Thốn Mang

Chương 338

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Quan trọng nhất để luyện chế ma khí chính là phương pháp luyện chế. Chỉ cần có phương pháp luyện chế, có nguyên liệu tốt, hơn nữa có cấp bậc chân hỏa trong cơ thể phù hợp thì có thể dễ dàng luyện chế ra ma khí tốt. Như Li Lộc Ma Đế chẳng hạn, hắn tìm được bí pháp luyện chế phòng ngự, sau khi chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, chẳng bao lâu sau đã có thể luyện chế ra phòng ngự chiến giáp cấp bậc thượng phẩm ma khí. Hiệu suất so với Lý Dương cao hơn nhiều. Thứ nhất bởi vì tâm thần Li Lộc Ma Đế cao hơn Lý Dương nên có thể dễ dàng khống chế chân hỏa và thủ ấn quyết. Thứ hai bởi vì đây là lần đầu tiên Lý Dương luyện khí, mà Li Lộc Ma Đế đã luyện chế nhiều lần rồi. Trên thực tế để có thể luyện chế ra thượng phẩm ma khí bình thường đều phải là cao thủ cấp bậc Ma Đế. Vì phải là Ma Đế mới có Cửu Muội Chân Hỏa. Lý Dương bất quá mới đạt tới Ma Quân mà lại có Cửu Muội Chân Hỏa, nên thuộc loại quái thai. Hắn luyện chế một chút bỗng cảm thấy hơi khó khăn. Phải luyện chế được mười hai khối trung phẩm ma khí, Lý Dương mới có thể luyện chế ra một kiện thượng phẩm ma khí. Thoáng nhìn ra phòng ngoài, Lý Dương cảm thấy hơi bồn chồn: - Đến lúc phải đi rồi, mà thượng phẩm ma khí bất quá mới luyện chế xong một kiện. Dưới mắt Lý Dương, các trung phẩm ma khí đều thuộc loại phế phẩm, đương nhiên không thể dùng để tặng cho huynh đệ thân nhân của mình. Bỗng dưng Lý Dương cười: - Được rồi, ở Bích Lan sơn huynh đệ và thân nhân của ta hôm nay công lực hơi yếu, cho dù đưa cho họ thượng phẩm ma khí, phỏng chừng cũng sử dụng không hết mức độ lợi hại của thượng phẩm ma khí, ngược lại có thể tạo thành "Hoài bích chi tội" (Tích: mang ngọc là có tội – vandai79). Cũng tốt, ta luyện chế thêm ba kiện thượng phẩm ma khí nữa là đủ rồi. Hai mươi kiện trung phẩm ma khí, một kiện hạ phẩm ma khí cùng với bốn kiện thượng phẩm ma khí. Bảo bối nhiều như thế, đối với Bích Lan sơn thì cũng đủ rồi. Phải biết rằng lúc trước Kha Phong Ma Vương cũng chỉ có trung phẩm ma khí thôi. Điền Cương và Lily ở trong một căn phòng. Điền Cương suy nghĩ hồi lâu, rồi nói với Lily: - Lão bà, ta... - Lão công, có sự tình gì? Đừng có dông dài nữa, vợ chồng già với nhau, còn có cái gì khó nói thế? Lily cười nói, nhưng nụ cười của nàng cũng rất miễn cưỡng. Nghĩ đến Lý Dương sắp ly khai Ma giới, một mình bước chân trên con đường tịch mịch, Lily lòng thầm cảm thấy lo lắng. Điền Cương hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí nói: - Lão bà, ta nghĩ... Ta muốn cùng đi với sư huynh. Điền Cương đã thấy Lily không nói gì, vội vàng giải thích: - Lão bà, ta không nhẫn tâm nhìn thấy sư huynh cô độc một mình đến Minh giới, rồi vượt qua Bắc Minh hải. Sư huynh từng cứu ta, cũng cứu cả nàng nữa. Nhờ hắn, chúng ta mới có thể tu ma. Nếu không như vậy thì chúng