ, một lần nữa cưới nữ nhân khác ở thành phố. Mụ mụ Triệu Thanh Hà vì vậy mà hậm hực, không bao lâu thì qua đời. Từ nhỏ Triệu Thanh Hà là do ông ngoại nuôi lớn, cùng ông ngoại cảm tình sâu sắc nhất.
Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, cái thôn trang bọn họ thế nhưng bị quy hoạch, người thôn làng liền từ dưới thấp bay vọt lên cao, hàng năm còn có chia hoa hồng cố định. Số tiền chia hoa hồng này nói ra tuyệt đối làm cho đám người nhà máy vất vả công tác lĩnh lương nghiến răng nghiến lợi, mà những người sốt ruột thoát ly hộ khẩu nông thôn hối hận phát đau.
Ba ba Triệu Thanh Hà được tin tức, lại bắt đầu nghiêm mặt thèm thuồng quay đầu tìm Triệu Thanh Hà vốn đã sớm quên ở chân trời nào rồi, bắt Triệu Thanh Hà chi ra phí phụng dưỡng hắn. Nếu không đồng ý, mỗi ngày đều lại đây nháo còn muốn khởi tố khống cáo. Sau đó Triệu Thanh Hà thật đúng là ra phí phụng dưỡng nhưng cũng thập phần kỳ ba. Triệu Thanh Hà đem mỗi ngày lão ăn uống chia ra, lão về sau có sinh một đôi con cái, cho nên mỗi tháng tính tổng giá trị cho lão một phần ba, nhưng lại phi thường hợp lý.
Ăn mặc có thể sử dụng nhiều ít, huống hồ còn chia làm ba phần, khiến cho lão tức giận đến thổi râu trừng mắt. Lão ra vẻ sinh bệnh, Triệu Thanh Hà bảo bảo đem thuốc lấy ra, không chê phiền toái tính tổng giá trị chi trả toàn bộ, trừ mấy loại thuốc vô dụng, dược liệu với thuốc bổ, rồi tính ra một phần ba tiền đưa qua. Việc như vậy xảy ra không ít, có đôi khi còn thêm vào nhiều việc hơn, nhưng Triệu Thanh Hà vui là chính, mắt không quen nhìn tật xấu của mấy người này, dù sao hắn có tiền có thời gian nhàn rỗi để giải trí cũng tốt.
Lão không phải không nháo lớn, từng có ý đồ muốn ngụ cùng ở với Triệu Thanh Hà. Hắn cũng đồng ý, lão được một tất lại muốn tiến một thước đem toàn bộ người nhà lão đều qua đây. Triệu Thanh Hà vẫn như cũ không có làm ra thanh âm gì.
Tưởng cho là chiếm được đại tiện nghi nhưng không bao lâu liền dọn đi, bởi vì Triệu Thanh Hà mỗi ngày đều tụ tập đám đàn ông lưu manh rảnh rỗi trong thôn đến nhà đánh bài ca hát. Trong nhà chướng khí mù mịt ồn ào láo nháo không nói, còn có người đến nằm trên giường lão với của đứa con gái sau này của lão. Còn mang theo thằng con trai kia đánh bạc say rượu xưng huynh gọi đệ, có tên cao lớn thô kệch trên mặt chỉ kém không khắc hai chữ lưu manh, mỗi ngày đùa giỡn muội muội cùng cha khác mẹ, còn theo đến trên giường.
Loại tình huống này còn ai dám ngụ ở đây nữa?
Muốn nói lý? Đây là bạn bè ta, về nhà chơi đùa thì có làm sao? Hứa cho các ngươi lại đây ngụ ở, bạn bè ta lại đây không được à? Hơn nữa đây là đám lưu manh nhàn rối không có việc gì làm suốt ngày đánh nhau ẩu đả hung thần ác sát, cả nhà lão nào dám nói.
Triệu Thanh Hà tuy rằng thực hiện kỳ ba nhưng là chiếm lý, nuôi ngươi còn cho ngươi lại đây ngụ ở, ngươi không muốn thì ta còn có biện pháp gì? Kết quả không tìm được cớ làm cho lão tức giận đến run rẩy không có biện pháp. Sau đó chỉ có tận lực lấy lòng, Triệu Thanh Hà thời điểm tốt còn có thể móng tay vung ta chút ít cho hắn. Không phải không ai nói qua Triệu Thanh Hà làm được rất tuyệt, dù sao cũng chính là thân sinh phụ thân, sao có thể cấp ít tiền như vậy, dù sao ngươi có rất nhiều tiền.
Triệu Thanh Hà buông tay, ta vốn như vậy đó, không phục thì đến chiến.
Kiếp trước Triệu Thanh Hà không phải là cái dạng gà chết gầy nhược như hiện tại, mỗi bữa ăn bốn năm chén cơm cũng coi như cao lớn uy mãnh ở địa phương. Không nói sức chiến đấu, nhìn vào cũng biết không dễ chọc, huống hồ mấy người này đều là hero-keyboard [ aka anh hùng bàn phím] nói không xong còn có thể bị người đánh, đã chẳng tìm được ưu đãi còn bị người mắng xen vào chuyện của người khác.
