Thốn Mang

Chương 235

Lý Dương nhìn cái biệt thự hào hoa đó, sắc mặt đột nhiên đại biến. Phòng ngủ của hắn! Những bức tượng gỗ trong phòng ngủ của hắn! Dọn nhà rồi, những bức tượng gỗ vốn ở trong phòng ngủ của hắn thì sao? - Lily, những thứ bên trong phòng ngủ của ta đâu? Ở đâu? Sắc mặt của Lý Dương lập tức trở nên khó coi, việc liên quan đến những bức tượng gỗ trong phòng ngủ của hắn cũng chỉ có Lily là biết. Chuyện của bản thân Lý Dương chẳng hi vọng người khác biết được, Lily biết rồi thì thôi, nhưng hắn không muốn để cho người nào khác nữa biết thêm vấn đề này. Điều quan trọng nhất là, những bức tượng gỗ đó tuyệt đối không thể để mất. - Ca ca, những thứ đó đệ và Lily đã chuyển đến phòng ngủ mới của huynh rồi! Lý Thạc vội vàng nói, những bức tượng gỗ đó không phải những bức tượng gỗ bình thường, trong lòng Lý Dương, có lẽ đó chính là nơi gửi gắm niềm nhớ mong của Lý Dương đối với Tuyết. Lily cũng vội vàng nói: - Sư huynh, là do muội và Lý Thạc sư huynh càng dọn qua, tất cả đều ở phòng ngủ mới của huynh rồi! Lý Dương gật gật đầu, hắn nhìn Ma Sách tứ lão bên cạnh nói: - Trần Giáp, bốn người theo ta! Lily, A Thạc, hai đứa cũng theo ta nào! Dứt lời Lý Dương bèn trực tiếp đi đi vào trong căn biệt thự to lớn với vẻ vô cùng quen thuộc. Dưới sự bao phủ của linh thức, Lý Dương đương nhiên có thể biết rõ kết cấu của biệt thự. - Đại bá cũng không chơi với con sao, hứ, thật chán ngắt! Tiểu Khả Khả phồng mồm trợn má nhìn Lý Dương vài cái, ngay sau đó mục quang nhìn về phía Jake, đôi mắt nói sáng lên: - Jake thúc thúc, chơi trò chơi với con nào! Dứt lời Tiểu Khả Khả bèn kéo tay Jake và đi vào trong một gian phòng. - Ta thật xui xẻo a! Tiếng thở dài của Jake từ xa truyền tới… Nhưng Cát Hân vẫn cứ đứng y nguyên tại đó nhìn Lý Dương li khai, nàng có chút thất vọng, không ngờ Lý Dương lại không tới chào nàng một câu mà đã đi rồi. - Tiểu thúc, huynh có biết là ta đã chờ huynh lâu lắm rồi không? Lý Dương đã ở trong Ma Quỷ thành ở sa mạc châu Phi sáu năm, lại thêm tám năm ở Côn Luân tiên cảnh và Hoàng Tuyền hải, tổng cộng đã là mười bốn năm rồi, chiếu theo đạo lí thì Cát Hân đã phải có bạn trai, thậm chí là kết hôn sinh con, nhưng nàng chưa có, có lẽ bởi vì tu luyện theo công pháp mà Lý Dương đưa cho nên bây giờ trong nàng vẫn chỉ giống như mới hai mươi mấy tuổi thôi vậy. - Muội có biết tại sao trước nay sư huynh không hề tìm thêm bất kì nữ nhân nào không? Cát Hân còn nhớ rõ lời của Lily lúc đó, đồng thời Lily còn để nàng nhìn thấy căn phòng ngủ đầy những bức tượng gỗ, cuối cùng Lily nói cho nàng những chuyện liên quan đến Lý Dương và Khương Tuyết. Lily làm như vậy cũng là vì hi vọng Cát Hân bỏ cuộc. Cát Hân tuy đã lùi bước, quyết định không bộc bạch với Lý Dương, nhưng quên đi một người không phải là đơn giản như vậy, nhiều năm như vậy rồi, trừ Lý Dương ra Cát Hân thật sự chưa vừa