Thôn Phệ Tinh Không
Chương 120 : Quyết Chiến Trong Sân Vận Động
Mặt đất hợp kim màu bạc rộng lớn vô biên vô bờ, chỉ có một kiến trúc duy nhất… Lôi đài.
Xoát! Xoát!
Một thanh niên da vàng và một thanh niên da trắng bỗng xuất hiện trên lôi đài. Chính là La Phong và William.
- Xin mời lựa chọn binh khí, quân phục tác chiến.
Thanh âm vang vọng cả thiên địa, đồng thời trước mắt La Phong cũng hiện lên vô số trang bị binh khí, giống những gì xảy ra trong Thí Luyện Tháp như đúc. La Phong lựa chọn Huyết Ảnh Chiến Đao, thuẫn bài sáu cạnh và quân phục tác chiến bó sát thân thể rất thuần thục.
Hai người đều nhanh chóng mặc vào.
- Ủa?
Ánh mắt La Phong nhìn vào cột lôi đài, trên cây cột lại hiện ra mấy dòng chữ
Tính danh William Edison
Giới tính nam
Thân phận: học viên chính thức trại huấn luyện tinh anh
Biên độ chiến lực trung cấp
La Phong quay đầu nhìn cột cạnh mình. Những lời giới thiệu cơ hồ hoàn toàn giống William, ngoại trừ tên, thì cái khác nhau duy nhất là biên độ chiến lực" là sơ cấp.
- Xin mời lựa chọn cảnh chiến đấu.
Thanh âm trong không gian giả định một lần nữa vang lên.
Trước mắt La Phong và William hiện lên tám cảnh bản đồ.
- Ngươi tới chọn đi.
William cười
- Để miễn khi thua mà không phục.
- Vậy… Sân vận động đi.
La Phong tùy ý chọn một cảnh chiến đấu.
- Sân vận động à?
William lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn thanh niên Hoa Hạ trước mắt. Đối phương rốt cuộc là tin tưởng mười phần, hay quá mức tự đại?
Thiên địa ầm ầm rung chuyển. Cảnh chung quanh La Phong, William chợt biến ảo. Trong nháy mắt La Phong và William xuất hiện tại một sân vận động thật lớn. Sân vận động hoàn toàn trống rỗng, không có gì trở ngại.
Khán đài sân này đủ để cho mấy vạn người xem quan khán trận đấu.
Xoát! Xoát! Xoát!
Những ngọn đèn pha chói mắt chiếu sáng cả sân vận động. Còn trong sân vận động, cũng chỉ có hai người La Phong, William.
- Chiến đấu, bắt đầu!
Thanh âm điện tử vang vọng khắp sân vận động.
William một tay cầm thuẫn tròn, một tay cầm trường kiếm, tự tin nhìn La Phong:
- La Phong, ta cho ngươi cơ hội lựa chọn cảnh có lợi cho ngươi, nhưng ngươi lại chọn sân vận động không có vật trở ngại! Ta sẽ cho ngươi biết, học viên cũ trong trại huấn luyện tinh anh và người mới vào trại huấn luyện đích thực rất khác biệt!
- Đến đây đi.
Đôi mắt La Phong hơi nheo lại.
Trong trại huấn luyện, đây là đối thủ đầu tiên của mình.
Khóe miệng William khẽ nhếch lên, thân hình vọt mạnh tới trước, trong nháy mắt xuyên qua khoảng cách gần như năm mươi thước, mũi trường kiếm tựa như một luồng ánh sáng, đến cả không khí cũng sinh ra sóng gợn, mũi kiếm đâm thẳng vào ấn đường La Phong. Còn La Phong đồng thời lui bước, vung đao lên nhanh như chớp!
- Xoẹt!
Trường kiếm trong tay William hòa thành làm một đường đâm xéo, cọ vào Huyết Ảnh Chiến Đao của La Phong, sau đó chợt dán vào mũi đao La Phong, một cú cứa ngang, cứa vào cổ La Phong!
