Thú Huyết Phi Đằng
Chương 99 : Huyễn Thuật Vô Bổ
"Không cần gấp." Ngưng Ngọc mỉm cười nói:"Chúng ta sau này cũng có thể là láng giềng tốt của nhau, thực ra bọn ta thiếu hụt vu y, sự xuất hiện của các vị sẽ làm cho lãnh chủ đại nhân vui mừng khôn xiết đó."
"Trung tâm Đa Não đại hoang nguyên có rất nhiều Thực nhân ma và địa tinh, Bỉ Mông vương quốc không phải là không biết bọn cường đạo này tràn lan khắp khu vực. Phong địa của lãnh chủ đại nhân ở nơi này thực sự mà nói ta rất là kinh ngạc." Đại mạo nhân nhếch mép, cười thâm trầm.
Quả Quả nguyên là ăn quả hạch, nghe thấy lão Đại mạo nói lập tức vỗ vỗ bộ ngực nhỏ bé của nó.
"Tên tiểu quỷ này thật khả ái." Đại mạo trưởng lão cười lớn, lão cảm thấy tên nhóc này thực sự rất thú vị.
Tiểu trư tể nhai lấy nhai để không nhổ cả xác quả ra ngoài, cái mông đít nhỏ nhắn tròn mập ngoáy động, đối diện với mũ đồng dùng để đun nước há miệng phun ra một luồng thủy tiễn xuyên qua đó.
"Đinh đinh đinh!" Một loạt tiếng nứt vỡ như mưa rào vang lên, chiếc đồng khôi kiểu dáng cổ nhã bị bắn thủng lỗ chỗ như tổ ong, nước trong đó chảy tràn xuống đống lửa bên dưới vang lên tiếng xèo xèo liên hồi cùng khói bay mù mịt.
"Ni Phổ Đốn tại thượng! Đây lại là ma thú sao?" Lão đại mạo chậm chạp đứng lên, cái miệng không có răng há hốc cả nửa ngày không ngậm lại được.
Mấy tên Lục đảng Đường lang tăng lữ đứng sau lưng lão cặp mắt nhỏ dài trợn tròn lên không nháy.
"Trưởng lão, thực lực của bọn ta còn hơn xa thế nữa." Ngưng Ngọc tinh nghịch nháy mắt với vị trưởng giả này.
Kỳ thực Ngưng Ngọc trong lòng thấy kỳ quái, Khách Thu Toa hôm nay sao lại khác thường như vậy? Không hề bú vú mà lại phát xạ liên hoàn ma pháp thủy tiễn?
"Các vị đến Tang kiền hà lần này, thực ra bọn ta đứng trên cao pha đã nhìn thấy rồi. Mấy tên võ sĩ thực sự uy mãnh! Tên nhóc khả ái này lại cũng lợi hại đến vậy! Ta bây giờ cũng minh bạch được phần nào lý do vì sao vương quốc lại dám đem lãnh địa này cấp cho vị Lãnh chủ đại nhân thần bí này rồi." Đại mạo trưởng lão dán mắt vào tiểu trư tể, chép miệng một hồi:"Thật nhìn không ra, thật nhìn không ra..."
"Trưởng lão, các vị làm sao mà sống ở nơi đầy rẫy cường đạo này? Lục đảng tộc tuy rất lợi hại nhưng các vị nhân số quá ít ỏi đi." Ngải Vi Nhĩ có chỗ nghĩ không ra.
"Bọn ta trân quý sinh mệnh. Tăng lữ cũng giống như mục sư, tốt xấu gì cũng có thể trị liệu bệnh tật, Thực nhân ma và địa tinh cũng là một loại sinh mệnh cho nên bọn chúng cũng không đến gây khó dễ gì đối với các tăng lữ không những vô hại mà còn có thể giúp đỡ bọn chúng." Đại mạo trưởng lão cười hắc hắc thõng tay xuống nói:"Quan trọng nhất là vì bọn ta thật ra quá nghèo khổ đi." Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Sống hài hòa với tự nhiên là tốt nhất." Ngưng Ngọc gật đầu ra ý tán đồng.
Đại mạo lão nhân tươi tỉnh gật đầu liên tiếp.
