Thứ Nguyên Chi Môn
Chương 124 : Long hoành thiên địa
Nàng tuổi nhỏ khí thịnh liền đáp ứng cộng thêm thời gian này từ ca ca của mình đạt được một quyển các nước cờ tướng quỷ khốc thần sầu đây liền ứng chiến.
Cuối cùng bất phân thăng bại một thắng một hòa đến ván quyết định liền dừng lại, khi Dược Thiên Sầu sai người đem nàng triệu về khi nghe tin một tuyến đường bị ách tắc.
Mà khi đại tiểu thư Lăng Sương rời đi tuyến đường cũng được đả thông, đám người cũng di tản.
Để lại đủ loại người bát quái đồn thổi, đám kỳ thủ thì nhân cơ hội này tụ tập lại các bàn đá bố trí lại thế cờ vừa nảy của vị tiểu thư nhỏ tuổi ứng chiến, tăng thêm độ giải khai cờ nghệ của mình.
Mà nhóm người Hàn Phi lẫn đám người đăng ký tới thi đấu cũng đăng ký cho mình danh ngạch rồi tìm đến một gian phòng trọ nghỉ ngơi, chờ ngày thi đấu.
“ Có gì đó không đúng lắm, Hàn Đình Mộ Vũ thế cờ bẫy rập chết người, sát chiêu ẩn hiện kín kẻ muôn trùng, cho dù đi quân nào nhìn là chiếm ưu thế lại là thất thế. Lẻ thường đại tiểu thư có thể bố trí là thế cờ này, làm sao không nhìn ra được ván cờ bẫy rập của Tinh Hồn đây” Lý Tư chau mày suy tư hạ cờ cùng với sư huynh của mình Hàn Phi cảm khái nói.
Hàn Phi cười nhạt, rồi nói: “ Như vậy nói lên, thế cờ này không phải là của muội ấy”
Hàn Phi cất lời đám người còn lại ánh mắt liền sáng lên hiểu ra tiền căn ngọn ngành mọi chuyện, trong thành này có thể bố trí là thế cờ ảo diệu khiến người sợ hãi.
Ngoại trừ người kia, phụ thân của vị tiểu thư nhỏ tuổi này còn là ai nữa, mà nàng có được thế cờ này cũng thích hợp hết thảy.
Lý Tư ánh mắt sang lên, mối nghi hoặc cũng được giải tỏ, thốt: “ Hẳn là”
Phục Niệm nói: “ Hàn Đình Mộ Vũ, thế cờ này đúng là tuyệt sát chi vong, xem ra lại là một thế cờ khó mà phá giải được”
Tuân Khanh gật đầu, hắn vốn không định rời khỏi Tiểu Thánh Hiền Trang nhưng khi nghe đồ đệ của mình hốt du cũng muốn đến tham dự.
Đồng thời cũng muốn gặp gở vị công tử này, hơn ai hết hắn thừa hiểu vị đệ tử của mình đến giải đấu này chính là muốn gì, còn không phải vì mấy vò rượu ở nơi này sao?
Mà khi đến nơi này hắn cũng kinh ngạc không kém bởi kiến trúc lẫn người dân tại đây, đồng thời hắn cũng đánh giá thấp sự hấp dẫn của giải đấu rất nhiều cự đầu thanh niên tuấn kiệt các nước lẫn Bách Gia đều tham dự vào.
Mà các quân vương các nước cũng muốn người nước mình đoạt lấy Cờ Vương ngôi vị, mà ưu tiên chính là Binh Gia tướng tài bởi vì họ đối với cờ tướng sâu dày am hiểu.
“ Các vị, tản ra, tản ra” đám nhân viên trong trang thở phào một hơi, khi tiểu bá vương đả rời đi, liền đi đến đám người này lớn giọng hô.
“ Hừ” Cam La hừ lạnh một tiếng nhỏ, khóe miệng hiện lên nhàn nhạt độ cong, ánh mắt nhìn thẳng về phương hướng phía trước, ba cái bóng ảnh nữ hài chân đạp lên một tấm ván nhỏ mà trượt đi.
