Thông Thiên Chi Lộ
Chương 587
"Phù!"
Thiên long tàn hồn liên tục bay liền sáu, bảy này, kim quang ngày càng ảm đạm, ý chí càng tiêu vong. Đến trước Thiên khung thì coi thường cả màn sáng cực kỳ đáng sợ với yêu thú mà xuyên qua.
"Lam đạo hữu, đạo thuật pháp này quả nhiên phi phàm."
Thiên long tàn hồn được bọc trong màn sáng ung dung xuyên qua Thiên khung.
"Nơi này cách Hoàng Đạo thành chỉ ba nghìn dặm, cư mà không có người Huyền Phong môn đến tra xét."
Bám theo thiên long tàn hồn rời Thiên khung, Ngụy Tác lấy làm may mắn.
Thiên long tàn hồn xuyên qua Thiên khung cách Hoàng Đạo thành không sa, theo Ngụy Tác thì quanh Hoàng Đạo thành là nơi đệ tử Huyền Phong môn hoạt động nhiều nhất.
Gã không biết rằng gần như mọi đệ tử Huyền Phong môn vốn phân bố gần Thiên khung đều bị Hàn Nguyệt Nhi rút đi, cường giả lại đổ về chỗ Lý Tả Ý có thể xuất hiện nên ở đây hóa ra rất an toàn.
Bọn Ngụy Tác theo thiên long tàn hồn, rời Thiên khung thì tại man hoang hoang nguyên cách đó không biết bao nhiêu vạn dặm, một bạch sắc thân ảnh từ trên cao đáp xuống một Hoang cổ đại sơn vân vụ liễu nhiễu.
Bạch sắc thân ảnh cực lớn, uy nghiêm khôn tả.
Đáp xuống là vân khí liền trút vô số giọt mưa lấp lánh.
Bạch sắc thân ảnh này lại là viễn cổ thủy hệ thiên long.
Viễn cổ giao hóa long toát lên vô tận uy nghiêm này là chủng tộc đứng đầu yêu thú, tuyệt thế vương giả chân chính, mắt nó đã thần quang ảm đạm, khí tức như ngọn nến sắp tắt.
Như một viễn cổ đại năng tu vi thước cổ chấn kim, thiên hạ vô song nhưng thọ nguyên sắp cạn.
"Ầm!"
Bạch sắc viễn cổ thiên long xuyên thấu mây khói dưới Hoang cổ đại sơn, hình thành một vũng xoáy lớn.
Vũng xoáy từ từ tan đi, thân ảnh bạch sắc viễn cổ thiên long tan biến.
"Thiên long đáp xuống... nghìn dặm quanh Hoang cổ đại sơn không có yêu thú nào, long uy uy nghiêm, không thể xâm phạm... Lẽ nào là long trủng?"
Bạch sắc viễn cổ thiên long xuyên qua giá trên vân vụ Hoang cổ đại sơn không lâu thì một dải hồng quang cũng lộ ra, là Mị ma nữ lộc trước đó đã dùng kế suýt dồn Ngụy Tác vào tử địa.
Mị ma nữ lộc nhìn Hoang cổ cự sơn, nhãn thần đầy kinh hỉ, "Long tức đã già lắm rồi, chắc chỉ mấy ngày nữa là viễn cổ thiên long sẽ chết."
Khẽ nói đoạn Mị ma nữ lộc đáp xuống một hoang nguyên, ẩn mình.
"Hóa ra nơi này là long trủng, đợi viễn cổ thiên long chết đã, Lân vương, chúng ta sẽ vào đó đột phá đến tu vi Kim đan tứ trọng, thậm chí Kim đan ngũ trọng cũng nên."
Cùng lúc, cách Hoang cổ đại sơn mấy trăm dặm, trên một đỉnh núi hiện ra cầm thanh niên thần bí Lân vương thủy ấn nhìn về, thong thả lấy ra một viên thủy hệ yêu đan rồi nuốt, thủy linh khí tức không ngừng phun trào, y cứ chờ đợi.
Một ngày... Hai ngày... Ba ngày..., thanh niên thần bí liên tục luyện hóa mấy thứ có thủy linh nguyên khí để chờ đợi.
"Ầm!"
Bạch sắc viễn cổ thiên long đáp xuống Hoang cổ đại sơn vân khí liễu nhiễu được ba ngày thì phía trên ngọn núi chợt dậy sấm.
Phong vân biến ảo, nghìn dặm đột nhiên cuồng phong ràn rạt, mây đen bao phủ, mưa trút ào ào.
Khí tức trên Hoang cổ đại sơn đột nhiên biến mất.
Bạch sắc viễn cổ thiên long đã kết thúc kiếp sống.
"Kỳ vương, đi thôi!"
Thanh niên thần bí cuồng nhiệt vô cùng, thân ảnh loáng lên, thủy quang trong suốt vượt cuồng phong bạo vũ lướt đến trên Hoang cổ đại sơn, đáp xuống.
Y tựa hồ có cảm ứng rất mạnh với thủy nguyên chi thân của thủy hệ thiên long, đáp thẳng xuống đỉnh phía nam của Hoang cổ cự sơn.
Một khe nứt đen ngòm hiện ra trên thân núi, sâu không thấy đáy, như một miệng thú khổng lồ.
Khí lưu từ đó phun ra, đều có uy năng linh giai pháp bảo.
