Lục Tuyết gửi voice chat cho Giản Ngôn Chi nhưng mãi vẫn chưa thấy hồi âm, thế nên cô gọi điện thoại thẳng qua luôn. Lúc này, Giản Ngôn Chi vẫn còn đang ngồi dựa vào bức tường chỗ hành lang hồi tưởng lại toàn bộ cảnh tượng thảm không nỡ nhìn của mình ban nãy. "A lô..." "Chị, sao em gửi voice chat cho chị mà chị không trả lời vậy?" "Làm gì, còn muốn chơi nữa à? Không chơi nữa, Chung Quỳ của mày gà không đỡ được." đầu óc Giản Ngôn Chi bây giờ vẫn còn chưa tỉnh táo hẳn. "Ầy em có bảo chơi tiếp đâu, lúc nãy em thấy trang Weibo của DSG đăng thông báo, chị có biết hỗ trợ mới của DSG là ai không!" Một chút ít thần trí của Giản Ngôn Chi được kéo về lại, "hỗ trợ, ai vậy?" "Giản Bác Dịch!" "..." "..." "Chị? Chị còn đó không? Là Giản Bác Dịch, là anh ấy thật đó!" "Mày...mày để chị bình tĩnh lại đã." "Bình tĩnh cái qq gì nữa, chị, chúng ta lời to rồi! Có ông anh vào DSG, chúng ta còn cần phải buồn vì không sờ được ngón tay của Uyên thần nữa sao!" Khi Lục Tuyết đang phấn khích lảm nhảm sau này mình sẽ sàm sỡ Hà Uyên ra làm sao qua điện thoại, Giản Ngôn Chi lại thẫn thờ nhìn về hướng cầu thang phía trên. Vừa nãy anh ấy đi ra từ chỗ đó, có nghĩa là, nguyên nhân anh ấy xuất hiện ở đây là vì tiệc chào mừng người mới của DSG cũng được tổ chức tại khách sạn này? Không đúng, trọng tâm vấn đề bây giờ là, người mới mà DSG nghênh đón chính là Giản Bác Dịch? Giản Ngôn Chi đứng hình. Bởi vì...Giản Bác Dịch là anh trai cô, anh ruột. Người thân thuộc nhất với mình gia nhập đội tuyển mình yêu thích nhất, sao giờ, hơi hoảng nha? Nhà họ Giản được xem là một gia đình có truyền thống nghệ thuật, bố mẹ cô đều là diễn viên, ông nội là nghệ sĩ piano, bà ngoại là giáo sư của học viện Hý Kịch Thượng Hải, thế nên từ bé Giản Ngôn Chi đã được tiếp xúc với nghệ thuật. Ngày nhỏ cô đã từng đóng vai phụ trong phim điện ảnh, cũng từng xuất hiện trước giới truyền thông, người trong nhà đã tính toán sẵn con đường để cô trở thành diễn viên rồi, vì thế không hề che giấu quá nhiều chuyện về cô. Nhưng Giản Bác Dịch thì khác, anh ấy không thích đóng phim, cũng không hợp để đóng phim. Thế nên những gì người trong nhà tiết lộ về cậu con trai cả với bên ngoài là cực kì ít, truyền thông và công chúng thậm chí còn không biết anh ấy tên là gì, cụ thể là làm những gì. Lâu dần mọi người cũng quên đi, ánh mắt của họ đều tập trung vào cô con gái làm diễn viên của nhà họ Giản, Giản Ngôn Chi. Lúc nhỏ Giản Bác Dịch học không giỏi, lên cấp ba bắt đầu đam mê Liên Minh Huyền Thoại, cuối cùng trở thành game thủ chuyên nghiệp. Cũng chính vì thế mà anh ấy đã cãi nhau một trận lớn với bố mẹ. Mẹ của bọn cô, Quan Mẫn mới đầu cực lực phản đối anh đi theo con đường này, cãi đến lúc quyết liệt nhất còn thốt ra cả câu đừng nói anh là con trai mẹ, Giản Bác Dịch khi ấy cũng ương ngạnh, tuyên bố khi chưa có được tiếng tăm gì thì tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện