50.
Mông rất khó định nghĩa rốt cuộc nó có phải là công không.
Lần nào nó đi ra cũng như đang làm thụ Hải Đường, lại cũng không phải làm hẳn.
Dù sao nó cũng có một nửa quyền sử dụng cái mông này.
51.
Thụ Hải Đường dựa vào bồn tắm, im một lúc, đoạn hỏi Mông: "Lần này có ra được thật không?"
Đôi chân dài của hắn gác lên hai bên bồn, để Mông chui ra từ trong.
Nhìn qua hơi lạ, mà sau những ngày qua, đây cũng không còn là chuyện ly kỳ với hắn nữa.
Bị tách ra một xíu xiu.
Sắc mặt hắn không thay đổi, nhưng sau gáy lại từ từ rịn ra một lớp mồ hôi Mông.
Sau khi linh hồn trong suốt kia ra được một nửa, mặt mũi còn chưa thấy rõ, thành hình đầu tiên lại là tay.
Đối phương lại gần chạm vào khuôn mặt hơi ửng hồng của hắn, nói: "Cậu cũng không cần phải nghiêm mặt thế chứ? Thả lỏng chút."
Thụ Hải Đường hít một hơi thật sâu, túm lấy tay đối phương: "Anh tiết kiệm ít sức đi, kéo nửa người dưới ra."
Mông hiếm thấy tình cảm một chút: "Chúng ta rất ít đối mặt nói chuyện thế này nhỉ."
Thụ Hải Đường: "Đúng vậy, dù sao mông của người bình thường đều mọc ở đằng sau."
52.
Khả năng bầu không khí còn thiếu chút lửa nóng.
Thụ Hải Đường nghĩ đến vị này chui từ chỗ nào đó ra, vẫn dằn ý nghĩ muốn hôn đối phương xuống.
53.
Vì lười nghĩ tên, cho nên dù sau này Mông không còn là mông của thụ Hải Đường nữa, chúng ta vẫn gọi ảnh là Mông.
54.
Trong nháy mắt Mông ra ngoài, anh cảm nhận được nỗi khó khi Bàn Cổ khai thiên lập địa.
Có lẽ chia lìa với ký chủ mình ký sinh khiến lực tinh thần của anh suy yếu, hai mắt anh tối sầm lại, vào giây phút hai người hoàn toàn tách rời, anh lập tức mất ý thức.
55.
Khi anh tỉnh lại, phản ứng đầu tiên là gọi tên thụ Hải Đường.
Nhưng không ai trả lời.
Mông mờ mịt ngẩng đầu nhìn trần nhà, sờ lên khuôn mặt anh tuấn của mình, sờ cơ bụng của mình, rồi lại sờ mông mình.
Bà mẹ chứ, anh cũng có mông rồi!
Vậy thụ Hải Đường đâu?
Anh ngồi dậy từ trên giường, suy nghĩ một hồi, phát hiện đây lại nhà nhà mình trước khi xuyên qua.
Ơ...!Chuyện gì xảy ra?
Mông ngơ người, khi còn đang nghĩ chuyện gì xảy ra, nửa người dưới của anh bất chợt run run rẩy rẩy ngỏng lên.
Mông kéo khóa quần mình ra: "..."
Mông: "Là cậu à?"
Nửa người dưới của anh nỗ lực nhìn xung quanh.
56.
Mông: "Từ từ, cậu đừng xoay lung tung...!Sắp gãy rồi á á á á á!".
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
105 chương
3 chương
20 chương
18 chương