Thốn Mang

Chương 230

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Giải thích một chút, trong cuộc Tiên Ma đại chiến mà Hạng Vũ tham gia ở Phàm Nhân giới chỉ có một vài tiên nhân, còn có một vài người của Ma giới do Hạng Vũ mang theo, thêm vào một số cao thủ của Côn Luân tiên cảnh và Hoàng Tuyền hải nữa mà thôi. Nhưng cuộc Tiên Ma đại chiến mà tiên đế Thiên Nhàn Tử và Hữu Phá Quân tham gia là cuộc đại chiến giữa vô số cao thủ đỉnh cấp của Tiên giới và Ma giới, thậm chí cao thủ từ Phật giới và Yêu giới cũng phái cao thủ đến hỗ trợ, đó mới là cuộc chiến thực sự đáng sợ. Lý Dương cứ ngồi xếp bằng ở đó mà chờ đợi, trông hắn phảng phất giống như một con sói đói đang rình mồi, toàn bộ tinh thần đều chú ý vào phía trên… Phía trên chính là căn mật thất đặt Chiến Thần Ngõa. Hắc Hoa tráo đang ở giữa mật thất phóng ra hắc sắc quang hoa, Xích Nhãn trưởng lão, Thanh Phong chân nhân và Hắc Mộc thượng nhân ba ngươi vây quanh Hắc Hoa tráo, mục quang nhìn về Chiến Thần Ngõa bên trong đều vô cùng nóng bỏng. Đột nhiên ba người quay sang nhìn nhau. - Xích Nhãn, Hắc Mộc, ba người chúng ta đồng thời xuất thủ, mỗi lần dùng một phần ba công lực của chúng ta! Thanh Phong chân nhân lạnh lùng nói. - Yên tâm, chúng ta biết, hừ hừ, hai tên tiểu tử các ngươi đừng có cố ý truyền ít công lực vào đó, trước mặt thần thức thì không thể giả tạo đâu. Xích Nhãn trưởng lão trợn tròn đôi mắt đỏ sẫm của mình lên mà hung hăng nói. Hắc Mộc thượng nhân mỉm cười khinh bỉ. Đột nhiên, tay phải của Thanh Phong chân nhân đưa ra, lập tức Xích Nhãn trưởng lão và Hắc Mộc thượng nhân hai người cũng đồng thời đưa tay phải. - Vù! Lập tức ba cột sáng hắc sắc từ tay ba người bắn ra. - Xèo xèo xèo… Phảng phất như lửa gặp phải nước vậy, Hắc Hoa tráo không ngừng phát ra những tiếng xèo xèo. Đồng thời nó cũng bắt đầu dần dần mỏng đi, tuy tốc độ không lớn nhưng cả ba người đều có thể nhìn thấy rõ ràng, lập tức trên mặt cả ba đều nở ra một nụ cười. Tuy tốc độ không lớn nhưng Hắc Hoa tráo này không thể bổ sung năng lượng, mà công lực trong thể nội ba người bọn họ lại có thể. Cho dù phải nói bọn họ cũng có thể thành công, huống chi năng lượng trong Hắc Hoa tráo chỉ cao hơn ba người hợp lại một chút mà thôi. Trong con đường ngầm dưới mật thất Lý Dương cười tít mắt nói: - Các người cứ tận tình mà phóng ma nguyên lực ra nhé, đợi các ngươi đại công cáo thành thì ta có thể thu lấy Chiến Thần Ngõa rồi. Hạng Vũ đột nhiên nói: - Lý Dương, không cần thì đừng có tự mình xuất thủ. Đợi một lát sau khi bọn chúng muốn luyện hóa Chiến Thần Ngõa và thất bại thì ngươi hãy lập tức mở thông đạo ra, sau đó bản Bá Vương sẽ khống chế cho đôi Chiến Thần Ngõa đó bay xuống đây, hừ hừ, bây giờ, trên Chiến Thần Ngõa vẫn còn nguyên thần ấn kí của bản Bá Vương, vẫn có thể hoạt động theo tâm ý của bản Bá Vương. Lý Dương lập tức thoải mái nói: - Đúng vậy a, Chiến Thần Ngõa này là của Bá Vương ngài, đương nhiên sẽ nghe theo