Thú Huyết Phi Đằng
Chương 127 : Tiến Vào Quỷ Môn Quan
Thủ lĩnh Phạm Ni của bộ lạc Vụ đô Lục ma cường đạo tâm tình vui sướng phi thường, trên thân hắn mặc bộ liên giáp còn mới đến tám phần, tay cầm một thanh kiếm hai lưỡi to lớn, độ sắc bén của thanh kiếm này vượt xa sức tưởng tượng của hắn.
Phạm Ni vui vẻ đến mức muốn cất tiếng hát vang, cần biết là giọng ca của Lục ma là hay nhất trong Thực nhân ma, chỉ có chim sơn ca trong rừng mới có thể so sánh được.
Địa bàn của Phạm Ni gồm hai trăm dặm Tang kiền hà, dưới tay có ba trăn Lục ma chiến sĩ thành niên, ở trên Đa Não hoang nguyên cũng tính là bộ lạc cường đạo không lớn không nhỏ. Rừng cây phi lao rộng lớn dưới chân núi Thái Mục Nhĩ Lạp Nhã Tuyết Sơn chính là sào huyệt của hắn và thủ hạ, Phạm Ni và thủ hạ vui vẻ đặt tên rừng cây đầy sương mù này là Mạn triệt tư đặc châm diệp tùng lâm (rừng phi lao Mạn triệt tư đặc). Mạn triệt tư đặc trong ngôn ngữ của Thực nhân ma có nghĩa là Vụ đô (toàn là sương mù).
Trước đó không lâu, thủ lĩnh của Thế đao sơn Địa tinh bộ lạc phái một tín sứ mang đến cho Phạm Ni một lời nhắn.
Giữa bọn cường đạo bình thường rất ít khi qua lại, ai tự giữ địa bàn người nấy, hai bên không phạm nhau nhưng hai đội hùng sư này gặp chuyện không liên quan đến lợi ích thì sẽ lại có điểm giúp đỡ đánh giá lẫn nhau.
Trên hoang nguyên căn bản không có núi, Thế đao sơn chính là hoang khâu cao ngất tầng mây, khoảng chừng trăm nhận, trên dưới chỉ có một con đường đi, còn các nơi khác đều giống như bị một lưỡi dao cạo sạch sẽ, dễ thủ khó công, vì thế mới mang tên là Thế đao sơn.
Chiếm cứ hoang khâu Thế đao sơn chính là một bộ lạc cường đạo Địa tinh thanh danh hiển hách. Bộ lạc này sinh sống ở Thế đao sơn đã rất nhiều năm, bọn chúng đều là huyết thống chính tông của Đại địa tinh, căn bản rất ít tiếp nạp cường đạo lưu lãng khác gia nhập. Bộ lạc này có ba ngàn Đại địa tinh chiến sĩ thành niên, cùng sử dụng vũ khí bằng kim loại.
Bản lĩnh đào hang của địa tinh cũng nổi danh giống như bộ dạng dơ dáy của chúng, cho nên binh khí làm bằng đồng xanh lúc Thần ma đại chiến trong phạm vi mấy trăm dặm trên hoang nguyên quá nửa đều nằm trong tay lũ cường đạo địa tinh này. Thanh đồng binh khí tuy cổ lão nhưng kỹ nghệ chế tác thời thượng cổ không hề kém cỏi. Mấy binh khí này sau khi trải qua mấy ngàn năm phong sương vẫn sắc bén như xưa, chỉ một điểm này cũng làm cho bọn cường đạo hoang nguyên gần đó chỉ có sử dụng binh khí bằng đá hâm mộ.
Đại địa tinh không phải giống như tiểu địa tinh béo phì. Bọn chúng thân cao khoảng một nhận sáu, tên nào cường tráng cá biệt có thể cao tới một nhận bảy. Trong chủng tộc địa tinh chỉ có Hùng địa tinh mới khôi ngô hơn chúng nhưng sức ăn của Đại địa tinh so ra thì lớn hơn rất nhiều. Đại địa tinh thường rất hay ăn mới no được, bọn chúng chỉ có thể vì kiếm thức ăn cho cả ngày mới chịu bôn ba, lần này cân nhắc đi mời xuất thủ như vậy là việc ngoại lệ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đại địa tinh là sinh vật có trí tuệ cao nhất trong bọn cường đạo, có kỷ luật nghiêm chỉnh, chiến sĩ đại địa tinh thành niên đều được huấn luyện thành thục, thủ lĩnh của bọn chúng thậm chí có thể sử dụng hai tay cầm vũ khí để tác chiến.
