Thú Huyết Phi Đằng

Chương 142 : Đối Thủ Đáng Kính

Cuồng hóa vĩnh viễn là trò chơi của người dũng cảm - Thôi Bội Thiến nói -------------------- Tuy Hải Luân bị trúng chiêu Ngưng mâu hóa thạch của đạo sư, "Tối hậu đích vãn ca" bị cắt ngang, nhưng sự liên hệ về tinh linh với ma sủng của nàng sướng thông vô trở. Khoa ma đa chiến tranh cự thú thịnh nộ cảm ứng được sự gấp rút của chủ nhân, từng đạo thiểm điện và hủ thực toan dịch phun ra hai bên tả hữu, dọn sạch những địa tinh kỵ binh đang xông tới như châu chấu sau mùa gặt. Chiến ca một khi đã bị cắt ngang, ca lực ngưng tụ sẽ nhanh chóng mất hiệu dụng. Liên quan đến điểm này, dù sao Lưu Chấn Hám vẫn biết được đôi chút. Nhìn thấy Hải Luân vẫn bảo trì tư thế vũ động chiến vụ, cánh tay hóa đá cầm xương la toa thú hướng ánh mắt ôn nhu về phía mình, Lưu Chấn Hám sau khi nhảy xuống kim nhân, rống lên một tiếng điên cuồng, áo cộc tay và khố da chớp mắt bị rách tan thành từng mảnh bay như cánh bướm, lộ ra từng múi thịt chắc nịt, dưới khố có cây đòn dâng cao ngang dọc, toàn thân vừa bưu hãn vừa cuồng dã vồng lên, hai mắt biến thành màu hồng. Bán nguyệt trận của dân binh đã lén đánh thốc lên ngay khi kim nhân xuất hiện. Cả đám dân binh sớm thuộc nằm lòng bụng dạ của lĩnh chủ đại nhân, lúc này không phản công còn đợi đến khi nào? Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Không ai phát hiện lĩnh chủ đại nhân đang gầm đầu gào thét ấy đã bị chứng thần kinh gì. Tấn mãnh long do Thôi Bội Thiến cưỡi quả nhiên nhanh và mạnh. Ma thú của Thôi Bội Thiến và Ca Thản Ny đều lấy tốc độ làm đầu, và là những vật cưỡi chạy nhanh như thiểm điện khiến các ải cước mã của bọn địa tinh không có cách gì ngăn được. Dưới sự yểm hộ của Ca Thản Ny kỵ sĩ và "Thiểm điện hộ thuẫn", Thôi Bội Thiến nhanh chóng tiếp cận tiền tuyến đang chiến đấu kịch liệt, và một bài "Sơn lĩnh nghệ ngữ chiến ca" đã sớm chuẩn bị thỏa đương. Rất tiếc hiện giờ chiến trận hình bán nguyệt không còn thấy đâu nữa, các Bỉ mông dân binh kiêu dũng không còn được huy hoàng quang huy phò trợ, vì họ đã phản xung phong về phía bọn cường đạo. Chiến trận hình bán nguyệt đã sớm như lưỡi búa đánh thẳng vào bọn cường đạo đang rối tung rối mù. Ba kim nhân có thân hình cực lớn đã bỏ lại sau lưng từng đống xác cường đạo, khiến người ta ngưỡng đầu thán phục. Các kim nhân tự nhiên xuất hiện khiến Thôi Bội Thiến giật mình sợ suýt chút nữa rớt xuống đất. Nàng hiện giờ không có cách gì hình dung sự chấn động trong lòng. Nếu như ba kim nhân này nằm trong tay bọn cường đạo, chúng hoàn toàn có đủ thực lực để tung hoành Đông bắc hành tỉnh của Bỉ Mông, thậm chí đánh hạ Uy Sắt Tư Bàng. "Ngao...." Lưu Chấn Hám ngẩng đầu, một tiếng gào cuồng nộ kéo suy nghĩ hỗn loạn của Thôi Bội Thiến trở về với hiện thật. Lưu Chấn Hám từ từ thỏng tay quẳng cây mật tập trận giữ chặt trong tay. Mở hai con mắt đỏ màu máu ra, hắn giương hai cánh tay đầy bắp thịt cứng như sắt, các hình xâm trên người dưới tác dụng của các huyết quản chảy tới bắt đầu trương ra, hiện rõ những hình thù màu máu, đó là một con rồng màu rỏ rực cực lớn lung linh như muốn phá da bày ra ngoài. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Tiếng gió gào rú, tuyết càng đổ dày, khí trời u uất càng u uất hơn. "Tế tự.... cuồng nhân..." Ca Thản Ny vừa kịp chạy tới gian nan nuốt nước bọt, ngay cả Thiết thập tự thú dưới thân nàng cũng cảm ứng được sự kinh ngạc tột cùng, dừng phắt lại bước chân đang xông tới. Thân hình của Thôi Bội Thiến run rẫy kịt liệt. Giống như Bỉ Mông chiến sĩ vậy, tế tự vốn là thành viên của người thú, kỳ thật có thể tiến nhập vào trạng thái cuồng hóa, chỉ có điều trường hợp cực đoan này hiếm có phi thường. Để tế tự tiến nhập vào trạng thái cuồng hóa thì không thể dựa vào chiến ca, mà chỉ có một thứ tình huống duy nhất để kích phát chuyện này, đó là bị kích động về tinh thần quá lớn. Bất kỳ hình thức "Cuồng hóa" nào cũng có ưu điểm và nhược điểm cực lớn. Sau khi tiến nhập vào trạng thái cuồng hóa, chiến sĩ tăng trưởng về sức lực, còn tế tự tăng trưởng về ca lực. Sau khi rơi vào trạng thái này, hiện tượng tinh thần phản phệ được chiến sĩ dựa vào sự cường tráng của thân thể mà chịu đựng, còn tế tự thì tuyệt đối không thể. Thân thể của tế tự quá yếu đuối, trước giờ chưa có tế tự nào tự chủ tiến vào trạng thái cuồng hóa rồi mà còn có thể tiếp tục sống sót. Thôi Bội Thiến là quyền trượng tế tự, lẽ nào không nhìn ra Lý Sát đã tiến vào trạng thái mà tế tự kỵ húy nhất: "Tự chủ cuồng hóa". Xem ra, Lý Sát chẳng khác nào đã sử dụng hình thức tự sát biến tướng rồi! Dựa vào ca lực của Lý Sát, đừng nói sau khi cuồng hóa tăng gấp đôi, cho dù có tăng gấp mười đi chăng nữa thì có tác dụng gì? Sao mới có tí tuổi đầu mà lại xung động tự xóa đi sinh mệnh của mình thế kia? Mỹ nữ xà thống khổ thở than. Quả Quả chẳng biết chui ra từ đâu, thoắt cái đã phốc lên vai Lưu Chấn Hám, mười con đại địa thát đã ngã lăn ra đất gào thét, khiến không có ai dám tiếp cận trong vòng năm mươi mét xung quanh. Quả Quả lấy hai cây trúc gõ gõ vào nhau, các ma tinh va chạm lích kích, nụ cười trên gương mặt tròn úc núc của nó và vẻ hung thần ác sát của Lưu Chấn Hám tạo thành một tổ hợp chẳng hài hòa tí nào. "Nàng là ngọn lửa trời đông Bập bùng ấm áp sưỡi tận tim ta... Đôi mắt tròn to của nàng... Ôi sao lấp lánh... Tựa như vì sao sáng nhất trên trời kia... Nàng là ngọn lửa.... Chập chùng chiếu sáng tim ta...." Lưu Chấn Hám hiện giờ không cần quan tâm đến cái gì gọi là kinh thế hãi, cái gì gọi là hậu quả nữa - chiến ca tự sáng tác hào hùng vang vọng cả hồng thổ cao nguyên, ngay cả từng đám mây nặng nề trên trời như cũng bị đánh tan. Ca lực dồi dào và sục sôi tràn đến khắp chiến trường, cả Thôi Bội Thiến cùng Ca Thản Ny đều ngẩn người, một cái Tam