Thốn Mang

Chương 371

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị - Cổn! Ngưu Ma Vương huy vũ Ngưu Xoa nện mạnh vào thân ảnh kim sắc, nhưng kim sắc thân ảnh hoàn toàn bất động, đối mặt với Kim Quang Càn Khôn Tráo, công kích của Ngưu Ma Vương không thể làm gì được. Bằng Ma Vương cười lạnh nhìn Ngưu Ma Vương: - Có ta ở đây, ngươi còn mơ tưởng cứu Lý Dương sao? Tốc độ của hắn vượt xa Ngưu Ma Vương, vô luận dùng độn thuật, hoặc dùng sức mạnh, Ngưu Ma Vương cũng không thể làm dao động một chút phòng ngự của Bằng Ma Vương. Tốc độ không bằng người, công kích cường thịnh đến đâu cũng không gây thương tổn cho Bằng Ma Vương. Ngưu Ma Vương có thể làm được gì đây? - Hừ hừ hừ hừ… Ngưu Ma Vương giận dữ, từng đạo khí lưu xịt ra từ trong hai lỗ mũi trâu, cơ thể không ngừng lung lay giận dữ, lực lượng của Ngưu Ma Vương không ngừng được tích lũy, gân xanh trên trán nổi vồng lên, mắt càng ngày càng đỏ, theo một tiếng thét điên cuồng, Ngưu Xoa của Ngưu Ma Vương ầm ầm nện xuống. - Tê tê… Thanh âm như xé vải vang lên, Ngưu Xoa phá không gian, một khoảng trống màu đen xuất hiện, nhưng vết nứt không gian đối với Yêu Đế hậu kỳ cao thủ mà nói, cũng không có uy hiếp gì. - Bồng! Kim quang trên người Bằng Ma Vương chỉ hơi chấn động như trước, lập tức công kích của Ngưu Xoa đã hoàn toàn bị tan mất. Còn lúc này Dã Tượng Vương và Lý Dương cũng đang bắt đầu "Du Hí". - Sư đệ, không cần phải nhúng tay vào! Lý Dương đột nhiên đẩy mạnh Điền Cương ra, Điền Cương bất quá là Ma Quân trung kỳ, làm sao có thể là đối thủ của Dã Tượng Vương được, nói không chừng chỉ cần một hiệp đã bị giết rồi, Lý Dương tự nhiên không muốn để Điền Cương mạo hiểm. Nhìn Dã Tượng Vương liếc mắt, Lý Dương cười lạnh: - Chỉ tốc độ như vậy mà muốn bắt ta… Dưới chân hắn đột nhiên xuất hiện Đao Phách, thân hình chợt lóe lên. Liền bay vọt khỏi tầm với của Dã Tượng Vương. Dã Tượng Vương lại không có thần khí tốc độ nào. Đao Phách của Lý Dương mặc dù chỉ là cấp bậc bán thần khí, nhưng đặc tính của Đao Phách là nhanh! Tuyệt đối rất nhanh! Tốc độ của Đao Phách và thần kiếm Tử Điện cũng tương đương. Thậm chí còn mạnh hơn một chút. So với những thần khí bình thường thì còn nhanh hơn nhiều, Dã Tượng Vương chỉ biết trơ mắt nhìn Lý Dương vọt qua hắn. - Nhị ca, Trường Hồng Tác, dùng Trường Hồng Tác thu hắn! Bằng Ma Vương lúc này truyền âm, trong lòng cũng chửi thầm: - Đồ ngu. Dã Tượng Vương này lại quên béng việc dùng Trường Hồng Tác, kỳ thật không thể trách Dã Tượng Vương, Trường Hồng Tác đã biến thành vòi của hắn, chẳng lẽ hắn lúc nào cũng nhớ được phải dứt cái vòi ra khỏi cơ thể để công kích. - Tiểu tử, đừng chạy! Dã Tượng Vương quát khẽ một tiếng, thân thể nhoáng lên, biến thành hình người, giải trừ biến thân, đồng thời vòi voi biến thành Trường Hồng Tác, Dã Tượng Vương nhìn Trường Hồng Tác lúc này đã sửa chữa hoàn hảo. Lúc này Lý Dương trong lòng cũng cả kinh. Thần