mình là người nhà họ Giản. "Cũng được quá chứ, vào được cả DSG luôn." Giản Ngôn Chi cảm thán, nhớ năm lớp 11 Giản Bác Dịch vẫn còn là một thanh niên mê chơi các game nhập vai, bản thân cô thích chơi game như bây giờ cũng là vì Giản Bác Dịch chỉ đường dẫn lối. Khi đó cô học lớp 10, Warcraft, CS:GO, Dungeon Fighter Online...!trong các game này, hai anh em bọn cô đều là nhân vật có tiếng, cũng là hai người chơi hệ...nhân dân tệ tiếng tăm lừng lẫy. Lúc đầu Giản Bác Dịch luôn chơi cùng với cô, nhưng sau đó anh chuyển sang mê Liên Minh Huyền Thoại rồi nổi danh trong khu Ionia, sau đó nữa anh được đội HT đào về huấn luyện chuyên nghiệp. Giản Ngôn Chỉ cảm thấy anh trai trở thành game thủ chuyên nghiệp là một chuyện cực kì ngầu. Cơ mà, sự sùng bái này không kéo dài được lâu. Vì kể từ sau khi quan tâm đến giải LOL chuyên nghiệp, cô phát hiện ra đội DSG, cũng phát hiện ra đại thần lúc nào nơi nào cũng có thể carry cả đội – Hà Uyên. Từ ấy, đánh giá của Giản Ngôn Chi về Giản Bác Dịch chuyển từ "ối giồi ôi tài quá", "ông anh trai tui mạnh nhất đội luôn" thành, "như này còn kém xa Uyên thần của bọn tui, chậc chậc, kém có hai tuổi thôi mà, sao lại thua xa đến thế." "Tiểu Tuyết, chị cúp máy trước nha, giờ chị phải gọi điện hỏi ông ấy đã." Giản Ngôn Chi không đợi Lục Tuyết phản ứng đã cúp luôn máy, tiếp đó cô tìm số điện thoại của Giản Bác Dịch, ấn gọi. Chuông reo một lúc lâu vẫn không có ai nghe máy. "Không nghe?" Giản Ngôn Chi bực bội hủy cuộc gọi, "Giản Bác Dịch chết tiệt, dám không nghe điện thoại của mình." - ----------------- Mười hai giờ đêm, xe chuyên dụng của DSG đi từ khách sạn về trụ sở mới. "Nữ thần của lòng tui đẹp quớ, anh chín, anh xem này, đẹp vãi linh hồn luôn đúng hông!" đường giữa của DSG, Lâm Mậu giơ điện thoại đến trước mặt Giản Bác Dịch, ID game của Giản Bác Dịch là Người Ngoài Hành Tinh Số 9 thế nên mới có kiểu xưng hô là "anh chín" này. Giản Bác Dịch nheo mắt lại nhìn, giọng say bí tỉ, "xấu chết đi được, lấy ra lấy ra!" Lâm Mậu trừng mắt, "Xấu? Anh chín, mắt anh có vấn đề hả! Xấu chỗ nào!" Giản Bác Dịch lảo đảo lắc lư, nói, "nhìn thế thôi, tẩy trang đi có khi là một con nhỏ ngâu si đấy." Lâm Mậu, "nói bậy, Ngôn Chi nhà em mặt mộc hơi bị đẹp đấy nhá." "Tuổi trẻ chưa trải sự đời, có thích cũng phải thích kiểu gợi cảm sẹc-xy như Từ Văn chứ, em nói đúng không lão đại." Giản Bác Dịch cười hì hì sáp đến trước mặt Hà Uyên. Hà Uyên lười biếng dựa vào lưng ghế, nghe thấy câu này thì đẩy anh ta ra với vẻ đầy ghét bỏ, "tránh xa anh ra, hôi." Giản Bác Dịch ngửi khắp nơi một lượt, "hôi? Hôi chỗ nào?" Lão Dao ngồi đằng trước quay đầu lại, "tôi thấy cô Giản Ngôn Chi này cũng được, nhỏ tuổi, thanh thuần xinh xắn, da mặt căng mọng bóng mướt. Chậc, dáng này cũng đâu thua gì Từ Văn đâu, cậu nhìn ngực này...