ta đã bị chôn dưới ba thước đất lâu rồi. Ở Ma Thần cung, nhờ có sư huynh cầu Đại Tôn ban cho ta Cửu Diệp Linh Chi, nếu không ta cũng không có khả năng đạt tới Ma Quân cảnh giới nhanh như vậy, trong Lôi Viêm Địa Ngục, sư huynh cũng vì bảo vệ mạng sống cho ta mà bị Li Lộc Ma Đế suýt giết chết. - Lão bà! Lily! Ngươi hiểu được tâm tình của ta mà. Ta thực không nỡ để sư huynh đi một mình. Thật ra, ta cũng biết, cả ta và sư huynh đều phải xin lỗi nàng. Chúng ta đã chia ly ngàn năm, bây giờ lại phải chia lìa thêm một lần nữa. Ta có lỗi với nàng quá, chỉ là ta... - Đừng nói nữa. Lily cười nói. Đúng, nàng cười. - Lão công, chàng đi đi, thiếp hiểu chàng đang nghĩ gì. Cũng không cần lo lắng cho thiếp, thiếp có con gái. Tại Bích Lan sơn thiếp cũng có rất nhiều bạn tốt, còn phải dạy bảo cho rất nhiều đệ tử Tinh Cực tông, thiếp sẽ chờ chàng. Thiếp tin tưởng chàng. Lão công, chàng hãy đi đi. - Lão bà! Điền Cương nhìn Lily, lòng thầm cảm động. Hắn một mặt không thể bỏ vợ con, nhưng một mặt lại không thể đứng nhìn Lý Dương cô độc một mình, phân vân mãi, hắn rốt cục cũng quyết định. Dù sao, chung quanh Lily còn có con gái, cũng có rất nhiều bằng hữu. Ngày thứ hai. Trong trang viện của Lý Dương. Lúc này Lưu Ly, Hạng Vũ thậm chí cả Liệt Thiên Ma Đế nghe tin cũng tới chia tay Lý Dương. Một nhà ba người Lily, Điền Cương cũng ở trong trang viện. Nhưng chủ nhà Lý Dương lại chậm chạp không ra, cửa phòng vẫn đóng im ỉm. - Đại bá sao còn không ra? Chẳng lẽ ngủ nướng? Đồng Đồng nghi hoặc hỏi. Mọi người cùng cười "ha ha", đạt tới cảnh giới của Lý Dương, cao thủ Ma Quân cấp bậc căn bản không cần ngủ, thậm chí ngủ chỉ là một thói quen của con người thôi. Đương nhiên cũng không phải ngủ thực sự. Khi ngủ, chỉ cần muốn khi nào tỉnh là có thể tỉnh vào lúc đó, tuyệt đối sẽ không ngủ quá giấc. - Lý Dương bố trí cấm chế ở ngoài cửa phòng, cũng không biết đang làm gì bên trong. Hạng Vũ cũng thở dài. Hắn không nóng nảy, chờ Lý Dương nhất thời nửa khắc cũng không gọi là lâu. Lúc này! - Kẹt!... Cửa phòng ra, Lý Dương từ trong phòng đi ra, vẻ mặt mỉm cười. Tập trung vài canh giờ luyện chế ma khí đã tiêu hao tâm thần rất lớn. Bởi vậy, có thể thấy vẻ mệt mỏi trong mắt Lý Dương. - Lily, cho ngươi. Lý Dương nói, vung tay lên. Mười hai kiện trung phẩm ma khí, bốn kiện thượng khí ma khí và một kiện hạ phẩm ma khí phiêu đãng trước mặt Lily. Mọi người chung quanh tràng diện nhìn chằm chằm ngạc nhiên. - Bốn kiện thượng phẩm ma khí? Làm tốt lắm. Hạng Vũ trợn mắt. Nhớ lại năm đó hắn thân là Ma Vương, thật vất vả mới tìm được một kiện thượng phẩm ma khí. Cho dù bây giờ, Ma Quân bình thường cũng chỉ có thượng phẩm ma khí mà thôi. Có thể tưởng tượng thượng phẩm ma khí trân quý như thế nào. Thế mà Lý Dương cùng lúc đã đưa ra bốn kiện. - Thanh Diệu Băng Thạch, đây là luyện chế Thanh Diệu Băng Thạch luyện chế mà ra. Thanh Diệu Băng Thạch