Trong cuộc sống lúc nào cũng tràn ngập những lời châm biếm và ngược lại, lời này của Ngưng Ngọc vừa thốt ra liền làm cho người thiện lương là nàng một đả kích không lớn không nhỏ.
Một tên Thứ vị nhân lảo đảo tiến vào sơn động, ngã vật ra trên mặt đất.
"Không hay rồi! Không hay rồi!" Thứ vị nhân lăn lộn trên mặt đất, mặt mày đầy đất cát gượng đứng lên, sắc mặt trắng bệch chỉ ra ngoài động nói:"Phu nhân!Phu nhân! Có một lũ cường đạo địa tinh đến cướp lũ súc vật của chúng ta!"
"Đồ đần độn!" Ngải Vi Nhĩ đứng dậy:"Côn khắc tộc bọn ngươi và Hải câu hồng tộc có đến hai trăm người lại đi sợ mấy tên địa tinh cũng cùng cấp với các ngươi sao? Vừa rồi các ngươi gây gổ với Lục đảng Đường lang ở đây thì sao? Không lẽ các ngươi chỉ có tài cãi lộn với người khác thôi sao?"
"Có thể là bọn địa tinh này có đến một trăm tên đó!" Thứ vị nhân mồ hôi tuôn như mưa xuống đất.
"Hai người đánh một người, sao không đánh nổi? Tạp lỗ đâu? Một mình hắn cũng không đánh nổi một trăm tên địa tinh sao?" Ngải Vi Nhĩ giận dữ nói.
"Tên Tạp lỗ đần độn đó đánh không nổi, đã bỏ chạy rồi..." Thứ vị nhân lồng ngực phập phồng nói.
"Sao?" Ngưng Ngọc đứng dậy:"Tạp lỗ là một tên Thực nhân ma mà không đánh nổi một bầy địa tinh sao? Tên đần độn này."
"Không phải, không phải..." Thứ vị nhân khẩn trương nói:"Bọn địa tinh này toàn là Hùng địa tinh!"
"A... Khảm Mạt Tư..." Ngưng Ngọc cảm thấy sau lưng phát lạnh, một cỗ hàn khí dâng lên.
Quả Quả đang cùng tiểu trư tể chia nhau ăn quả hạch, nghe vậy hai tai chợt dựng đứng lên, dừng phắt lại.
Tiểu trư tể cầm tay lão đại, cái mũi phát ra âm thanh lầm bầm.
Quả Quả bóp mạnh quả hạch trong tay, quả hạch bể nát.
Ngưng Ngọc và Ngải Vi Nhĩ không còn thời gian để cáo biệt Đại mạo trưởng lão An Độ Lan, gấp rút chạy ra ngoài động khẩu, đứng trên đường mòn nhìn xuống phía dưới, trên hồng thổ cao pha rộng mênh mông hiện ra một cảnh tượng thê thảm.
Có khoảng một trăm tên địa tinh cao lớn vạm vỡ mặt gấu huy động cây gậy đầu đinh, ngang nhiên đuổi giết bọn Thứ vị nhân và Xú dứu nhân đang chạy tán loạn khắp nơi, bọn Bỉ Mông thú nhân bé nhỏ thân hình chỉ cao bằng một nửa bọn chúng kêu khóc loạn cả lên, dẫm đạp lên nhau mà chạy liểng xiểng.
Bọn đồng nam cùng thủ lĩnh Thứ vị nhân mang theo mấy tên chiến sĩ Thứ vị dũng cảm lấy mấy thanh tre to lớn trên hồng thổ chống cự nhưng cũng chỉ uổng công, họ vừa lao tới ngực bọn cướp Hùng địa tinh thì đã bị lũ Hùng địa tinh này bất ngờ vung tay ra chụp lấy, lè lưỡi liếm vết máu rồi tiện tay ném họ xuống đất.
Năm mươi tên Hùng địa tinh dùng phương thức vây bắt, dồn bọn đồng nam đồng nữ về một góc. Trên mặt mỗi tên Hùng địa tinh đều lộ vẻ dâm đãng và thèm muốn.
Cảm tình của địa tinh đối với Bỉ Mông và nhân loại rất phức tạp, bọn chúng phiêu bạt lưu lãng khắp nơi hướng về cách sinh sống giàu có ổn định của Bỉ Mông và nhân loại mà thèm muốn.