sự khống chế của ngài, hắc hắc, cứ như vậy có lẽ bọn chúng đến bóng của ta còn chưa nhìn thấy thì đã bị ta cướp Chiến Thần Ngõa đi rồi. Lúc này, phía bên trên mật thất. Ba người Thanh Phong chân nhân đột nhiên đồng thời thu tay lại, bởi vì bọn họ đều đã truyền một phần ba lượng ma nguyên lực trong cơ thể vào rồi, không có ai truyền vào nhiều hơn, ít hơn một chút nào, trong bọn họ chẳng có ai chịu thiệt cả. - Lại một lần nữa! Thanh Phong chân nhân hạ lệnh một tiếng, ba người lại một lần nữa đưa tay phải ra, một đạo ma nguyên lực hùng hậu lại một lần nữa lại được bắn ra, phảng phất như đang có ba luồng tia laze màu đen đang chiếu lên Hắc Hoa tráo vậy, lớp hắc quang bảo hộ Hắc Hoa tráo không ngừng mỏng đi, nhưng tốc độ mỏng đi tịnh không hề lớn… Ba người đều nuốt đan dược để tăng tốc độ hồi phục, cả ba người đều muốn mau chóng phá vỡ cái Hắc Hoa tráo này rồi luyện hóa Chiến Thần Ngõa, đối mặt với Chiến Thần Ngõa bọn họ đều chẳng tiếc đan dược. Chỉ trong vòng nửa ngày, ma nguyên lực của bọn họ đều đã hoàn toàn hồi phục. Tốc độ khôi phục nhanh như vậy, một là bởi vì năng lượng trong cơ thể tu ma giả có quá nửa được dùng để tôi luyện nhục thể, chỉ có một bộ phận nhỏ được lưu lại để nuôi giữ chân hỏa hay tấn công từ xa. Nguyên nhân thứ hai chính là vì Chiến Thần Ngõa, đứng trước Chiến Thần Ngõa, bọn họ nuốt linh đan mà chẳng hề suy nghĩ. - Chuẩn bị xong rồi chứ? Xích Nhãn trưởng lão là người đầu tiên hoàn toàn khôi phục. Thanh Phong chân nhân lạnh nhạt nói: - Đương nhiên là chuẩn bị xong rồi. Dứt lời mục quang của hắn nhìn về Hắc Mộc thượng nhân tựa hồ như vẫn chưa hoàn toàn khôi phục và cười lạnh nói: - Hắc Mộc, có phải là ngươi không nỡ sử dụng đan dược, định chuẩn bị đợi lúc tranh đoạt Chiến Thần Ngõa mới đem ra dùng hả? Hắc Mộc thượng nhân lập tức biến sắc. - Hừ, đừng có suy bụng ta ra bụng người, Hắc Mộc ta không có bủn xỉn vậy đâu, bây giờ công lực của ta đã hoàn toàn khôi phục rồi! Thực tế thì lúc này công lực của Hắc Mộc thượng nhân vẫn chưa khôi phục, nhưng hắn chỉ đành giả vờ thế thôi, hắn định để đến khi truyền ma nguyên lực vào thì bổ sung vậy. Thanh Phong chân nhân mỉm cười nói: - Đã như vậy thì tốt rồi, chúng ta tiếp tục thôi! Ba người lập tức một lần nữa đưa tay phải ra, cột sáng hắc sắc lại một lần nữa được bắn ra… Lý Dương đang ngồi bên dưới, hai mắt hắn nhắm lại mà nghe những tiếng "xèo xèo…" do Hắc Hoa tráo và ma nguyên lực va chạm vào nhau, bộ dạng như đang hưởng thụ. Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Lý Dương chẳng hề vội vã chút nào, hắn chỉ ngồi đó mà dưỡng thần, phải để tinh thần đạt trạng thái tốt nhất, sau khi tranh đoạt xong rồi lập tức bỏ chạy! Thanh âm rất nhẹ nhàng nhưng cả ba người bọn Thanh Phong chân nhân lẫn Lý Dương thân thể đều run rẩy. Hắc Hoa tráo vỡ rồi! Chiến Thần Ngõa lượn lờ ngay trước mắt, có thể tùy ý mà cướp đoạt! Thanh Phong chân nhân, Hắc Mộc thượng nhân cà Xích Nhãn trưởng lão