mắt bất kì một nam nhân nào khác. Cát Phổ đột nhiên vỗ vỗ vai con gái. - Cha! Cát Hân nhìn phụ thân, đôi mắt đã hơi đỏ lên. Cát Phổ an ủi: - Hân Hân, cha đã nhìn qua không ít người, đối với việc nhìn người cũng có chút nắm chắc. Lý Dương huynh đệ là loại người thập phần cố chấp, thập phần kiên trì, con cũng không muốn để Lý Dương phải khổ não chứ, đã như vậy sao không bỏ cuộc đi! Trong lòng Cát Phổ cười khổ nghĩ "Lý Dương a, thật không biết tiểu tử cậu đối với gia đình ta có ân hay là…, bởi vì cậu mà gia đình ta bắt đầu tu luyện, tuổi thọ cũng trở nên dài hơn, thậm chí còn trường sinh bất tử. Nhưng cũng vì cậu mà khiến cho con gái của ta…" Năm đó khi Cát Hân lần đầu tiên nhìn thấy Lý Dương, Cát Phổ đã bức Cát Hân gọi Lý Dương là "tiểu thúc". Lão chính là lo có ngày hôn nay, nhưng chuyện lão lo lắng đã trở thành sự thật rồi. - Cha, con sẽ không khiến tiểu thúc khổ não đâu! Cát Hân mắm môi mắm lợi nói. Bên trong mật thất dưới lòng đất. Đối với việc Lý Dương mang theo bọn họ xuống căn mật thất dưới lòng đất, Lý Thạc chẳng hề kinh ngạc chút nào, dù sao linh thức của Lý Dương cũng vô cùng cường hãn. - Ngồi đi! Đây hiển nhiên là một căn mật thất chuyên môn dùng để triển khai hội nghị, linh thức của Lý Dương đã phát hiện ra nơi đây nên mới dẫn theo mấy người tiến vào. Lý Thạc và Lily lập tức ngồi xuống. - Còn có ba tháng nữa là đến ngày ta độ kiếp rồi, sau khi độ kiếp, rất nhanh thôi ta sẽ phi thăng lên Ma giới. Lý Dương thẳng thắn nói, tại đây chỉ có Lý Thạc là tu tiên, những người còn lại đều là tu ma cả, mà bản thân Lý Thạc cũng quen sống trong xã hội đen rồi, đối với chuyện tiên ma cũng chẳng có chút quan niệm đối lập nào. Lý Thạc và Lily lập tức trợn trọn mắt lên. Lý Dương tu luyện bao lâu hai người họ đương nhiên biết rõ, nhưng không ngờ nhanh như vậy mà Lý Dương đã độ kiếp rồi, mới có mấy chục năm a, thực sự là quá nhanh. - Anh, độ kiếp? Ba tháng sau anh độ kiếp, trời ạ, nhanh như vậy sao? Lý Thạc hiện nay vừa mới đạt đến Nguyên Anh sơ kì, hắn còn cho rằng mình tu luyện đã rất nhanh rồi, nhưng khi so sánh với Lý Dương, cách biệt thật sự quá lớn a. Lý Dương gật đầu, nhanh. Đối với Lý Dương mà nói, càng nhanh càng tốt, mười mấy năm rồi, Lý Dương vẫn luôn cho rằng là mình quá chậm. - A Thạc, đệ là tu tiên giả, sau này ta lên Ma giới, chúng ta sẽ rất khó gặp lại, những thứ ở tục thế cũng coi như là của Lý gia chúng ta, tất cả mọi việc của Lý gia đều phải giao cho đệ quản lí. Lý Dương nhìn người thân huynh đệ cùng mình lớn lên từ nhỏ đến lớn này mà gửi gắm. Lý Thạc khẩn trương nói: - Anh, anh có nắm chắc việc độ kiếp không, có thể xảy ra chuyện không hay hay không? Tâm cảnh tu vi căn bản chẳng giúp gì cho việc này được! Lúc này Lý Thạc rất lo lắng chuyện độ kiếp của Lý Dương, dù sao đối với các tu tiên giả bình thường, độ kiếp cũng đều là đại sự. Lý Dương mỉm cười. Độ kiếp? Bản