Vì thế, một nhà lão yên tĩnh, tuy rằng thường lại đây tống tiền nhưng cũng không dám làm quá phận.
…
Triệu Thanh Hà ngoài cấp gà rót thuốc, tiêu độc chuồng gà cũng chẳng làm gì hơn, gà bệnh nghiêm trọng thì cấp thổi dược riêng, dùng hùng hoàng cùng sulfate-natri ngậm nước bào thành bột phấn, thổi vào cổ họng con gà. Bởi vì chiêu này, trong thôn lại truyền ra Triệu Thanh Hà thổi tiên khí cho gà Tiếu gia, cho nên gà ôn dịch đều sống lại, khiến cho Triệu Thanh Hà biến thành dở khóc dở cười, không giải thích mấy lời đồn đãi nên càng truyền quá lên. Triệu Thanh Hà chỉ có thể bất đắc dĩ cảm thán, đầu năm nay khoa học đánh không lại mê tín nha.
Có lẽ do bình thường gà đều nuôi thả, vận động đầy đủ nên thân thể cường tráng, trừ bỏ ngày hai con gà Lưu Thuỷ Sinh phát hiện đều chết, những con khác thì khỏi hẳn. Trị liệu hai ngày, đại bộ phận gà tinh thần, khôi phục sức ăn, không chỉ người Tiếu gia mà ngay cả Lý chính đều nhảy nhót không thôi.
Không ít hộ dân thấy vâyh, trong lòng linh hoạt đứng lên, nếu nuôi gà không sợ nhiễm bệnh, dựng một cái tràng nuôi gà đúng là không sai. Triệu Thanh Hà không quên truyền nói, gà cùng người giống nhau, có bệnh có thể trị khỏi không gì không thể. Muốn kiếm tiền, phải gánh vác phiêu lưu. Một câu nói làm cho không ít người suy nghĩ chùng bước, nhưng vẫn không thiếu người bắt đầu hành động.
” Cữu cữu, trứng gà hôm nay so ngày hôm qua nhiều hơn năm mươi cái nha.” Tiếu Hoa vừa nhìn thấy Triệu Thanh Hà, vội vã chạy qua, một bên reo lên.
Lưu Xuyến Tử cũng sốt ruột chạy vội tới trước mặt Triệu Thanh Hà, e sợ chậm, ” Biểu cữu, gà nhà chúng ta về sau đẻ trứng nhiều như trước sao?”
Triệu Thanh Hà sờ sờ đầu hai nhóc, cười nói: ” Năm ngày sau liền khôi phục như trước.”
Vừa nghe lời này hai đứa nhỏ đều cao hắn hoa tay múa chân nói, mấy người lớn nghe nói như thế vẻ mặt cũng tươi cười, không còn thấy nặng nề nữa.
Tiếu Triệu thị kích động, ” Thanh Hà a, hết thẩy đều nhờ ngươi, nếu không nhà chúng ta có thể đã xong rồi.”
Nghĩ đến ngày đó, không ai không kinh hồn táng đản, nếu không có Triệu Thanh Hà cho dù Lý chính lại đây sợ là gà cũng không bảo đảm.
Triệu Thanh Hà cười nói: ” Chúng ta đều là người một nhà, nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn. Huống hồ lời ta nói chính là thật, cứ như vậy mà giết hết gà có ngày trời phạt.”
Tiếu Hà nghĩ tới nhiều gà như vậy đem đi chôn, ngẫm đau lòng, ” Cũng không phải sao, hơn một ngàn con gà đó, mấy người này cũng không sợ sét đánh lưng. Rõ ràng không có việc gì cứ đòi làm huyên náo lên, đều là quê nhà hương thân, thế nhưng không nể mặt lưu tình.”
Tiếu lão hán khoát tay nghiêm mặt nói: ” Việc này xem như là quá khứ, về sau chúng ta làm việc thông minh một chút, đừng cho người khác lợi dụng sơ hở.”
Tiếu lão hán càng nói, mọi người cơ bản tức giận cũng không lên tiếng nữa. Cuộc sống nông thôn vốn là như vậy, muốn sống yên thì chuyện gì cũng không thể làm quá tuyệt. Trong lòng biết là được, không cần thiết đem chuyện mâu thuẫn luôn niệm trên miệng.
Tiếu Hoa kéo kéo tay áo Triệu Thanh Hà, hắn ngồi chồm hổm xuống, Tiếu Hoa ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ: ” Cữu cữu, nói cho ngươi biết một bí mật lớn.”
Triệu Thanh Hà ra vẻ bộ dáng thập phần tò mò, ” Bí mật gì?”
” Lúc trước có hai con gà nhà chúng ta không phải đã chết rồi sao? Ngài bảo chúng ta chôn sâu, hôm nay ra nhìn đã bị người đào ra!” Tiếu Hoa thanh âm càng nói càng lớn, toàn bộ người nghe được rõ ràng.
