Thú Huyết Phi Đằng

Chương 123 : Ngao Cò Và Ngư Ông (1)

Dù thân đang phơi ra giữa cái giá buốt đến tận xương của hoang nguyên, nhưng mỗi dân binh đều máu nóng sôi trào. Tao ngộ bi thảm của Xạ nhân làm cho mỗi người Bỉ Mông trong lòng đều run rẩy. Bọn Lục đảng tăng lữ thân phận lúc đầu là tùy tùng kiếm sĩ, bất quá sau khi tiến vào hoang nguyên, lãnh chủ đại nhân chợt nhớ ra chủng tộc này có kỹ xảo ẩn nấp, đi về như như gió, tức thì tạm cho bọn chúng làm lính trinh sát, cùng Ngao nhân đảm nhận nhiệm vụ lùng tìm phía trước. Ngao nhân Bối Lạp Mễ rất dễ dàng tìm ra dấu vết từ khí vị lưu lại của nhân loại, tìm ra được phương hướng xác thực. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Trong đêm tối, thị lực của Đạo cách tộc Ngao nhân trong Bỉ Mông thú nhân có thể xếp vào hàng năm tộc đứng đầu, cho dù là trong phạm vi toàn đại lục, trừ Tinh linh ra, năng lực nhìn trong bóng đêm có thể khoe khoang là ăn đứt Ngao nhân thật sự là không nhiều. Rốt cục đối với loại biến thái trong đêm tối như Tinh linh thì đêm đen chỉ là ban ngày của chúng. Thị lực của nhân loại đem so với Đạo cách tộc Ngao nhân trong đêm tối cơ hồ như người mù cũng không sai biệt là mấy Lưu Chấn Hám là nhân loại ngoại lệ, thân thể của hắn từ sau khi ăn qua trứng rồng, rất nhiều cơ năng đã được cải tạo, tuy so không bằng Tinh linh nhưng so với Ngao nhân cũng còn chút thua kém nhưng cũng không nhiều lắm. Trên người Xạ nhân có mùi hương nhàn nhạt lưu lại cho Ngao nhân tuyến đường trọng yếu để truy tung, trải qua khoảng hai giờ hành quân tìm hiểu nguồn gốc, bọn dân binh Phỉ Lãnh Thúy xắn tay áo lên hằm hè do đã tìm đến được doanh trại của bọn nhân loại. Dân binh Phỉ Lãnh Thúy sát khí đằng đằng dừng bước trên một gò hoang, mặt bên kia của hoang khâu đi thêm khoảng hai dặm là doanh trại của nhân loại. Tuy phòng vệ của nhân loại rất cẩn thận nhưng danh tiếng giảo hoạt của Lưu Chấn Hám cũng chẳng phải là hư danh. Sức chiến đấu của hai trăm tên lính đánh thuê chuyên nghiệp tịnh không đơn giản, Lưu Chấn Hám không hề u mê tiến lên nghênh đón trực diện một trận, đối mặt với cung nỏ quân dụng của đối phương bắn tỉa mà đến tình cảnh phải thi triển hết mức vũ dũng của mình. Toàn bộ Trường mao đại tượng theo chỉ thị của bọn Mãnh mã đại lực sĩ nằm rạp xuống phía sau hoang khâu, ẩn nấp không để lộ thân hình to lớn ra. Lưu Chấn Hám đầu đội một cái nón cỏ cùng Đường lang tộc tăng lữ chạy qua hoang khâu giống như nấm mộ, lén lút tiếp cận doanh trại nhân loại, đến quan sát kỹ lưỡng lính đánh thuê nhân loại ở cự ly gần. Bọn Lục đảng tăng lữ kỹ năng tiềm phục quả nhiên là bản năng, đôi cánh mỏng đại biểu cho thị tộc ở sau lưng chúng trong quá trình tiến tới phía trước có công năng chao lượn, lúc thì dùng tay chân thỉnh thoảng lại có thể bay là là trên mặt đất. Làm cho bọn chúng bội phục chính là kỹ xảo mai phục của lãnh chủ đại nhân cũng rất xuất sắc. Loại này giống như phương thức rắn uyển chuyển trườn về phía trước mà chúng cả nghe cũng chưa hề nghe qua. Khi tiếp cận bán kính tám mươi bước chân ngựa xung quanh doanh trại nhân loại, Lưu Chấn Hám phát hiện không ít cơ quan và hầm bẫy. Không cần nói, mấy cái bẫy này nhất định là kiệt tác của bọn đạo tặc trong lính đánh thuê nhân loại. Càng thêm chú ý, Lưu Chấn Hám không dám tự trừ bỏ mấy cái hầm bẫy này, liền dừng lại không tiến lên nữa, núp trong cỏ hoang đánh giá nơi trú đóng của nhân loại. Doanh trại nhân loại đèn đuốc sáng trưng, hơi lạnh trên hoang nguyên cũng không tới được. Doanh trại bọn buôn bán nô lệ thoạt nhìn đã biết ra có kinh nghiệm, hoang khâu chạy dài trong Đa Não đại hoang nguyên có nhiều ngọn cỏ hoang cao lút đầu người. Bọn chúng tuyển lựa một khoảng không bằng phẳng trống trải rộng lớn giáp sau lưng hoang khâu đóng trại, nơi này không có cỏ răng cưa, cỏ đuôi ngựa cao lút đầu người, chỉ toàn là bồ công anh khô vàng và cỏ linh lăng hình thành nên bãi trũng mọc đầy cỏ. Một dòng suối nhỏ chảy ngang qua giữa nơi trú đóng