Thốn Mang
Chương 224
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Bên ngoài Hắc Ma thành, vô số đá ngầm san hô dưới đáy biển.
"Tu luyên ở địa phương nào đây?" Lý Dương liếc mắt nhìn lại, trong lúc nhất thời không có chủ ý, đột nhiên con mắt Lý Dương sáng ngời "Ta thiếu chút nữa đã quên độn thuật rồi, dùng độn thuật tiến xuống dưới đất, tùy tiện tìm một địa phương tu luyện không được sao?"
Lý Dương đang chọn một chỗ đá ngầm, thi triển độn thuật, tiến xuống dưới đá ngầm, tìm một chỗ có trạng thái mềm mại.
- Hát!
Năng lượng cơ thể bộc phát, hơn một ngàn vạn tinh năng lượng bộc phát, Lý Dương mạnh mẽ tạo thành một khoảng nhỏ không gian đủ cho ba người ở dưới đất, sau khi bố trí cấm chế, Lý Dương liền ngồi xếp bằng ở trong đó.
"Bảy ngày sau, tin tưởng rằng đao phách nhất định đại công cáo thành, đến lúc đó ta cũng không cần như thế này." Lý Dương tự cười giễu cợt, đồng thời toàn thân tâm vận chuyển đao phách trong cơ thể, Âm Dương Đao Phách phân ra hợp lại, không ngừng phun ra nuốt vào đao mang. Đao mang từ đao phách này tiến vào đao phách kia, cứ như vậy hai cái đao phách qua lại phun ra nuốt vào.
- Lý Dương a, cuối cùng thất bại rồi, ha ha, tiểu tử ngươi có thể nhận thức được sự yếu kém của mình.
Âm thanh Hạng Vũ vang lên trong đầu.
Lý Dương sửng sốt, tức thì tự cười giễu cợt.
- Ta lần đầu tiên, lần đầu tiên bị đánh bại bởi một chưởng, có lẽ quá khứ của ta không có nhận được bao nhiêu tủi nhục, tại trong Côn Luântiên cảnh, cho dù gặp phải cao thủ, cũng có nghĩa phụ ở bên, nhưng lần này, đao phách của ta không thể động, lực công kích không cao, cùng Hàn Phong chênh lệch thật sự quá lớn!
Hạng Vũ tán thưởng nói:
- Ha ha, tiểu tử ngươi cũng nhận thức được rồi, nhưng chuẩn xác mà nói, tiểu tử ngươi không hiểu quy tắc xử sự của Ma giới!
- Quy tắc xử sự?
Lý Dương cười.
- Không phải cường giả vi tôn sao?
Hạng Vũ tiếp tục nói:
- Cường giả vi tôn, đúng, ngươi nói đúng, quy tắc xử sự của Ma giới chính là cường giả vi tôn, nhưng người còn không có chính thức nhận biết, sau câu cường giả vi tôn còn một câu chính là "người yếu hèn mọn"!
- Người yếu hèn mọn?
Lý Dương trong lòng chấn động.
- Biết mình sai ở nơi nào chưa?
Hạng Vũ cười nói.
Lý Dương than thở nói:
- Người yếu hèn mọn, đúng vậy, ta chỉ nhớ kỹ cường giả vi tôn, nhưng ta lại quên mất, người mạnh là tương đối, cùng Hàn Phong so sánh, Âm Dương Đao Phách của ta còn chưa có đại thành nên ta chính là người yếu. Thân là người yếu, ta căn bản không có quyền khiêu chiến hắn, nhưng ta còn ở trước mặt hắn ngông cuồng!
Lý Dương cười khổ.
- Đúng vậy, thân là người yếu, ngươi đối với người mạnh chỉ có hai cái biện pháp. Biện pháp thứ nhất, gặp phải người mạnh, thì phục tùng theo họ. Biện pháp thứ hai, chính là chạy! Ma giới cũng có không ít tên cao ngạo, bọn họ gặp phải một người mạnh, không muốn chịu khuất tất, chính là tránh xa xa.
Lý Dương con mắt sáng ngời.
- Đúng vậy, Bá Vương ngươi nói không sai, lúc đầu trong khi Hàn Phong cùng ta động thủ, ta nên lập tức điều khiển Thanh Vân tránh đi. Không nên liều mạng công kích hắn, ta bị đánh không oan a!