giác linh và một thanh Thập tự ngân kiếm đồng thời rớt xuống. Trong đám mây đen, một luồng hồng quang chợt hiện ra và đổ xuống, mang theo vô số quầng sáng và cầu vồng, đủ sắc thái lập lòe biến cả bầu trời thành bảy màu sắc cầu vồng ma quái và huyền ảo. Vòng huy hoàng quang hoàn này có bán kính cực lớn, bao phủ phạm vi bốn trăm mét vuông, cho dù là thập nhị chủ tế và hồng y đại tế ty chẳng qua cũng đạt tới phạm vi này mà thôi! Toàn bộ dân binh của Phỉ Lãnh Thúy và bọn cường đạo đều bị che phủ trong vòng sáng này. Toàn bộ đằng giáp của Bỉ mông dân binh chợt lóe lên luồng lửa như có như không, khiến cho các cường đạo đang đấu với họ không kịp đề phòng, bị đám lửa này chạm phải, liền ôm đầu phát ra từng tiếng kêu thảm vang vọng trời xanh. "Khảm Mạt Tư! Hiến tế chiến ca!" Mỹ nữ xà đạo sư đã hoàn toàn vứt bỏ sự trầm ổn của một vị quyền trượng tế tự, trở thành một thiếu phụ luống tuổi bắt được chồng đang đi chơi gái vậy, cất giọng the thé thét gào, hoàn toàn vứt bỏ hình trạng trước đây. Cây Ngân thập tự thương của Ca Thản Ny rớt hẳn xuống đất, cả người đờ ra. Huy hoàng quang hoàn tràn qua người, toàn bộ Bỉ mông chiến sĩ như được tắm trong tế đàn chi hỏa trong khi cung phụng chiến thần tại thần miếu. Đây chẳng phải là "Hiến tế chiến ca" đầy uy lực thì là gì? Tế đàn chi hỏa của Thần miếu không hề thiêu đốt bất kỳ vật thể thực chất nào, nhưng có thể thiêu đốt linh hồn, ngoại trừ lập tức dùng ma pháp trang bị hoặc được mục sư cứu chữa kịp thời, kẻ bị trúng loại chiến ca này làm tổn thương linh hồn tuy không chết, nhưng trọn kiếp này tinh thần và hồn phách sẽ vĩnh viễn bị đày đọa trong luồng lửa thiêu dày vò đó, sống còn khổ hơn chết. Đây là chiến ca tạo ra huy hoàng quang hoàn thuộc loại cao cấp nhất! Thứ chiến ca này ngoại trừ mười hại chủ tế của vương quốc và hồng y đại tế ty ra, chỉ có những tế tự cao cấp dùng phương pháp tập hợp lại thành tổ đội mới có thể triệu hoán! Một chiến tranh tế tự làn nhàn thế này mà đột nhiên có thể sử dụng thứ chiến ca đòi hỏi ca lực cực lớn thế kia sao? Mỹ nữ xà đạo sư nhắm mắt lại, không dám nhìn nữa. Mắt thì nhắm, nhưng tay có thể nghe. Lọt vào tai Mỹ nữ xà đạo sư không phải là những ca từ quen thuộc của "Hiến tế chiến ca", mà là một thứ ngữ ngôn xa lạ. Mỹ nữ xà đạo sư vội mở mắt ra nhìn, không dám tin đó là Lý Sát đang vươn cao hai tay phát ra từng dòng huy hoàng quang hoàn, não đại rơi vào trạng thái trống không. Đó là ngôn ngữ gì thế? Vì sao lại có thể triệu hoán ra linh hồn chi hỏa và huy hoàng quang hoàn? Ca Thản Ny và Thôi Bội Thiến suýt chút nữa phát điên. Vừa rồi là những mộc trục có thể tạo ra tà ác quang hoàn, giờ lại là hiến tế chiến ca dùng ngôn ngữ kỳ lạ, Lý Sát à Lý Sát, ngươi rốt cuộc đang ẩn giấu bao nhiêu bí mật? Thôi Bội Thiến thầm gào thét. Uy lực của kim nhân trong loạn chiến quả nhiên phát huy hết cỡ. Tuy thần hình của chúng