Thời thanh xuân tươi đẹp nhất
Chương 9 : Đi chơi với lớp
Xem phim một lúc thì chợt nhận ra là 7h rồi. Nó lon ton đi thay đồ, soạn những thứ cần thiết vào balô để cho chuyến đi. Hôm nay nó mặc một chiếc váy màu trắng, tóc tết hai bên và mang một đôi balen yêu thích của nó. Nó ít trang điểm khi ra ngoài nên nó chỉ tô son nhè nhẹ thôi. Son nó nhiều vô kể, có thứ nó chưa bao giờ dùng đến nhưng nó vẫn thích mua. Xong rồi thì nó đi xe thẳng đến trường
Đến trường thì mọi người đã tập trung đông đủ cả rồi. Trong đám đông nó để ý thấy Dương, cậu hôm nay mặc áo chiếc áo phông rộng màu trắng kè quần tây và một đôi balen giống hệt nó. Có người nhận ra nó với Dương mặc đồ giống nhau nên bèn trêu tụi nó
- Nhi với Dương mặc đồ đôi kìa. Nam trêu
- Ế, thật kìa. Đừng nói hai người là một cặp nha
- Không phải đâu, có lẽ là trùng hợp thôi. Bị trêu nó ngượng chết mất, ai biết là anh mặc đồ như thế nào được mà tránh. Mà quả thật trùng mà trùng trên xuống dưới luôn á, đây tính là tâm linh tương thông không ta. Nói rứa thôi chứ nó vẫn vội vàng giải thích, chả nhẽ mới quen nhau nhau 2,3 ngày mà yêu nhau có lẽ chứ
- Thôi, mấy người đừng trêu Nhi nữa. Cậu ấy đỏ mặt rồi kìa. Vy thấy thế bèn giải vây cho nó
- Hí hí. Đùa tí thôi mà
Còn Dương lúc nãy giờ không nói gì chỉ mải mê chơi điện thoại, ơ không biết nó vội giải thích lắm hay sao mà đứng đó thờ ơ như không có chuyện gì vậy. Mà nó phải công nhận người gì đâu làm gì cũng đẹp, đứng đó chơi điện thoại thôi cũng đẹp hết phần người ta rồi nữa. Rồi tính cho ai sống không vậy, nó làm sao cưỡng lại sự đẹp trai này đây
- Bây giờ tụi mình bỏ xe trong trường rồi ra bắt xe đi nha. Vì sở thú cách đây khá xa nên đi xe sẽ lâu tới. Bảo nói
- Ok. Cả lớp đồng thanh
Sau một hồi thảo luận thì lớp nó chọn thuê một chiếc xe bus để đi vì lớp nó khá đông. Khi lên xe thì nó chọn ngồi phía sau. Còn mấy đứa kia thì thích ngồi phía trước rồi
- Này, Dương mày tính lên xe nữa không. Đứng đó mà chơi điện thoại
- Ừm. Dương cũng lo chơi game mà quên mất việc xe sắp lăn bánh
Dương bước lên xe thì phía trước đã hết chỗ ngồi rồi chỉ còn mỗi chỗ bên cạnh nó còn trống vì không ai muốn ngồi sau và cuối cùng Dương ngồi chung với nó. Đi học cũng ngồi chung, rồi đi xe cũng ngồi chung là sao nó nghĩ. Xe bắt đầu lăn bánh đến địa điểm mà tụi nó chỉ định.
Phía trước mấy đứa kia đang nói chuyện ồn áo, náo nhiệt bấy nhiêu thì Dương và nó lại im lặng bấy nhiêu. Nó thì ngắm cảnh xung quanh qua ô cửa kính. Nó về Việt Nam. cũng được nhiều làn rồi nhưng toàn về thăm ba mẹ với ông bà ngoại thôi chứ chưa được đi chơi nơi nào hết. Mặc dù nó sinh ra ở Việt Nam, nhưng từ năm 3 tuổi thì nó đã sang Mĩ sinh sống bên đó rồi. Nó nghe nó Việt Nam nhiều cảnh đẹp nhưng mà chưa có có hội để đi nên giờ đã sống ở đây rồi thì nó sẽ dành thời gian để khám phá những nơi đẹp đẽ của quê hương mình. Chợt nó quay sang nhìn người một bên thì cậu ta vẫn dán mắt vào game. Nó ghét mấy đứa con trai nghiện game cực kì, mặc dù nó cũng thỉnh thoảng chơi game lúc chán nhưng nếu mà anh trai nó mà chơi game trước mặt nó thì trước sau gì cũng bị nó ném thẳng cái điện thoại vào mặt. Anh nó 23 tuổi rồi nhưng cũng rất hay chơi game nhưng mà anh nó có dám chơi trước mặt nó đâu vì biết tính nó quá rồi mà
Truyện khác cùng thể loại
158 chương
63 chương
77 chương
78 chương
59 chương