Thời Gian Đẹp Nhất Đều Cho Em

Chương 10 : Yêu đơn phương một người (1)

Đương nhiên, cô không có ý trực tiếp hỏi, cũng không phải cô không làm chuyện này, mà cô cảm thấy chuyện này cần phải chú trọng sách lược, không thể hủy đi hình tượng tốt của cô trước mặt anh. Như vậy, chờ cô chứng minh anh thật sự chưa có bạn gái thì cô lại càng có cơ hội. Lấy được thuốc mỡ xong, cô đưa cuốn sổ tay lên trước mặt anh: "Đưa số tài khoản ngân hàng của anh cho tôi, khi về tôi sẽ chuyển khoản cho anh." Thực ra cô có mang tiền, nhưng nếu hôm nay không đưa tiền cho anh thì sau này, ít nhất cô có thể kiếm một lý do gì đó để nhắn tin cho anh. Khi tình yêu to lớn này bắt đầu sẽ có một người trêu chọc trước. Năm đó Bạch nương tử cố tình lừa Hứa Tiên lấy ô che mưa, Chúc Anh Đài giả ngây giả dại trêu đùa Lương huynhsuốt mười tám dặm đường đưa tiễn, Thất Tiên Nữ lại còn chặn đường đi của Đổng Vĩnh, hiện tại đến lượt cô cũng giống như vậy, chẳng qua là trả tiền muộn mà thôi, cô cảm thấy không phải chuyện lớn gì. Trình Mặc cũng không từ chối, lấy bút từ trong túi áo, lưu loát viết một dãy số. Cuối cùng Lục Tác Viễn cũng không để Trình Mặc đưa cô về trường học. Mấy ngày nay ký túc xá không có ai, cô về nhà ở. Tất nhiên, cô sẽ không nói điều này với anh. Tìm một trạm xe, cô liền ngồi xe trở về nhà. Bậc thầy Tô có việc phải đi nên không có nhà. Lên lầu, lúc đi ngang qua phòng vẽ tranh, cô nhìn thấy ánh mặt trời bên ngoài ấm áp chiếu vào, bỗng nhiên rất muốn vẽ tranh. Tất cả mọi người đều biết cô vẽ tranh màu nước rất giỏi, thực ra, cô vẽ “công bút họa” sẽ đẹp hơn. Bởi vì ít khi vẽ nên mỗi khi vẽ, cô đều dồn hết tâm sức để vẽ. *Công bút họa là vẽ tranh với những đường nét chi li, tỉ mỉ, dùng màu sắc đơn giản. Lúc những đường nét chân dung sắp thành hình, đột nhiên không hiểu sao cô không vẽ tiếp được. Nhắm mắt lại, cô đặc biệt cẩn thận suy nghĩ, nhưng mà hình như làm sao cũng không thể thấy rõ. Lý Thạch Thư đã từng nói, nếu như chăm chỉ luyện tập vẽ, hiển nhiên có thể vẽ ra những tác phẩm thật đẹp, nhưng nếu muốn có được thành tựu thì vẫn phải dựa vào thiên phú của mỗi người. Cô cảm thấy trí nhớ của mình là một thiên phú đáng kiêu ngạo, chỉ cần dụng tâm xem qua thì nhất định có thể vẽ lại một cách sinh động trên giấy. Nhưng mà anh, hình như. . . là trường hợp ngoại lệ của cô. Đều nói gặp người có diện mạo xuất chúng là sẽ không quên được, nhưng mà nếu như quá đẹp trai, muốn nhớ hết tất cả những chi tiết của vẻ ngoài cũng chỉ thêm phí sức. Lục Tác Viễn ngượng ngùng thu tay, xoay người ngã nhào nằm xuống ghế sô pha. Lúc nửa mê nửa tỉnh, cô chợt cảm thấy hôm nay Trình Mặc nói một câu rất kỳ lạ. Anh nói anh vì muốn cảm ơn cô đã giúp giặt áo, lại còn nhanh chóng đưa cho