Editor: Huynhnhu142
Tiêu Thiên Dịch cùng Vân Lôi mắt thấy Vân Thiên Tuyết bị Liễu thị lôi đi, hai người thở phào nhẹ nhõm.
Đồng thời đang nghĩ nên như thế nào để đập tan cơn sóng này.
Nhưng bọn họ một chút cũng không có hoàn toàn yên lòng, liền nghe được sau lưng đột nhiên vang lên một tiếng khóc thương tâm, kèm theo tiếng khóc còn có tiếng kêu đau lòng.
”Muội muội, ngươi không cần đi, ngươi đi tỷ tỷ chính là tội nhân thiên cổ, làm hại ngươi không có biện pháp cùng Vương gia thành thân, Vương gia cùng phụ thân sẽ không bỏ qua cho ta.”
Tiêu Thiên Dịch cùng Vân Lôi nghe được sợ hết hồn hết vía, quay đầu nhìn về Vân Thiên Vũ, liền thấy thân thể gầy yếu kia, nữ tử mặt mũi kinh khủng khóc té xuống đất, mặt thương tâm dáng vẻ tuyệt vọng.
Nàng mắt thấy Tiêu Thiên Dịch cùng Vân Lôi nhìn sang, càng phát ra tiếng khóc đến tê tâm liệt phế, đồng thời giãy dụa muốn hướng trụ cột đình viện lao tới.
”Để cho ta chết đi.”
Sắc mặt Tiêu Thiên Dịch thay đổi, hôm nay nếu nữ nhân này chết, hắn nhảy vào hoàng hà cũng rửa không sạch tội, chẳng những oan ức không rõ, trên người còn nhiều một thêm một cái ác danh bức tử vị hôn thê, đây chính là vết thương trí mệnh.
Tiêu Thiên Dịch trong lòng suy nghĩ, miệng đã ra lệnh: “Lam Dật, ngăn lại nàng.”
Một đạo bóng dáng phảng phất giống như tia chớp xông về Vân Thiên Vũ, một phen kéo Vân Thiên Vũ lại.
Không có bất kỳ ai nhìn thấy khóe miệng Vân Thiên Vũ cười lạnh, nàng sở dĩ làm như vậy, chẳng qua muốn lấy được bảo đảm củaTuyên vương Tiêu Thiên
Dịch thôi.
Bởi vì hôm nay nàng phá hủy hôn sự Vân Thiên
Tuyết và Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch, Vân Lôi tuyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng, nhưng nếu như nàng lấy được bảo đảm của Tuyên vương Tiêu
Thiên Dịch, Vân Lôi sao dám tùy tiện động nàng.
Vân Thiên Vũ bên cạnh mở một đôi đôi mắt đẫm lệ nói.
”Vương gia, ta biết, ngươi không muốn để cho người biết chuyện người bức tử ta, vậy ta đi tìm một chỗ lặng lẽ chết đi, ngươi yên tâm, hôm nay ta phá hủy hôn sự của người và muội muội, ta đáng chết, ta phải đi chết đây.”
Lời của Vân Thiên Vũ vừa dứt, tất cả mọi người thương tâm đứng lên, trong đó không ít người lau nước mắt.
Nha đầu Họa Mi của Vân Thiên Vũ, nhìn tiểu thư như vậy, cũng chịu không nổi nữa khóc lớn lên, nhào tới bên người Vân Thiên Vũ đở nàng.
”Tiểu thư, mạng người thật là khổ a, Họa Mi cũng cùng người chết, chúng ta cùng chết đi, còn sống quá đau khổ.”
Lần này tất cả mọi người nhìn về hai người chủ tớ các nàng, chẳng những là những phu nhân kia, thậm chí quan viên trong triều cũng đồng tình với
Vân Thiên Vũ, nhìn về phía Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch ánh mắt tràn đầy thất vọng.
Tiêu Thiên Dịch trong lòng hừng hực lửa giận, hôm nay chuyện thổ phỉ bắt cóc, quả thật không phải là hắn làm, mặc dù hắn dùng vân Thiên Vũ đi đổi Vân Thiên Tuyết, là hắn không đúng, nhưng hắn đã quyết định chủ ý, muốn đền bù cho Vân Thiên Vũ.
Không nghĩ tới cuối cùng chuyện cho nên thành như vậy, Tiêu Thiên Dịch không phải là người ngu, nghĩ đến lời Vân Thiên Vũ nói, cùng với chuyện Vân Thiên
Tuyết mặc giá y xuất hiện.
Đây rõ ràng là chủ ý của Vân Lôi, muốn cho muội muội cướp lấy, gả vào Tuyên vương phủ, không nghĩ cuối cùng thế nhưng hại hắn.
Tiêu Thiên Dịch nhìn về Vân Lôi ánh mắt tràn đầy nồng nặc lệ hàn, Vân Lôi thấy thế kinh hãi đảm chiến, thiếu chút nữa cũng đứng không vững.
Tiêu Thiên Dịch cũng không nhìn hắn nữa, mà là nhìn về Vân Thiên Vũ nói.
”Ngươi không cần chết, Bổn vương sẽ không để cho ngươi chết, còn có Bổn vương bảo đảm, không ai có thể động ngươi.”
Lời của Tiêu Thiên Dịch hạ xuống, Vân Thiên Vũ lại cũng không có thu tay lại, nàng tựa hồ chơi nghiện, quay đầu nhìn Vân Lôi, mặt sợ bất an nói.
”Nhưng là phụ thân người giận ta, người sẽ không đơn giản tha ta. Tính, ta vẫn là đi tìm chết.”
Vân Lôi nhìn hành động của Vân Thiên Vũ, tay chân đều bị cứng ngắc, ngực trên dưới phập phồng, cả khuôn mặt cũng xanh biếc, nghiệt nữ a nghiệt nữ, hắn hiện tại thật muốn đi lên bóp chết nàng a.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
76 chương
21 chương
107 chương