Bọn Đại địa tinh thông minh này là bộ lạc cường đạo duy nhất không cần đi đánh cướp cũng có thể qua khỏi năm đói kém. Thế đao sơn nằm tựa vào chân núi Thái Mục Nhĩ Lạp Nhã Tuyết Sơn, trong chu vi năm mươi dặm trong khu rừng phi lao rộng lớn không hề có một bóng dáng Lục ma cường đạo xuất hiện. Bộ lạc cường đạo địa tinh Thế đao sơn cũng nhờ vào trái cây trong rừng và thịt tuần lộc để vượt qua vô số mùa đông lạnh giá và mùa mưa dài đăng đẵng.
Ba ngàn chiến sĩ Đại địa tinh thành niên khủng bố phi thường, Đại địa tinh huyết thống thuần chính này chính là di mạch còn lại của chủng tộc địa tinh thời kỳ thượng cổ, có được kỹ nghệ cổ xưa nhất của Địa tinh: Nuôi dưỡng cự thú sống ở hang. Cho nên bộ lạc cường đạo trên hoang nguyên cho dù trong nội bộ có gây gổ cũng rất ít người dám đến gây hấn với đối thủ thế này.
Câu nói thủ lĩnh bộ lạc Địa tinh ở Thế đao sơn đưa đến cho thủ lĩnh Lục ma Phạm Ni chính là gần Tang kiền hà ở Hồng thổ cao pha xuất hiện một lĩnh chủ Bỉ Mông có khoảng một trăm vệ đội, đã từng tiêu diệt Nham thạch Cường sâm bộ lạc và Khoa sâm Hùng địa tinh bộ lạc, cướp hai trăm nô lệ cường đạo, đồng thời quét sạch những bộ lạc cường đạo nhỏ trong phạm vi năm mươi dặm xung quanh hồng thổ cao pha.
Nếu như không tiêu diệt tên lĩnh chủ này, sau này khẳng định vương quốc Bỉ Mông sẽ sách phong lãnh chủ cho phía bờ Nam Tang kiền hà. Tiền lệ này một khi triển khai, thứ tự sinh sống của bọn cường đạo nhất định sẽ bị quấy rối, xét thấy trong quân đội của tên Bỉ Mông lãnh chủ này có mấy chục tên Nga lặc phân võ sĩ cường đại không ai bằng, lại còn có một ma pháp sư đáng sợ cho nên thủ lĩnh Thế đao sơn bộ lạc mời bộ lạc Lục ma cùng tham gia chiến đấu tiêu diệt lãnh địa hồng thổ cao pha của Bỉ Mông. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cự ly của Nham thạch Cường sâm Thực nhân ma bộ lạc với địa bàn của Phạm Ni không quá xa, sự việc chúng bị tiêu diệt bộ lạc cường đạo Lục ma sớm đã nghe qua.
Phạm Ni và bọn Lục ma đối với việc bộ lạc cường đạo này bị tiêu diệt không hề có chút hưng nào, mỗi năm tại hoang nguyên đều có đủ nguyên nhân một toán cường đạo bị tiêu diệt, sau đó lại giống như cỏ mọc sau mưa xuân, lại xuất hiện thêm nhiều gương mặt lạ.
Bọn Lục ma chỉ quan tâm đến mình có được nhiều hay ít thôi.
Tín sứ (người đưa tin) báo cho Phạm Ni trong lãnh địa Bỉ Mông có mấy trăm thiếu nữ nhân loại mỹ lệ, nếu như bộ lạc Lục ma tham dự, Thế đao sơn Địa tinh bộ lạc nguyện ý dùng số thiếu nữ nhân loại cùng thanh đồng vũ khí để báo thù. Ngoài ra, còn nói rõ lần này tham dự liên tác chiến công kích hồng thổ cao pha, mọi chi phí ăn uống đều do bọn chúng chi trả, không có gì phải lo nghĩ.
Tên tín sứ Địa tinh ba hoa nói miêu tả lại vẻ mỹ lệ của thiếu nữ rất kỹ càng làm cho Phạm Ni nghe được phải chảy nước dãi.
Tín sứ còn nói cho Phạm Ni biết rằng trước mắt A tiên nô Diêm ma bộ lạc trong rừng ngập mặn đã được bọn chúng mời chào, hơn nữa Bạch đầu ô nha Dã nhân bộ lạc cũng đã quyết định tham gia hành động tập kích lãnh địa Bỉ Mông lần này.
Đối với Bạch đầu ô nha Dã nhân bộ lạc, Phạm Ni biết là sau khi chúng liên lạc với nhân loại thì trang bị toàn bộ vũ khí và khôi giáp đều đổi thành sắt thép, càng làm cho các bộ lạc cường đạo khác thèm muốn. Trong tầm mắt của bọn cường đạo, có vũ khí và khôi giáp bằng thép thì chính là kỵ sĩ.