phản ứng đầu tiên chính là… dùng tốc độ nhanh nhất để lao về hướng Chiến Thần Ngõa! - Bùm! Hắc Mộc thượng nhân thân thể chấn động, chiến giáp bay ra, đồng thời hữu quyền của hắn hung hăng đánh thẳng vào Xích Nhãn trưởng lão, còn Thanh Phong chân nhân cũng không hẹn mà đồng thời công kích về phía Xích Nhãn trưởng lão. Trong ba người, công lực của Xích Nhãn trưởng lão hơi cao hơn hai người kia một chút, Hắc Mộc thượng nhân và Thanh Phong chân nhân đều quyết định phải tiêu diệt Xích Nhãn trưởng lão đầu tiên, sau đó thì hai người tranh đoạt với nhau. - Bùm!…Bùm!…Bùm!…Bùm!…Bùm!… Ba người ngươi tới ta đi, quyền nặng như núi, cước sắc như đao. Những luồng năng lượng nhục thể vượt quá một trăm triệu tinh bạo phát ra, mỗi một quyền đều mang theo sức nặng vạn quân (1 quân bằng 30 cân TQ bằng 15kg). - Hống… Xích Nhãn trưởng lão thấp giọng hống lên một tiếng, hắn giống hệt như một con dã thú, hai mắt hắn đỏ hồng lên vô cùng đáng sợ, chiến giáp màu huyết hồng đang thấm đẫm máu tươi, trên đó hoàn toàn là máu tươi. - Tê tê... Xích Nhãn trưởng lão song thủ hóa thành trảo, hắn căn bản chẳng để ý gì đến chuyện mình đã thụ thương, tất cả công kích cả hắn đều hướng về…Thanh Phong chân nhân, còn về Hắc Mộc thượng nhân thì hắn chỉ phòng ngự mà không công kích lại. - Hừ! Thanh Phong chân nhân thấp giọng hừ lên một tiếng, trên người hắn một khối thịt bị xé bay đi. Đến lúc này trên người hắn cũng đã ướt đẫm máu tươi rồi. "Mẹ nó, tên gia hỏa đáng chết này không ngờ lại giảo hoạt như vậy. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì cho dù có giết được Xích Nhãn trưởng lão thì mình cũng thụ thương rồi, đến lúc đó Hắc Mộc thượng nhân lại không bị thương chút nào, ta nhất định sẽ chẳng còn hi vọng!" Trong lòng Thanh Phong chân nhân thầm nghĩ. - Đúng rồi, Lý Dương đó nói là đệ tử của Bá Vương, Bá Vương sinh tử còn chưa rõ, một khi Bá Vương chết chết rồi thì chúng ta mới có thể luyện hóa nổi Chiến Thần Ngõa, nhưng nếu Bá Vương còn chưa chết thì chúng ta căn bản không có khả năng. Thanh Phong chân nhân hiểu rõ, nếu luận về nguyên thần thì bọn họ tự nhiên là còn kém xa Bá Vương. - Dừng lại! Thanh Phong chân nhân đột nhiên hét lớn một tiếng, đồng thời hắn lùi lại vài bước, vừa khéo lại lùi ngay tới chỗ thông đạo bên dưới mật thất. "Con mẹ nó chứ, ta vừa muốn mở thông đạo ra để Bá Vương khống chế Chiến Thần Ngõa bay đến đây, nhưng không ngờ tên hỗn đản Thanh Phong này lại chắn ngay ở cửa vào." Trong lòng Lý Dương cảm thấy vô cùng bực bội, hắn chỉ đành đợi thêm một lúc nữa. Xích Nhãn trưởng lão thấy Thanh Phong chân nhân ngưng lại thì cũng dừng theo. - Hừ, hai tên ranh con các ngươi lại dám liên thủ đối phó ta, thật là không muốn sống nữa rồi. Đôi mắt đỏ sẫm của Xích Nhãn trưởng lão lạnh lùng quét qua Hắc Mộc thượng nhân và Thanh Phong chân nhân. Hắc Mộc thượng nhân lạnh lùng nói: - Đừng nói lời thừa, Chiến Thần Ngõa chỉ có một, ba người chúng ta chỉ có một người