Vèo!
La Phong lùi phắt lại, đồng thời thuẫn bài sáu cạnh trên tay trái vung lên ngăn cản.
- Rào!
Thanh trường kiếm từ cứa ngang trong nháy mắt đảo thành một vòng cung tinh diệu, lại lướt dọc theo bờ trái thuẫn bài sáu cạnh La Phong, chuyển sang chém vào tay phải La Phong.
Lùi lại! La Phong cơ hồ trong nháy mắt đã lui về phía sau hơn trăm thước, nhảy thẳng lên khán đài.
- Sao, sợ rồi à?
William cười ha ha nói, một tay cầm thuẫn tròn, một tay cầm trường kiếm, bước chậm về phía La Phong
- La Phong, có lẽ ngươi cho rằng thực lực ngươi rất lợi hại giữa đám vũ giả bình thường, nhưng những người cũ trong trại huấn luyện tinh anh, không có một ai là đơn giản như ngươi tưởng tượng.
- Lần này, ngươi thua trận năm mươi ức, cũng coi như đóng học phí.
La Phong cúi đầu nhìn xuống tay phải, trên bảo vệ tay tay phải có một cái vết rạch trắng mờ, còn trên cánh tay lại có một vết thương, máu đã rỉ ra, may mà vết thương không sâu.
"Tốc độ kiếm của hắn cũng không quá nhanh, nhưng vừa mới ngắn ngủn trong chốc lát, ta lại hoàn toàn bị áp chế? Liên tục mấy chiêu của hắn tựa như rất tự nhiên, không hề có sơ hở. Một chiêu tiếp một chiêu, toàn bộ đều là công kích." Trán La Phong chảy ra những giọt mồ hôi, nheo mắt "Chỉ có thể dùng tốc độ áp chế hắn!"
William vẫn rất lạnh lùng, giống như một thân sĩ đang tham gia một buổi tiệc rượu.
- Kiếm pháp, đao pháp, chỉ cần nhanh là chưa đủ. Muốn công kích như nước chảy mây trôi, phải ra đủ loại thủ đoạn công kích cứ tiện tay mà vung lên, hình thành tổ hợp!
William mỉm cười
- Sau khi ta vào trại huấn luyện tinh anh, chỉ cần khi ở trong trại huấn luyện, mỗi ngày đều luyện kiếm trên năm giờ! Cánh tay không đau thì không nghỉ ngơi. Ngươi muốn thắng ta hả, còn thua xa lắm em!
William dậm mạnh chân.
Vèo! Lao thẳng về phía khán đài.
- Hát!
Đôi mắt La Phong trợn trừng, tốc độ Huyết Ảnh Chiến Đao trong tay tăng vọt đến cực hạn, ám kình trùng điệp truyền nhập vào Huyết Ảnh Chiến Đao
Vù…
Giống như một đạo hàn quang mờ ảo, lóe lên như điện quang, mang theo khí thế không thể địch nổi cùng với tốc độ làm người ta ớn lạnh, chém thẳng vào đầu William!
Nhanh! Một chiêu này chính là rất nhanh.
- Ầm ầm
Keng Keng
Liên tiếp những tiếng leng keng. Trường kiếm trong tay William như cành liễu liên tục chém vào Huyết Ảnh Chiến Đao của La Phong, sau đó bản thân William lui phắt lại. Xoẹt!
Khán đài phía trước chợt xuất hiện một vết nứt kinh người, gạch men sứ vỡ vụn, đá vụn nứt toác bắn ra bốn phương tám hướng, nện vào một vài ghế nhựa trên khán đài.
- Đao nhanh thật, nhưng, cơ sở đao pháp của ngươi thật sự rất bình thường.
William cười ha ha, lại nhảy lên khán đài.
Đạp vào những ghế nhựa trên khán đài, William như một trận cuồng phong cuộn tới.
