Đang lúc đầu óc Vân
Thiên Vũ không tỉnh táo, cũng không có chú ý tới âm thanh sau lưng kia gọi nàng tiếp chỉ, vẫn như cũ tựa vào cánh tay Họa Mi đi trở về.
Bất quá Họa Mi cũng là nghe được tiếng kêu to lanh lảnh sau lưng, vội vàng đở vân Thiên Vũ dừng chân lại.
”Tiểu thư, hoàng thượng hạ chỉ.”
Vân Thiên Vũ lắc đầu hôn mê một cái, cuối cùng để cho mình giữ vững một chút thần trí, nhưng ý thức vẫn như cũ có chút mơ hồ, nàng vội vàng đưa một cái tay ra hướng huyệt vị trên người điểm.
Rất nhanh đầu óc cảm giác thanh tỉnh một chút, nàng liền cùng Họa Mi đi tới.
Bước mấy bước lại làm cho nàng thở gấp, thượng khí không nhận hạ khí.
Lúc này, Tuyên vương cùng Vĩnh Ninh hậu, cùng với tất cả tân khách cũng đã tỉnh hồn lại, hoàng thượng hạ chỉ cho Vân đại tiểu thư, không biết hoàng thượng hạ chỉ cho Vân đại tiểu thư làm cái gì.
Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch cùng Vĩnh Ninh hậu dẫn tân khách vội vàng quỳ gối bên cạnh Vân Thiên Vũ.
Lúc này thái giám đi tới trước mặt Vân Thiên Vũ, liếc nhìn khuôn mặt như ma quỷ của Vân Thiên Vũ, sinh giật mình, thánh chỉ trong tay thiếu chút nữa rơi xuống.
Hắn khẽ run hỏi: “Ngươi, ngươi chính là đại tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ.”
Vân Thiên Vũ biết dáng vẻ mình giờ phút này nhất định rất dọa người, cho nên sắc mặt thái giám mới có thể bị hù dọa, bất quá nàng tuyệt không để
ý.
Thân là thần y nổi danh trên toàn thế giới thế kỷ 21, y thuật của nàng hoàn mỹ đến mức đạt tới đỉnh cao.
Đừng nói thương nhân nhà giàu có bổn quốc, cùng với công chức chính khách, chính là thủ tướng tổng thống các nước tìm nàng khắp nơi để chữa bệnh.
Cho nên chuyện hủy dung này căn bản không làm khó được nàng, nàng một chút cũng không lo lắng.
Sắc mặt Vân Thiên Vũ thản nhiên mở miệng: “Thần nữ chính là đại tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ VânThiên Vũ.”
Vân Thiên Vũ sau lưng Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi cũng vội vàng tiếp lời: “Bẩm
Triệu công công, đây đúng là tiểu nữ Vân Thiên Vũ, không biết hoàng thượng chỉ ý là?”
Vĩnh Ninh hậu không nghĩ ra hoàng thượng lúc này sẽ cho Vân Thiên Vũ thánh chỉ gì.
Triệu công công chính là tâm phúc bên cạnh hoàng thượng, cũng không để ý tới lời nói của Vân Lôi, chẳng qua là thánh chỉ bằng gấm vàng trong tay run lên, nghiêm túc tuyên đọc thánh chỉ tới.
”Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, hôm nay vốn là đại hôn của Tuyên vương và đại tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ, Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch lại tự tay đưa
Vân tiểu thư cho bọn thổ phỉ, hành vi như thế thật sự là mất thể thống, nay trẫm thu hồi ý chỉ cưới, hôn sự của Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch cùng tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ hủy bỏ.”
Một cái thánh chỉ của hoàng thượng, đám người Tiêu Thiên Dịch sắc mặt khẽ biến thành trắng bệch.
Đạo thánh chỉ này không khó nhìn ra phụ hoàng đối với hắn chỉ trích, ngay cả thánh chỉ phế bỏ hôn sự cũng hạ.
So với bất an của Tiêu Thiên Dịch, Vân Thiên Vũ lại cực kỳ bình tĩnh, dù sao nàng căn bản cũng không muốn lấy người đàn ông này.
Suy nghĩ thật nhanh giơ cao hai tay, kiên định mở miệng: “Thần nữ tiếp chỉ.”
Tiêu Thiên Dịch thấy một bên vân Thiên Vũ không thể chờ đợi tiếp chỉ dáng vẻ, còn muốn đến nàng thái độ kiên quyết không lấy hắn, còn viết xuống hưu sách chuyện tình, Tiêu Thiên Dịch trong lòng không nhịn được chua xót, cho tới nay vân Thiên Vũ ánh mắt nhưng là vẫn đuổi theo hắn, hiện tại nàng cho nên có thể như thế mặt không đổi sắc không lấy hắn.
Điều này làm cho trong lòng hắn không rõ là tư vị gì.
Vân Thiên Vũ nhận thánh chỉ, hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, vốn là nàng còn lo lắng, phong hưu thư kia của mình không có tác dụng đây, bây giờ nhìn lại không sao.
Thánh chỉ đã hạ, nàng cùng nam nhân cặn bã Tiêu Thiên Dịch này không còn quan hệ.
Vân Thiên Vũ nhận hoàn thánh chỉ, đang muốn đứng dậy, không nghĩ Triệu công công trước mặt lần nữa từ trong tay áo móc ra một đạo thánh chỉ, lại run rẩy nói.
”Vân Thiên Vũ nhận thánh chỉ thứ hai.”
Vân Thiên Vũ chỉ đành phải quỳ, thật ra thì nàng cũng muốn không chịu nổi, mặc dù nàng nhiều lần điểm huyệt cho mình, nhưng thân thể của nàng hiện tại thật đến cực hạn.
”Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, nay đại tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ Vân Thiên Vũ, băng thanh ngọc khiết, lan tâm tuệ chất. Thân vùi lấp trong tay thổ phỉ, thà chết chứ không chịu khuất phục, dẫu có chết cũng muốn giữ được mình thanh danh, là tấm gương cho nữ tử khắp thiên hạ, nay đặc biệt ban hôn cho thân vương Tiêu Cửu Uyên đương triều làm chính phi, khâm thử.”
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
76 chương
21 chương
107 chương