Lý Dương trong lòng hiểu rõ ràng.
Ma giới, ngươi so với hắn mạnh hơn, ngươi có thể đoạt bảo bối của hắn, thậm chí có thể giết hắn. Ngươi so với hắn yếu hơn, ngươi sẽ bày tỏ thái độ của kẻ dưới, hoặc là tránh đi xa xa, không cùng hắn gặp mặt.
Lý Dương giờ phút này cũng biết. Tương lai tiến nhập Ma giới nên hành sự như thế nào rồi.
Tự chịu khuất tất? Lý Dương tự nhận làm không được, gặp phải người mạnh, người mạnh đối với mình có ác ý, chỉ là tránh đi xa xa. Rất may, Lý Dương có Thanh Vân, ở Ma giới, trừ phi Ma đế, cái cấp bậc cao thủ kia, người bình thường còn thật sự không thể đuổi kịp Lý Dương.
- Cường giả vi tôn, gặp phải đối địch với người mạnh, ta sẽ dựa Thanh Vân né tránh, đợi thực lực của mình mạnh hơn, mới đến đối phó hắn! Gặp phải thực lực yếu hơn mình, mình chính là thầy!
Lý Dương cười, nguyên tắc xử thế kiên định hình thành. Lập tức Lý Dương tĩnh tâm lại, chăm chú tu luyện.
Quỷ giới, Chuyển Luân vương trì hạ trong Chuyển Luân thành, Chuyển Luân vương là thuộc hạ của Quỷ giới Nghiệp Đô đại đế - một trong Thập Điện Diêm Vương, cũng là quyền cao chức trọng, Chuyển Luân thành cũng là một siêu cấp đại thành.
Giờ phút này, Tiên giới Lê Sơn Lão Mẫu đang cùng Quỷ giới Nghiệp Đô đại đế kết bạn đồng hành.
Nghiệp Đô đại đế, thủ lĩnh của Quỷ giới, là một đế vương tốt, Thập Điện Diêm Vương cũng là cấp dưới, địa vị tôn sư, Quỷ giới không có người nào có thể tiếp cận. Trong lục giới, Quỷ giới cùng Minh giới cũng không có nhân vật cấp bậc Đại Tôn, cho nên Quỷ giới phụ thuộc Tiên giới, Minh giới phụ thuộc Ma giới.
Nghiệp Đô đại đế tương đương với thực lực của Tiên Đế hậu kỳ, thuộc hàng Quỷ giới đệ nhất cao thủ, cũng là người có quyền chí cao.
Lê Sơn Lão Mẫu, trong Tiên giới đều biết là nhân vật có cấp bậc Tiên Đế hậu kỳ, đồng thời cũng là nữ lưu duy nhất trong lục giới có thực lực Tiên Đế hậu kỳ, ở phía trên cũng chỉ có duy nhất Nữ Oa là Yêu giới Đại Tôn.
Lê Sơn Lão Mẫu là nữ nhân, tu luyện công pháp chí âm, mà người của Quỷ giới vốn thuộc về âm nên khi tu luyện tốn nhiều công sức, cho nên thuộc hạ của Lê Sơn Lão Mẫu có không ít là Quỷ Tiên. Lần này, bà cùng Nghiệp Đô đại đế muốn đến Quỷ giới dạo chơi, đồng thời cũng vì thu nhận đệ tử mà thôi.
- Đại đế, Chuyển Luân thành so với lão bà tử ta đến lần trước lớn không ít, người cũng nhiều hơn rất nhiều.
Lê Sơn Lão Mẫu từ mi thiện mục, bộ dáng luôn mỉm cười, nhưng cũng lão thái bà này, tại Tiên giới địa vị thuộc thượng tầng, thật không có người nào nghĩ có thể so sánh. Mặc dù luận công lực cường đại, trăm triệu năm trước Tiên Đế Thiên Nhàn bởi vì có lục đại phân thân, có thể so với bà ta mạnh hơn, nhưng dòng họ Lê Sơn Lão Mẫu tiên nhân rất nhiều, đệ tử vô số, thế lực cực kỳ to lớn, cùng bà ta so sánh, Thục Sơn kiếm phái cùng Thượng Thanh cung còn xa không bằng.