á!" Lão Dao khó hiểu nhìn tên quỷ say xỉn tự dưng lại đập mình một phát, "Giản Bác Dịch! Sao lại đánh tôi!" Giản Bác Dịch giơ nắm đấm, "nhìn chỗ nào đấy! Đen tối nó vừa thôi!" "Giờ, giờ còn không được nhìn nữa à..." "Mặc kệ anh ấy đi, xỉn rồi xỉn rồi." Lâm Mậu "hừ" một tiếng, "vẫn là Lão Dao có mắt nhìn người, Ngôn Chi nhà em đúng là thanh thuần xinh đẹp, em đoán ngoài đời cô ấy chắc hẳn cũng ngoan ngoãn hiền lành, kiểu con gái nghệ thuật ở nhà chơi đàn piano ấy." Giản Bác Dịch cười khinh thường, "ngây thơ." "Anh thì biết cái gì, anh có quen biết người ta đâu." Lâm Mậu trừng mắt đầy sát khí liếc Giản Bác Dịch một phát. Giản Bác Dịch lắc lắc đầu, xiêu vẹo ngồi cạnh Hà Uyên. Ánh mắt ban đầu nhìn ra ngoài cửa sổ của Hà Uyên giờ cũng rơi trên màn hình điện thoại của Lâm Mậu. Ngoan ngoãn hiền lành? Con gái nghệ thuật biết chơi đàn piano? Hà Uyên nhớ lại cô gái ngồi ở cầu thang chửi người như hát hay, khóe miệng hơi nhếch lên. Đúng là ngây thơ thật. Cả một buổi tối Giản Ngôn Chi không tài nào liên lạc được với Giản Bác Dịch, cô đoán ông anh nhà mình chắc giờ đã say quắc cần câu rồi. Về đến nhà, cô mở Weibo đăng nhập tài khoản phụ vào xem tin tức mới nhất của DSG. Quả nhiên, tin tức "anh chín" Giản Bác Dịch gia nhập DSG đã truyền khắp mọi ngóc ngách rồi, các fan còn đùa rằng bây giờ DSG đã trở thành đội tuyển có giá trị nhan sắc toàn đội cao nhất trong lịch sử, gương mặt đại diện cho DSG bây giờ lại có thêm một người nữa. Giản Ngôn Chi khịt mũi coi thường, Giản Bác Dịch là người xấu nhất trong nhà cô đấy, hơn nữa cái dáng vẻ ốm yếu đó làm sao thành gương mặt đại diện ngang hàng với Uyên thần được chứ! Giản Ngôn Chi vừa nghĩ vậy vừa nằm sấp xuống giường đăng một bài lên Weibo: Không ai làm lung lay được vị trí giá trị nhan sắc số một của Uyên thần, hỗ trợ mới ngoan ngoãn chơi game đi, nếu dám làm cục tạ kéo chân, gia pháp luôn sẵn sàng đấy! Bài này được đăng lên, rất nhanh đã có một lượng lớn fan Liên Minh Huyền Thoại vào bình luận. Tài khoản phụ này của cô có tên là "Tiểu Hồ Ly Nhà Uyên Thần", là một nhân vật có tiếng trong cộng đồng fan DSG. Ban đầu nổi danh vì là người tặng nhiều quà nhất trên kênh stream của Hà Uyên, sau đó hot là vì cô thường xuyên có những góc nhìn thú vị và độc đáo về các trận đấu. Cộng đồng mạng: "Ha ha ha ha ha giá trị nhan sắc của Uyên thần đương nhiên là không thể nào lung lay được rồi!" "Gia pháp luôn sẵn sàng? Là gia pháp nhà nào vậy Hồ Ly?" "Anh chín mạnh lắm luôn á, luyện tập phối hợp với Uyên thần một khoảng thời gian thôi chắc chắn sẽ là cặp đôi đường dưới siêu tốt luôn." "Ui, chỉ nghĩ đến chuyện hai người đấu đôi với nhau thôi đã thấy toẹt con mẹ nó vời rồi, phúc lợi cho những đứa đam mê sắc đẹp!" "Nhìn vẻ ngoài thôi đã biết ai công ai thụ rồi he (cười gian)." "Cái top bình luận công thụ kia, lương tâm không đau hả! Để Uyên thần cho đám con gái tụi tui với chứ!" ......! Trưa ngày hôm sau, Giản Bác Dịch bò dậy khỏi giường, cơn say tối qua khiến giờ đầu anh vừa đau vừa choáng. Anh xoa xoa huyệt thái dương, mặc quần đùi ống rộng rồi ra khỏi cửa. Các đồng đội đều đã dậy rồi, người thì đang ở trong bếp tìm đồ ăn, người thì đã mở máy tính đăng nhập vào game rồi. Giản Bác Dịch nhìn xung quanh, bỗng thấy quen thuộc một cách khó hiểu. "Ê, lão Dao, đây là trụ sở mới của chúng ta à." Giản Bác Dịch dựa vào cầu thang hét hỏi người phía dưới. Lão Dao đang mở máy tính, không ngoảnh đầu lại mà đáp, "ừa, tối qua xỉn quá về còn chưa kịp ngắm nghía chứ gì, cậu có phúc lắm đó, vừa gia nhập thì chúng ta đã chuyển tới trụ sở mới, chỗ này tốt hơn nhiều so với trụ sở cũ của đội mình." Giản Bác Dịch "ờ" một tiếng, đi xuống cầu thang. Anh đứng yên trước cửa sổ nhìn ra ngoài, lảm nhảm, "sao tôi cứ thấy bên ngoài này nhìn quen quen nhỉ." "Quen cục cớt á, trụ sở cũ của bọn cậu còn không ở nổi khu này, đất ở đây đắt lắm đấy, cái đội nghèo nàn kia của cậu làm sao ở nổi." lão Dao sỉ vả không hề nể nang gì. Giản Bác Dịch không đáp, anh chớp chớp mắt, đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe dừng lại phía đối diện. Lúc này, một cặp vợ chồng trung niên bước xuống từ chiếc xe đối diện đó, người đàn ông xoay người đi ra sau xe xách hành lý xuống, còn người phụ nữ thì lấy chìa khóa ra mở cổng, hai người này...! Có hóa thành tro anh cũng vẫn nhận ra được. Giản Bác Dịch hít sâu một hơi, rốt cuộc không kìm nén được mà văng tục một câu, "Đệt!" Chơi game mà chơi được tới cửa nhà mình luôn, thế này chẳng phải chọc cho bố mẹ tức chết à! Hà Uyên cầm ly nước ra khỏi bếp thì thấy bộ dạng vất vưởng như người chết của Giản Bác Dịch, anh khựng lại, hơi nghi hoặc, "làm gì vậy, muốn nhảy lầu à." Giản Bác Dịch nghiến răng, "Còn đáng sợ hơn cả nhảy lầu nữa." Có tiếng ồn ào dưới nhà, Giản Ngôn Chi mặc áo khoác bước ra khỏi phòng. "Mẹ? Bố?!" cô chạy xuống lầu, "hai người về rồi." "Con gái cưng, gặp bố có vui không." Giản Hòa Thư cười hỏi. Giản Ngôn Chi vội vàng ôm lấy cánh tay ông, cọ cọ giống như mèo vậy, "đương nhiên là vui rồi, bố, lần này về có mang quà gì cho con không." "Có chứ có chứ, trong va ly kìa, con đấy, lúc nào cũng như một đứa con nít không chịu lớn." Giản Hòa Thư yêu chiều nói. Giản Ngôn Chi cười hì hì đi tìm trong va ly. "Ngôn Ngôn, anh con dạo này có liên lạc với con không." Quan Mẫn ở một bên đột nhiên lên tiếng hỏi. Giản Ngôn Chi khựng lại, "Anh ấy? Dạ không." "Không?" Quan Mẫn trầm giọng, "cái thằng này, mẹ nghe nói nó đã bay từ Hàn về Thượng Hải rồi, còn vào cái đội tên là gì ấy nhỉ?" "DSG." Giản Hòa Thư nhắc. "Đúng đúng đúng, DSG," Quan Mẫn liếc mắt, "Ngôn Ngôn, giờ con gọi điện cho anh con, để mẹ xem xem nó có về không thì bảo." "Dạ?" Giản Ngôn Chi gãi đầu, "Dạ..." ---Dải phân cách--- Bộ đầu tiên là đường giữa mới, bộ thứ 2 là ADC mới, bây giờ đến hỗ trợ mới, hmmm có khi dịch xong toy phải tìm tiếp bộ nào có đường trên với rừng mới nữa cho đủ bộ quá:)))).