Không hề dừng lại, bạch sắc thủy ấn trong tay thanh niên thần bí gầm khẽ, bạch sắc kỳ lân với khí tức cực độ uy nghiêm hiện ra.
"Vù, vù, vù!"
Khí lưu hùng hậu phả vào mặt, bị bạch sắc kỳ lân nuốt chửng, uy năng bạch khí quanh nó tăng dần.
Liên tục bay xuống nửa canh giờ, là một khe rãnh, một thế giới rộng lớn như đại bình nguyên!
Một viên hoàng sắc minh châu lơ lửng trước mặt thanh niên thần bí tiền, phát ra hoàng quang, chiếu rọi trong vòng bốn, năm trăm trượng như ban ngày.
Nền đất màu xám trắng, cực kỳ mềm mại.
Âm phong thổi qua, thổi tung cát bụi như cuồng phong cuốn tuyết.
Mặt đất còn nhiều hố sâu không thấy đáy, có những miệng hố lạnh như băng quật, u u gào rít hàn khí thấu xương
"Chủ nhân, nên cẩn thận, đừng chạm vào khí xám! Đấy là oán khí của các đời thiên long, vương giả chết rồi nhưng không cam chịu, cùng nguyên khí trong xương cốt hóa thành, là thiên long sát khí có thể làm tan hết mọi chân nguyên! Nếu bị khí xám bao vây thì tu vi và nhục thân không tổn hại, nhưng khiến thể nội chân nguyên cạn sạch, không thể sử dụng thuật pháp nào. Ở chốn âm minh chi địa này thì đi lại sẽ khó khăn lắm. Bất quá thiên long sát khí khá nặng, đều sát mặt đất, cứ đằng không là không thành vấn đề." Bạch sắc thủy kỳ lân lơ lửng trên Lân vương thủy ấn cảnh báo.
"Đất đều do long cốt hóa thành."
Thanh niên thần bí hút nắm đất lên xem, tỏ vẻ tiếc nuối, "Quá lâu rồi nên long cốt đã triệt để hóa tro tàn, nguyên khí tan hết, vô dụng mà thôi."
Thanh niên thần bí tỏ rõ thần sắc cực kỳ tham lam. "Ngần này bột long cốt chứng tỏ đây là long trủng! Thiên long duy nhất trong vạn năm qua sắp lọt vào tay ta!"
Thanh niên thần bí được thượng cổ Tam Hoàng tông truyền thừa ném nắm đất rồi đi tiếp.
Liên tục lướt đi mười mấy dặm, linh khí phả vào mặt, chốn âm minh chi địa này lại khiến người ta có cảm giác an lành.
Phía trước là một ngọn ngũ sắc tiểu sơn!
Ngọn núi này sáng bóng như mỹ ngọc, ánh lên năm màu. Nhiều chỗ trên ngọn núi chỉ hai trăm lai trượng này sinh trưởng linh thảo linh khí cực nồng, đã kết hồng sắc quả tử, phát quang như tinh thạch.
Một tấm thâm trắng toát khổng lồ bất động nằm trên ngũ sắc ngọc sơn.
Là bạch sắc viễn cổ thiên long, hiện tại không còn sinh khí, chỉ còn thương tang và uy nghiêm vô tận vẫn không ngừng phát ra.
Quanh ngũ sắc tiểu sơn còn hơn trăm bộ hài cốt to lớn!
Phần lớn hài cốt không còn hoàn chỉnh, đã phong hóa, có đủ một sừng, hai sừng, thể hình cũng khác nhưng đều phát ra khí tức kinh nhân.
Chỉ nhìn mỗi bộ hài cốt cũng đủ thấy khi sinh tiền hùng mạnh thế nào!
Bộ nào cũng là viễn cổ thiên long hài cốt thật sự!
Trong cát bụi có thứ gì đó tỏa sáng.
Là long nhãn như lưu ly, long trảo, long lân như bảo thạch, còn cả thiên long yêu đan tròn xoe!
Dưới chân ngũ sắc ngọc sơn còn hai thi thể cự ngao như huyền thiết.
Hai thi thể này đều cỡ năm trượng, nhưng đã khô đét, thập phần hoàn chỉnh, toát lên khí tức hùng hậu.
Hai thi thể yêu thú này rõ ràng không phải viễn cổ thiên long, sao lại xuất hiện tại viễn cổ long trủng?
Viễn cổ thiên long long trủng, đối với mọi viễn cổ thiên long cũng như thánh địa, nếu phát hiện có yêu thú xâm quấy nhiễu thì cả đàn của yêu thú đó, thậm chí cả chủng tộc đều bị viễn cổ thiên long diệt trừ.
Trong nghìn dặm, thậm chí mấy nghìn dặm quanh động phủ, long trủng của viễn cổ thiên long đều không có yêu thú nào khác.
Nhưng thấy hai thi thể yêu thú này, thanh niên thần bí và bạch sắc kỳ lân lại không bất ngờ.
"Thời gian đã hơn vạn năm, thậm chí mấy vạn năm không có viễn cổ thiên long xuất hiện, thủ linh thần ngao trong thiên long long trủng cũng đã thọ nguyên hao tận." Bạch sắc thủy kỳ lân nhìn ngũ sắc ngọc sơn và hai thi thể cự ngao, cuồng nhiệt cực độ.
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
10 chương
282 chương
1298 chương
112 chương
1584 chương
12 chương