Chỉ là Phạm Ni nghĩ không ra vì sao nhân loại chỉ tìm bọn Dã nhân tệ hại thấp kém nhất trong cường đạo mà không tìm Lục ma thông minh trong rừng hợp tác? Lẽ nào là so với chúng thì Lục ma còn kém hơn?
Đến như A tiên nô Diêm ma bộ lạc, Phạm Ni cũng đã từng nghe tới, biết rằng bọn chúng nhân số khoảng chừng bảy trăm tên cường đạo vùng ngập mặn, dựa vào lớp vỏ muối rất là kiêu dũng mạnh mẽ, nổi danh là bọn lưu manh.
Trên hoang nguyên mỗi năm khi vào tiết đông đều làm cho các bộ lạc cường đạo khó mà vượt qua cơn đói, phải liên hợp cùng nhau vượt qua Tang kiền hà đi đánh cướp thôn trang Bỉ Mông ở bờ phía Bắc, đối với lãnh địa Bỉ Mông chỉ có hơn một trăm vệ đội lại ở sâu trong trung tâm hoang nguyên, mà Thế đao sơn Địa tinh cường đạo lại câu kết nhiều nhân mã như vậy, khối thịt béo này bộ lạc Lục ma không có lý do nào nào mà không ăn.
Khu phụ cận hồng thổ cao pha chỉ có nham thạch phân bố linh tinh, lại thêm phong hóa rất lợi hại, mấy Bỉ Mông này qua sông không lâu căn bản không có thời gian xây dựng thành lũy kiên cố. Không có thành lũy kiên cố bảo hộ, bọn cường đạo có thể hoàn toàn phát huy ưu thế về nhân số của mình, một lần hành động nhanh chóng hạ được lãnh địa Bỉ Mông. Nghĩ tới khoái cảm đi đánh cướp, Phạm Ni tim chợt đập rộn ràng.
Vì sao đối với việc tốt như vậy mà lại tự mình tìm nhiều bộ lạc lớn đến vậy, Phạm Ni nêu ra nghi vấn.
Giải thích của tín sứ càng làm cho vị thủ lĩnh Lục ma này đắc ý.
"Bởi vì các vị là bộ lạc cường đạo duy nhất trong hoang nguyên có cự ma Tát mãn vu sư, bọn ta chiêu mộ hàng loạt Diêm ma rất cần có cự ma Tát mãn vu sư đứng bên giúp đỡ. Có Thị huyết thuật thi triển trên thân thể cường tráng của bọn Diêm ma, cự tượng võ sĩ và ma pháp sư cũng không cần phải sợ nữa." Tín sứ nói thế.
Thực nhân ma trời sinh đối với nguyên tố cảm ứng so ra chậm chạp, điểm này cũng giống với phân chi Lục ma trong rừng thích ứng được, thực ra không chỉ tộc Thực nhân ma như vậy. Cho dù là các bộ lạc cường đạo khác trong tình huống không hề có chữ viết và dạy dỗ, chỉ có bộ lạc cường đạo to lớn nhân số đạt tới mấy ngàn người mới có thể có xác suất xuất hiện Tát mãn vu sư.
Tuy Tát mãn vu sư của bọn cường đạo chỉ sử dụng một loại Thị huyết thuật nhưng Thị huyết thuật lại gia trì làm cho bọn cường đạo có thể bạo phát gấp bội sức chiến đấu so với bình thường. Vì thế một bộ lạc có một Tát mãn vu sư tuyệt đối có được sự tôn kính của các bộ lạc cường đạo khác.
Vụ đô Lục ma cường đạo bộ lạc tuy chỉ có ba trăm chiến sĩ thành niên nhưng lại có đến ba Tát mãn vu sư, từ xác suất này xem ra cũng ngang bằng với xác suất xuất hiện một Long tế tự trong Bỉ Mông.
Trong ba Tát mãn thủ hạ của Phạm Ni, một tên lớn tuổi nhất từng lĩnh hội được tự nhiên chi lực, hắn có thể sử dụng một loại thần thuật kỳ diệu tự xưng là Kinh ***** chi quang (Ánh sáng gai góc).
Loại thần thuật này có thể làm cho màu sắc thân thể Lục ma càng thêm giống cây cỏ, có thể làm cho đầu tóc và lông lá trên thân thể giống như rễ cành trên thân cây.
Lục ma thủ lĩnh nguyên đối với loại thần thuật này chỉ tán dóc cho vui, bất quá sau khi gặp mặt bọn cường đạo Diêm ma trước khi đi tới Thế đao sơn Địa tinh bộ lạc thì loại Kinh ***** chi quang này phát huy hiệu quả ngoài ý muốn.