anh cho nên mới mời cô ăn cơm, để biểu lộ lòng biết ơn. Nhưng mà nếu không phải lúc đầu anh giúp mình ở trên xe công cộng, tất cả chuyện phía sau cũng không xảy ra. Hơn nữa, lần này anh còn không ngại xa xôi mang thuốc từ Châu Âu về cho cô, mặc dù nói đùa là đền bù cô bị đụng đầu ngày đó. Nhưng dường như vẫn có chút kỳ lạ không nói lên được. Nghĩ đi nghĩ lại, Lục Tác Viễn rút ra một kết luận: Nếu so sánh với Trình Mặc, cô có vẻ rất không hiểu lễ nghĩa. Buổi tối, cô ngồi trước máy tính, vì không biết cám ơn anh như thế nào nên thật khó khăn, tùy ý xem vài trang web, liên kết chào hàng góc dưới bên phải Taobao nhảy ra, là một bức ảnh trúc Phú Quý trồng trong nước. *Taobao là một trang web thương mại, giống như E-bay Bỗng nhiên cô có một linh cảm. Ngày đó cô thấy ở trên bàn làm việc của anh không có chậu hoa nào, vậy thì tặng anh một chậu cây xanh đi. Vì ý tưởng đã có, cuối cùng cô quyết định tự lắp đặt một chậu cây xanh DIY. Vừa hay loại cây này không đắt mà cũng đủ để thấy tâm ý, thứ hai chậu cây xanh đặt ở văn phòng cũng thực sự hữu ích đối với anh, thỉnh thoảng liếc nhìn cũng có thể giải tỏa mệt nhọc, thứ ba. . . cô bỗng nhiên nghĩ tới câu nói của A Vũ giải thích về những người khác cũng có chậu cây xanh, trong lúc vô tình có thể có tác dụng "diệt ong diệt bướm". *DIY là hình thức trồng cây thân thiện với môi trường bằng nhũng dụng cụ tái chế. Sau một lúc phân tích, cô cảm thấy mình nhất định phải làm một chậu hoa xinh đẹp đến mức "kinh thiên địa, khiếp quỷ thần". Liên tục làm đi làm lại suốt ba buổi tối thì cô mới trang trí xong chậu sứ màu trắng, nhiều loại cây xanh cao thấp không giống nhau, hình dáng khác nhau được phân bố đều trong chậu hoa, để nổi bật cái đẹp, cô còn dùng bọ rùa, nấm, những căn nhà nhỏ cùng những vật trang trí nhỏ tô điểm thêm, cuối cùng trải lên một tầng đá vụn trắng tuyền, đại công cáo thành. *Đại công cáo thành: hoàn thành việc lớn Nhìn tác phẩm do chính mình làm, cô cảm thấy tương đối vừa lòng. Mở ngân hàng online, lúc này cô mới gửi tiền nợ qua cho anh. Sau đó cô cảm thấy mình giống như bộ dạng người nông dân ôm cây đợi thỏ, chỉ cần chờ đợi thôi. Ngày hôm sau, lúc tỉnh lại, điện thoại di động của cô đang yên lặng nằm một bên báo có một tin nhắn của Trình Mặc. Anh nói với cô là đã nhận được tiền rồi. Hé miệng cười, tròng mắt cô lanh lợi chuyển động, ngón tay nhanh chóng trả lời : Để cám ơn, có một món quà nhỏ muốn tặng cho anh, hy vọng đừng ghét bỏ ~(@^_^@)~. Cuối cùng, cô thêm nét mặt dễ thương ở phía sau. Anh trả lời rất nhanh: Không sao, không cần khách sáo như vậy. Đây là từ chối sao? Lục Tác Viễn chu môi nghĩ, rất nhanh liền gõ một câu: Thật ra là bản hướng dẫn của thuốc mỡ có vài chỗ không hiểu ~~o(>_