Nghiệp Đô đại đế cười nói:
- Lão Mẫu, nhân số của Quỷ giới càng ngày càng nhiều, không có cách nào, trong Phàm Nhân giới người chết quá nhanh, mà người của Quỷ giới nhân thọ rất dài, số người chuyển thế đầu thai đều là có hạn chế, Quỷ giới nhân số cũng sẽ càng ngày càng nhiều. Bất quá, rất may mắn, Quỷ giới phạm vi thật lớn, không cần lo lắng không đủ đất sinh sống.
Lê Sơn Lão Mẫu gật đầu cười, con mắt đều co rút lại.
- Tố Trinh, Tố Tâm các ngươi mang theo một ít đệ tử tiến vào Chuyển Luân thành tuyển một ít nữ đệ tử.
Lê Sơn Lão Mẫu mỉm cười nói, bên xa giá có hai vị bạch y nữ tử đi theo lúc này khom người đáp, phía sau xa giá của Lê Sơn Lão Mẫu có hơn trăm nữ đệ tử, giờ phút này có hơn mười người đi theo hai vị thân truyền đệ tử Tố Trinh và Tố Tâm của Lê Sơn Lão Mẫu đi xuống Chuyển Luân thành.
Nghiệp Đô đại đế cười nói:
- Không biết người nào của Chuyển Luân thành may mắn có thể tiến nhập môn hạ của Lão Mẫu đây?
Nghiệp Đô đại đế nói lời này, không phải nịnh bợ cái gì, bởi vì Quỷ giới phụ thuộc Tiên giới, hơn nữa tài nguyên của Quỷ giới không bằng Tiên giới, luận về tiên đan hay luận về coogn pháp cũng không bằng Tiên giới. Bình thường cao thủ Quỷ giới cùng Tiên giới đồng cấp bậc, thì người Tiên giới lợi hại hơn, Tiên giới cao thủ nhiều như mây, Quỷ giới tự nhiên thấp hơn một bậc, bình thường những Quỷ Tiên tiến nhập môn hạ của Lê Sơn Lão Mẫu, sau này địa vị cũng là cao không ít.
- Đại đế nói đùa, trong hàng đệ tử thân truyền của đại đế người nào không danh tiếng lẫy lừng, ừm!
Lời vừa nói xong, Lê Sơn Lão Mẫu ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy bầu trời đột nhiên rơi xuống tuyết lớn, tuyết cũng lớn đến hiếm thấy. Đầy trời trắng xóa như thiên nga phi vũ.
Một đạo lục quang cùng kim quang từ Lê Sơn Lão Mẫu cùng Nghiệp Đô đại đế xuất hiện trên xa giá, tuyết lớn cũng không thể tới gần.
Đột nhiên, Lê Sơn Lão Mẫu con mắt sáng ngời, trực tiếp xuyên qua không gian, bay thẳng đến Chuyển Luân thành…
Trong một khu vực của Chuyển Luân thành. Có một nữ tử tên là "Tuyết", Tuyết đến Quỷ giới thời gian không dài, nhưng trời sanh linh khí kinh người, tại Quỷ giới học tu luyện pháp quyết bình thường, tu luyện thập phần nhanh chóng. Tuyết ở khu vực chung quanh thập phần nổi danh, cũng không phải vì tu luyện nhanh, mà là vì "Nhảy múa"!
Mỗi khi Quỷ giới có nhiều tuyết rơi xuống, Tuyết đều không thể tự kìm hãm được dựa theo đầy trời tuyết trắng mà nhảy múa.
Một ngày này, tuyết tung bay đầy trời.
Tuyết mỉm cười từ chổ ở của mình đi ra, nhìn đầy trời tuyết trắng, trên mặt không chỉ có tươi cười, con mắt đều sáng lên, không nhịn được tại cửa nhà của mình nhảy múa, tuyết nhảy múa không theo quy tắc gì, tất cả đều là dựa theo luật động ở trong lòng.
Hết thảy tùy tâm, dựa vào cảm ngộ không thể hiểu được, Tuyết không ngừng bay nhảy.
Cô ta thích nhiều tuyết. Cô ta tự xưng mình là "Tuyết", khi tuyết rơi, cô ta đều cảm nhận được sự ấm áp, phảng phất mình sống dựa vào tuyết.
