CHƯƠNG 251: NHẬT NGUYỆT THẠCH 2 Editor: Luna Huang Mặc dù Mạnh Thanh Hoan chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng đây dĩ nhiên chính là số mệnh của nàng, nếu để cho người bên cạnh biết, biết bọn họ chỉ sẽ rối rắm, thống khổ, không phải thứ nàng muốn thấy. “Ngươi yên tâm, việc này chỉ có ngươi biết ta biết, đó là hai vị sư huynh của ta cũng không biết.” Thương Minh cười nhẹ, ngồi ở một bên, bưng trản trà lên. Mạnh Thanh Hoan hồ nghi nhìn hắn hỏi: “Sư huynh? Là Linh Hư?” Thương Minh nâng mi mắt lên, cười nói: “Còn có Kính vương điện hạ bên ngoài Dạ Mạch Hàn!” Hôm nay Mạnh Thanh Hoan nghe được nhiều tin tức đáng sợ lắm, sắc mặt nàng bình tĩnh rất nhiều, nhớ tới Dạ Mạch Hàn từng nói, hắn có một sư phụ. Không nghĩ tới, người này lại còn là sư phụ của Linh Hư! Mạnh Thanh Hoan không khỏi tò mò, hỏi: “Vị cao nhân này đến tột cùng là ai?” “Cha ta, Vu Tinh Hải, đó là ca ca song của Vu Phất Vân!” Thương Minh hơi có vẻ tùy ý gõ lên bàn nhỏ, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua Mạnh Thanh Hoan giật mình. Mạnh Thanh Hoan hít sâu một hơi, nàng hừ nhẹ một tiếng, châm chọc cười nói: “Vậy bọn họ thật đúng là huynh muội tình thâm!” Nói như thế, dụng ý của Vu Tinh Hải thu Dạ Mạch Hàn cùng với Linh Hư làm đồ đệ cực rõ ràng! Hôm nay chuyện nàng biết nhiều lắm, thực cần hảo hảo tiêu hoá. Mạnh Thanh Hoan không nói nhiều nữa, một bộ tư thái tiêu lãnh xoay người đi ra Thái Cực cung. Sắc trời bên ngoài mơ hồ phát sáng lên, Mạnh Thanh Hoan thất hồn lạc phách tiêu sái trên đường, chỉ nghe chi nha một tiếng, đại môn trọng trọng mở ra, bóng dáng của Trường Lan ánh vào trước mắt. “Tiểu Cửu.” Suốt hai canh giờ, Trường Lan chờ vô cùng nóng lòng, hắn chưa bao giờ cảm thấy thời gian gian nan như thế. Nhìn Mạnh Thanh Hoan bình yên vô sự tiêu sái đi ra, trái tim treo lên của hắn rốt cục buông. Mạnh Thanh Hoan cảm thụ ra lo lắng cùng căng thẳng vô tận trong ánh mắt hắn, nàng cảm thấy hơi trầm xuống, hướng về phía hắn cười cười nói: “Ta gặp được Thương Minh rồi, hắn nói cho ta biết biện pháp cứu Dạ Quân Ly.” Dạ Mạch Hàn vội vàng đi đến sốt ruột hỏi: “Biện pháp gì?” “Thương Minh nói chúng ta nhất định phải trong bảy ngày, lấy được nhật nguyệt thạch, sau đó dùng nhật nguyệt thạch mở tế đàn tác pháp cho Dạ Quân Ly.” Nàng nói xong, nhìn về phía Tiêu Thủy Vân đi tới, vội vàng nói: “Nhật nguyệt, Thương Minh nói nhật nguyệt thạch trong tay phụ hoàng của ngươi, có thể mời người giúp chúng ta lấy nó không?” Vọng Thư Uyển.com Tiêu Thủy Vân sửng sốt, trên mặt trôi nổi vẻ làm khó nói: “Không phải ta không giúp các ngươi, mà là nhật nguyệt thạch kia trọng yếu phi thường với phụ hoàng. Ca ca ta ẩn thái tử từ nhỏ bệnh, phụ hoàng không biết ở đâu nghe nói nhật nguyệt thạch có thể trấn tà, đã đem nhật nguyệt thạch được khảm trong đông cung tỷ ấn của thái tử ca ca, bảo bình an cho hắn.” “Cho nên thứ này, ta chạm cũng không dám chạm.” Tiêu Thủy Vân nói xong trộm ngắm Trường Lan một mắt, nàng nói những điều này là thật sự. Nhật nguyệt thạch đích thật là được khảm tỷ ấn đông cung, phụ hoàng nàng làm như vậy chứng thật là cầu phúc cho ca ca của nàng! Ánh mắt của Trường Lan quét nhẹ tới, hắn có thể nhìn ra Tiêu Thủy Vân cũng không có nói dối. Hai tròng mắt của Tiêu Thủy Vân vừa chuyển, đột nhiên nghĩ đến một cái chủ ý, vội hỏi: “Nếu Trường Lan ca ca có trị được cho thái tử ca ca, nói không chừng phụ hoàng mừng rỡ sẽ đem nhật nguyệt thạch tặng cho các ngươi.” Ấn đường của Trường Lan hơi nhấc, giương giọng nói: “Ta đi thử xem, trong bảy ngày ta nhất định giúp ngươi thu hồi nhật nguyệt thạch!” Mâu quang của hắn thật sâu nhìn Mạnh Thanh Hoan, đáy mắt lộ ra kiên định làm cho người ta động dung. Hai tròng mắt của Mạnh Thanh Hoan ẩm ướt, nàng hàm chứa lệ gật đầu: “Cảm ơn ngươi, Trường Lan.” “Đây là ta phải làm.” Trường Lan nói xong quét bọn họ một mắt, lại nói: “Chúng ta chia ra hai đường, ta cùng công chúa đến hoàng cung lấy nhật nguyệt thạch. Tiểu Cửu ngươi cùng Mạch Hàn đi tìm cứu Vân Thường cùng Lăng Túc, ta sợ nếu tiếp tục trì hoãn, bọn họ sẽ có nguy hiểm!”