- Ta thừa nhận, cảnh giới kiếm pháp đao pháp của ngươi cao hơn ta. Nhưng… ngươi quá chậm rồi!
Khi La Phong vọt tới William, tốc độ hắn trong nháy mắt hoàn toàn bộc phát! Chỉ luận về tốc độ, La Phong tuyệt đối nhanh hơn William năm thành trở lên. Đã không cùng một cấp độ, nên hiển nhiên bộc phát phát lực của William thua La Phong rất nhiều.
- Veo!
- Veo!
Chỉ thấy hai nhân loại với tốc độ di động đều vượt qua trăm mét mỗi giây, hoàn toàn biến thành hai luồng ảo ảnh.
Đặc biệt trong đó có một đạo ảo ảnh màu đen, tốc độ rõ ràng nhanh hơn đối phương, hơn nữa mỗi một lần đều làm cho không khí vỡ ra tạo nên tiếng rít, chiến đao còn có thể hình thành khí lưu mắt thường có thể thấy được! Một đao, lại một đao! Lại một đao nữa! La Phong dựa vào tốc độ nhanh, nhân cơ hội chém xuống một đao, không cho đối phương cơ hội phản công.
Chém tiếp một đao nữa! Dù sao nếu chính thức nói về cảnh giới đao pháp, kiếm pháp, La Phong cũng phát hiện mình thật sự thua William xa!
- You…
William quát lớn một tiếng
- Ngươi, ngươi có bổn sự, cận thân chính diện chiến đấu với ta này!
William tức giận đến mức phun ra tiếng Anh, hiển nhiên hắn giận vô cùng… phương pháp chiến đấu của La Phong rất âm hiểm, chính là dựa vào tốc độ nhanh, đao pháp nhanh, uy lực mạnh để ép người! Căn bản không có chính diện chiến đấu.
- Chính diện chiến đấu?
- Ngạch!
- Ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi!
Thanh âm La Phong vang vọng cả sân vận động. Vốn La Phong còn bổ vào vai trái William một đao, rồi đột nhiên - Chân La Phong liên tục đạp ba bước, có thể nói ba bước như quỷ mị, tránh thoát một kiếm sắc bén của William. Bản thân William cũng kinh hãi vạn phần:
- Sao có thể như vậy?
Chỉ cảm giác được một ảo ảnh mờ ảo lướt qua, William biết không ổn, vì trong tầm nhìn hắn đã không còn La Phong nữa.
Vèo!
Một ánh đao lóe lên qua cổ William, chiếc đầu bị chặt văng lên.
- Phốc!
Máu tươi phun tung tóe, thân hình William vô lực ngã xuống, máu chảy đỏ trên mặt đất, tóe vào những chiếc ghế nhựa đã rách nát.
- Khiêu chiến, La Phong thắng!
Thanh âm điện tử vang vọng cả sân vận động. Bên trong sân vận động mơ hồ đi, rồi hoàn toàn biến mất.
Mặt đất hợp kim màu bạc lại xuất hiện, trên lôi đài trống trải.
La Phong, William đều có mặt.
- Không thể.
William dán mắt vào La Phong
- Ta không thể thua! Ta được tuyển vào trại huấn luyện, hơn nữa ta đã khổ tu một năm tại đây. Trong một năm, ta cơ hồ mỗi ngày đều cố gắng khổ tu kiếm pháp, thân thể phát lực, thực lực đề cao rất nhiều so với lúc vừa tới, sao có thể bại dưới tay một người mới như ngươi?
- Thua thì thua!
La Phong mở lời. William nắm chặt hai nắm đấm.
Nếu luận bàn bình thường, thua trận thì thôi. Nhưng lần này đã hấp dẫn rất nhiều học viên tới xem. Lần này mà thua trận quả là mất mặt, hơn nữa… Thua một khoản tiền to! Năm mươi ức Hoa Hạ tệ, quả là một khoản lớn. William thua trận cũng rất đau lòng.
