CHƯƠNG 320: ĐỀU LÀ NÓI DỐI Editor: Luna Wong – Hôm nay là một ngày đặc biệt với ta nên mỗi truyện ta lên 1 chương, mọi người cùng vui với ta nhé. Và đừng quên cái hẹn tại noveltown.com nha Ma thành trong truyền thuyết, nên là dạng gì? Thần sắc của Dạ Quân Ly kinh hãi nhìn hắn, đã thấy Thượng Uyên trước mắt đột nhiên tiêu thất trước mắt hắn, cả người hắn run lên chợt mở hai mắt ra, trong khoảnh khắc, huyết lưu toàn thân chảy ngược từ ngực nhảy đến cổ họng. Hắn che ngực phun ra một ngụm máu tươi, đáy lòng ngập đau nhức lan tràn, phảng phất cả người hắn đều bị móc rỗng. Mạnh Thanh Hoan thấy hắn đột nhiên thổ huyết, sợ đến kinh hô một tiếng: “Dạ Quân Ly.” Nàng vội vội vàng vàng vỗ lưng của hắn, một tay nắm lấy tay lạnh như băng của hắn, nhìn ánh mắt trống rỗng không có tiêu cự của hắn, trong bụng nàng khẩn trương không ngớt hỏi vội: “Dạ Quân Ly ngươi làm sao vậy, ngươi đừng làm ta sợ?” Dạ Quân Ly phảng phất nghe không được bất kỳ thanh âm nào, trong đầu của hắn chỉ tồn giữ câu nói Thượng Uyên từng nói, đều là giả! Hắn cho rằng Thượng Uyên bán đứng Long Đằng quân là bất đắc dĩ, nguyên lai là sớm có dự mưu! “Ha ha ha ha.” Dạ Quân Ly đột nhiên điên cuồng cười, hắn cười, khóe mắt lại chảy ra nước mắt trong suốt. Hắn từ từ nhắm hai mắt, tùy ý nước mắt kia tràn ra khỏi hốc mắt, thân thể kia cứng còng giống hệt một pho tượng, không hề có sinh cơ! Mạnh Thanh Hoan hoảng hốt, nàng vội vội vàng vàng ôm hắn, thanh âm run rẩy nói: “Dạ Quân Ly, van cầu ngươi đừng làm ta sợ!” Dạ Quân Ly đột nhiên ôm lấy nàng, đầu chôn ở trong hõm cổ của nàng, Mạnh Thanh Hoan cảm giác được có một mảnh dậy sóng lăn lộn, nàng đau lòng không thôi, vỗ nhẹ lưng hắn, như đang an ủi một hài tử. Không biết qua bao lâu, loại đau này ở đáy lòng Dạ Quân Ly mới chậm rãi tán đi, hắn ngẩng đầu lên, con ngươi sương mù dày đặc càng thêm đen tối bất minh, sâu thẳm khó hiểu. “Tiểu cửu.” Thanh âm của Dạ Quân Ly u lãnh như nước, trong đêm khuya yên tĩnh, tràn đầy tang thương. Ánh mắt của Mạnh Thanh Hoan sáng quắc nhìn hắn, nghe thanh âm của hắn nhàn nhạt u lãnh chậm rãi nói: “Ta nhìn thấy Thượng Uyên rồi, hắn nói từ mới bắt đầu, đây hết thảy đều là một cục. Hắn nói, hắn vì phá vỡ Dạ Chiêu quốc mà tồn tại, hắn là mật thám Thiên Linh quốc phái tới.” “Mười lăm năm, ngươi có thể tin tưởng không? Tất cả tình huynh đệ, tình đồng đội đều là giả dối!” Thanh âm của Dạ Quân Ly rất bình thản, nhạt tựa hồ không hề có tâm tình. Mạnh Thanh Hoan nghe hắn nói những thứ này không khỏi kinh hãi, nàng cùng Thượng Uyên tuy rằng chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng chính là một lần, nàng cho rằng Thượng Uyên rõ ràng là có tình có nghĩa với Dạ Quân Ly. Nếu như hắn là mật thám, ban đầu ở địa cung, vì sao lại muốn cứu bọn họ? “Dạ Quân Ly, ta biết ngươi vô pháp tiếp thu chuyện như vậy! Nhưng là Mạc Thượng Uyên cũng có nỗi khổ của mình. Ngươi còn nhớ rõ lần trước ta từng nói với người không? Lúc ở địa cung, Thượng Uyên âm thầm khống chế ý niệm của ta, giúp chúng ta tránh được vây giết của Thượng Tà!” Mạnh Thanh Hoan liễm liễm mi, tiếp tục nói: “Ngươi nhớ kỹ Thương Minh nói qua khôi lỗi thuật oán chú không? Ta luôn cảm thấy Thượng Uyên có chút liên hệ với khôi lỗi thuật oán chú.” noveltown.com Mâu quang đáy mắt của Dạ Quân Ly tụ họp một chút, lại khôi phục có chút quang thải, tay ẩn trong tay áo hơi nắm chặt, đáy lòng tư tự bình phục. Nhắc tới khôi lỗi thuật oán chú, hắn liền nghĩ tới thông linh ngọc, cùng với dư nghiệt của Thiên Linh quốc. Trong chấp niệm của Thượng Uyên, hắn phân minh thấy nam nhân nói mặt quỷ kia nói huyết mạch của Thiên Linh quốc còn tồn tại. Hắn nhất định phải tìm được, tìm được tất cả chân tướng! (Luna: Sao nghi là ông Lâu tướng quá) “Chuyện này, ta sẽ tra rõ.” Dạ Quân Ly nói đột nhiên nhìn về phía Mạnh Thanh Hoan, thanh âm trầm trầm nói: “Tiểu cửu, thời gian không còn sớm, nàng đi ngủ đi, ta ở đây coi chừng!” Mạnh Thanh Hoan biết Dạ Quân Ly lúc này cần yên tĩnh một mình, mặc dù hắn là vương gia sát phạt quả quyết, nhưng hắn cũng chỉ là một nam nhân thông thường. Đối mặt với thương tổn bằng hữu từ nhỏ cùng nhau lớn lên, phản bội như vậy, đổi thành ai đều cần thời gian bình phục lãnh tĩnh. Nàng gật đầu, đứng dậy, cẩn thận mỗi bước quay đầu ba lần đi về xe ngựa.