Chung quanh giờ phút này có không ít người của Quỷ giới, bọn họ thích nhìn Tuyết nhảy múa, nói thật, Tuyết vốn cũng không thể xem như khuynh quốc khuynh thành, tại Quỷ giới, loại đỉnh cấp mỹ nữ nhiều không kể xiết, hơn nữa Quỷ nhân rất giỏi thuật biến hóa, đối với bề ngoài của một người cũng không xem trọng.
Người của Quỷ giới chung quanh thích Tuyết nhảy múa, thích loại tự nhiên trong lúc Tuyết nhảy múa, xem Tuyết nhảy múa, đó là hưởng thụ tuyệt đối.
Tuyết, phảng phất giống như tinh linh, Tuyết tinh linh ở trong đầy trời bông tuyết, mỉm cười, bay múa…
Tuyết lớn rơi hồi lâu, dần dần, tuyết ngừng rơi.
- Đại đế, hài tử có nhiều linh khí a, đối với tuyết cảm ngộ sâu như thế, thật sự rất đặc biệt, không có nghĩ đến, đi tới Quỷ giới cũng có như thế thu hoạch.
Tại trong không trung Lê Sơn Lão Mẫu quay về Nghiệp Đô đại đế bên cạnh cười nói.
Lê Sơn Lão Mẫu từ đầu tới cuối vẫn nhìn Tuyết nhảy múa, vẫn đợi đến tuyết ngừng.
- Lão Mẫu chẳng lẻ muốn thu cô ta làm thân truyền đệ tử?
Nghiệp Đô đại đế nghe ngữ khí của Lê Sơn Lão Mẫu, cảm nhận được Lê Sơn Lão Mẫu đối với nữ tử tên Tuyết rất là thích thú. Không chỉ có kinh ngạc, Nghiệp Đô đại đế hết sức rõ ràng, Lê Sơn Lão Mẫu như rất lâu trước đây không có thu thân truyền đệ tử, địa vị của thân truyền đệ tử có thể đều rất cao.
Lê Sơn Lão Mẫu không nói lời nào, trực tiếp xuống xa giá, bay xuống.
Cầm quải trượng, Lê Sơn Lão Mẫu liền tới phía trước chổ ở của Tuyết.
Tuyết vừa mới đình chỉ nhảy múa, cô ta cảm thấy tu vi của mình lại đề cao một ít, không biết vì sao, mỗi lần theo tuyết nhảy múa qua đi, toàn bộ tu vi lại tăng lên không ít, đây cũng là nguyên nhân cô ta tu luyện nhanh chóng.
- Hài tử, con tên là gì?
Lê Sơn Lão Mẫu híp mắt hỏi, đi tới trước mặt Tuyết.
Tuyết thấy Lê Sơn Lão Mẫu, mỉm cười trả lời:
- Con gọi là Tuyết, lão bà bà, con tại sao trước đây không có gặp qua người?
Lê Sơn Lão Mẫu đột nhiên cười, quải trượng tùy ý hoa lên một cái, nhất thời bầu trời đột nhiên lại bay đầy tuyết trắng, lần này tuyết trắng đầy trời so với lần trước còn lơn hơn, Tuyết vừa nhìn, không chỉ có sợ ngây người.
Quải trượng hoa lên, tuyết rơi xuống?
"Tuyết thật là lớn." Tuyết không nhịn được nhảy múa, cũng quá đơn thuần, mặc dù kinh ngạc lão bà bà tước mặt vừa quơ quải trượng trời đã rơi tuyết, nhưng cô ta không có tiếp tục suy nghĩ sâu hơn, người có thực lực như thế có thể là lão bà bà bình thường sao?
Tuyết thực ra không có suy nghĩ nhiều, hai tay của cô ta hứng lấy bông tuyết, trên mặt tươi cười.
Đột nhiên tuyết ngừng rơi.
- Con nguyện ý bái ta làm thầy không?
Lê Sơn Lão Mẫu mỉm cười nói.
Tuyết mặc dù không suy nghĩ nhiều lắm, nhưng cũng biết lão bà bà trước mặt là cao thủ, động tác thay đổi thiên địa biến hóa, công lực như vậy phỏng chừng chính là người mạnh nhất mà Tuyết gặp qua, Chuyển Luân vương cũng không có lợi hại như thế. Càng huống chi, Tuyết nhìn thấy vị lão bà bà này lại cảm thấy thân thiết.
- Nguyện ý!