thức thấy rõ ràng. Trường Hồng Tác đang bay tới với một loại tốc độ kinh khủng, vượt tốc độ phi hành hắn rất xa. Mặc cho tốc độ của mình có nhanh hơn, nhưng chỉ một đạo trường hồng lóe lên là mình đã bị hoàn toàn trói chặt rồi. Trói bó giò trên mặt đất không thể động đậy. Lúc trước kể cả Cầu Kim Yêu Đế bị Trường Hồng Tác này trói chặt cũng không thể động đậy như thế, chứ đừng nói Lý Dương. Lý Dương khẽ nhíu mày. - Trường Hồng Tác này… đối phó như thế nào… Lý Dương kinh ngạc phát hiện ra mình căn bản không thể động đậy, Trường Hồng Tác đã trói mình rồi, liền có một cổ năng lượng cường đại hoàn toàn trói buộc thân thể, bao xung quanh thân thể, căn bản không thể động đậy, bất quá Đao Phách vẫn có thể động. - Không biết Đao Phách này có thể bay ra ngoài không? Lý Dương trong lòng không chắc lắm, Trường Hồng Tác này đang hình thành một cổ năng lượng bao vây mọi chỗ trên thân thể. Đao Phách của mình nếu xuất ra, từ trước bụng có thể xuyên thấu năng lượng trói buộc này, nhưng có thể xuyên thấu không? Đao Phách màu trắng mờ đột nhiên bay ra khỏi thân thể Lý Dương… Phá Sơn Liệt Không! Đao Phách cực nhanh công kích vào năng lượng trói buộc, nhưng sau một trận chấn động, lực công kích hoàn toàn bị đánh tan, Trường Hồng Tác này lấy nhu thắng cương, công kích của Lý Dương căn bản không thể phá giải. - Lý Dương tiểu tử, thực lực của ngươi chỉ có thế, còn mơ tưởng phá vỡ Trường Hồng Tác, kể cả Yêu Đế trung kỳ cao thủ, bị ta bắt trói cũng không thể động đậy, đừng nói là ngươi. Dã Tượng Vương phất tay, Lý Dương liền bị Dã Tượng Vương thu vào trong tay áo. Cục diện hóa thành khẩn trương… Đầu tiên Bằng Ma Vương dùng tốc độ kinh khủng của hắn, cùng với phòng ngự cơ hồ tuyệt đối làm cho Ngưu Ma Vương thúc thủ vô sách, thậm chí ngay cả Lý Dương cũng đã bị Dã Tượng Vương bắt, hơn nữa lúc này, Sư Đà Lĩnh Tam Đại Thánh đều đã tới, Ngưu Ma Vương cũng chỉ một người. - … Đại vương vô địch, Đại vương vô địch!... Tiếng hoan hô vang lên, đám tiểu yêu trên Sư Đà thảo nguyên cao giọng hò hét, từ lúc bắt đầu, đám người Sư Đà Lĩnh chỉ biết cắn răng chịu nhục, rốt cục khi Bằng Ma Vương đến đây, bọn tiểu yêu này cũng rốt cục có cơ hội cao giọng hoan hô. - Hừ hừ hừ… Trong lỗ mũi Ngưu Ma Vương suyễn xuất khí lưu mãnh liệt, mắt còn đỏ hơn cả lúc nãy. - Bằng Ma Vương con dã điểu nhà ngươi, tốt xấu cũng là Đại Thánh, làm sao lại bắt nạt một Ma Quân, có bổn sự, đại chiến với lão ngưu ta ba ngày ba đêm. Ngưu Ma Vương gằn giọng nói, Bằng Ma Vương vừa nghe xong, cũng căn bản khinh thường - Sự tình ta làm ngươi tưởng có khả năng quản sao? Bằng Ma Vương hừ lạnh. Còn Sư Đà Vương lúc này cũng quay về Dã Tượng Vương nói: - Nhị đệ, đem kia Lý Dương ra đây, hắn giết hai Yêu Đế của ta, thậm chí hủy diệt Kim Dương Bình của ta, không hành hạ hắn đến nơi đến chốn, ta không cam lòng. Sư Đà Vương trong mắt tràn ngập sát khí - Được! Dã Tượng Vương lúc này