Nhưng thành lũy kiên cố và kỵ sĩ dũng mãnh của nhân loại làm chúng chùn bước, cả Bỉ Mông dũng sĩ cường hãn bọn chúng cũng không dám chống đối cho nên bọn địa tinh chỉ có thể đầu nhập vào bọn cường đạo để thỏa mãn nguyện vọng của chúng, khi phụ các Bỉ Mông hoặc nhân loại lạc đàn là điều vui sướng nhất của mỗi tên địa tinh.
Trên Đa Não đại hoang nguyên rất khó mà thấy được nữ tử nhân loại xuất hiện, một khi nghe nói có nhiều nữ hài mỹ lệ xuất hiện ở đây, bọn Hùng địa tinh này rất là hưng phấn.
Bọn địa tinh cường đạo ở nơi này không phải là bọn địa tinh lùn thấp giống như chuột chù mà bọn Ngưng Ngọc đã gặp hồi ở biên giới thảo nguyên, không thể đánh đồng với nhau được. Bộ lạc Địa tinh cường đạo trong nội bộ hoang nguyên cũng có địa bàn riêng của chúng, nhân số và thực lực của chúng chủ yếu là lấy bộ lạc Thực nhân ma làm trung tâm.
Đột nhiên chủng tộc Hùng địa tinh cao lớn và hung tàn xuất hiện, động tác nhanh nhẹn. Bọn chúng là chủng tộc nổi bật nhất trong địa tinh, là loại cường tráng nhất. Bọn chúng được mang danh là Hùng giống như khuôn mặt của chúng, tuy sự thật là chúng không có thần lực trời sinh như Bỉ Nhĩ tộc nhưng thân hình chúng cao hai nhận cùng thể trọng nặng tới trăm thạch (khoảng một cân Tàu), đủ để cho chúng có lực lượng mà hoành hoành ngang ngược.
Thứ vị nhân và Xú dứu nhân dưới cây bổng đầu đinh của chúng chỉ có đường máu huyết bay tung tóe, căn bản không thể tổ chức chống trả có hiệu quả được. Chỉ trong khoảnh khắc, trước hồng thổ cao pha đã chất đầy thây người máu thịt mơ hồ, tiếng khóc than cùng tiếng la thảm thiết cứ vang lên hết đợt này tới đợt khác. Trên sơn động hồng thổ cao pha còn có không ít Thứ vị nhân và Xú dứu nhân, sau khi vừa có dũng khí gây gổ với bọn Lục đảng Đường lang, toàn bộ đều sợ xanh mắt chạy gấp về sơn động không dám ngoái nhìn. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
La toa thú và bọn linh dương bị mười mấy tên Hùng địa tinh cột chặt lại bên ngoài, có mấy tên chạy lon ton vào trong bầy thú cắn vào cổ bọn La toa thú, uống ừng ực từng ngụm lớn máu tươi.
"Nga khắc! Nga khắc!" Có mấy tên Hùng địa tinh giơ cao cây bổng đầu đinh lên không cao hứng hô lên. Đợt thu hoạch lớn thế này mà không hề gặp phải sự phản kháng nào nên bọn Hùng địa tinh đều rất hưng phấn.
Ngay cả đến việc vì sao đội ngũ lại hỗn tạp giữa nhân loại và Bỉ Mông bọn Hùng địa tinh căn bản cũng không cần nghĩ tới, cướp bóc sạch sẽ thắng lợi thế này đã làm cho bọn chúng máu huyết sôi trào như muốn bốc cháy.
"Bọn sinh vật đáng ghét! Không ngừng nhúng bàn tay dơ bẩn của chúng vào máu tươi!" Ngải Vi Nhĩ đứng ở cao pha phẫn nộ nhìn cảnh tượng thê thảm bên dưới, kêu lên một tiếng.
Bọn Hùng địa tinh chầm chậm ngẩng đầu lên, mục quang hỗn độn đều như lửa cháy bừng bừng trong một ly Bạch lan tửu, không chỉ có dục vọng mà còn có vẻ thấp hèn không nhìn nổi.
Một loạt tiếng hô vang lên, ít nhất cũng có mười tên Hùng địa tinh lao lên con đường dốc hướng về hồng thổ cao pha, mục tiêu là tiến thẳng đến hai nữ hài xinh đẹp.