đoạt được… Hắc Mộc thượng nhân còn chưa nói xong thì Thanh Phong chân nhân đã ngắt lời: - Câm miệng lại hết cho ta! - Ta vừa mới nghĩ đến, nếu Bá Vương còn chưa chết thì trên Chiến Thần Ngõa này tự nhiên vẫn còn ấn kí của người, một khi như vậy thì làm sao chúng ta có thể luyện hóa nó? Lời này của Thanh Phong chân nhân giống như một tảng cự thạch và vào Xích Nhãn trưởng lão và Hắc Mộc thượng nhân vậy. Bọn họ đều sững sờ. Năm đó vô số người đã nhìn thấy Hạng Vũ tự sát, bọn họ đều cho rằng Hạng Vũ chết rồi, nhưng Lý Dương lại đột nhiên xuất hiện, khiến bọn họ hoài nghi rằng Bá Vương Hạng Vũ phải chăng vẫn chưa chết, nhưng bọn họ chưa hề liên tưởng đến chuyện nguyên thần ấn kí của Hạng Vũ trên Chiến Thần Ngõa. - Ta đến thử xem! Thanh Phong chân nhân chẳng hề biết xấu hổ mà phi thân bay lên, một đạo ma nguyên lực đã bắn ra, đồng thời một giọt tinh huyết từ ngực hắn bắn tới. Hắn muốn thừa cơ hai người kia không chú ý để luyện hóa trước rồi tính, quan tâm chuyện có nguyên thần ấn kí hay không làm gì, cứ thử trước đã rồi nói. - Hừ, nằm mơ! Hắc Mộc thượng nhân vung tay ra, giọt tinh huyết của Thanh Phong chân nhân liền bị ngăn cản lại, bất quá hắn không ngăn ma nguyên lực của Thanh Phong chân nhân, dù sao ma nguyên lực cũng có thể kiểm tra được sự tồn tại của nguyên thần ấn kí nhưng lại không thể nhận chủ. - A, Bá Vương quả nhiên chưa chết! Thanh Phong chân nhân sắc mặt đại biến, ma nguyên lực của hắn có thể cảm nhận rõ ràng được nguyên thần ấn kí cường đại trên Chiến Thần Ngõa, nguyên thần ấn kí cường đại đó khiến hắn căn bản chẳng còn chút ham muốn gì nữa. - Thật sao? Hắc Mộc thượng nhân và Xích Nhãn trưởng lão đồng thời phát ra ma nguyên lực, bọn họ vẫn còn khá tự giác, không bắn tinh huyết đi. Tâm thần họ đi theo ma nguyên lực cùng tiến về phía Chiến Thần Ngõa, bọn họ cảm thấy được nguyên thần ấn kí trên Chiến Thần Ngõa thập phần rõ ràng, đối mặt với nó, Xích Nhãn trưởng lão và Hắc Mộc thượng nhân phảng phất giống như một người bình thường nhìn thấy cửu thiên thần long vậy, căn bản chẳng thể so sánh. - Bá Vương thực sự vẫn còn chưa chết! Hắc Mộc thượng nhân và Xích Nhãn trưởng lão lập tức phản ứng, Chiến Thần Ngõa này có một ấn kì cường đại như vậy, trừ Bá Vương trong truyền thuyết thì còn ai trong Hoàng Tuyền hải này có được một ấn kì cường đại như vậy nữa. - Xoẹt! Đột nhiên, Chiến Thần Ngõa chui luôn xuống đất, mục tiêu chính là cửa của một thông đạo vừa xuất hiện. Vừa rồi, sau khi Thanh Phong chân nhân phi thân bay lên thì đã rời khỏi nơi đó, bây giờ Lý Dương liền thừa cơ ba người còn đang chấn động vì tin tức "Bá Vương còn chưa chết" mà đột nhiên mở thông đạo ra, đồng thời bảo Hạng Vũ khống chế Chiến Thần Ngõa bay xuống nhanh như thiểm điện. - Đi thôi! Lý Dương vừa cầm được Chiến Thần Ngõa, thân hình lập tức lóe lên và lao vào phía sâu trong thông đạo, hắn rẽ phải rồi lại rẽ trái, cuối cùng thoát ra khỏi đám mật thất. - A, Chiến Thần Ngõa