Thời Gian Bên Em Đều Tuyệt Vời
Chương 20 : Nước khoáng, kẹo mút, bánh cay
Thời Dao không có chút lung lay nào.
Lương Mộ Mộ không nhịn được nữa, hơi lớn tiếng hỏi:
- Dao Dao, cậu có biết mình vừa nói gì không?
Thời Dao gật đầu:
- Đương nhiên là mình biết.
- Là Lâm Gia Ca đề nghị sao? Hay là do cậu? Lâm Gia Ca biết chưa? Nếu biết rồi thì anh ấy có phản ứng gì không?
Thời Dao lắc đầu:
- Không phải anh ấy đề nghị. Là mình muốn như vậy, mình nói với Lâm Gia Ca, mình không muốn lấy anh ấy, vì vậy, lần này không phải là lỗi của anh ấy.
Lương Mộ Mộ kinh ngạc thốt lên to hơn:
- Cậu đề nghị?
Thời Dao "Ừ" một tiếng, sau một lát mới nói thêm:
- Kỳ thực mình không muốn nói về anh ấy trước mặt cậu là vì mình và anh ấy đã không còn là gì của nhau, mình và anh ấy thật sự không có chuyện gì, mình không gạt cậu đâu! Mộ Mộ, cậu biết không? Từ sáu năm trước kể từ khi mình biết chuyện có cuộc hôn ước này, số lần mình gặp anh ấy chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà mỗi lần gặp chưa được hai tiếng đồng hồ. Ngày đó ở SPK không phải là anh ấy giả vờ như không quen biết mình mà thật sự anh ấy không nhận ra mình là ai.
Lương Mộ Mộ nghe Thời Dao nói xong, mới nhẹ giọng xuống:
- Vì vậy cho nên, cậu là vì chuyện này cho nên muốn hủy hôn?
- Cũng không hẳn là như vậy...
- Vậy thì vì cái gì?
Thời Dao cúi đầu, đỏ mặt:
- Bí mật!
Lương Mộ Mộ tất nhiên sẽ không bỏ qua, cô ép hỏi Thời Dao một lúc, từ đầu đến cuối Thời Dao vẫn không muốn tiết lộ bí mật này, cuối cùng Lương Mộ Mộ cũng chỉ có thể bỏ qua...
Trước kia Lương Mộ Mộ và Thời Dao đi dạo trung tâm thương mại đều đi đến tối mới về, nhưng hôm nay Lương Mộ Mộ nói cô không khỏe, tuy rằng Thời Dao biết cô nói dối nhưng cũng không nói gì, chỉ khi cô muốn nói thì cô mới nói mà thôi, vì vậy nên để Lương Mộ Mộ lái xe đưa mình về ký túc xá.
Sau bữa cơm tối, Thời Dao liếc nhìn điện thoại kiểm tra tin nhắn.
Lâm Gia Ca còn chưa trả lời câu hỏi của cô.
Không có gì làm, cô thoát ra khỏi tin nhắn, vào wechat, vào nhóm [Lại bấm lộn], gửi tin nhắn cho mọi người:
[Có ai vào game không ạ?]
Tin nhắn vừa được gửi đi, điện thoại của cô liền run lên, sau đó là tiếng "ding" vang lên:
Thời Dao vội vàng mở tin nhắn.
Là Lâm Gia Ca đã trả lời tin nhắn cô chờ đợi mấy ngày nay.
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
99 chương
1947 chương
44 chương
38 chương
30 chương
89 chương
59 chương