Tiếu Triệu thị nghĩ tới hai con gà liền đau lòng, nàng vốn dĩ muốn hầm ăn, Triệu Thanh Hà chết sống cũng không cho. Lúc này nhắc đến, cũng không nghĩ thế nhưng tiện nghi cho những người khác!
Triệu Thanh Hà cũng không có gì ngoài ý muốn kết quả như thế, chớ nói thế giới này lạc hậu ngu muội, kiếp trước tin tức khoa học phát triển như vậy cũng có người không nghe khuyên bào, đem súc vật bệnh chết đào ra dùng ăn.
Triệu Thanh Hà sờ sờ đầu Tiếu Hoa, ” Mấy người đó không nghe lời chúng ta không bắt chước bọn họ, nhớ kỹ, mặc kệ như thế nào thì mạng sống vẫn quan trọng. Chúng ta không tham một chút đó, về sau mới có thân thể tốt càng ăn nhiều món ngon hơn.”
Tiếu Hoa gật đầu thật mạnh, ở đây không có người đau lòng nữa, Triệu Thanh Hà nói đúng, bọn họ không thể vì chút lợi mà mang mạng mình ra đùa giỡn. Cho nên lúc ấy tuy rằng không muốn cũng nghe theo lời Triệu Thanh Hà.
Triệu Thanh Hà đi vào trong viện, phát hiện trong phòng bày vài khuông trứng gà, ” Thiệt nhiều trứng gà a, chuẩn bị mang bán sao?”
Tiếu Triệu thị vừa nghe liền cười đến ánh mắt loan loan, ” Cũng không phải nhiêu đây, chuồng gà còn có mấy khuông đâu, A Phúc cùng cha hắn hiện tại chuẩn bị đây.”
Triệu Thanh Hà cũng là hiếu kỳ nói, ” Như thế nào lại dùng sọt, rôt nhỏ như vậy? Không tiện khuân vác sao?”
Trúc khuông không lớn, một cái rổ chỉ có thể đựng mấy chục cái. Trứng gà Tiếu gia ngày thường cứ cách ngày mang lên thị trấn bán, nhưng mấy ngày nay không rảnh để bán, cho nên tồn năm ngày hơn một ngàn cái trứng phải dùng không ít sọt rổ.
Tiếu Triệu thị thở dài: ” Trứng gà lúc vận chuyển dễ vỡ, sọt, rỗ phải bện thật dày mới mang được nhiều. Ai, mỗi lần vỡ không ít thật làm người ta đau lòng.”
Nếu không có khuông trứng, trứng gà quả thật trong quá trình vận chuyển dễ bị rơi vỡ, không chỉ riêng trứng trứng vỡ sẽ không cam đoan đầy đủ số lượng.
” Ở đây không có thói quen dùng rơm rạ bao lấy trứng gà sao?” Triệu Thanh Hà trước kia có đến một cái thôn xa xôi giúp hộ nông gia trị gà, hắn được tặng không ít trứng, chính là dùng rơm rạ bao lấy, cột mười mấy khuông trứng thành một chuỗi, lắc lắc lắc cũng không dễ dàng vỡ. Tiểu thương ở thành phố cũng làm như vậy, bình thường trứng gà đều được bọc bán như vậy.
Những người khác không hiểu, Tiếu Hoa tò mò lôi kéo Triệu Thanh Hà, ” Cữu cữu, chỉ dùng rơm rạ bọc lấy trứng gà sao? Chúng ta cũng làm như vậy nhưng vẫn bị vỡ a.”
Triệu Thanh Hà lắc đầu, nhưng nói không cũng sẽ khônh hình dung được, bảo Tiếu Hoa tìm cho hắn một ít rơm rạ tự tay làm mẫu. Hắn chỉ biết chứ chưa từng làm qua, giằng co nửa ngày mới tạm được, xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng làm chi người ta cũng hiểu được.
Vừa nhìn thấy thành quả tất cả mọi người đều hiểu, Tiếu Hà cầm bọc lấy trứng gà thành công nhìn xem, ” Ai nha, biện pháp tốt, đơn giản như vậy mà chúng ta như thế nào không nghĩ đến đâu! Thanh Hà, ngươi học được ở đâu a?”
Triệu Thanh Hà cười nói: ” Ta nhìn người khác làm như vậy, bản thân cũng không biết làm, đây là lần đầu tiên thử. Các ngươi tự cân nhắc, làm lại chắc chắn chút thì có thề giảm bớt được tổn thất.”
Tiếu Hà tính tình nôn nóng, lập tức động thủ làm. Rõ ràng lần đầu tiên đan, Tiếu Hà nhìn mẫu xiêu vẹo kết quả lại làm ra được rắn chắc xinh đẹp. Dương thị cùng Tiếu Triệu thị bắt tay làm, tay nghề so với Triệu Thanh Hà tốt hơn không ít, không lâu sau đầy một sọt rổ trứng gà đều thành. Bỏ vào sọt, rổ cao thấp lắc lư, quả nhiên vững vàng chắc chắn không vỡ một quả.
Truyện khác cùng thể loại
45 chương
278 chương
52 chương
29 chương
51 chương