- Ngươi đã thua.
La Phong nhìn William, rồi không kìm được tán thưởng
- Ta thừa nhận, về cảnh giới đao pháp kiếm pháp, ngươi đích xác cao hơn ta rất nhiều.
Đúng là cao hơn rất nhiều! Mình vượt xa đối thủ về mặt tốc độ, sức mạnh, nhưng không thể thắng! Chính là vì đao pháp của mình đích xác rất giản lậu. Lúc trước La Phong luôn cho rằng đao pháp mình coi như không tệ, đặc biệt phối hợp với tinh thần niệm lực gia tốc, trong khu hoang dã thật sự đại sát tứ phương, nhưng nếu so với William cũng là một thiên tài…
Đao pháp mình không so được với kiếm pháp của William! Kiếm pháp của William như nước chảy mây trôi, một chiêu liên tiếp một chiêu, giống như sóng sau đè lên sóng trước, làm cho La Phong không thể không lùi lại! May mà thời khắc cuối cùng, La Phong rốt cục thi triển tới gần cánh cửa thân pháp "cấp Hoàn Mỹ"! Tốc độ vốn đã áp chế đối thủ, hơn nữa thân pháp quỷ mị, tự nhiên một chiêu là đủ đánh bại!
- Tốc độ, sức mạnh hai thứ đều áp chế đối thủ, ta lại không thắng được. Cuối cùng, còn phải dựa vào thân pháp quỷ mị hơn!
La Phong mặc dù chiến thắng, nhưng vẫn không hài lòng với mình.
- Thua!
William nghiến răng. Nếu hắn biết La Phong thắng mà không vui, e rằng càng phẫn nộ hơn.
Cửu Trùng Lâu, trong đại sảnh tầng thứ chín.
Các loại thanh niên đủ màu xa khác nhau, đến từ các nơi trên Địa Cầu, có người đầu trọc, có người tóc xoăn thắt bím, có người thân hình to dọa người, cũng có người rất nhỏ gầy… đám vũ giả thiên tài này đến từ khắp nơi trên toàn thế giới, đều chờ đợi và thảo luận ở đây.
- Cái tên gọi là La Phong đó, nhất định sẽ biết chênh lệch giữa người mới và người cũ là lớn như thế nào!
- Thua vài ức là được? Không nên kêu giá năm mươi ức.
- Muốn đưa tiền, chúng ta tại sao không lấy chứ?
Một vài thanh niên nam nữ Âu Minh quốc cười. Những học viên từ những nơi khác trên Địa Cầu cũng đang tán gẫu, rất hiển nhiên đại đa số người tại đây đều cho rằng William sẽ thắng. Dù sao chiến đấu giữa người cũ và người mới, cơ hồ đều là người cũ chiến thắng. Chỉ có một vài lần hiếm hoi mới gặp phải người mới chiến thắng.
- Khiêu chiến, La Phong thắng!
Một thanh âm điện tử vang vọng trong đại sảnh
Yên tĩnh.
Tất cả mọi người trong đại sảnh đều yên lặng.
- Cái gì!
Một đám thanh niên nam nữ Âu Minh quốc ai nấy đều trợn tròn mắt.
- Thượng đế!
Đám nam nữ da trắng, da đen đến từ Hoa Kỳ cũng chấn động.
- Trên 400 ức đồng Rúp, tên La Phong thắng cả à?
Đám nam nữ thanh niên Tô Nga Quốc không kìm được vẻ thán phục.
Từ đó, trong lịch sử trại huấn luyện, lại xuất hiện thêm một ví dụ về một người mới vừa tiến vào trại huấn luyện đã đánh bại người cũ.
La Phong đánh bại William.
- Kẹt!
Cửa phòng khiêu chiến mở ra. William trông mặt rất khó chịu và La Phong tay cầm điện thoại di động cùng đi ra.
----- o O o -----
Truyện khác cùng thể loại
362 chương
559 chương
168 chương
30 chương