Nhưng Bạch Ngọc Đường lúc này đang tâm phiền ý loạn, vừa nhắm mắt lại thì chuyện của y và Triển Chiêu lần đầu tiên ở Không Động sơn phát sinh quan hệ lại hiện ra trước mặt từng màn từng màn rõ ràng, mặc y vừa gạt vừa đẩy thế nào cũng không được.
Ở trên giường lăn qua lăn lại nửa ngày cũng không thể nào ngủ được, lại nghĩ đến Triển Tiểu Hùng tiểu gia khỏa kia nói đi ra ngoài có một chút sao vẫn chưa về, không biết rút cục là đi làm gì, liền dứt khoát khoác quần áo đứng dậy, chuẩn bị ra ngoài tìm hắn, cũng thuận tiện đỡ phải ở lại đây một mình nhàm chán sinh ra suy nghĩ lung tung.
Dạo quanh phủ một vòng, từ những hạ nhân hỏi thăm được Triển Tiểu Hùng là đi vào phòng bếp, trong bụng không khỏi có chút kì quái. Đứa bé kia không phải nói muốn đưa cho mình đồ vật gì đó sao? Đến phòng bếp làm cái gì chứ?
Khi Bạch Ngọc Đường đến cửa phòng bếp rồi, vốn định sẽ bảo Triển Tiểu Hùng đi ra ngoài, nhưng sau khi nhìn thấy bộ dạng của hắn cùng Tiểu Miêu có chút giống nhau, thiếu chút nữa tâm trí cũng bay đi mất.──
Chỉ thấy Tiểu Miêu đại nhân đang lom khom trước bếp lò. Bởi vì thân thể thấp bé, không với tới mặt bàn được, đang đứng nghiêng ngiêng vẹo vẹo trên mấy cái ghế tre xếp chồng lên nhau, một tay cầm lấy cái bát nhỏ, một tay cầm lấy cái thìa đang vớt vớt cái gì đó trong nồi to ở trên bếp. Nhưng bởi vì bếp quá cao, mà cánh tay của hắn lại quá ngắn, đành phải ghé nửa thân lên mặt bàn, khuôn mặt rất nhanh có thể sẽ nhoài bò vào trong nồi ( cuồng hãn, Miêu đại nhân rất nhanh sẽ biến thành mặt mèo hấp chẳng nhẽ người định đem nấu chín bản thân cấp cho Thử gia đang bầu bí nhà ngươi bồi bổ thân thể sao? Ách… xen vào một chút Hmm đó là vì nồi cơm của phủ Khai Phong dùng là nồi cơm rất lớn, cho nên bếp cùng lò nấu cũng là rất lớn = =bbbb).
Dưới tình thế cấp bách, mặc kệ cái gì mà quân tử phải tránh xa xó bếp, cái gì mà khói dầu của nhà bếp sẽ bẩn quần áo, Bạch Ngọc Đường hét to một tiếng rồi chạy vọt vào trong.
Vốn trước đây hắn còn tốt, lấy công phu khinh công Yến tử phi của miêu đại nhân chúng ta, đứng ở trên 2 thành ghế nhỏ căn bản chỉ là chuyện nhỏ nhặt, thế nhưng đột nhiên bị một tiếng kêu rống này của y làm giật mình, nhất thời thân người đang dính liền với cái ghế cũng rầm một cái, lật mình ngã xuống đất, Cũng may thân thủ hắn nhanh nhẹn, sau đó kịp thời nhảy xuống mới không có rơi vào nồi. = =bbb Bất quá, trên tay kia của hắn đang cầm hơn nửa bát canh nóng không ngờ lại tung tóe hết ra ngoài, đổ thẳng lên cánh tay nhỏ nhắn, làn da non mịm kia liền nổi lên bọng nước tấy đỏ, đầu gối cũng đập mạnh xuống băng ghế ngồi, nhất thời máu chảy như nước. TAT ( nhân: tiểu Miêu đại nhân là pho tượng đáng thương, QM đồng tình với ngươi gạt lệ Miêu: Ngươi là cái đồ HM aaaaaaaaaaaaaaaa 口
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
11 chương
64 chương
87 chương
26 chương
13 chương
44 chương