Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 133 : Riêng mình lựa chọn

Trung nguyên luôn là mảnh đất đầy biến động chiến loạn khắp nơi, trong năm Tần quốc sai đại tướng Mông Ngao đánh Bộc Dương nước Vệ. Yên quốc Yên vương Hỉ dùng người nước Triệu là Kịch Tân làm tướng, Kịch Tân đề nghị Yên vương đánh Triệu vì đại tướng Liêm Pha đã bị cách chức, bỏ nước Triệu sang nước Sở. Yên vương Hỷ nghe theo, sai Kịch Tân cầm quân đánh Triệu. Triệu Điệu Tương vương cử tướng Triệu là Bàng Noãn mang quân ra chống Yên. Quân Triệu đánh bại Yên, giết 2 vạn người, bắt sống và giết chết tướng Kịch Tân. Sau một năm do sự khởi xướng của Bàng Noãn, 5 nước Triệu, Sở, Ngụy, Hàn, Yên hợp tung chống Tần, đánh Hàm Cốc quan, quân Tần xuất kích đánh bại liên quân. Liên quân bèn chuyển sang đánh nước Tề, chiếm được Nhiêu An. Còn lý do đánh Tề chính là nước này theo đuổi chính sách liên hoành với Tần, lần trước Tín Lăng quân hợp tung các nước đánh Tần nước Tề không hợp quân cùng, không cứu các nước khác. Đồng thời trong năm nước Sở dời đô từ Trần thành về phía nam ở Thọ Xuân, Sở Khảo Liệt vương đặt tên đô thành là Dĩnh. Tần quốc công thành đoạt đất mạnh mẽ nhưng nội bộ lại xuất hiện tranh đấu, khi trong triều nhiều người dị nghị về thân thế của vua Tần, cho rằng vua là con của thừa tướng Lã Bất Vi chứ không phải con của Tần Trang Tương vương Tử Sở. Vì thế tướng Phàn Ô Kỳ nhân cầm quân đi đánh Triệu, đã dựng một người con khác của Trang Tương vương là Trường An quân Thành Kiều làm Tần vương, để lật đổ Tần vương Chính đòi lại ngôi vị chính thống. Hai năm sau thừa tướng Lã Bất Vi bèn cử cha con Vương Tiễn, Vương Bí cùng Hoàn Xỉ mang quân ra đón đánh. Phàn Ô Kỳ chỉ là viên tướng dũng mãnh mà kém mưu mẹo. Vì vậy Vương Tiễn chỉ sau 2 trận đã đánh bại được Ô Kỳ. Ô Kỳ thua trận bỏ chạy sang nước Yên nương nhờ thái tử Đan, còn Thành Kiều bị chết trong cuộc bình loạn. Đại Việt vẫn không một chút biến động mỗi ngày lại phồn vinh, dân chúng cuộc sống sung túc, mùa mang bội thu. Của cải các nước không ngừng trôi về Bách Việt thông qua các thương đoàn, hay Thanh Y Lâu. Thế lực của Đại Việt luồn lách vào trung nguyên ngày một nhiều hơn, tinh vi hơn. Cắm rể sâu nhất chính là Tần quốc, khi mà tình nhân của Thiên An chính là thái hậu Tần vương Chính sinh mẫu Triệu Cơ. Ung thành cố đô của nước Tần, các đời liệt tổ liệt tông Doanh thị đều chôn cất, thậm chí Doanh Chính muốn thừa kế vương vị phải làm lể đội mũ ở nơi này, tòa thành này trong bóng tối thế lực của Thiên An đả cắm dùi vững chắc. Về phần hắn cũng không quên cướp đoạt thiên địa linh khí, thu thập các sinh mệnh tinh hoa của binh sỉ sau mỗi chiến trường, hay thu lấy các khỏa vẫn thạch thỉnh thoảng rơi xuống đại địa, lớn mạnh nội thiên địa của mình. Mỗi ngày trôi qua tiêu dao khoái hoạt, chim chuột với đám hồng nhan của mình, thê không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng không trộm. Cái gì hắn cũng có cả, cho đến một ngày thời gian tiêu dao khoái hoạt của hắn bị dừng lại. Tề quốc, Tang Hải thành, bờ biển khu vực. Một gian tiểu đình nhỏ nằm tại mặt biển nông phía trên, một hành lang gỗ chạy dài liên kết từ bờ biển đến gian tiểu đình này. Tại trên đó lại thấy hai thân ảnh nam tử tầm mười chin hai mươi tuổi tuấn lãng, hai người đều là Nho sinh của hai nước khác nhau, cả hai đến Tề Lồ chi địa bái danh sư nhiều năm cầu học. Là sư huynh đệ cùng chung một thầy, danh sư Tuân Khanh là người kế tục Khổng Mạnh của Nho Gia, từng ba lần đảm nhiệm Tế tửu chức vị của Tắc Hạ Học cung. Trong Nho gia mà nói địa vị của Tuân Khanh có rất lớn địa vị. Một người xuất thân bình dân Sở quốc tên là Lý Tư, còn một người là vương tôn hoàng thất nước Hàn, cửu công tử Hàn Phi. “ Sư huynh muốn trở về Hàn quốc ư?” Hàn Phi đem nhánh cây cỏ nhỏ từ tay sư đệ mình thu lấy, rồi nói: “ phải, đả tới lúc phải về rồi” Lý Tư nghe xong chậm rải nói: “ Hàn quốc vốn nhược tiểu nhất trong bảy nước.. Với tài hoa của sư huynh thực sự có chút đáng tiếc” Hàn Phi cười nói: “ Đành vậy, đấy là quốc gia cũng là quê hương của ta” Lý Tư một tay giấu vào sau