Thôn Phệ Tinh Không
Chương 127 : Triệu Kiến
Ngày cuối cùng tháng tư, buổi sáng, bên ngoài mưa xuân khá nặng hạt, không khí lành lạnh. Trong trại huấn luyện tinh anh Căn Cứ Thị Hồng Ninh, trong một biệt thự xây kiểu cổ u tĩnh.
Giang Phương mặc áo trong màu trắng, đang khoanh chân tĩnh tu giữa phòng luyện võ, tiến hành hô hấp vừa chậm vừa sâu dài. Trong quá trình hô hấp, da Giang Phương đều đổ mồ hôi ra ngoài, toàn thân từ da tới cơ bắp đều hơi ửng đỏ. Đột nhiên tiếng sáo du dương vang lên.
Giang Phương mở mắt. "Ai gọi điện thoại tới lúc này chứ?"
Giang Phương nghi hoặc đứng dậy, đi chân trần trong phòng luyện võ, nhìn màn hình điện thoại di động.
Giang Phương biến sắc, thái độ lập tức trịnh trọng lên:
- Vương tuần sát sứ!
- Giang Phương, ngươi đi thông báo cho La Phong đệ tử ngươi, hơn nữa dẫn hắn tới chỗ ta.
- Dạ.
Giang Phương nói ngay.
Cúp điện thoại xong, Giang Phương khẽ mỉm cười. "Cấp trên quả nhiên muốn tìm La Phong rồi. Đúng vậy, trại huấn luyện đã tám năm qua không xuất hiện một học viên mới nào có thể tiến lên top 100, hơn nữa La Phong lại lên rất nhanh." Việc cấp trên hẹn gặp La Phong sớm nằm trong dự tính của cô. Giang Phương quay số điện thoại La Phong.
Những tiếng báo bận liên tục.
- Hả?
- Sao không tiếp điện thoại?
Giang Phương cau mày, lập tức gác điện thoại, thay đổi y phục, rồi tự mình đi về phía chỗ ở La Phong. Giang Nam Các, trong mật thất ngầm căn nhà của La Phong.
La Phong chân trần, mặc quần dài, nửa người trên xích lõa, lúc này trên người đầy mồ hôi, tóc cũng hoàn toàn ướt đẫm.
- Bổ ra!
Chỉ thấy trong căn hầm dài rộng năm, chân La Phong đạp mạnh, một cú chém như chớp đồng thời từ tay phải chém xuống. xoẹt. Cú chém vào không khí sinh ra âm thanh chói tai như giấy bị xé, rồi lập tức hóa thành tiếng nổ. Còn vừa mới hạ tay phải chém ra một cú, La Phong lại thuận thế lui bước chém ngược lên!
- Chéo!
Tinh thần niệm lực của La Phong rõ ràng cảm giác được, một cú chém tay làm không khí sinh ra sóng khí như nước, dạt ra hai bên, hơn nữa sinh ra tiếng khí nổ mãnh liệt. Tay đao như đao thật, mỗi một đao đều vượt qua tốc độ âm thanh.
Giữa mật thất hợp kim, thân ảnh La Phong lúc thì mơ hồ, lúc thì ngưng thực, mỗi một lần di động tốc độ đều rất dọa người. Tay đao La Phong cũng hoàn toàn dựa theo đao thật, liên tục tiến hành công kích vào không khí. Sự công kích liên tục, mỗi lần đều bộc phát sức mạnh 2,8 lần. Quyền múa nhẹ nhàng, thân pháp tự nhiên.
Giang Phương đã nói một câu. Giang Phương từng nói bất luận là đao pháp, thân pháp hay bất kỳ thứ gì khác, chỉ có trải qua luyện tập, mới có tiến bộ. Nếu chỉ ngồi đó mà nghĩ viển vông, nghĩ cho nhiều mấy cũng vô dụng. Muốn thân pháp đề cao? Luyện! Muốn đao pháp đề cao? Luyện! Muốn lực quyền phát lực mạnh hơn? Luyện! Phải trường kỳ ma luyện, hơn nữa phải động não, phải nhận thức. Như vậy mới có thể tiến bộ.
Giang Phương mặc một bộ đồ luyện công màu đen làm bằng lụa rất rộng rãi, cầm cây dù, đi tới Giang Nam Các.
- La Phong!
Giang Phương vừa đi vào trong đình viện Giang Nam Các, đã hô to.
Từ lầu hai một căn lầu khác cạnh đó, một thiếu nữ cầm ô nhảy xuống, chính là Triệu Nhược. Triệu Nhược cười hì hì nói:
- Giang Phương sư phụ, tìm La Phong sư đệ à? Sư phụ gọi điện thoại là được, sao phải tự mình đi tới thế?
Vèo!
Trong căn nhà La Phong ở, chỉ thấy một bóng người lao lên lầu một, rồi sau đó nhanh chóng bắn đến trên lầu:
- Sư phụ, đợt ta một lát sẽ xuống.
Triệu Nhược, Giang Phương giật mình.