vung tay lên, Lý Dương bị trói như bó giò lăn ra trên mặt đất. Lý Dương nhìn Dã Tượng Vương và Sư Đà Vương, căn bản không quan tâm, tựa hồ cũng không lo lắng sanh tử của mình chút nào. - Lúc trước trong khi bị giam trong Kim Dương Bình, trong cơ thể ta liền xuất hiện hỏa trụ tia chớp, rốt cuộc không biết có chuyện gì? Có lẽ khi ta bị rơi vào tình trạng nguy hiểm, mới có thể dẫn phát tiềm lực của ta. Lý Dương tự nhủ. Thân thể mình có một chút bí mật, nhưng mình là chủ nhân cũng không phát hiện được, do đó Lý Dương quyết định dùng tay Dã Tượng Vương, Sư Đà Vương để kiểm tra lại mình một chút. - Dựa theo năng lượng hỏa trụ kia, bọn hai người Dã Tượng Vương không có năng lực giết ta! Trong lòng Lý Dương không lo lắng một chút nào, đã biết trong cơ thể có tia chớp hỏa trụ kinh khủng kia, sao lại phải e ngại Dã Tượng Vương chứ? Một khi tới thời điểm sống chết. Tia chớp hỏa trụ này tự nhiên sẽ đến hộ chủ, còn lo lắng cái gì? - Sư Đà Vương, muốn giết muốn nấu thì cứ việc. Đừng có đứng ở đó, giống như đàn bà, muốn làm sự tình gì thì phải quyết đoán mà làm. Lý Dương lạnh lẽo nói. Sư Đà Vương vừa nghe xong, nhất thời giận điên người: - Mẹ hắn, Lý Dương, là ngươi tự mình muốn chết, Nhị đệ. Đem cái "Đằng Hình Điều" của ngươi đến đây, ta muốn cho Lý Dương này sống không bằng chết. - Đại ca… không được đâu, vạn nhất Lý Dương đau quá mà chết, hồn phi phách tán… Dã Tượng Vương hơi do dự. Hắn biết Đằng Hình Điều rất lợi hại, cả cao thủ cũng sẽ bị đau đớn kịch liệt, còn có thể đau đến mức tâm thần hội tán, nguyên thần băng hoại. - Ngươi đừng quản, ta có tính toán! Sư Đà Vương nhìn nụ cười khinh thường trên mặt Lý Dương, nhớ tới hai Yêu Đế của mình đã chết đi cùng với Kim Dương Bình quý giá bị hủy, nhất thời lửa giận bốc lên, quay về Dã Tượng Vương nói. - Đại ca, xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, tất cả hậu quả ngươi tự phụ trách. Dã Tượng Vương nhìn ánh mắt Sư Đà Vương, biết không thể khuyên được, liền lấy "Đằng Hình Điều" đưa đến cho Sư Đà Vương, trên mặt Sư Đà Vương nhất thời trở nên tàn bạo. Lý Dương vẫn cười. Đằng Hình Điều? Không phải là một trong ba mươi sáu đại khốc hình mà lúc trước Li Lộc Ma Đế áp dụng với Lý Dương sao? Ngay cả những khốc hình lợi hại hơn Đằng Hình Điều Lý Dương cũng đã được thưởng thức, bây giờ sao lại sợ hãi Đằng Hình Điều này. Đằng Hình Điều là một cây roi màu đen, có trong đó rất nhiều kim nhỏ li ti, từng đạo năng lượng lưu chuyển trên phù triện. Cả Đằng Hình Điều coi như là một kiện ma khí, chỉ là ma khí chuyên dùng để hành hạ, một tiên đánh xuống, Ma Quân bình thường sẽ bị đau đến chết. - Chát!… Chát!… Chát!… Chát!… Chát!