Thứ Nguyên Chi Môn
Chương 212 : Mặc ngọc kỳ lân
Tần Trịnh thành hướng Nam, một gian phòng cũ kĩ rách nát hoang vắng.
“ Hì hì hì” Tiếng cười khúc khích vang lên trong căn phòng hoang vắng tàn phá này, thanh âm có phần non trẻ lanh lảnh êm tai rất dể nghe.
“ Thật dể lừa gạt” Âm thanh làn nữa vang lên, chỉ thấy một thân hình hắc y che kín hình dạng có phần nhỏ con, trước mắt là một chiếc rương nhỏ chất đống tiền vàng.
“ Thân phận này tốt lừa gạt” Âm thanh lần nữa vang lên, ngay khi lời dứt thân ảnh hắc y bé nhỏ đem chiếc rương tiền mình chôn xuống mặt đất bên dưới, sau đó cẩn thận che dấu nó đi, làm xong hết thảy thì quay người lại định rời đi thì thân ảnh nhảy lùi một cái về sau.
“ Không xong” trong lòng thầm hô một tiếng, ngay vừa lúc nàng quay đầu thì đã phát hiện ra bên trong có một nam tử xuất hiện từ bao giờ, mà càng chết người chính là nam tử này chính là mình mạo nhận.
Một thân hình thấp con che lấy một áo khoác mủ trùm không lộ rỏ nhân dạng, dựa vào thanh âm lần bên ngoài vóc dáng hắn có thể nhận định là một bé gái tầm bảy tám tuổi, thân ảnh vươn tay ra khi thấy đầu thân ảnh này vọt chạy, liền túm lấy cổ áo của nàng.
“ Ngươi.. ngươi.. ngươi ” âm thanh nữ hài vang lên, ánh mắt hoảng sợ giọng nói có phần kinh hoảng khi thấy chiếc hòm tiền của mình vốn chôn lấy dưới đất lại, bị đối phương lấy lên, đây là nàng tích góp được đây.
Mở ra chiếc hòm thấy vô số tiền vàng rồi nhanh chóng nắp lại, đem tay vươn đến mũ trùm của nàng muốn hái xuống, mày liền nhíu lại khi thấy thân hình bé gái run lên, ngay khi hắn đem mũ trùm lấy xuống thì giật mình kinh ngạc lên khi chân diện mục lộ rõ ra, sắc mặt trắng bệch, tóc dài tán loạn che đi một nửa khuôn mặt.
Đập vào mắt hắn chính là một đôi đồng tử màu xanh thẳm giống như mèo Ba Tư một dạng, rung động lòng người khóe mắt có chút lệ quang,miệng anh đào nhỏ nhắn đang cắn chặt tựa như ủy khuất một dạng. Một bên gương mặt thì tinh xảo làn da căng mịn như bạch ngọc mà thành, chỉ cần cho nàng thời gian nhất định sau này sẻ trở thành một tuyệt đại giai nhân xinh đẹp lòng người.
Nhưng một nữa gương mặt còn lại triệt để phá hủy đi, má trái là bộ dáng của mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành, trên mặt bên phải lại phủ đầy từng miếng vảy rắn, đem toàn bộ hoàn mỹ má phải bao trùm, thoạt nhìn giống như cùng thiên sứ cùng ma quỷ kết hợp thể bên trái là thiên sứ, bên phải... là ác ma.
"Ngươi bây giờ hài lòng chưa?" nử hài lên tiếng, đôi môi màu hồng bởi vì bị răng cắn chặt mà lộ vẻ đến có chút trở nên trắng bệch, một luồng máu tươi đỏ thẫm thuận theo khóe miệng của nàng chảy xuống.
Nhìn biểu hiện của nàng hắn còn không biết được mình vạch trần bí mật của nàng đây, diện mạo khác với thường nhân thế này lại tuổi nhỏ lang bạc hẳn là cũng vì nó mà ra đây, đem tay vươn ra sờ lấy má trái của nử hài âm thanh có phần nhu hòa lên tiếng “ đau không?”
Nử hài nước mắt ngấn ra lắc đầu, thân hình run rẩy hơn so với trước thân hình trở nên run rẩy dử dội như kinh hoảng một dạng khi cả thân hình đều bị nam tử nhắc bổng đem ôm vào lòng.
“Bọn họ... Nói ta là yêu quái” Nữ hài âm thanh có phần nghẹn ngào đứt quãng thanh âm lên tiếng, cúi cả đầu ánh mắt đỏ hồng thân hình run rẩy khi hai bàn tay hắn vuốt ve đi đầu tóc của mình, từ khi có nhận thức đến giờ chưa một ai dám cùng nàng thân cận như vậy.