thân có Âm Dương đao phách, sau khi thêm "Phá Sơn Liệt Không" vào thì uy lực còn lời hại hơn cả đao phách của gia gia hắn là Ảo Quang chân nhân, hơn nữa luận về tu vi tâm cảnh, hiện nay tu vi tâm cảnh của hắn đã đạt đến La Thiên Thượng Tiên hậu kì, cho dù là ở Côn Luân tiên cảnh, sợ rằng cũng chẳng có ai có thể bằng hắn được. Đối với hắn mà nói, độ kiếp là việc cực kì dễ dàng. - Chuyện độ kiếp đệ không cần phải lo lắng, ta vô cùng chắc chắn. Còn về đệ, ha ha, tên tiểu tử đệ ranh ma quỷ quái, chủ ý gì cũng nghĩ ra được, ta rất yên tâm, nhưng có một câu nói đệ cần nhớ kĩ, nếu có một vài siêu cấp cao thủ muốn đối phó đệ, đám nhân mã ở trại huấn luyện trong sa mạc hay những ngũ lục cấp cao thủ, tác dụng tịnh không lớn, cho nên… Lý Dương lấy Hồn lệnh màu đỏ từ trong ngực ra. - Đây là Hồn lệnh, tất cả những tu ma giả ơ tục thế đều phải nghe theo lệnh của gia chủ Lý gia, có cái Hồn lệnh này thì chẳng kẻ nào dám phản kháng. Đúng rồi, ta còn có ba danh sách của những xí nghiệp và những cao thủ, đệ có thể trực tiếp ra lệnh xuống! Lý Dương lấy ra ba khối ngọc giản. - Anh! Cái này, cái này là huynh lấy từ đâu ra vậy? Ha ha, có cái này thì cho dù là giáo đình hay hắc ám nghị hội lão tử cũng không sợ nữa! Ha ha! Chẳng trách Lý Thạc lại hưng phấn như vậy. So với cái này, những gia tộc mạnh nhất trên thế giới chẳng là cái gì, trong ba khối ngọc giản này đã có chín tập đoàn gia tộc cỡ lớn rồi. Quan trọng nhất là cao thủ, các tu ma giả kẻ nào cũng đều không tầm thường, chỉ cần một tu ma giả độ kiếp kì đã có thể tung hoành nhân gian rồi, một thế lực như vậy thì còn lo lắng cái gì nữa? Lý Dương không khỏi mỉm cười. - Qua đoạn thời gian này, Thủy Tinh cung ở Hoàng Tuyền hải sẽ còn phái tu ma giả đưa thêm danh sách về một số tông phái khác đến, những tập đoàn do các tu ma giả khống chế sau này đều thuộc quyền khống chế của chúng ta. Lý Dương tiếp tục nói. Lý Thạc mắt trợn tròn không chớp. Một thế lực cường đại như vậy tuyệt đối vượt qua cả tứ đại hắc bang lẫn giáo đình hay hắc ám nghị hội. - Bây giờ ta sẽ giới thiệu cho đệ bốn vị trưởng lão, sau này họ sẽ là bốn trưởng lão của Lý gia chúng ta. Lý Dương chính thức giới thiệu Ma Sách tứ lão cho mọi người. Lily và Lý Thạc lập tức mỉm cười nhìn bốn vị trưởng lão. - Bốn vị trưởng lão này là những đệ tử còn lưu lại của Ma giới đệ nhất đại tông phái Ma Sách tông hai ngàn năm trước. Hiện nay năm người đều đã độ qua năm lần thiên kiếp tán ma rồi… Vừa nói đến đây, Lý Thạc và Lily lập tức trợn tròn mắt lên, họ trợn mắt nhìn bốn vị trưởng lão bên cạnh Lý Dương với vẻ cung kính. Tán ma vượt qua năm lần thiên kiếp. Cho dù là ở Côn Luân tiên cảnh, sau khi trải qua cuộc chiến ở Vân Vụ sơn số người có thể vượt qua bốn vị trưởng lão này cũng không nhiều, cả Thục Sơn kiếm phái cũng chỉ có một mình Kim Kiếm tôn giả có thể vượt qua thôi, năm lần thiên kiếp