cũng chỉ ở Lôi Viêm Địa Ngục mới có. Trong Lôi Viêm Địa Ngục căn bản không thể dùng thần thức, xác suất lấy được Thanh Diệu Băng Thạch cực thấp, hơn nữa tốc độ bay của Thanh Diệu Băng Thạch cực nhanh, ngang với tốc độ của cao thủ Ma Quân hậu kỳ cao thủ, ngươi thế mà lại có thể tìm được Thanh Diệu Băng Thạch, quả nhiên khó lường. Liệt Thiên Ma Đế kinh ngạc nói. Lý Dương cười. Trong Lôi Viêm Địa Ngục, thần thức của hắn có thể sử dụng tốt. Về phần tốc độ Thanh Diệu Băng Thạch, Lý Dương nhờ có Thanh Vân nên tốc độ tương đương với một cao thủ cấp bậc Ma Đế trung bình, đương nhiên có thể vượt qua Thanh Diệu Băng Thạch. - Sư huynh, ngươi lấy mấy thứ này ở đâu thế? Lily ngơ ngác nói. Thượng phẩm ma khí đối với cao thủ như Liệt Thiên Ma Đế thì chỉ có thể gọi là vũ khí tốt. Nhưng trong mắt Lily thì lại là bảo bối quí bằng trời, đến cả Kha Phong Ma Vương cũng chỉ có trung phẩm ma khí, thượng phẩm ma khí đúng là quá trân quý. Muốn có thượng phẩm ma khí, chẳng những phải có phương pháp luyện chế, hơn nữa phải là một cao thủ có Cửu Muội Chân Hỏa, cuối cùng hoàn phải có cực phẩm tinh thạch mới có thể luyện chế được. Bình thường phải là Ma Đế mới có Cửu Muội Chân Hỏa. Để có thể luyện chế thành thượng phẩm ma khí, ngay cả Ma Đế đều rất khó tìm được tinh thạch. Còn nói về luyện khí bí pháp còn khó hơn. Tìm được một Ma Đế biết luyện khí bí pháp và chịu bỏ công luyện khí cũng rất hiếm? Quá trân quý. - Mọi người đừng nhìn ta như vậy. Lily, cầm lấy đi. Hãy cùng với Lưu Ly tỷ trở về Bích Lan sơn, rồi tùy ngươi phân phối như thế nào cho người của chúng ta. Lý Dương nói với Lily. Lily nghe lời bèn dùng thuật Tụ lý Càn Khôn thu nhận. Hơn mười kiện ma khí mà thôi, cất vào một chỗ cũng không phải là lớn lắm, nên Tụ lý Càn Khôn thuật của Lily cũng cũng đủ dùng. Lý Dương nhìn Lily. Vô luận như thế nào, coi như đã làm được một việc cho huynh đệ thân nhân của mình. Lý Dương quay về phía mọi người cười. - Ha ha, mọi người không cần tiễn ta. Ta sẽ đi ngay bây giờ đây. Các vị, cáo từ. Lý Dương cười ha ha, tựa hồ không hề thương tâm chút nào, quay người đi luôn. - Chờ một chút! Điền Cương đột nhiên hét lớn một tiếng. Thân hình Lý Dương khựng lại, từ từ quay đầu lại cười khổ. Hắn thật có không muốn có cảnh phân ly. Định trực tiếp đi luôn... Điền Cương nhìn chằm chằm vào Lý Dương, nói với vẻ thập phần kiên định: - Sư huynh, ta muốn cùng đi với ngươi! Lý Dương sửng sốt, quát lớn: - Hồ đồ! Thanh âm Lý Dương cực lớn. Làm chấn động mọi người trong trường. lúc này Lý Dương có vẻ thập phần phẫn nộ. - Đi mượm Tam Sanh Thạch, hoặc là vượt qua Bắc Minh hải, toàn là việc của ta. Ngươi có mù không mà xen vào!!! Ngươi đã xa Lily hơn ngàn năm rồi, lúc này mới vừa đoàn tụ được hai ngày, chẳng lẽ lại muốn phân ly mau như vậy sao. Ngươi đối xử với Lily thế hả? Ta thấy đầu óc ngươi hoàn toàn hồ đồ rồi, an tâm về Bích Lan sơn với