Thông Thiên Chi Lộ
Chương 1278
Một dải sa mạc do hạt xương trắng hình thành và bạch cốt bảo thụ hiện lên trước mặt Ngụy Tác.
Hàn Vi Vi và Bọn Cơ Nhã hiểu vì sao gã cần giữ cự ly.
Uy năng bạch cốt sa mạc và bạch cốt bảo thụ không khác gì khai thiên tích địa, cả bốn làn thiên uy cũng bị chấn lui, thinh không xuất hiện một khe nứt đen xì.
Uy năng này tuyệt đối còn hơn độc giác ma vật toàn lực phát đòn.
Trong toán vực ngoại thiên ma này dù không có đại nhân vật đế cấp, nhưng có bán đế và nhân vật chuẩn đế cấp. Chỉ lưu quang do thần uy tan thành thì bọn Hàn Vi Vi cũng không chống nổi.
"Phù!"
Hai dải thần uy va vào Phân quang cảnh, những vết nứt trên mình Ngụy Tác vừa tan đi lại hiển hiện, máu cùng cùng chân nguyên phun ra. Tâm mạch cũng phun máu.
Nhưng gã không định lùi, mặc kệ phun máu, phản ngược cả hai làn thần uy.
"Ô!"
Khe nứt hư không lại vang lên tiếng tinh phong gào rít.
Hình ảnh lại hiện lên cảnh bạch cốt sa mạc và bạch cốt bảo thụ ép xuống hai bạch cốt cự thuyền.
Hai cự thuyền đồng thời rực thần quang xé tan hư không phong bạo.
Hai bạch cốt cự thuyền còn nguyên nhưng hư không quanh đó dấy lên vô số đạo hỗn độn quang tuyến, ba cự thuyền cạnh đó tan rã, vực ngoại thiên ma hất ra bị nghiền nát trong hư không phong bạo và hỗn độn quang tuyến.
"Chát!"
Ngụy Tác không dừng, mi tâm lại bắn ra ngân bạch sắc thần quang xuyên hư không.
Ngàn tia hắc sắc quang tuyến lại xuất hiện bên trên bạch cốt cự thuyền.
"A!"
Bọn Hàn Vi Vi kinh hô.
Trên một bạch cốt cự thuyền, một vực ngoại thiên ma khẩu có xương lộ ra màu vàng miệng lóe quang hoa phun ra ba viên bảo châu.
Mỗi viên bảo châu như có thiên địa hóa sinh, vô số sông núi xuất hiện, vô số điểu thú ngư trùng sinh ra.
Thất sắc thái quang ngăn được hủy diệt thần quang của Ngụy Tác diễn hóa.
"Vù!"
Sáu dải hào quang thoạt ẩn thoạt hiện chợt từ hư không cạnh Ngụy Tác bắn ra, gã không kịp diễn hóa Phân quang cảnh, bị hào quang quét trúng thì ngực bắn máu, có thêm một vết thương lớn, xương trắng lộ ra.
Hàn Vi Vi và bọn Cơ Nhã, kể cả Linh Lung Thiên đều nhợt nhạt.
Họ đều nhận ra trong số vực ngoại thiên ma có nhân vật đại đế cấp.
Kim cốt vực ngoại thiên ma là nhân vật như thế.
Ngụy Tác hiện tại biết không ít cường pháp của Hoang tộc thủy tổ, lại được Thông Thiên đại đế truyền thừa, gần như gom sở trường của hai đại đế, cảm ngộ thuật pháp và nguyên khí pháp tắc thì đấu với đế cấp cũng không thua vực ngoại thiên ma đại đế.
Nhưng chân nguyên tu vi của đối phương hơn nhiều, uy năng mạnh hơn, quan trọng là nhân số quá nhiều, trừ đại nhân vật đế cấp ra còn không ít chuẩn đế và bán đế. Dù gã diễn hóa được Hỗn nguyên định thiên lĩnh vực vẫn không chống nổi vây công.
"Sất!"
Ngụy Tác ngâm khẽ, như thần cầm gảy trên chín tầng trời.
Thần quang trong suốt từ khiếu vị của gã bắn vào hư không.
Bạch cốt cự thuyền đó lắc lư, như mất phương hướng trong hư không phong bạo.
Mười mấy tia thần quang đủ màu từ bạch cốt cự thuyền bắn ra, có nhân vật lợi hại đang phá giải thuật pháp của Ngụy Tác.
Chỉ một tích tắc đó, Ngụy Tác lại bước tới, thân thể Hoang tộc đại năng bản thể, độc giác ma vật co lại một nửa, hơn nửa nguyên khí bị gã hút hết.
"Oành!""Oành!""Oành!" ...
Vết nứt trên mình Ngụy Tác tan đi, vết thương khôi phục nhanh chóng, nguyên khí dâng lên, vân diễm kinh nhân hình thành hình ảnh thần linh. "Chát!" Nhưng vân diễm không tồn tại nổi một tích tắc là thể nội gã như có thứ gì đó phá bích, khí tức thay đổi. Thể nội gã phát ra vô số tiếng tinh phong gào rú, như có hắc động hình thành, thấu qua hư không hút tinh thần nguyên khí.
Đế thiên!
Tích tắc đó, bọn Linh Lung Thiên hiểu ra, Ngụy Tác thấy không chống nổi nên đột phá Chân tiên ngũ trọng, đạt tới đế thiên tu vi huyền ảo hơn!
"Phù!"
Tam thập nhị tí đại năng hóa thành tro, nguyên khí được rút hết ra, bị Ngụy Tác luyện hóa vào thể nội.