đầy vết thương, động tác chậm chạp khật khừ, nhưng bọn cường đạo dồn đống lại một chỗ đối diện với thần hình 24 vạn tấn của chúng mà muốn chạy thoát thì rõ ràng là đang nói mớ. Vân tần kim nhân vốn là chung cực vũ khí của Vân Tần đế quốc ở Viễn đông đại lục. Ngoại trừ năng lực phòng không hạn chế, bọn chúng có khu thể có thể được coi là mạnh nhất trên thế giới này. Bọn cường đạo không có năng lực và long viêm đáng sợ như địa ngục hắc long. Bọn chúng tuy có thể liều mạng, nhưng các vũ khí lớn trong tay không cách gì động đến thân thể của kim nhân, đánh lên đó cũng chẳng gây ra mấy chấn động. Kim nhân vĩnh viễn là món cơ giới đơn điệu chấp hành chỉ lệnh tâm linh của chủ nhân. Chỉ mấy khắc thời gian, Kim nhân đã hủy đi số lượng sinh mệnh tương đương với tổng lượng giết chóc cả nửa ngày trên chiến trường. Bọn cường đạo chẳng phải không muốn đào tẩu, mà là chẳng tể nào đào tẩu. Luồng quang huy của kim nhân đã che phủ hết lý trí của chúng. Đối diện với thứ đồ sát không thể kháng cự này, bọn chúng đã không còn biết phải làm gì nữa. Dân binh nhanh chóng lui ra khỏi hàng ngủ chiến đấu. Kim nhân quá nguy hiểm, tuy tương thông ý chí với chủ nhân, nhưng dưới khí thế hủy thiên diệt địa này, dân binh của Phỉ Lãnh Thúy nhìn chung đã vứt bỏ ý nghĩ muốn truy diệt bọn cường đạo. Trong tự điển của kim nhân không có từ "thụ thương". Kình phong tạo ra từ những bước chân cực lớn của chúng khiến cả bọn Hùng miêu vũ sĩ cũng cảm thấy khó thở, nếu như để bọn chúng áp đến, thì mấy chút da thịt này đáng kể là bao? Ngay cả các Mãnh mã đại lực sĩ trời sinh đã có khả năng thạch phu cũng không dám tưởng tượng. Cục thế chiến trường có điểm đáng cười. Bốn lộ nhân mã nhìn chiến trận mấy ngàn người của bọn cường đạo bị kim nhân dày xéo phá tan. Đối diện với lực lượng tuyệt đối, sinh mệnh thì ra là yếu ớt dễ tan đến như vậy. Kim nhân giống như gã lãng tử lẻn được vào phòng của thiếu nữ hoa xuân đang ngủ, sau thời khắc tiêu hồn ngắn ngủi rồi thần bí biến mất vào trong hư ảo. Và trong thời gian chảy cạn khoảng năm đồng hồ cát này, có đến hai nghìn cường đạo giãy chết trong vũng máu. Bọn cường đạo còn lại đến lúc này mới nghĩ đến chuyện chạy trốn. Nhưng không kịp nữa rồi. Lĩnh chủ đại nhân lúc này đã cầm mật tập trận lên, trở thành kẻ đầu tiên phóng vào đám cuồng đạo, đập quét điên cuồng. Tế tự sau khi cuồng hóa vẫn có sự tăng trưởng về lực lượng ngoài ca lực, và lĩnh chủ đại nhân sau khi bạo phát sức lực đến cực hạn, đơn giản đã trở thành một tiểu kim nhân, vô kiên bất tồi. Phỉ Lãnh Thúy dân binh khẩn cấp bám sát bước chân của lão bản, "Hiến tế chi hỏa" trên người họ phát sì sì ra ngoài, vũ khí lạnh toát phảng phất như đang cười nhạo vẻ vô tri và đáng cười của bọn cường đạo. Tạp Lỗ hưng phấn dẫn đầu bọn nô lệ lúc này đã tràn đầy vẻ tự tin bám theo bước chân của dân binh xông vào chiến trận của bọn cường đạo...