Thú Tu Thành Thần

Chương 130 : Tiễn đưa anh hùng.

Khang Tiểu Vũ ngưng khóc nhìn hắn ta hỏi: "Thế nếu ngươi là hắn ta thì lúc này ngươi đang cảm giác thế nào?" Băng Thần cũng không từ chối nói ra suy nghĩ của mình: "Hiện tại chắc hắn đang sợ hãi ngươi cùng mẹ của ngươi?" Khang Tiểu Vũ nhìn hắn cười khổ nói: "Nhưng ngươi không biết tiểu đệ của ta quá đáng đến mức nào đâu, khi nào hắn ta cũng vênh vênh váo váo không coi người làm tỷ tỷ ta ra gì.Không lẽ ngươi nói ta phải nhịn." Băng Thần bĩu môi nói: "Tất nhiên là phải chơi chết hắn ta rồi nếu không thì thật có lỗi với bản thân, mấy kẻ như thế không dạy dỗ không được." Khang Tiểu Vũ bắt đầu thấy mâu thuẫn: "Nếu như thế cha ta cùng ta quan hệ sẽ càng xấu đi." Băng Thần nhìn nàng khinh bỉ nói: "Đã xấu rồi xấu hơn một tý đã làm sao, chỉ cần trước khi lấy chồng khối tài sản to lớn này ngươi cho Khang gia một nửa đảm bảo hắn mang ngươi lên bàn thờ cúng cũng được." Khang Tiểu Vũ nghe hắn ta nói thế thì phì cười, hắn ta nói thô nhưng thật, tâm trạng đau buồn của nàng tốt lên hắn.Nàng nhìn hắn ta rồi nói: "Có vẻ như thêu ngươi rất đang đồng tiền bát gạo, miệng lưỡi ngươi như thế chả sao có đến bảy người vợ." Băng Thần từ chối cho ý kiến, hai người thưởng thức nước uống cho đến khi phi cơ đáp xuống, hai người đi vào bên trong.Vừa vào đã có hai cô gái khóc chạy ra ôm lấy Khang Tiểu Vũ sau đó kéo nàng vào bên trong, Băng Thần vuốt mũi đi theo sau. Khi mấy cô nàng ra khỏi cửa thì Băng Thần bị mấy người lính chặn lại hỏi: "Ngươi là ai có ý định đi vào Lương gia làm gì?" Băng Thần nhìn hai người cười nói: "Ta đi theo Khang tiểu thư tới đây, hai người có thế cho ta vào chứ." Hai người nhìn nhau nhưng sau đó lại lắc đầu với Băng Thần nói: "Khang tiểu thư lúc đi vào không có nhắc tới ngươi, hôm nay là ngày quan trọng của Lương gia nếu ngươi thực sự là người của nàng thi liên hệ.Còn nếu không có thì rất tiếc mời ngươi ra ngoài, mong ngươi thông cảm bởi bì có rất nhiều người mao danh muốn tham gia tang lễ." Băng Thần thở dài nhìn hai người nói: "Không có gì nhưng các ngươi có thể cho ta một cái ghế để ngồi một bên mất công nàng ra tìm lại không thấy, lúc đó ta mất công việc thì buồn lắm." Một người rất vui vẻ ra lấy cho hắn ta một cái ghế rồi dặn dò: "Ngươi thành thật ngồi trong phòng bảo an nếu Khang tiểu thư ra chúng ta nhất định sẽ báo cáo, trong tủ lạnh có nước ngọt đấy ngươi cứ tự nhiên." Băng Thần thầm nghĩ hai người này quá chuyên nghiệp, nói chuyện cũng rất kín kẽ, biết điều.Nhìn như vầy chắc phải được đào tạo kĩ càng lắm, hắn cũng không ngại ngùng đi vào trong tủ lạnh lấy ra một lon nước ngọt chậm ra thưởng thức. Nhìn dòng người bên ngoài ngóng trông Băng Thần cũng đoán được hai người này lúc còn sống uy vọng trong dân chúng rất cao.Băng Thần nhàm chán, ngồi được một lúc hắn ta xách ghế ra ngoài ngồi gần một đám người , hắn ta muốn tìm hiểu thêm về Tân Sinh. Ngồi trong đó lảm nhảm một hồi Băng Thần đã thành công bắt nhịp với một người trung niên đại thúc .Ngồi cạnh nhau Băng Thần lễ phép hỏi: "Đại thúc hai vị này từ trong Tân Sinh hẳn có nhiều truyền kỳ lắm, nhưng ta có chút thắc mắt tại sao ngươi lại không tham gia Tân Sinh?" Người kia cười khổ nói: "Ngươi không hiểu rồi nào đâu phải ta không muốn tham gia, ta chỉ là chờ đợi để tham gia đủ trăm năm thôi.Ngươi nghĩ xem lúc ta mười sáu tuổi thì chỉ còn hai mươi năm là tới hạn đổi mới, nếu ta thâm gia thì hết hai mươi năm là xong phim ư. Thời gian càng dài cơ hội trở lên mạnh mẽ càng tăng thêm một chút, như thế dù không đụng cơ duyên thì cũng có thể chậm rãi tăng sức mạnh.Như thế thì khả năng ta trở thành cường giả cũng không phải không có, vị đại nhân của Lương gia là một ví dụ." Băng Thần không quan tâm lắm đến vị kia nhưng hắn biết người này đợi Tân Sinh hai mươi năm rồi chắc hẳn rất rõ về nó mới phải.Băng Thần mới nhìn hắn ta hỏi: "Chắc ngươi hiểu rất rõ về Tân Sinh, ta thì chẳng biết gì, mấy ngày nữa nó bắt đầu rồi mong ngươi giúp đỡ." Người này lắc đầu với Băng Thần rồi nói: "Thân nhân của ngươi không kể cho ngươi sao?" Băng Thần cười khổ nhìn vị này nói: "Ta là cô nhi bây giờ được Khang gia tiểu thư chiêu mộ vào quân đoàn, từ vùng hẻo lánh đi ra lên ta lại càng không biết gì cả." Trung niên đại thúc thấy Băng Thần nói thế trong lòng thấy có chút đau sót, hắn vỗ vai an ủi Băng Thần rồi nói: "Thế thì ta nói cho ngươi một chút vậy." Băng Thần rất vui vẻ: "Cám ơn đại thúc." Người này lắc đầu nói: "Không cần cám ơn là ta lên làm, ngươi thiên phú chắc cũng không tệ mới được quân đoán tuyển sớm, mai này biết đâu ngươi sẽ giống như hai vị Phong Thần của Lương gia cùng Liễu gia đi bảo vệ cuộc sống của chúng ta.Có thể giống như hai người họ khi ra đi cũng được hành tỷ người đau buồn, hàng triệu người đưa rước." Băng Thần cười cười thầm nghĩ: "Ta không muốn làm anh hùng đâu nhưng ta phải làm anh hùng, có điều ta không muốn như họ, đời còn dài ta muốn sống đến vĩnh hằng sao phải cần người đưa tiễn."