Lê Sơn Lão Mẫu vừa nghe nhất thời nở nụ cười:
- Con làm thân truyền đệ tử của ta, cũng là chữ "Bạch", con đối với tuyết cảm ngộ cao như thế, vậy gọi con là "Bạch Tuyết" đi.
- Chúc mừng Lão Mẫu, thu một vị thân truyền đệ tử.
Nghiệp Đô đại đế cũng đi đến, nhìn Tuyết, hắn cũng cười nói:
- Ngươi phúc duyên rất tốt, tương lại của Quỷ giới ta lại có thêm một vị cao thủ, ta cũng không thể quá mức hẹp hòi, viên Huyền Ngưng châu chính là trung phẩm tiên khí, là vật chí âm, đối với người của Quỷ giới tu luyện phụ trợ càng gia tăng.
Nghiệp Đô đại đế rất là hào phóng, ra tay chính là một viên Huyền Ngưng châu, kỳ thật Nghiệp Đô đại đế cũng hiểu được, đệ tử càng nhỏ, bình thường sư tôn lại càng thích, nhìn thấy bộ dáng của Lê Sơn Lão Mẫu đối với "Tuyết" có thể là thích một cách đặc biệt.
Nếu đem Huyền Ngưng châu cho Lê Sơn Lão Mẫu, Lê Sơn Lão Mẫu có thể không nhận, nhưng là cho Tuyết, hiệu quả lại tốt hơn rất nhiều.
Tuyết sửng sốt, nhìn hạt châu trong suốt phát ra băng tuyết hàn khí trước mắt, trong lúc nhất thời không dám tiếp nhận.
Lê Sơn Lão Mẫu cười nói:
- A Tuyết, tiếp nhận đi, không nên cô phụ một phần tâm ý của đại đế.
Tuyết cúi người một chút, tiếp lấy Huyền Ngưng châu.
- Đại đế, ngươi đều tặng một bảo bối như thế cho đệ tử của ta, sư tôn ta đây có điểm keo kiệt.
Lê Sơn Lão Mẫu cười, lập tức vung tay lên, một mảnh lụa dài mùa trắng bay lên"
- A Tuyết, "Phiêu Tuyết Lăng" này là lễ vật vi sư cho ngươi.
Giờ phút này, hai vị thân truyền đệ tử của Lê Sơn Lão Mẫu cũng đã trở về.
- Chúc mừng sư tôn thu được tiểu sư muội.
Hai vị bạch y nữ tử hướng nhìn Lê Sơn Lão Mẫu cười nói.
Lê Sơn Lão Mẫu cũng rất là cao hứng.
- Tố Trinh, Tố Tâm, các ngươi hai người chính là sư tỷ, phải chiếu cố thật tốt tiểu sư muội của các ngươi, đừng để cho người khác hiếp đáp tiểu sư muội của các ngươi.
Lê Sơn Lão Mẫu nói.
Bạch Tố Trinh, Bạch Tố Tâm lúc này gật đầu đáp ứng, lập tức cùng với Bạch Tuyết cười nói.
Bên ngoài Hắc Ma thành, bên dưới đá ngầm.
Lý Dương chính ngồi xếp bằng trong đó, lúc này bảy ngày đã trôi qua, đạo đạo đao mang tại bên ngoài thân Lý Dương phun ra nuốt vào. Hiển nhiên, Âm Dương Đao Phách tu luyện đã tới lúc tối hậu, một khi hai đao phách chẳng phân biệt lẫn nhau, cũng sẽ là đại công cáo thành.
- Hô hô...
Chỉ thấy trong đan điền của Lý Dương, trong Chu Thiên Càn Khôn viên cầu, hai đạo đao phách một trên một dưới, đao mang cùng nhau phun ra nuốt vào, tùy ý biến hóa, giờ phút này hai cái đã chẳng phân biệt được lẫn nhau, đã đạt tới trạng thái đại thành.
- Rốt cục thành công rồi!
Mắt của Lý Dương vừa mở, trên mặt lộ vẻ tiếu ý.
- Đao phách bản thể công kích, có thể trực tiếp giết cao thủ cao hơn mình một cấp, hơn nữa "Phá Sơn Liệt Không", cho dù cao hơn mình hai cấp, cũng không phải không có khả năng!
Lý Dương đao phách đã thành, lực công kích nhất thời tăng lên hai cấp bậc.
Tập 7: Kim sắc huyết dịch
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
54 chương
116 chương
64 chương