Các nàng đều là cao thủ vũ giả, nhãn lực như thế nào chứ? Đương nhiên thấy vừa rồi La Phong đi chân trần, chỉ mặc quần dài.
- Sư đệ thật là cố gắng, cả người mồ hôi mồ kê.
Triệu Nhược tán thưởng một tiếng
- Nhưng vóc người hắn cũng khá đẹp
- Tiểu nha đầu này.
Giang Phương dở khóc dở cười. Lại bị Triệu Nhược đùa giỡn. Triệu Nhược giả làm mặt quỷ, cười hì hì.
- Sử Giang đâu, vắng nhà à?
Giang Phương hỏi.
- Sử Giang sư huynh sáng sớm đã đi Cửu Trùng Lâu rồi. Hắn khác chúng ta, mỗi tháng đều có thể được chia thời gian rất lâu ở Thí Luyện Thất, Trọng Lực Thất văn minh cổ.
Triệu Nhược lắc đầu, ra vẻ thở dài
- Đáng thương quá, phỏng chừng một hai năm nữa, La Phong sư đệ cũng sẽ vọt tới top mười. Mấy chị em chúng ta quả thật mất mặt!
Giang Phương cười cười:
- Nha đầu kia, muốn tiến bộ thì bớt nghĩ linh tinh đi.
Lúc này, La Phong mặc đồ mát mẻ cầm ô lao xuống lầu
- Sư phụ.
- Theo ta tới đây.
Giang Phương nói.
La Phong cũng ngoan ngoãn cầm ô, đi theo cạnh Giang Phương, cùng ly khai Giang Nam Các.
Đi trong trại huấn luyện dưới mưa bụi, có một phong vị rất lạ. Giang Phương liếc mắt nhìn La Phong, cười nói:
- La Phong, Vương tuần sát sứ muốn gặp ngươi.
- Tuần sát sứ?
La Phong kinh hãi biến sắc.
Tuần sát sứ, là một trong những nhân vật đứng đầu ở Cực Hạn Vũ Quán. Trong truyền thuyết người chủ chính thức của Cực Hạn Vũ Quán, chính là quán chủ và năm đại tuần sát sứ! Còn quán chủ địa vị cao cả, là đệ nhất cường giả thế giới, do đó tuyệt đại đa số các việc quán chủ đều căn bản không nhúng tay, năm vị tuần sát sứ sẽ đưa ra quyết định.
- Lần trước ta nói rồi, cấp trên sẽ hẹn gặp ngươi, đúng vậy chứ?
Giang Phương cười.
- Sư phụ, gặp tuần sát sứ ta phải chú ý gì không?
La Phong hơi thấp thỏm. Dù sao cũng là tuần sát sứ
Đứng trước một tồn tại đỉnh cao nhân loại, có vũ lực ngút trời quả là hồi hộp. Lúc trước La Phong khi tới viếng chiến thần Lục Cương, từ xa liếc mắt nhìn thấy một tồn tại vượt qua chiến thần tên là Chu Hỉ. Lần đó những đại nhân vật quân đội, chính giới cùng với các chiến thần, ai nấy đều tỏ thái độ rất cung kính, ngoan ngoãn đi tới tận máy bay đón.
- Đừng lo, ngươi cũng không phải đi xin xỏ người khác, mà là vũ quán chúng ta muốn triệu ngươi.
Giang Phương nói qua loa
- Do đó, đừng quá thận trọng. Ta tin rằng Vương tuần sát sứ gặp ngươi, cho dù không tỏ vẻ mặt tươi tắn, ít nhất… cũng sẽ không làm bộ tịch tuần sát sứ.
- Ngươi chỉ cần tỏ thái độ chú ý một chút, đừng kiêu ngạo là được, cũng tương tự như gặp sư phụ, trưởng bối thôi
- À.
La Phong gật đầu.
Đi theo Giang Phương chẳng mấy chốc tới khu trong trại huấn luyện dành cho các sư phụ chiến thần, hắn thấy một biệt thự nhìn như u tĩnh bình thường, biệt thự có phong cách Hoa Hạ cổ đại thời nhà Đường, đặc thù duy nhất khác với nhà các chiến thần sư phụ khác là rộng hơn một chút.
- Giang Phương sư phụ, tuần sát sứ đại nhân đang bên trong chờ ngươi và học viên La Phong.
Ở cửa biệt thự, một lão giả quản gia mỉm cười nói. Tiến vào trong biệt thự. La Phong liếc mắt đã thấy, trong đại sảnh lầu một biệt thự có ba phụ nữ đang cười cười nói nói.
- Chà, là tiểu Giang à.
Trong đó một phu nhân chăm sóc sắc đẹp rất tốt, thoạt nhìn hơi có khí chất, cười nói:
- Lão Vương ở phòng khách trên lầu, lão Vương vừa rồi nói… bảo tên tiểu gia hỏa tên là La Phong đi lên là được. Tiểu Giang, ngươi tâm sự với chúng ta, đợt lát nữa chơi mạt chược nhé?
- Đúng rồi, tiểu Giang, cũng đừng luôn tu luyện.