lưng cũng hiểu rõ vì sao Hàn Phi lại chọn như vậy: “ xuất thân từ dòng tộc Đế vương, xem ra cũng chưa hẳn là việc may mắn” “ À.. có lẻ thế.. còn đệ, đệ có dự định gì chăng?” Lý Tư liền đáp: “ tài nghệ của sư huynh vượt đệ thập phần, có thể chọn lấy nước nhược tiểu nhất. Đệ chuẩn bị đến chổ vững chãi nhất trong bảy nước, thử chút thời vận” Hàn Phi liền đoán được sư đệ mình lựa chọn: “ đệ muốn đến Tần quốc” “ Để sư huynh chê cười rồi, Lý Tư quả có phần thực tế” Lý Tư cười đáp Hàn Phi thở dài một cái, rồi nói: “ mộng tưởng..kể ra vô cùng đẹp đẻ song lại vô cùng mỏng manh, thực tế đôi chút vẫn hơn” Bàn tay vội bắt lấy một viên đá nhỏ có phần dẹp từ Hàn Phi đưa cho thấy hắn thảy lên không trung mấy cái rồi bắt về rồi ném mạnh trên mặt nước phía trước, rồi nói: “ chỉ khi nương nhờ Tần quốc đệ mới dám quyết phân cao thấp cùng sư huynh, mong rằng không phải khiến sư huynh thất vọng rồi” “ Vậy sao này chúng ta nếu là địch, chẳng thể vì tình nghĩa đồng môn mà thủ hạ lưu tình đấy đâu đấy” var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]); “ Tuyệt đối sẻ không, sư huynh yên lòng” lời nói xong Lý Tư chắp tay cúi đầu khom lưng hai tai chắp lại hai ngón cái dựng thẳng hành lể, mà Hàn Phi cũng xoay người rời đi bắt đầu lên đường trở về Hàn quốc. Hai người tuy là sư huynh đệ cùng bái một thầy nhưng xuất thân lại khác nhau, Lý Tư nói cho cùng cũng là bình dân cho dù tài năng xuất chúng muốn đánh ra một mảnh trời riêng thể hiện tài hoa của mình thì cần có đất dụng võ. Đất ở đây chính là các vị công tử hay các trọng thần các nước bái nhập vào môn hộ của họ rồi bày mưu nghỉ cách lo trước tính sau. So với Hàn Phi xuất thân là cửu công tử mà nói Lý Tư điểm xuất phát đả không bằng rồi, nhưng cũng vì thế mà Hàn Phi trói buộc với Hàn quốc, còn hắn có thể tự do chọn lấy quốc gia cho mình phụng sự. Mà mạnh nhất trung nguyên bây giờ, trong bảy nước đứng đầu ngoài trừ Tần quốc ra thì còn nước nào nữa. Mà Hàn quốc nhỏ nhất trong bảy nước, Tần quốc thống nhất thiên hạ nhỏ yếu Hàn quốc tất nhiên sẻ không bỏ qua. Khi đó sư huynh đệ của hắn lần nữa sẻ thi triển tài học rồi. Vốn Lý Tư còn một nước chọn lấy là Việt quốc phía nam nước Sở, nhưng khổ nổi Đại Việt hết sức bài ngoài, bổ nhiệm quan viên trong nước chỉ là người Việt, lại thêm nhiều năm nay Đại Việt thi hành biến pháp, người nước khác tìm đến đều chịu hạn chế rất lớn. Không mời chào đám người trung nguyên, bỏ qua nhân tài các nơi, đó là Thiên An muốn trong thời gian ngủ đông này, trực tiếp khống chế quốc thổ của mình trước, triệt để đem những chính sách của mình đánh xuống nền móng kiên cố. Bách Việt dù sao tư tưởng khác xa Trung Nguyên, có quá nhiều tư tưởng kinh thế hãi tục, hơn nữa ai biết có gián điệp các nước có nhân cơ hội trà trộn vào hay không? Cho nên Thiên An muốn gọn gàng xử lý, đánh chắc bộ khung Đại Việt, lấy Thiên Hạ Vô Song thành bộ máy mà nhân rộng ra, tràn vào các ngóc ngách thổ địa Đại Việt, tiêu trừ những mầm họa khi biến pháp thực thi. Một khi đem những vấn đề có nguy cơ giải quyết, khi đó hắn mới vươn bàn tay ra bên ngoài đem những quốc gia khác thâu tóm, mà quyết sách của hắn cho kết quả không chê vào đâu được. Minh chứng đó là nhân tài người Việt càng ngày càng sinh sôi, khi dân trí được cũng cố, những chồi non mới nhủ tiếp thu tư tưởng đổi mới, càng thúc đẩy Đại Việt quốc lớn mạnh hơn. Thời gian ngủ đông này, quốc lực, tài lực, trí lực.. Đại Việt không ngừng đề thăng một lượng lớn, đời sống tinh thần lẫn vật chất người dân Việt đổi mới cải thiện qua từng ngày, một nước Việt mới đả lột xác trên vùng đất, trong mắt người trung nguyên là man di. “ Ai, thật là không nở mà” vẻ mặt tiêu sái của Hàn Phi rời khỏi tòa tiểu lầu không lâu liền biến mất ngay, thay vào đó là thương tâm vô cùng. Hắn nhiều năm ở mảnh đất Tề Lỗ này, tại Thanh Y Lâu như cá gặp nước, đủ các loại trò chơi lẫn rượu ngon uống lấy, bây giờ trở về hắn cũng không nở. “ Thật không biết khi nào mới trở lại” Hàn Phi dục ngựa mà đi, ánh mắt nhìn về phía xa một tòa lầu các cao lớn bên bờ biển, nhìn một hồi lắc đầu, cởi ngựa mà đi.