của nhân loại. Đây chính là tiêu chuẩn y sơn bàng thủy (nước phía trước đồi núi phía sau). Trừ mặt phía Nam giáp với hoang khâu ra, ba phía còn lại trong vòng năm dặm chu vi đều là bãi cỏ thấp, một khi có việc bọn lính đánh thuê lập tức có thể lên ngựa, dùng sở trường giỏi nhất của kỵ sĩ đánh tan hết bọn địch nhân xâm phạm, cũng có thể dùng xe kết thành chiến trận phòng ngự, phát huy ưu thế trang bị tốt, đánh lâu dài tiêu hao địch nhân. Hơn nữa trên hoang khâu giáp phía sau lưng doanh trại nhân loại còn đốt một đống lửa. Có thể nhìn thấy rất rõ ràng mấy tên lính gác đang quanh quẩn phía trên, nhìn thấy toàn bộ phần đất phía đối diện vào trong tầm mắt. Đại đội lính đánh thuê và bọn thương nhân tản ra ngồi, từng người tự lấy một đống lửa tạo thành một vòng tròn, phía ngoài là xe chở hàng hóa , trước mặt là thức ăn đang nướng trên lửa, cười nói vui vẻ. Chiến mã của lính đánh thuê vừa nhìn là biết đã từng qua huấn luyện, vừa thả dây cương để chúng tự do trên mặt đất ăn cỏ linh lăng, thỉnh thoảng mới có mấy mấy con chiến mã chạy tít ra xa, bọn nài ngựa chỉ đưa tay vào miệng thổi một hồi còi thì chiến mã lập tức quay về. Bọn người vây quanh ngọn lửa thỉnh thoảng lại hô vang lên âm thanh mời rượu lẫn nhau, khúc gỗ cháy lâu lâu lại phát ra thanh âm bí bép cùng tiếng trống vang , thêm âm thanh của những nữ nhân cười suồng sã hòa quyện cùng tiếng vó ngựa tạo thành âm thanh vang rền trên mặt đất. Lưu Chấn Hám và bọn Đường lang tăng lữ đang quan sát nơi bọn lính đánh thuê diễn luyện vũ kỹ. Mấy tên lính đánh thuê này đang đấu kiếm, loại kiếm pháp bọn họ sử dụng hoàn toàn có thể so với kiếm pháp ưu nhã của phong cách Phật Lan Sĩ, loại kiếm pháp này không giống như Lưu Chấn Hám dùng chuôi nhạc khí, kiếm pháp này rất là mềm mại. Mấy tên lính đánh thuê vây quanh một tên lính râu ria xồm xoàm. Tên lính bị vây đánh hiển nhiên là một kiếm khách xuất sắc, một tay chống nạnh, cước bộ di động linh hoạt tránh né, thỉnh thoảng lại dùng kiếm cắt đứt dây buộc khố của một đối thủ làm cho mọi người phá lên cười ha hả. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Chỉ một lát sau, mấy tên đối thủ nhanh chóng bị kiếm pháp đó đánh bại, mọi người vây quanh đều vỗ tay nồng nhiệt. Một nữ nhân người Bối Phổ Tái thân hình đầy đặn khuôn mặt diêm dúa bị xô vào trong lòng y, xem ra là một dạng phần thưởng. Tên lính đánh thuê râu quai nón rậm rạp này dùng kiếm pháp đùa chơi, lần xuất kiếm này của y nhanh như điện chớp vạch trên ngực nữ nhân Bối Phổ Tái (dân gipy ở Ấn Độ) một hình chữ Z, nữ nhân la lên một tiếng cả bầu ngực trắng như tuyết lộ hẳn ra. Chung quanh liền nổ ra một trận cười, Lưu Chấn Hám cũng không nhịn được phải bật cười. Vũ kỹ của nhân loại quả nhiên có kiểu cách của ta, so với vũ kỹ thô lỗ vô cùng của Bỉ Mông mà nói thì nhân loại càng chú trọng về kỹ xảo. Đây chỉ mới là một lính đánh thuê phổ thông mà thôi, còn có những kiếm khách và dũng giả kiệt xuất nhất trong nhân loại, lại thêm Long kỵ sĩ như thần thoại nữa, vũ kỹ chắc chắn càng thêm xuất chúng. Lưu Chấn Hám âm thầm thở than. Tên lính đánh thuê râu rậm này cười vang ôm lấy nữ nhân Bối Phổ Tái đi xuyên qua đám người đến phía sau một chiếc lều, nhanh chóng vén cái váy to của nàng ta lên, đè nàng nằm sấp lên trên một chiếc thùng rượu bằng gỗ. Phảng phất có tiếng bọt nước truyền tới. Tên lính đánh thuê râu rậm này cũng có điểm bảo trì được chứ không chơi, ngay lúc tiêu hồn mà khôi giáp cùng vũ khí cũng không rời thân thể. Lưu Chấn Hám và bọn Đường lang tăng lữ chính đang ở ngay mặt bên của đôi uyên ương này, thầm nuốt nước bọt. Ánh lửa bập bùng, trên gương mặt diêm dúa của nữ nhân Bối Phổ Tái hiện lên vẻ hưng phấn và khoái lạc, phát ra tiếng thở phóng đãng giống như là một con chó cái động tình. "Kiếm pháp cũng khá nhưng cũng chỉ là một bọn ô hợp." Sau khi nhìn thấy một tràng xuân cung sống động, Lưu Chấn Hám nhẹ nhàng nghiêm túc nói với bốn tên Đường lang tăng lữ. "Đúng vậy." Bọn tăng lữ gật đầu