CHƯƠNG 264: HỒI LỄ Editor: Luna Huang Ngón taycủa Dạ Mạch Hàn gõ bàn, một tay vuốt cằm, ba quang đáy mắt lóe lên, khó nén tiếu ý trên mặt. Hắn thập phần tán thưởng nhìn Mạnh Thanh Hoan một cái nói: “Cái chủ ý này rất tốt, có người nói Tiêu Cảnh Lương và nữ nhi Nam Cung Cẩn Nam Cung Ảnh định hôn ước rồi, nhưng Tiêu Cảnh Lương bất cần đời thường xuyên trêu hoa ghẹo nguyệt, chọc cho ca ca Nam Cung Ảnh Nam Cung Tu tức giận, vài lần giương cung bạt kiếm với Tiêu Cảnh Lương!” “Chuyện này người người ở thịnh kinh đều biết, chúng ta có thể lợi dụng chuyện lớn này làm văn, để Nam Cung gia trở thành đầu sỏ sát hại Tiêu Cảnh Lương!” Khóe môi Dạ Mạch Hàn hơi kéo cao, ánh sáng nhạt ấm áp nhìn về phía Mạnh Thanh Hoan, dư quang lại rơi vào chỗ Trường Lan. Thần sắc Trường Lan nhàn nhạt, theo như kế sách của bọn họ, có bất kỳ có bất kỳ biểu thị, hắn chỉ thỉnh thoảng ngẩng đầu lén nhìn Mạnh Thanh Hoan một mắt, ba quang bình tĩnh như đàm rồi lại sâu thẳm như biển. Mạnh Thanh Hoan gật đầu một cái nói: “Ta đã nghĩ xong, chúng ta đưa thi thể của Tiêu Cảnh Lương vào trong gương đưa cho vị Nam Cung tướng quân này, sau đó tự đưa cho An vương một phong mật thư, để hắn đi Nam Cung phủ tìm người. Ta cũng không tin An vương nhìn thấy nhi tử của mình chết thảm như vậy, còn có thể lãnh tĩnh.” Mạnh Thanh Hoan nghĩ đến thịnh kinh sắp diễn ra một màn trò hay, nàng không che giấu được hưng phấn. Nàng tùy ý vén tóc mai trên trán, tư thái thanh thản mà mị hoặc, lại nói: “Nam Cung tướng quân này nếu như là người thông minh, nhất định sẽ phản kích, nếu như trong tay hắn có nhược điểm chế trụ An vương, vậy thật quá tốt.” Bất luận kẻ nào trước mặt nguy hiểm đều sẽ chọn tự bảo vệ mình, nếu như An vương bởi vì Tiêu Cảnh Lương đến chết vấn trách Nam Cung tướng quân, như vậy hai người thế tất sẽ có một hồi đấu, đến lúc đó triều đình Thánh Dương quốc nhất định một hồi tinh phong huyết vũ! Đến lúc đó, An vương và Nam Cung tướng quân lưỡng bại câu thương, ngư ông đắc lợi tự nhiên là quốc quân Thánh Dương quốc Tiêu Tầm Dương! Vọng Thư Uyển.com Dạ Mạch Hàn khẽ cười ra tiếng, lập tức đứng lên nói: “Ta đây an bài người, vừa lúc chúng ta còn thiếu ẩn thái tử một phần đại ân, An vương và Nam Cung tướng quân coi như là đáp lễ cho hắn.” Hắn nói ánh mắt làm như vô tình nhìn Trường Lan một mắt. Nhắc tới ẩn thái tử, Mạnh Thanh Hoan mới nhớ tới chính sự, hỏi vội: “Trường Lan, ẩn thái tử bệnh thế nào? Nhật nguyệt thạch hắn nguyện cho chúng ta mượn không?” Trường Lan khẽ vuốt cằm, hắn từ trong lòng móc ra hộp gấm vẫn mang theo người, đưa cho Mạnh Thanh Hoan, thanh âm ôn nhã nói: “Nhật nguyệt thạch ta đã cầm về, ngày mai chúng ta khởi hành đi Phù Thanh sơn cứu Dạ Quân Ly đi!” Sắc mặt Mạnh Thanh Hoan vui vẻ vội vội vàng vàng tiếp nhận, nàng mở hộp gấm nhìn hai khối ngọc thạch tròn mịn bên trong, hơi kinh hãi. Nhìn hình dạng ngọc thạch, nàng theo bản năng liền nhớ lại bộ phận bị mất của thông linh ngọc, tựa hồ ăn khớp với ngọc thạch này, hơn nữa nhan sắc, ngọc sắc đều rất tương đồng. Hai khối nhật nguyệt thạch này, hai khối thông linh ngọc, tổ hợp cùng nhau, đó là âm dương thái cực đồ! Trường Lan thấy Mạnh Thanh Hoan nhìn chằm chằm hai khối nhật nguyệt thạch tròng mắt trầm tư, liền nàng nhìn thấu nguồn gốc của nhật nguyệt thạch. Nghĩ đến thông linh, Trường Lan cảm thấy thần kỳ lại bất khả tư nghị, nhưng tò mò là vì Mạnh Thanh Hoan và Dạ Quân Ly có thể có chúng. Nếu như không có thông linh ngọc, Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan cũng sẽ không có bất kỳ cùng xuất hiện gì, lẽ nào đây hết thảy đều là thượng thiên đã định trước trong u minh sao? Đã định trước người hữu duyên với thông linh ngọc không phải hắn! Mạnh Thanh Hoan đóng hộp gấm lại, hít sâu một hơi, nàng ngẩng đầu con mắt lóng lánh nhìn Trường Lan, thanh âm chân thành nói: “Trường Lan, cám ơn ngươi, ngươi không chỉ có lấy được nhật nguyệt thạch, lại còn cứu tính mệnh của nhị ca, ta thiếu ngươi rất nhiều, thật không biết nên trả thế nào!”