… Sư Đà Vương điên cuồng quất roi trên người Lý Dương, các cơ trên mặt Lý Dương rung động. Thật rất đau, đau gần chết, nhưng Lý Dương cũng cố nén, nhiều kinh nghiệm với những sự tình như vậy, phải công nhận sức chịu đựng của Lý Dương đạt tới một mức hãi nhân. - Dừng tay! Ngưu Ma Vương thấy Đằng Hình Điều quất xuống lập tức vọt tới, nhưng Bằng Ma Vương lại tiếp tục cản đường hắn. Mặc cho Ngưu Ma Vương điên cuồng làm sao, nổi điên như thế nào, cũng không thể thoát khỏi ngăn trở của Bằng Ma Vương, Ngưu Ma Vương như thế sao không phẫn nộ? Lý Dương là huynh đệ của hắn, hắn từng vỗ ngực nói, cam đoan Lý Dương sẽ bình an, nhưng bây giờ… Một lần rồi lại một lần công kích, Ngưu Ma Vương càng điên cuồng thêm, mắt càng thêm đỏ ngầu, nhưng vẫn không thể thành công như trước, nghênh đón hắn vẫn là Bằng Ma Vương với nụ cười khinh miệt. - A… (xin phép chửi bậy tý) đcm. Thấy mình bị ngăn trở hêt lần này đến lần khác, sự điên cuồng trong huyết mạch Ngưu Ma Vương rốt cục bộc phát, mắt Ngưu Ma Vương đột nhiên trở nên đỏ rực lên một cách yêu dị, kinh khủng hống lên - Cuồng hóa, trong huyết mạch của ngưu đầu nhân một tộc có tính cuồng hóa đặc hữu. - A… Ngưu Ma Vương ngửa đầu điên cuồng gào thét, từng đạo màu đỏ giống như máu tràn ngập chung quanh thân thể hắn, đồng thời hai ngưu giác của hắn lắc lắc điên cuồng. Trong Yêu giới ngoại trừ Tôn Ngộ Không, ngoại nhân căn bản không biết Ngưu Ma Vương một khi cuồng hóa sẽ kinh khủng như thế nào. Hai ngưu giác của Ngưu Ma Vương hợp làm một cái, biến thành một cây sừng màu đỏ tản ra hào quang màu như máu. Trong nháy mắt, thực lực Ngưu Ma Vương lại gia tăng gấp đôi. Thật vậy, thực lực Ngưu Ma Vương sau khi cuồng hóa gia tăng gấp đôi, so với trạng thái khi hắn biến thân và sử dụng ngoại thân Cực Lục Hoàn Ma Thể lúc nãy, thực lực tăng lên gấp đôi, Ngưu Ma Vương cuồng hóa, tuyệt đối kinh khủng, tuyệt đối cực kỳ hãi nhân. - Ha ha, thống khoái, tử ngưu đầu rốt cục bộc phát thực lực cực mạnh rồi, tử ngưu đầu cuồng hóa xong đến cả lão tôn ta đây cũng rất khó khăn đối phó với hắn, ba tên Sư Đà Lĩnh ngu ngốc! Tôn Ngộ Không ngồi trên Hoa Quả Sơn cười khành khạch nói. Trên chiến trường . - Ha ha ha, man ngưu nổi giận rồi, hai vị ca ca, chúng ta cùng tiến lên, hảo hảo giáo huấn man ngưu này! Bằng Ma Vương cao giọng cười, đồng thời thân hình hắn biến đổi, nguyên lai là hình người bỗng biến thành một con chim lớn Kim Sí đại bằng, sau lưng còn có hai cánh sắc kim thậm chí còn lớn hơn cả thân thể, Bằng Ma Vương đã biến thân rồi. - Tam đệ, chúng ta lên, cùng nhau giáo huấn man ngưu này! Vừa thấy Ngưu Ma Vương cuồng hóa, Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương lúc này cười to vọt tới, Dã Tượng Vương vung tay lên dùng Tụ Lí Càn Khôn thuật thu Lý Dương vào, đồng thời cũng thu luôn cả Trường Hồng Tác, rồi biến thân. Ba vị Đại Thánh Sư Đà Lĩnh đã biến thân, Ngưu Ma Vương cũng biến thân, Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể cùng với… cuồng hóa! - Ha ha, xem ra càng ngày càng thú vị, đại chiến như thế, trăm triệu năm khó gặp, không đến hiện trường quan khán, sau này hối hận cả đời. Trong cung điện dưới đáy một hải