Tiểu bá vương đả rời đi, cuộc so cờ của cả hai cũng dừng lại, đám người quan chiến cũng không còn lý do gì mà ở lại nữa, theo đám nhân viên hô hoán mà tản ra, con đường cũng nhanh được khơi thông.
“ Đi thôi” Tuân Khanh mở lời, dẫn đường đám người bước đi.
Thanh Y Lâu, Dược Thiên Sầu gian nhà, phòng trọng lực bên trong.
“ Keng keng keng keng keng keng” Chói tay không dứt thanh âm, ma sát không ngừng vang lên một cuộc hỗn chiến giữa ba người diễn ra, hoa lửa nảy sinh không dứt.
Ba đánh một nhưng lại không chiếm bất cứ ưu thế thượng phong gì, Dược Thiên Sầu trên tay song kiếm vung ngang chém dọc cắt đi Lệ Cơ, Kinh Kha và Tử Dận liên thủ.
Dưới sức ép trọng lực gấp hai lần chỉ có mỗi Tử Dận là cho hắn uy hiếp về tốc độ sức mạnh, còn hai người còn lại đều không nhấc lên uy hiếp gì cả.
“ Cheng” Kinh Kha cả người trượt dài đến mười mấy mét trên nền đất khi bị một kiếm của Dược Thiên Sầu chấn lùi, trong lòng không ngừng rung động trước khí lực khủng bố của đối phương.
Một phần trọng lực đè ép xuống để cho hắn di chuyển lẫn ứng biến khó nhọc hơn, hắn ở nơi này cũng đả được một tuần nhưng vẫn chưa thích nghi hoàn toàn với sức ép này, hơi thở phập phồng kịch liệt cánh tay tê rần bởi lực đạo dư chấn mà một kiếm cùng Dược Thiên Sầu giao thủ.
“ Sư huynh, huynh không sao chứ?” Lệ Cơ cũng không lâu sau bị chấn lùi lại, cũng không khác biệc gì, quan tâm hỏi nhưng thấy hắn lắc đầu liền dời mắt nhìn về cuộc đại chiến còn lại của hai người.
Không có hai người tham dự Tử Dận và Dược Thiên Sầu giao tranh so với 4 người tham chiến còn khốc liệt hơn.
Ba chuôi vũ khí va chạm kịch liệt dư kình tản ra hoa lửa liên nmiên bất tận, khí kình từ Tử Dận tỏa ra áp đảo hai người cả người nàng bao trùm một luồng màu xanh khí tức cuồng bạo, tốc độ nhanh đến khiếp người.
Hai người va chạm vào nhau công kích đến hàng trăm đường kiếm chỉ trong chớp mắt, trong chốc lát một cơn gió do không khí trôi dạt đẩy ra mọi phía hình thành.
“ Bành” Vang dội thanh âm, cả thân hình Dược Thiên Sầu bất cẩn trúng phải một cước của Tử Dận bị mạnh mẻ bức lùi rơi xuống mặt đất.
Ngay sau đó song kiếm hắn vung mạnh chặt lên đở lấy rồi khóa chặt Kinh Nghê mũi kiếm lao đến yết hầu của mình, mỗi một chiêu mà Tử Dận giao thủ đều là chết người hiểm yếu.
“ Keng keng keng tư tư tư tư tư” Chói tay kim loại cùng hoa lửa nảy sinh khi mũi kiếm Kinh Nghê bị Dược Thiên Sầu bàn tay nắm lại.
Một lớp vảy đồng long lân cả bàn tay hóa thành long trảo kìm giữ lại một kích của nàng, đồng thời một tay kia tụ quyền oanh kích đi lực đạo cánh tay trái của nàng.
“ Cheng cheng cheng” Dược Thiên Sầu đạp lên vách tường búng người lao nhanh đến hai tay song kiếm như thiểm điện chống trả. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Ánh kiếm như điện, trường kiếm tương giao kiếm khí va chạm vào nhau cường hoành rồi triệt tiêu lấy.
Một chiêu không đắc thủ Tử Dận nâng lên Kinh Nghê vung lên, sau một khắc, kiếm ý phô thiên cái địa đáng sợ kiếm khí tản ra kiếm ảnh ngưng tụ.