Mấy tên Hùng địa tinh này vốn trong tay có cầm gậy đầu đinh nhưng đều đã ném đi hết, hai tay không ngừng xoa vào nhau, nước miếng chảy ròng ròng, từ bốn phương tám hướng ùa tới, phía dưới cao pha bọn Hùng địa tinh cũng ngừng lại không vây quét Thứ vị nhân và Xú dứu nhân nữa mà dừng chân nhìn lên.
Hàng loạt tiếng cười ngả ngớn điên cuồng vang lên không ngớt.
Một tên Hùng địa tinh chạy nhanh nhất, cũng là tên cường tráng nhất xé tung áo giáp che ngực để lộ ra bộ ngực đầy lông đen sì, cái miệng há to lộ ra hàm răng vàng khè, thở hồng hộc, nhỏ dãi ra ngoài.
Tên Hùng địa tinh này phảng phất như đã tưởng thấy tình cảnh hắn ôm hai mỹ nữ vào lòng, "thằng nhỏ" phía dưới thân rung lên từng chặp, nhú lên dưới cái khố.
Ngải Vi Nhĩ nhìn thấy bọn Hùng địa tinh như sói như hổ hung hăng chạy qua, ma pháp đặc trưng của Hải tộc tức thì khởi động, một mũi thủy tiễn thủy hệ công kích ma pháp giản đơn nhất tức thì bay ra khỏi tay.
Nhân ngư tiểu công chúa vốn được sống trong nhung lụa, ở trong biển đều có người che chắn, chưa từng trải qua cục diện đánh giáp lá cà với địch nhân thế này. Từ khi âm tiết ngâm xướng ma pháp của nàng bắt đầu, mấy tên Hùng địa tinh đã lên tới cao pha, lúc thủy tiễn của nàng xuất thủ thì tên Hùng địa tinh chạy nhanh nhất đã đến trước mặt nàng chỉ cách có năm bước.
Ngải Vi Nhĩ trong lòng hoảng loạn, thủy tiễn lại bắn trượt, sượt qua khuôn mặt to lớn hình dẹt của tên Hùng địa tinh làm một mớ tóc bay lả tả.
"Ma pháp sư!" Bọn Hùng địa tinh đang điên cuồng lao tới muốn vớ món bở đều kinh hãi la lên, chỉ một sát na tất cả đều đứng lại.
Ma pháp sư vĩnh viễn là cơn ác mộng đối với bất cứ chủng tộc nào, trong lúc cười nói triệu hoán lực lượng tự nhiên vĩ đại làm cho các sin vật cường hoành bậc nhất cũng phải biến sắc. Tuy bọn địa tinh chỉ là lần thứ nhất kiến thức qua ma pháp đáng sợ trong truyền thuyết thi triển trước mắt chúng nhưng bọn chúng cũng nhìn ra được nữ hài trông yếu đuối xinh đẹp này nguyên lai là ma pháp sư đỉnh đỉnh đại danh khắp đại lục.
Cho dù chưa ăn qua La toa thú thì cũng đã thấy qua La toa thú như thế nào. Bọn địa tinh cũng có cái kiến thức phổ thông này.
Tên Hùng địa tinh bị thủy tiễn bắn sượt qua té ngồi xuống đất, sắc mặt trắng bệch.
Một tiếng thét to vang lên, bọn Hùng địa tinh lưu thủ dưới hồng thổ cao pha nhanh chóng chụp lấy mấy chiếc thuẫn bằng gỗ tròn thô sơ giơ lên che mặt, cuối cùng thì chúng cũng là cường đạo chuyên nghiệp, sau khi kinh hãi một lúc, mấy tên cường đạo địa tinh này cũng phản ứng nhanh chóng, mấy tên Hùng địa tinh chạy lên cao pha nắm giữ viên mộc thuẫn, cẩn thận từng chút quay đầu nhặt cây bổng đầu đinh vừa mới buông ra lên.
Ma pháp sư tuy cường đại đáng sợ nhưng bên thân nàng ta không có võ sĩ cường đại tùy tùng, phát hiện này làm bọn Hùng địa tinh lại dậy lên dục vọng lúc trước, chỉ là không dám tùy tiện như vừa rồi, dưới cao pha lại có thêm mười tên Hùng địa tinh chạy lên gia nhập cẩn thận tạo thành thế trận bao vây.