Dựa vào năng lực yểm hộ kỳ diệu của Kinh ***** chi quang, bọn Lục ma rừng rú tập kích thương đoàn nhân loại đang đi trên đường. Lại được thêm sự hỗ trợ của bảy trăm Diêm ma toàn thân đầy muối cơ hồ đao thương bất nhập giúp đỡ, ba bốn trăm tên lính đánh thuê nhanh chóng đầu hàng, không chỉ thu hoạch nhiều hàng hóa và ngựa, còn có nhiều vũ khí và khôi giáp, đặc biệt là khôi giáp, khôi giáp của nhân loại chính là thứ trong mộng của cường đạo.
Nếu như không phải là thương nhân nhân loại nói ra mối quan hệ của hắn với lão bản của Bạch đầu ô nha Dã nhân bộ lạc, lại còn nhận lời năm sau đem vũ khí và khôi giáp tốt nhất trang bị cho bọn chúng, mấy tên nhân loại này khẳng định sẽ bị đem làm lương thực mang theo trên đường.
Vốn là bộ lạc cường đạo sản sinh nhiều Tát mãn vu sư, có trí tuệ thâm độc, Lục ma thủ lĩnh Phạm Ni biết sâu sắc về lợi ích của một vị nhân loại quyền quý đang nằm trên thớt có thể mang lại cho bộ lạc của mình vô số khôi giáp bằng cương thiết và rượu lúa mạch thơm nức, lại không cần phải giữa trời đông giá rét ra ngoài kiếm thức ăn.
Nói không chừng còn có hai gái điếm nhân loại có thể cho bọn chúng tiêu khiển. Phạm Ni chỉ nghĩ tới mà cả người phát nóng lên.
Trong trận tập kích vừa rồi, bọn Diêm ma ngu đần vung bổng đánh mấy nữ tử nhân loại diêm dúa thành hai đoạn, làm Phạm Ni nhìn thấy trong lòng đau xót.
Đây chính là nguyên nhân hắn ta tha cho bọn thương nhân này bất chấp những lời phản đối.
Nếu như không tin nhân loại nói thực, thì đã có hơn một trăm "khẩu lương" (khẩu phần lương thực).
Còn nếu như tin tưởng nhân loại nói thật, nói không chừng năm sau sẽ cho Vụ đô sâm lâm Lục ma cường đạo bộ lạc một cơ hội.
Lần thu hoạch này lớn phi thường, mấy thương nhân này mang theo rất nhiều đặc sản Bỉ Mông bên mình, mật ong ngọt ngào của Nam Thập Tự Tinh Sâm Lâm, da thú hoa lệ, còn có khôi giáp và vũ khí lóa mắt.
Hắn thậm chí còn tìm được một viên ma tinh cỡ vừa trên người nhân loại. Tuy có khả năng thương đoàn này tương lai sẽ là lão bản của mình nhưng Phạm Ni không dằn được lòng tham, cướp lấy viên ma tinh này.
Có mấy viên ma tinh này, Tát mãn vu sư của bộ lạc cũng giống như là có pháp trượng, lại không chỉ đơn thuần là sử dụng gỗ Anh đào thi triển thần thuật.
Nếu như không phải là nghe nói lực lượng phòng vệ của lãnh địa Bỉ Mông yếu ớt lại có nhiều thiếu nữ nhân loại xinh đẹp Phạm Ni hận không thể phân chia chiến lợi phẩm cùng Diêm ma rồi quay về sào huyệt ngủ một giấc dài ngay lập tức.
Tốc độ của tù binh và xe ngựa làm cho hành trình của bọn cường đạo thêm chậm chạp, qua hơn năm thời thần hành quân cuối cùng cũng tiến vào hoang khâu của cự ma, hình bóng cao lớn của Thế đao sơn đã lờ mờ hiện lên ở cuối chân trời, vầng trăng Hương mạt đã không còn, bình minh đến rất nhanh, Phạm Ni trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Hắn thậm chí còn nghĩ lúc quay về sẽ mang theo bao nhiêu tài sản.
Phạm Ni cả cười.
Một âm thanh gấp rút như tiếng sấm nổ vang lên, phá vỡ giấc mộng của hắn.
......
Có hai vấn đề nhỏ cần được giải đáp.
Bờ Nam Tang kiền hà ở Hồng thổ cao pha, một vị Á long tế tự và một vị Thánh điện kỵ sĩ qua sông đã đi đến đây, cần hỗ trợ cho ai chứ?
Chưa nói sức chiến đấu của Thánh điện kỵ sĩ và Tế tự.
Con dân trong lãnh địa không có hạn mức cao nhất, nếu như số lượng lớn hơn một ngàn thì có cần phải giết đi hay không? Một ngàn người là là chỉ tiêu thấp nhất, đây chính là Thần miếu làm khó lão Lưu.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
53 chương
26 chương
104 chương