a! - Đại ca, rút cục thân phận của huynh là gì, không ngờ lại có được nhiều bảo bối như thế này! Lý Thạc nhìn Hồn lệnh và ngọc giản trong tay rồi lại nhìn về bốn vị trưởng lão, hắn nhìn về phía Lý Dương, nhiều thứ như thế này, nếu không có một thân phận nhất định thì sao có thể có được chứ? - Điểm này thì đệ không cần hỏi nhiều! Lý Dương mỉm cười nói tiếp: - Còn có một chuyện ta cần nói với đệ! Lý Thạc lập tức ho một tiếng. Lily cũng nhìn không chớp mắt, hiển nhiên bọn họ đã chuẩn bị xong, chuẩn bị để nghênh tiếp một tin tức kinh nhân. - Nghĩa phụ ta Tiêu Diêu tán nhân đã phi thăng rồi, bất quá người từng tặng ta một rương pháp bảo, trong đó có rất nhiều các loại pháp khí mà tán tiên thường sử dụng như chiến giáp, phi kiếm, trường đao… Năm xưa Lý Dương không có túi Tiểu Càn Khôn, mang đồ theo không tiện, do đó rương đồ đó hắn vẫn tiếp tục để nguyên chỗ cũ. Lý Thạc lập tức ho vài tiếng rồi nói: - Một rương? Còn là những thứ tán tiên đã dùng qua? A? Có bao nhiêu chiếc vậy? Đôi mắt Lý Thạc đã bắt đầu phát sáng. Pháp khí mà tán tiên đã dùng qua sao có thể kém được? Ít nhất cũng phải là trung phẩm hoặc đỉnh cấp a. Trong mắt Tiêu Diêu tán nhân, những thứ đó chẳng đáng để vào mắt, Hạng Vũ, đồ đệ của Xi Vưu đại tôn thì càng chẳng thèm, Lý Dương chịu ảnh hưởng của hai người, do đó những võ khí thấp hơn cấp bậc tiên khí hắn đều chẳng để vào mắt, trừ phi là có chút công năng đặc thù như Hắc Linh Viêm y chẳng hạn. - Bao nhiêu chiếc? Lý Dương nhíu mày lại, lúc đó hắn chẳng để ý lắm, nhiều đồ như vậy hắn cũng chẳng nhìn kĩ, cái rương đó với hắn phảng phất giống như một rương rác vậy. - Không rõ lắm! Lý Dương thật sự chưa từng chú ý đến điều này. Lý Thạc lập tức cảm thấy có chút bất đắc dĩ. - Bất quá, ít nhất cũng có chừng hai ba trăm chiếc gì đó! Lý Dương đã từng liếc mắt nhìn qua, hắn thấy trong đó có mười mấy thanh phi kim, cũng thấy không ít trường đao, còn có cả chiến giáp nữa. Hai mắt Lý Thạc lập tức sáng lên. - Anh, anh yên tâm, có bốn vị trưởng lão tọa trấn ở đây, ai dám động vào Lý gia chúng ta, hừ hừ, lại thêm công pháp của Tinh Cực tông và công pháp tu ma, cao thủ có thể nói là nhiều như mây, lại thêm những đỉnh cấp cao thủ kết hợp với chiến đao phi kiếm nữa thì… Lời còn chưa dứt Lý Thạc đã cảm thấy vô cùng hưng phấn rồi. Lý Thạc là một người có dã tâm khá lớn a. Nếu không năm đó hắn đã chẳng lựa chọn ra nhập hắc đạo, Lý Dương đối với những việc quản lý gia tộc không hứng thú lắm nhưng Lý Thạc lại vô cùng hứng thú. Hiện nay dưới cờ của Lý gia đã có bốn nhánh, một là siêu cấp đại tập đoàn Tuyết Lan, hai là tập đoàn bảo an đệ nhất thế giới – tập đoàn bảo an Tuyết Lan, ba là những Cực Thối đạo quán trải rộng khắp thế giới, bốn là gần mười vạn cao thủ ở huấn luyện doanh tại sa mạc Phi châu. Bốn nhánh này đều kinh doanh vô cùng phát đạt, giống như mặt trời giữa trưa vậy. Đồng