Lily đi. Lý Dương trách Điền Cương thậm tệ. Lữ trình bất định, mà đây lại là việc của chính Lý Dương. Lý Dương không muốn để gia đình của Điền Cương lại tiếp tục ly tán. - Sư huynh, ngươi đừng thuyết phục Điền Cương nữa. Ta cũng ủng hộ quyết định này, hoàn toàn ủng hộ. Lily cười nói. Lý Dương nghe xong không khỏi nhíu mày. Lily sao lại có thể chấp nhận để Điền Cương đi theo mình đến các giới, đặc biệt là Quỷ giới vốn là một nơi thập phần nguy hiểm. Lily quay đầu nhìn Điền Cương nói: - Ta hiểu chồng ta, hiểu được suy nghĩ của hắn, ta cũng ủng hộ hắn, ta cũng tin tưởng rằng hắn nhất định sẽ trở về với ta. Lão công, chàng yên tâm đi đi, ta sẽ ở lại Bích Lan sơn chờ các ngươi trở về. Điền Cương nghe xong không khỏi cảm động. - Không được, tuyệt đối không được. Lý Dương kiên định nói: - Đừng nói nhiều, mặc kệ như thế nào, Điền Cương tuyệt đối không thể theo ta được. Quỷ giới và Minh giới đều là quỷ hồn thân, một khi vượt qua Bắc Minh hải, tới Quỷ giới, các cao thủ Quỷ giới chắc chắn sẽ thấy rõ chúng ta là người trong Ma giới. Đến lúc đó, nói không chừng sẽ bị họ quần công. Việc nguy hiểm như thế, Điền Cương tuyệt đối không thể tham gia. Vô luận như thế nào cũng không được. Lý Dương quả quyết nói. Vô luận Điền Cương và Lily thuyết phục như thế nào, Lý Dương cũng sẽ không đáp ứng. Vì chính mình mà để cho Điền Cương bị nguy hiểm, thậm chí làm cho Lily có thể sẽ không gặp lại Điền Cương nữa, Lý Dương sẽ không thể chỉ vì chính mình mà gây ra sự tình như vậy. Người Quỷ giới và người Minh giới đều là quỷ hồn thân, thực sự không có khác biệt gì. Nếu người Minh giới chạy đến Quỷ giới, cao thủ Quỷ giới khó có thể phát giác. Nhưng người Ma giới lại khác, vô luận là Điền Cương hay Lý Dương, thân thể đều rất cường hãn, ma nguyên lực lại cực kì hùng hậu, cao thủ có tâm thần tu vi vượt qua bọn họ chỉ cần vừa thấy là biết bọn họ là người Ma giới rồi. Quỷ giới được xếp cùng với Tiên giới, một khi biết người Ma giới người tiến vào Quỷ giới, thì... - Sư huynh... Điền Cương và Lily đều nhìn Lý Dương. Lý Dương đột nhiên vung tay lên nói: - Bất tất phải nói nữa, ta là sẽ không đồng ý đâu. Trừ phi ngươi có thể cam đoan ngươi sẽ không chết, ngươi có thể cam đoan sao? Ngay cả ta còn không biết tương lai chính mình là cái gì, ngươi có thể cam đoan sao? Lý Dương cười khổ nói. - Bổn tôn có thể cam đoan! Thanh âm Xi Vưu đột nhiên vang lên trong trang viện. Một thân Xi Vưu áo xanh từ hư không xuất hiện trước mặt mọi người, nhất thời Liệt Thiên Ma Đế, Lý Dương, Điền Cương bọn người lập tức khom người nói: - Bái kiến Đại Tôn. Xi Vưu khẽ gật đầu, lập tức nhìn Lý Dương nói: - Lý Dương, hãy cho Điền Cương cùng đi đi. Lý Dương lòng thầm cười khổ, lúc này Xi Vưu Đại Tôn lại đến tham gia náo nhiệt sao? - Lý Dương, đừng lo lắng, Điền Cương chuyến này đi tuyệt đối không có gì nguy hiểm đến tính mạng đâu, mà lại còn có đại cơ duyên, hắn cả đời hưng suy đều từ lần này đó. Nếu hắn không đi theo ngươi, hắn cuối cùng sẽ chỉ là một Ma Đế bình phàm mà thôi. Xi Vưu Đại Tôn mỉm cười nói. Đại Tôn hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn, nên có thể tính được tương lai người khác. Đương nhiên, đối với Đại Tôn khác thì Xi Vưu không thể tính ra được. Tỷ như Lý Dương, hắn cũng không thể tính được tương lai của Lý Dương. Nhưng với Điền Cương, Xi Vưu Đại Tôn cũng có thể miễn cưỡng tính toán một chút. Hắn kinh ngạc phát hiện ra lần này Điền Cương nếu đi theo Lý Dương, thì vận mệnh của hắn sẽ phát sinh biến hóa, phúc địa ngất trời. - Đại Tôn, thật sự không có nguy hiểm sao? Lily lúc này hỏi. Lily rất lo lắng cho chồng, mặc dù ngoài miệng nói như thế, nhưng bên trong cũng rất đau lòng. Bây giờ nghe Xi Vưu Đại Tôn khẳng định Điền Cương chuyến đi này không hề nguy hiểm đến tính mạng, làm sao nàng không hưng phấn được? - Tuyệt không nguy hiểm, chẳng lẽ bổn tôn lại lừa ngươi sao? Xi Vưu lạnh nhạt nói. Lý Dương cũng biết Đại Tôn có thần thông phi phàm, đắc chứng đại viên mãn, kiến thức rất khó lường, cũng hoàn toàn tin việc này. - Lý Dương, Điền Cương phải đi theo ngươi. Lần này nếu hắn bỏ qua đại cơ duyên kia thì thật có hối cũng không kịp đó. Xi Vưu nói với vẻ cực kì nghiêm túc. Ngay cả hắn cũng không thể thấy rõ Điền Cương lần này có được cơ duyên lớn đến đâu. Nhưng hắn có thể miễn cưỡng biết rằng Điền Cương đi theo Lý Dương sẽ có một cơ duyên phi thường, phải nói là cơ duyên kinh người. Điền Cương mắt nhìn chằm chằm vào Lý Dương, tựa hồ muốn nói: - Sư huynh, nghe được chưa, Đại Tôn đều nói như vậy đó. Lý Dương cười cười, nói: - Được rồi, đã là Đại Tôn nói như vậy, cam đoan sư đệ không có nguy hiểm, lại có đại cơ duyên gì gì đó, ta cũng đáp ứng. Bất quá... Đại Tôn, chính là ngươi nói sư đệ không gặp nguy hiểm. Nếu hắn nguy hiểm đến tính mạng, ngươi phải ra tay cứu hắn đó. Mọi người cả kinh, Lý Dương lại dám nói chuyện với Xi Vưu Đại Tôn như thế. Mặc dù Lý Dương trước mặt mọi người không dám xưng hô với Xi Vưu là đại ca, nhưng trong lòng vẫn coi Xi Vưu là đại ca, nên thỉnh thoảng quên mất. - Ha ha, được, bổn tôn cam đoan Điền Cương vô sự! Ha ha... Xi Vưu ha ha cười to. Trên mặt Điền Cương nở nụ cười, rồi đột nhiên trở nên buồn bã, quay đầu lại nhìn về phía Lily đang đứng bên cạnh: - Lão bà, nàng chờ ta nhé, ta sẽ trở về rất nhanh thôi. Ngươi nghe rồi đó, Đại Tôn nói ta vô sự mà, ngươi ở Bích Lan sơn an tâm. Lily nhìn Điền Cương, trong mắt lóe ra tình ý nồng nàn, ngoài miệng lại nói: - Lão công, chàng yên tâm, thiếp sẽ chờ chàng. chàng ngàn vạn lần không được khi gặp nguy hiểm mà lại bỏ sư huynh lại một mình. Nếu trở về như thế, cả đời đừng nghĩ tiến đến cửa phòng thiếp. Rồi Điền Cương cùng Lily và con gái Đồng Đồng lưu luyến tạm biệt nhau, sau đó đi theo Lý Dương ly khai Ma Thần cung. Tập 10: Tam Sanh Thạch