“ Nói bậy” cúi đầu hôn xuống trán nàng, đem tay gạt đi mái tóc tán loạn của nàng.
Thiên An lúc này cũng kinh ngạc chính là những lớp vảy rắn trên má nàng lại giống với Thiên Trạch, cúi người xuống nói: “ Trộm tiền của ta, phải trừng phạt mới được, như vậy đi sau này con là con gái của ta”
Nữ hài ngây ngốc khi nghe được những lời này, đại nảo nhất thời như mất đi hoạt động một dạng. Thon nhỏ thân thể gầy yếu từ từ run rẩy, từng giọt nước mắt theo gò má lăn xuống, yếu không thể nghe đến tiếng nức nở dần dần lớn lên, cuối cùng biến thành gào khóc, trắng tinh tay nhỏ gắt gao ôm lấy Thiên An lồng ngực.
Nàng mấy năm nay kinh lịch người cùng chuyện đã rất nhiều nhiều nữa, cho dù có người đối với nàng được, thế nhưng lớn không chống nổi là vì nàng cái này dịch dung năng lực mà thôi, cái này chỉ là vì lợi dụng nàng mà thôi.
Theo mỗi mắt của một người trong mắt, nàng đều có thể nhìn ra đối với mình chán ghét, ác tâm thậm chí là kỳ thị.
Nhưng người nam nhân trước mắt này không giống nhau, nàng theo con ngươi của hắn bên trong không tìm được bất kỳ một chút chán ghét, ác tâm cùng kỳ thị, ánh mắt của hắn nàng thấy được sự quan tâm, thương tiếc để cho nàng không nhịn được có chút nhớ nhung muốn dung nhập vào trong đó.
“ Khóc đi khóc đi, sau này có ta ở đây không ai khi dể con” đem tay vuốt lấy tấm lưng nhỏ bé của nàng.
Dung mạo của nàng nếu ở thế giới này chính là kinh thế hải tục nhưng từ hậu thế mà đến lại sống lại một kiếp hắn so với người ở đây năng lực tiếp thu mạnh hơn rất nhiều, không vì dung mạo khác biệc của nàng mà kỳ thị đây.
Tầm hơn một giờ đồng hồ khóc ròng rã thì nữ hài cũng ngừng lại, mảnh áo của hắn đã ướt đẫm lấy, đem tay sửa soạn lại đầu tóc nàng lên tiếng “ có thể nói cho cha biết tại sao lại giả mạo cha thường xuyên gạt tiền không”
“ Hức hức..con muốn tiền.. hức hức rất nhiều tiền” nữ hài còn có chút khóc thút thít dựa vào ngực hắn lên tiếng.
“ Sau này con muốn bao nhiêu cứ nói cho cha biết” Thiên An cưng chiều lên tiếng, đem hay tay ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của nàng vào lòng.
“ Vì cái gì lại tốt với ta như vậy” Nữ hài âm thanh trầm thấp lên tiếng
Cúi người hôn xuống trán nàng lần nữa lên tiếng “ Ai biết được, chắc con đáng yêu đây”
“ hức hức hức” Nữ hài lần nữa nghẹn ngào thân hình run rẩy lần nữa lại khóc lớn lên, hạnh phúc đến quá đột nhiên làm cho nàng chỉ biết òa khóc mà thôi, nếu lúc trước những giọt nước mắt là phat tiết tâm tình mấy năm tủi hổ thì lần này chính là những giọt nước mặt hạnh phúc vui sướng.
“ Đừng khóc nữa, con xem áo ướt hết rồi đây, chúng ta về nhà thôi” Thiên An ôm lấy nử hài vào lòng, cất bước rời khỏi căn nhà cũ kĩ này.
Nữ hài mặt có chút đỏ lên, âm thanh có phần nhỏ dần lại vẫn ở trong lòng hắn khóc thút thít lên, tầm thêm nửa tiếng thì ngừng hẳn đi, vành mắt cũng đã xưng húp ửng hồng lên, sau đó lại nỉ non lên tiếng “ Con cần rất nhiều tiền dùng để mua thuốc, đem vảy trên người triệt tiêu đi, con không muốn làm yêu quái”
"Mua thuốc, có người nói cho con biết sao?" Thiên An dừng bước chân, mày có chút chau lại nghi hoặc.
"Không có ai cả, bọn họ tránh con không kịp đây, làm sao sẽ nói đây, mấy năm nay tới nay con đều là dịch dung thành bộ dạng người khác khắp nơi hỏi thăm phương pháp, cho nên cần trộm tiền mua thuốc." Nữ hài lắc đầu một cái, ánh mắt ảm đạm.
Thiên An nghe được nhất thời biến sắc, đem tay bắt lấy tay nhỏ nàng chakra tuôn vào khắp cơ thể nàng kiểm tra, mày hắn càng ngày càng nhíu chặt lại sắc mặt lo lắng hiện ra.
Ẩn chứa bên trong cơ thể nhỏ nhắn này lại ẩn chứa vô số cuồng bạo dược lực, thân thể bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ cần nàng tiếp tục uống thuốc bậy bạ không bao lâu liền mất đi tính mạng. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“ Cũng may cũng may” Thiên An hô lên, sau đó ánh mắt cưng chiều nhìn nàng “ phụ mẫu con đây”
"Khỏi phải nói bọn họ!" Nữ hài trong nháy mắt biến sắc, cắn răng nghiến lợi nói: "Tại con phải loại bệnh này, bọn họ không chỉ đem con coi là là yêu quái, muốn từ bỏ con, thậm chí còn muốn giết chết con”
Trên đời coi là thật có cha mẹ nhẫn tâm như vậy, đều nói hổ dữ không ăn thịt con, mỗi một đứa bé, đều là cha mẹ cả đời này thứ trọng yếu nhất, cũng chính là dừng cố gắng phấn đấu hơn nữa kiên trì tiếp động lực.
Có rất rất nhiều cha mẹ, vì con gái hy sinh hết thảy, thậm chí vì bảo vệ con của mình, cam nguyện đi chết.Nhưng là cha mẹ của cô bé này, lại muốn giết nàng.
“Những chuyện trước đây coi như qua đi, sau này có cha ở đây rồi, đúng rồi con tên là gì đây” một tay vuốt lên tóc nàng, thân hình tiếp tục di chuyển.
" Kỳ Lân Nhi, năm nay bảy tuổi." Nữ hài mặt hiện lên một mảnh hồng vân, cả người lại chôn vào ngực hắn lên tiếng.
" Kỳ Lân Nhi tên thật hay đây, Lân Nhi Lân Nhi thật êm tai đây” lẩm bẩm lên tiếng ánh mắt nhìn về nữ hài yêu thích lên, đột nhiên hắn sửng cả người lại sau đó ánh mắt quan sát lấy thân hình nàng.
Lân Nhi trong ngực hắn mặt đầy hồng vân, nở lấy nụ cười hạnh phúc yên lặng rúc vào trong ngực hắn, hưởng thụ lấy ấm áp mà rất lâu rồi nàng chưa được cảm nhận qua.
“ Không ngờ lần này nhặt được bảo đây” Thiên An trong đầu thầm nói, hắn hiện giờ này biết rõ được nữ hài này là ai rồi, chính là sau này Nghịch Lưu Sa một thành viên Mặc Ngọc Kỳ Lân.
Đêm trăng gió lạnh giết người vô hình, thiên biến vạn hóa hắc bào không lộ mặt có một không hai thiên hạ thuật dịch dung, ảo hóa chúng sinh Hắc Kỳ Lân.
Nếu dựa theo tình huống bây giờ thì sau này rất có thể nàng sau này trộm đồ của Vệ Trang,sau đó bị hắn phát hiện rồi đi theo hắn lăn lộn. Vệ Trang chỉ quan tâm thực lực hửu dụng còn mặt mũi quên đi, nhược giả hắn thèm để ý.
Mà hắn tìm đến Kỳ Lân Nhi nói ra là do hắn hiếu kỳ, đầu đuôi mọi việc là Thanh Y Lâu có người trộm tiền.
Chết người là có người giả dạng hắn đến thu lấy tiền bạc, vốn ban đầu hắn không để ý số tiền này. Khi mà Kỳ Lân Nhi rất khôn ngoan, mỗi lần giả dạng hắn rút lấy tiền cũng không nhiều.
Nếu không phải có Dược Thiên Sầu cái phân thân này tình cờ phát hiện được thân hình của hắn đi trên đường phố. Với tầm nhìn chia sẻ hắn làm sao không phát hiện được, thế là đi theo một chuyến đến căn cứ, rồi phát hiện ra hết thảy.
“ Tạm thời đem nàng vào bên trong nội thiên địa vậy” Thiên An suy ngẫm, rồi mở ra nội thiên địa trực tiếp đem Kỳ Lân Nhi vào bên trong đó.
Ở bên trong đó toàn bộ kiến thức y độc được hắn nhiều năm qua tích tụ, hơn nữa có các phân thân. Đợi một thời gian đem Y Tiên Niệm Đoan cùng Bách Độc Vương đem đến trị liệu cho nàng là được rồi. Ở bên trong có rất nhiều thứ vui chơi, tha hồ cho nàng khai tâm lại không có người qua lại.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
1563 chương
181 chương
88 chương
501 chương
425 chương