Không một chút nhân từ hay lưu thủ bởi vì nàng biết Dược Thiên Sầu lợi hại thế nào, xuất kiếm như điện kiếm kiếm lạnh lẽo âm trầm, chiêu nào chiêu nấy đoạt mệnh.
Đối mặt với kiếm chiêu hung hiểm Dược Thiên Sầu không một chút nao núng hai tay nâng lên song kiếm, chống đở lại bổ dọc chém ngang mang theo kiếm khí tầng tầng lớp lớp thi triển.
Thiên hạ vạn đạo, trăm sông đổ về một biển, tu luyện đến cuối cùng kiếm đạo thế nào cho dù kiếm chiêu tinh xảo, kiếm ý thông thiên kiếm khí cuồn cuồn thế nào cũng thông qua mấy thức cơ bản, cũng là khởi đầu mọi thứ, đâm thẳng bổ dọc chém ngang vát xiên.
“ Uỳnh” Một cơn cuồng bạo phát sinh, kiếm khí tứ tung va chạm rồi tạo thành tiếng vang lớn bên trong gian phòng này.
Tử Dận chân khí trong người bùng nổ thúc dục vào Kinh Nghê kiếm, kiếm khí ngang dọc quang hàn đáng sợ này một chiêu kiếm mang theo hết thảy khí thế của nàng.
Tứ phương hư không kiếm khí vô cùng, sát ý vô cùng, từng đạo từng đạo lớn kiếm khí như muốn xé rách hư không, chém giết tới. So với chiêu kiếm trước chiêu sau uy lực đầy đủ tăng cường gấp đôi.
“ Long Hoành Thiên Địa” Đối mặt với uy thế đáng sợ kiếm chiêu Dược Thiên Sầu cũng ngưng trọng lên khi giờ phút này Kinh Nghê kiếm cùng Tử Dận nhân kiếm hợp nhất, kiếm khí đại thịnh cho người không thể cản đở khí thế.
Tử Dận là chữ Thiên nhất đẳng sát thủ đối với kiếm lĩnh ngộ còn hơn cả Dược Thiên Sầu, cả gian phòng bên trong kiếm khí tràn ngập, sát ý vô cùng phảng phất bốn phía có vô cùng kiếm khí hướng về hắn điên cuồng cắt chém.
Chỉ thấy hai thanh song kiếm Dược Thiên Sầu theo tay hắn thả ra trường kiếm rơi xuống, trong tích tắc hai tay hắn liên tục kết ấn tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Trong 1 giây có đến hơn mấy chục ấn thi triển. Theo sau đó từ người hắn bộ y phục bị xé toạt đi phía sau lưng ba luồng chakra khác nhau là vàng, đỏ, nâu thoát ly nhanh chóng nhưng hình.
“ Ực” Kinh Kha nuốt một ngụm nước bọt đồng tử mở to hết cở, một trận chiến giữa Dược Thiên Sầu và Tử Dận để cho hắn nhận ra được khoảng cách của mình với hai người bọn họ chênh lệch như thế nào.
Giờ đây chứng kiến kiếm khí đáng sợ từ Tử Dận để cho hắn hải hùng mà Dược Thiên Sầu tình trạng làm cho hắn khiếp sợ hơn.
“ Rồng, sư huynh.. đó là” Lệ Cơ lòng đầy sóng gió không cách nào bình tĩnh được khi nhìn y phục Dược Thiên Sầu bị xé toạt để lộ từng cơ mũi săn chắc, nhưng để nàng kinh sợ chính là từ tấm lưng thoát ra 3 luồng khí khác nhau lại ngưng tụ thành 3 vật thể dài như một làn khói hội tụ với ba màu sắc khác nhau.
Tầm một tấc cách lưng từ đó trở ra là những vảy rắn xếp chồng lên nhau lại mang màu sắc nâu đỏ vàng khác nhau, ở vị trí cuối cùng lại là ba cái đầu rồng hiện ra lượn lờ quanh người Dược Thiên Sầu.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
1563 chương
181 chương
88 chương
501 chương
425 chương