Lại có một phụ nữ nói. Phụ nữ trong trại huấn luyện, phần lớn đều là gia quyến của các sư phụ chiến thần.
- Ngươi lên đi.
Giang Phương nhắc nhở một tiếng.
- Ừm
La Phong một mình một người đi dọc theo thang lầu lên trên, đi tới lầu hai, đã ngửi thấy mùi trà thơm nhàn nhạt làm cho người ta cảm thấy thoải mái cả thể xác và tinh thần. Ngửi theo mùi trà thơm, La Phong dễ dàng đi tới cửa phòng khách. Cửa đang mở.
- Vào đi.
Thanh âm hơi khàn khàn chợt vang lên.
La Phong đi vào phòng khách. Cái đầu tiên thấy là trong phòng khách ngoại trừ mình chỉ có một người duy nhất - Người này là một nam tử cơ bắp đang khoanh chân ngồi đó. Người này râu cá trê, thoạt nhìn gần bốn mươi tuổi. Nhìn khuôn mặt có thể phán định khi còn thanh niên rất tuấn tú. Lúc này nam tử cơ bắp từ từ nhắm hai mắt, một tay lăn phật châu. Chén trà đặt trước mặt hắn.
- Tuần sát sứ đại nhân.
La Phong khom người chào.
Nam tử gầy gò khẽ mở mắt. Bị hắn nhìn chằm chằm, La Phong chỉ cảm giác nhất thời mình giống như đang thoát ly khỏi thiên địa. Phòng tiếp khách tựa như một không gian riêng biệt, còn nam cơ bắp tử này chính là thần linh trong phòng khách này. Loại áp lực vô hình này làm cho La Phong nín thở.
- Ngồi!
Nam tử cơ bắp một tay chỉ vào cái bàn đối diện. Trong phòng khách cũng không có ghế, sao mà ngồi? La Phong chỉ có thể học theo vị Vương tuần sát sứ này, ngồi đại trên sàn nhà.
- Hợp đồng trước mặt ngươi, ngươi nhìn kỹ đi, nếu không có vấn đề, vậy thì ký nó đi.
Vương tuần sát sứ nói rất lạnh nhạt, rồi lập tức lại nhắm mắt lại, lăn phật châu.
Trên bàn, đích xác có một hợp đồng, tổng cộng ba tờ.
La Phong cầm lên cẩn thận xem.
Đây là hợp đồng chiêu mộ chính thức của Cực Hạn Vũ Quán, cái bất đồng với hợp đồng bình thường… tỷ như vũ giả bình thường gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán, không hề có tiền lương. Như La Phong lúc trước! Nhưng mặc dù không có tiền lương, nhưng Cực Hạn Vũ Quán cũng chẳng có yêu cầu gì nhiều với đám vũ giả bình thường. Mà hợp đồng này lại khác! Quyền lực, ích lợi đều có! Nhưng đồng dạng cũng có trách nhiệm! "Kinh phí hoạt động năm là 50 ức Hoa Hạ tệ?" La Phong nhíu mày, giá không cao, thậm chí chiến thần sơ cấp một năm có thể kiếm được chừng đó.
Còn La Phong bây giờ, còn nổi tiếng hơn cả chiến thần cao cấp. Các tổ chức khác ra điều kiện, kinh phí hoạt động năm không có cái nào tổng cộng dưới 100 ức Hoa Hạ tệ. " Ủa…"
"Dựa theo hợp đồng, bên trong Cực Hạn Vũ Quán cũng chẳng có mấy người có thể lĩnh tiền lương? Dựa theo địa vị lĩnh tiền lương?"
Hợp đồng, cũng có nói về kinh phí hoạt động các loại cấp bậc, cho dù là giám sát sứ" địa vị cao nhất trong đám chiến thần, kinh phí một năm cũng mới là 100 ức. Kinh phí hoạt động Cực Hạn Vũ Quán tương đối thấp. Nhưng gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán, bình thường đều không phải là vì tiền tài!
"Ủa?"
Lật xem tới tờ thứ ba, La Phong chợt sáng mắt lên.
"Nếu Bên B vào trước ngày một tháng tám năm 2057 mà biên độ chiến lực đạt tới 12, là đạt được quân phục tác chiến hệ 9, một bộ binh khí, bất kỳ bộ bí tịch toàn bộ nào, có một phần long huyết giá trị 800 ức."
"Từ ngày một tháng tám năm 2057, tới ngày 1 tháng tám năm 2058, nếu biên độ chiến lực của Bên B đạt tới 12, thì đạt được một bộ quân phục tác chiến, một bộ binh khí, một phần ngọc tủy giá trị 300 ức."
"Bên B trước ngày 1 tháng 1 năm 2060, nếu biên độ chiến lực đạt tới 16, sẽ đạt được quân phục tác chiến cấp SS, một bộ binh khí, giá trị một phần long huyết giá trị 800 ức, tùy ý ba bộ bí tịch trọn bộ, di tích văn minh cổ Hắc Thần."
"Bên B…"
----- o O o -----
Truyện khác cùng thể loại
362 chương
559 chương
168 chương
30 chương