thời, quan hệ với Thanh bang, Hồng Bang và mafia Ý cũng rất không tồi, những mối làm ăn giữa các bên không hề ít. - Lý gia giao cho đệ ta cũng yên tâm rồi, sau này khi ta phi thăng lên Ma giới, cha mẹ sẽ giao cho đệ chiếu cố vậy. Lý Dương thở dài một hơi, bản thân sắp phải đi tới Ma giới, chẳng còn cơ hội gặp lại phụ mẫu nữa rồi. - Ừm! Lý Thạc gật đầu, vừa rồi hắn còn đang rất hưng phấn, giờ nghe thấy chuyện Lý Dương sắp phi thăng lên Ma giới, trong lòng không khỏi cảm thấy mất mát. - Bốn vị trưởng lão, sau này các vị hãy ở lại Lý gia, nếu muốn thu đồ đệ thì có thể tùy ý lựa chọn! Lý Dương nói với Ma Sách tứ lão bên cạnh. Ma Sách tứ lão điểm điểm đầu nói: - Vâng, thiếu chủ! Lý Dương chính là thiếu chủ của họ, mệnh lệnh của Lý Dương họ sao có thể không nghe chứ? Hai mắt Lily và Lý Thạc lập tức sáng lên, bốn vị trưởng lão này gọi Lý Dương là thiếu chủ, vậy chủ nhân của họ là ai? Tựa hồ như có chút hi vọng để khám phá ra thân phận của Lý Dương rồi. - Lily, chuyện của Lâm gia giải quyết thế nào rồi? Thanh âm của Lý Dương đột nhiên trở nên lãnh khốc, trên người hắn phát ra một luồng khí tức lạnh lùng một cách rất tự nhiên. Lily lập tức trả lời: - Sư huynh, chuyện đối phó với Lâm gia đã được bắt đầu tiến hành một cách cực kì dễ dàng, quy mô của tập đoàn Thánh Lâm đã không ngừng thu nhỏ lại dưới sự áp bức của chúng ta, thậm chí lúc yếu nhược nhất quy mô của nó chỉ còn có một trăm triệu đô la mà thôi, nhưng… - Nhưng cái gì? Lý Dương khẽ nhíu mày nói. Lily bất đắc dĩ nói: - Không biết vì sao đột nhiên có một lượng lớn tiền được đầu tư vào Lâm gia, hơn nữa còn có không ít cao thủ, vô luận là dùng thủ đoạn trong tối hay ngoài sáng đều có chút khó đối phó, điều quan trọng nhất là, Thánh Lâm tập đoàn ở châu Âu, mafia Ý ở nơi đó đột nhiên buông tha không áp bức Lâm gia nữa! Âu châu là địa bàn của mafia Ý, không có sự giúp đỡ của mafia Ý, muốn giải quyết tập đoàn Thánh Lâm là chuyện không dễ dàng a. - Một lượng lớn tiền? Cao thủ? Bao nhiêu riền, cao thủ có đẳng cấp như thế nào? Lý Dương tiếp tục hỏi. Lily nói: - Theo thống kê, ít nhất cũng phải có một trăm tỷ đô la được đầu tư vào, còn về cao thủ đều là một vài cao thủ của Lang tộc và Huyết tộc, còn có không ít hắc ám pháp sư! Lý Dương lập tức nhíu mày. Huyết tộc cao thủ, hơn nữa đến hắc ám pháp sư cũng đầu quân vào, hắc ám pháp sư chỉ chịu sự khống chế của hắc ám nghị hội, hiển nhiên hắc ám nghị hội đã có quan hệ gì đó với Lâm gia rồi. Lý Dương đột nhiên cười lạnh mà vụt đứng dậy. - Hừ, Lý Thạc, dùng Hồn lệnh chiêu tập các tu ma giả lại đi, ta và bốn vị trưởng lão sẽ đích thân xuất thủ dẫn các tu ma giả tới Âu châu, chẳng cần biết bọn hắc ám nghị hội đó là cái thứ gì, phàm là những kẻ cản trở ta thì đều phải giết, ta muốn trong ba ngày Lâm gia phải bị hủy diệt. Hồn lệnh, lần đầu tiên đã phải dùng đến rồi! Tập 7: Kim sắc huyết dịch