dương ở Yêu giới, Phúc Hải Đại Thánh Giao Ma Vương bay về phía chiến trường như một tia chớp. - Trò hay như thế, nhất định phải đến tận nơi nhìn cho kỹ! Thông Phong Đại Thánh Mi Hầu Vương cũng hóa thành một trận lưu quang, hướng chiến trường trên thảo nguyên bay đi. - Oa oa …… hay quá, cả Yêu giới thất Đại Thánh, xem ra lại sáu Đại Thánh đều đã đến nơi rồi, lão tôn ta đây vốn làm lão đại sao lại không đến chứ? Nói không chừng còn có thể nhân cơ hội đại chiến một hồi? Bế quan lâu như vậy, cũng không có hiệu quả gì, cuối cùng vẫn có một điểm sai sót ở chỗ nào đó. Thôi, để xuất động ra ngoài đùa giỡn một chút rồi nói tiếp! Thần thức Tôn Ngộ Không bao trùm cả Yêu giới, tự nhiên phát hiện hai Đại Thánh khác cũng vì cuộc chiến đấu hấp dẫn mà chạy đến tận hiện trường xem, hắn cũng một cú nhảy đã biến mất khỏi Hoa Quả Sơn, lập tức đạp Cân Đẩu Vân hướng chiến trường chạy tới. Một mảnh không gian hư vô. Lý Dương bị nhốt ở trong đó, mặc cho hắn lợi hại như thế nào, lúc này cũng không thể thóat ra ngoài Tụ Lí Càn Khôn của Dã Tượng Vương cũng không thể phá hỏng được. Bất quá thần thức của Lý Dương không thể vì thế mà bị ảnh hưởng, dù cả người có bị thu vào trong Tụ Lí Càn Khôn, vẫn có thể thấy trường cảnh bên ngoài như trước. - Ngưu Ma Vương đại ca cuồng hóa xong quả nhiên đáng sợ, xem ra sắp có bão táp rồi! Lý Dương không lo lắng sanh tử của mình, chỉ cẩn thận dùng thần thức quan sát cuộc chiến đấu bên ngoài. - Hừ… Một đạo khí lưu thật dài từ cái mũi của Ngưu Ma Vương xịt ra, đồng thời thanh Ngưu Xoa thật lớn một lần nữa đập mạnh vào thân thể Bằng Ma Vương, lần này khi Ngưu Ma Vương múa lên không gian hoàn toàn vỡ vụn, khí thế cực mạnh, đạt tới mức hãi nhân, công lực đề cao gấp đôi, lực lượng của Ngưu Ma Vương càng thêm biến thái. Thấy cú đập này, mọi người đang xem cuộc chiến trên mặt đầy vẻ hoảng sợ. Bằng Ma Vương ỷ vào Kim Quang Càn Khôn Tráo của mình, căn bản không né tránh, mặc cho Ngưu Xoa của Ngưu Ma Vương nện mạnh vào trên Kim Quang Càn Khôn Tráo, lúc này, kim quang chấn động lần này rung động mạnh hơn nhiều, hơn nữa… - Oanh… Bằng Ma Vương lại đánh bay đi mấy chục thước. - Làm sao có thể thế được? Bằng Ma Vương ngây người, Kim Quang Càn Khôn Tráo không bị tổn thương, nhưng lực lượng Ngưu Ma Vương quá mạnh, vốn hắn vốn đã rất mạnh, cuồng hóa xong lực lượng tăng gấp bội, càng kinh khủng, cả Kim Quang Càn Khôn Tráo trong lúc nhất thời cũng không cách nào hoàn toàn hóa giải được lực lượng đó, Bằng Ma Vương cũng bị một chút ảnh hưởng. - Hô! Một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện trên chiến trường, chính là đầu khỉ mình người, nhất thời các Yêu Đế kinh hô: - Tề Thiên Đại Thánh! Đúng là Tôn Ngộ Không, hắn tuy xuất phát sau, nhưng tốc độ quá nhanh ngược lại đến hiện trường trước hai Đại Thánh kia, theo hai đạo tàn ảnh chợt lóe lên, hai vị Đại Thánh còn lại cũng tới nơi. Tập 10: Tam Sanh Thạch