Sau gáy Ngụy Tác xuất hiện hỗn kim sắc quang bàn, chân gã có vô lượng quang hóa sinh, trải khắp hư không, hình thành liên đài, trong đóa sen dậy sóng như biển dâng.
Cảm ngộ với thiên địa nguyên khí đạt mức đại đế, chân nguyên tu vi lại đột phá đế thiên, Ngụy Tác tạo cho người ta cảm giác gã là thần chi, cất tay là đủ thay đổi thiên địa nguyên khí quy tắc, diễn hóa thần tắc riêng.
"Chát!"
Mục quang lóe lên, vô lượng phật quang sáng rực trên đầu bản thể Hoang tộc đại năng đang cạn kiệt, kim sắc pháp liên nở bừng.
"A! Không ngờ ta tung hoành cả đời lại bại vong trong tay hậu bối như ngươi!" Bản thể Hoang tộc đại năng biết đã đến lúc cuối, gầm lên bất cam.
Tiếng hú vừa dứt, đỉnh đầu y lao ra kim sắc nhân ảnh, có ba đầu ba mươi hai cánh tay, vái Ngụy Tác.
"Ngươi không bại trong tay ta mà trong tay vô số Linh tộc và nhân tộc đại năng từng đấu với ngươi, ta chỉ đưa ngươi lên đường." Ngụy Tác khẽ thở dài, "Hoang tộc và Linh tộc vì sao mà khai chiến, vì tiên cảnh chi thược trong truyền thuyết?"
"Hoang tộc và Linh tộc đại chiến đích xác vì tiên cảnh chi thược của bạch y đại sĩ." Tam đầu tam thập nhị tí kim sắc thân ảnh cung kính đáp.
"Tiên cảnh chi thược, truyền thuyết hóa ra là thật!" Ai nấy nín thở.
Có tiên cảnh mà cả nhân vật đế cấp cũng phải thèm thuồng?
"Tiên cảnh chi thược là gì, ở đâu? Bạch y đại sĩ là ai?" Ngụy Tác hít sâu một hơi, hỏi tiếp.
"Không xong!"
Ai nấy rùng mình, cơ hồ kêu thành tiếng, trong hình ảnh, một bạch cốt cự thuyền bắn ra mấy thanh hắc sắc cự cốt, ngưng thành hắc sắc ma kiếm chém vào hư không phong bạo.
Vô số quang văn trong suốt như dây đàn bị nhát kiếm chét đứt.
Cơ hồ đồng thời, mọi bạch cốt cự thuyền như tìm ra phương vị, từ cái thuyền có ba làn khí tức dấy lên.
"Nói tiếp đi."
Ngụy Tác nói với kim sắc thân ảnh đoạn bước tới, trước mặt đột nhiên xuất hiện một rãnh sâu, lan khỏi tầm mắt tất cả.
Kim sắc ma quang thủ vút tới, bị rãnh sâu hút lấy.
"Phù!""Phù!"
Ngụy Tác bắn ra vô số huyết quang, nhưng bạch cốt cự thụ và hắc sắc khô lâu đầu bị gã dùng Phân quang cảnh hất ngược lại.
"Thông thiên cổ lộ, hóa ngã đạo kiếm!"
Ngụy Tác há miệng phụn ra chân nguyên và khí huyết, chân mọc ra vô số lục sắc quang hoa như dây leo, bắn vào hư không là nở rực vô số tử sắc hoa đóa, mỗi đóa hoa như được một vì sao hưởng ứng, không ngừng hút về tinh thần nguyên khí. Chân nguyên và khí huyết gã phun ra hóa thành hồng sắc đạo kiếm chém tới.
Trong hình ảnh, hồng sắc đạo kiếm từ hư không phong bạo thò ra, từ bốn phương tám hướng chém xuống, mỗi nhát là dấy lên lôi hỏa vô cùng vô tận.
Hư không của vực ngoại thiên ma hoàn toàn biến thành huyết hồng sắc và xích kim sắc thế giới.
Hư không cũng nứt ra, như sắp sụp đổ.
"Chát!""Chát!""Chát!" ...
Vô số thiên địa từ bạch cốt cự thuyền bay lên, các loại thần quang và pháp tắc đan nhau ấn vào khe nứt.
Từng bạch cốt cự thuyền tan vỡ vì bị lôi hỏa vô cùng vô tận và hồng sắc đạo kiếm chém.
Không chỉ thế, trong hư không có vực ngoại thiên ma xuất hiện từng cánh cửa thoạt ẩn thoạt hiện, tựa hồ hư không cổ lộ được mở ra, đưa chúng vào đó.
Bọn Hàn Vi Vi run lên không ngừng.
Hiện tại Ngụy Tác diễn hóa đế uy khó tưởng tượng nổi, triệt để chiếm thế chủ động, nhưng họ đều biết gã dùng nguyên khí và huyết nhục diễn hóa thần tắc, mỗi thanh hồng sắc đạo kiếm chém ra là tự cắt đi sinh cơ. Cứ thế không biết sẽ được đến bao giờ.
"Tiên cảnh chi thược là gì, bọn ta không biết, vốn do Hoang tộc và Linh tộc cùng bảo quản, biết nơi giữ, Linh tộc biết cách vào." Ba tam thập nhị tí kim sắc quang ảnh nói, "Bạch y đại sĩ là đại năng trong truyền thuyết ngưng thành Thiên khung."
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
69 chương
336 chương
100 chương
768 chương
52 chương
46 chương
424 chương