Thời thanh xuân tươi đẹp nhất
Chương 30 : Ghen ư
- Nhi đâu rồi nhỉ. Một đứa trong nhóm hỏi
- Nó với Hoàng đang lặt rau phía sau á. Chi nói
Dương đang chơi game cùng mấy đứa bạn thì nghe nói Hoàng và Nhi đang ở cùng nhau thì đầu óc hắn như sắp nổ tung. Tại sao họ lại ở cùng nhau? Tại sao lại là Nhi và Hoàng? Hai người họ sẽ nói chuyện gì? Không biết trai đơn gái chiếc ở một mình sẽ bị bàn tán sao?. Hàng trăm câu hỏi xuất hiện trong đầu hắn hiện tại, hắn không muốn Nhi và thằng con trai khác ở cùng nhưng hắn lại không biết lí do. Lí do là gì? Ghen tị ư? Chắc không đâu, hắn và Nhi mới quen nhau làm sao có tình cảm được mà ghen chứ. Hắn tự suy diễn tự trả lời nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu
- Này Dương, mày nghĩ gì vậy, tập trung chơi cái coi. Thằng bạn kế bên thấy hắn không tập tung nhắc nhở
Hắn cứ thấy khó chịu sao sao á, không thể tập trung được, cứ nghĩ đến hai người họ ở cạnh nhau lòng cứ khó chịu. Hắn quyết định không chơi nữa mà đi ra phía sau nhà tìm hai người kia. Muốn có không gian riêng tư ư? Hắn cứ thích phá không gian riêng tư đấy làm sao? Trong đầu hắn giờ chỉ suy nghĩ được là phải tách riêng hai người kia ra, không thể để hai người kia ở chung được, nói chuyện bình thường cũng không được
Còn bên phía nó thì hai người vẫn vừa chăm chú lặt rau thỉnh thoảng nói vài ba câu linh tinh
- Mày ra đây làm gì vậy. Hoàng thấy hắn đi ra với vẻ mặt hằm hực thì hỏi (Hoàng với Dương cũng tính là bạn thân nên xưng mày, tao nha)
- Ra giúp hai người lặt cho mau. Hai người lặt có tí mà lâu xong vậy. Hắn tìm đại lí do để trả lời đấy, chả lẽ nói là ra để tách riêng hai người.
- Hì hì, tớ và Hoàng lặt cũng gần xong rồi. Để hai bọn tớ làm cho xong luôn cũng được khỏi cậu phải động tay. Nó nói
" Muốn đuổi tôi đi để hai người có không gian riêng chứ gì, thế tôi càng phải ở lại đấy ". Hắn nghĩ mà không biết mình đã thực sự ghen rồi. Thế là cuối cùng hắn vẫn ở lại lặt rau, nói là lặt rau chứ hắn ngồi bứt rau thì có, hắn có biết lặt méo đâu, ngồi phá hoại là chính. Có hắn thì bầu không khí toàn nồng nặc mùi thuốc súng
Sau một hồi nhờ bạn Dương góp phần "lặt" rau của mình vào thì rỗ rau để được lặt sạch. Nó xung phong đi rửa nên chỉ còn lại Hoàng và hắn ngồi đó
- Mày ghen phải không?
- Ghen... ghen gì chứ. Có gì mà phải ghen. Hắn nghe nói ghen thì phủi sạch. Hắn mà thèm ghen á, hắn làm gì mà phải ghen, tại sao lại ghen, Nhi với Hoàng thì liên quan gì hắn đâu mà ghen với chả không
- Mày còn chối. Tao hiểu mày quá rồi. Mày có bao giờ làm mấy việc như này đâu, chắc chắn mày thấy tao với Nhi ở đây nên mới ra đây chì. Bớt chối đi con, tao đi sâu trong bụng mày rồi. Hoàng nói
- .....Hắn nghe Hoàng nói thế thì câm nín, biết trả lời sao được. Hắn cũng không biết tại sao mình lại hành động ngu ngốc như thế này nữa. Bản thân hắn hiện giờ cũng đang rối lắm
- Mày không nhận thì tùy nhưng mà tao nói thẳng tao thích Nhi, tao thích cô ấy từ lâu lắm rồi dù mày có là bạn thân tao tao cũng không nhường đâu. Hoàng biết hắn cũng thích Nhi nhưng bản thân hắn chưa nhận ra thôi, nhưng dù sao Hoàng cũng thẳng thắn thừa nhận trước tình địch của mình. Dù cậu không dám nói ra trước mặt Nhi nhưng trước mặt Dương thì cậu dám. Nói xong cậu cũng đi thẳng vào nhà
Từ giờ tui sẽ xưng Nhi là nó, Dương là hắn, còn mấy nhân vật bạn củ Nhi dồ thì nữ xưng cô còn nam xưng cậu nha. Khỏi ghi tên nó lặp với hay nhầm lẫn nữa^_^
Truyện khác cùng thể loại
158 chương
63 chương
77 chương
78 chương
59 chương