sao có thể tự bay đi được? Ba người Hắc Mộc thượng nhân sửng sốt rồi sau đó bèn lập tức đuổi theo. Cho đến lúc này bọn họ vẫn chưa biết rằng Lý Dương vừa này đã ở đây. Nhưng khi tiến nhập vào thông đạo bên dưới những mật thất, Thanh Phong chân nhân, Hắc Mộc thượng nhân và Xích Nhãn trưởng lão đều sửng sốt, nơi đây có vô số con đường, vô số ngã rẽ, bọn họ làm sao biết nên đuổi theo hướng nào chứ? - Trên thế giới này, trừ chủ nhân của Chiến Thần Ngõa ra thì còn ai có thể khiến nó tự bay đi chứ? Thanh Phong chân nhân đột nhiên nói. Hắc Mộc thượng nhân và Xích Nhãn trưởng lão lập tức trợn tròn mắt lên. - Lẽ nào…lẽ nào, lẽ nào Bá Vương đang ở trong Thủy Tinh cung! Lúc này, bên trong đám mật thất. - Ha ha, Chiến Thần Ngõa a, tăng mười lần công kích lực, giảm sức tấn công của đối phương chín thành, như vậy cũng tương đương với mười lần a. Lý Dương hưng phấn nhìn Chiến Thần Ngõa trên tay. Chiến Thần Ngõa có màu đen, bên trên lấp lóe những tia màu bạc, đồng thời Chiến Thần Ngõa còn dài tới tận đầu gối, nơi đầu gối có một mũi sắc nhọn màu bạc, trên đó ngân quang lưu chuyển, tin rằng nếu cái này mà gối lên một cái, trên người đối phương chắc chắn sẽ xuất hiện một lỗ thủng. - Bá Vương, ta thấy cái Chiến Thần Ngõa này đâu có bị tổn hại gì đâu a, sao ngài lại nói là nó đã bị tổn hại vậy? Lý Dương nghi hoặc mà nhìn Chiến Thần Ngõa, trong mắt hắn, nó tuyệt đối là hoàn mĩ, căn bản chẳng có chút tổn hại nào. Lý Dương nhíu máy lại nói tiếp: - Bất quá khi dùng thần thức quan sát thì nó chỉ là trung phẩm ma khí mà thôi. Rút cục là đã có chỗ nào hỏng vậy? Hiện nay Lý Dương đã thấy qua mấy kiện trung phẩm tiên khí, đương nhiên liếc mắt cái là nhìn ra ngay đây là trung phẩm ma khí. Hạng Vũ cười nói: - Cần phải có một kiện bảo bối dung hợp với Chiến Thần Ngõa này thì mới có thể làm nó trở lại đẳng cấp thượng phẩm ma khí. - Bảo bối gì? Lý Dương lập tức cảm thấy hiếu kì: - Lẽ nào ta có, lúc trước ngài nói chỉ có ta mới có thể đề cao đẳng cấp của nó thì phải? Hạng Vũ cười ha hả nói: - Đúng, chỉ ngươi mới có! - Rút cục là cái gì, Bá Vương, ngài đừng đùa nữa! Lý Dương cười nói. Hạng Vũ lập tức ngưng lại, sau đó mới chậm rãi nhả ra từng chữ: - Hắc…Diệm…linh…châu! Lý Dương lập tức sửng sốt. Lý Dương nhớ lại rồi, Hạng Vũ từng nói với hắn, Hắc Diệm linh châu này ngoại trừ việc có thể chuyển hóa ma sát khí, đề cao tốc độ tu luyện thì còn có một diệu dụng khác, nhưng Hạng vũ vẫn luôn giấu diếm, không nói với Lý Dương. - Lúc đó, khi ở tại Nhân Gian giới, cuối cùng bản Bá Vương đã chiến bại, Chiến Thần Ngõa cũng chịu tổn hại, Hắc Diệm linh khí thoát li khỏi Chiến Thần Ngõa và hình thành nên Hoắc Diệm linh châu, mà sau đó Thục Sơn kiếm phái đã đoạt được, ha ha, tên tiểu tử ngươi đã đem viên Hắc Diệm linh châu đó nhận chủ, bây giờ ngươi cũng hiểu, tại sao trừ ngươi ra chẳng ai có thể làm Chiến Thần Ngõa hồi phục lại thành thượng phẩm ma khí rồi chứ? Tập 7: Kim sắc huyết dịch