Ngải Vi Nhĩ bắn phát thủy tiễn đầu tiên không trúng mục tiêu, lúc này tâm lý khẩn trương vô cùng, cặp chân thon dài run lẩy bẩy.
Mấy tên Hùng địa tinh này thực là quá khủng bố, gương mặt chúng như bị ai đập cho một gậy nặng nề, từ lông mày đến miệng hóp lại như hình trăng khuyết to lớn, tứ chi thô tráng hữu lực, râu tóc xồm xoàm.
Ngải Vi Nhĩ khẩn trương ngâm xướng triệu hoán chú ngữ, tiếng hai hàm răng va lập cập vào nhau cùng với âm tiết vịnh xướng vang lên lớn như nhau. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Một đạo quang mang lóe lên, bọn Hùng địa tinh phát hiện xung quanh có một bọn Nga lặc phân võ sĩ cao lớn uy mãnh, ánh mắt lạnh lùng, tay cầm thanh đao tỏa ánh sáng lạnh lẽo làm cho trên hồng thổ cao pha này khí lạnh buốt người.
Bọn Hùng địa tinh hít một hơi lương khí, hấp tấp lùi lại mấy bước, quay đầu chạy gấp.
Bọn địa tinh chuyên môn khinh khi người lương thiện mà sợ kẻ ác, cho dù là Hùng địa tinh cao to cường tráng cũng không ngoại lệ, đánh nhau với địch nhân có nhân số ít hơn thì mấy tên địa tinh này bạo phát sức chiến đấu phi thường nhưng đụng phải đối thủ cường đại số lượng đông đúc thì phản ứng đầu tiên của chúng khẳng định là chạy trối chết.
Nếu như chỉ có hai ba Nga lặc phân chiến sĩ, mấy tên Hùng địa tinh này có thể còn ỷ vào số đông mà miễn cưỡng chiến đấu quyết liệt một phen nhưng đối diện với số lượng cự tượng võ sĩ như thế này thì dũng khí của bọn Hùng địa tinh giống như là mưa rơi trong sa mạc, chỉ trong chốc lát là biến mất tiêu.
Bọn Hùng địa tinh tuy không biết bọn cự tượng võ sĩ này vì sao lại xuất hiện từ không khí nhưng nhiều năm làm cường đạo đã hình thành nên tập quán khiến chúng lập tức phản ứng ngay, chỉ có mấy tên Hùng địa tinh ở phía sau chặn hậu dùng tay ném gậy đầu đinh vào bọn cự tượng võ sĩ này, ngoài ra cả bọn đều nhanh chóng từ hồng thổ cao pha chạy xuống như ong vỡ tổ.
Không có một tên địa tinh dám tin rằng một cây bổng đầu đinh có thể gây thương tích cho Nga lặc phân võ sĩ, động tác này kỳ thực chỉ là giúp cho chúng có thêm chút thời gian để bỏ chạy mà thôi.
Trong lòng bọn Hùng địa tinh thì cứ nghĩ lúc mấy cây gậy đầu đinh ấy đánh trúng thân thể của Nga lặc phân võ sĩ, thì chúng sẽ lập tức biến thành con số không.
Nhưng, thứ biến thành con số không ấy nào ngờ lại là bọn Nga lặc phân võ sĩ.
Cự tượng võ sĩ đáng sợ lại biến mất cũng giống như lúc chúng xuất hiện, thần bí biến mất trong không trung.
Bọn Hùng địa tinh đứng ở hồng thổ cao pha da đầu như muốn nổ tung, chuẩn bị bỏ chạy đột nhiên lại xuất hiện kết quả này, làm bọn chúng đang chuẩn bị xoay người liền dừng lại, nhìn nhau, xôn xao bàn tán với nhau.
Hùng địa tinh chặn hậu không tin được, cứ nhìn vào hai bàn tay của hắn rồi xoa chúng vào nhau.
Có tên Hùng địa tinh chạy rất nhanh cũng dần dần dừng lại, nghi hoặc nhìn lại rồi từ từ tiến tới.
Gợn sóng rì rầm lại xuất hiện, cự tượng võ sĩ vừa biến mất lại xuất hiện một lần nữa.
Truyện khác cùng thể loại
154 chương
501 chương
67 chương