Thỏ và sói
Chương 3
Vài ngày sau, bọn họ ở trên hành lang gặp phải Goyle và Crabbe, bọn chúng ngăn hai người lại, cười nhạo Harry và con thỏ mập, Harry cảm thấy Malfoy đang nghiến răng nghiến lợi, cũng lười dây dưa với chúng, đỡ lấy Malfoy rời đi.
“ Ngươi kết giao với bạn tốt ha.” Harry giương mắt nhìn con thỏ.
“ Bọn chúng mới không phải bạn ta!” Malfoy nắm tóc Harry, “ Chỉ là người hầu thôi.” Bọn chúng mà xứng làm bạn của ta? Nực cười. Ta mới không có bạn.
Harry đang định kích thích hắn một lần thì thấy Hermione lao đầu đến, dùng ánh mắt hồ nghi theo dõi cậu.
“ Bồ đang nói chuyện với ai?”
“ Không có á…, tớ lầm bầm một mình thôi.” Sợ bị đuổi theo hỏi, Harry nhanh chóng né ra, Malfoy đắc ý liếc Hermione một cái.
‘Nó tuyệt đối là Malfoy, mình nhất định phải khiến hắn lộ chân ngựa’. Hermione nghĩ vậy.
Mà Harry chỉ có thể mỗi thời mỗi khắc cảnh giác nàng, tại sao lại như vậy? Bạn tốt nhất của mình trở thành đối tượng phải đề phòng, mà địch nhân lại thành người cùng mình thương lượng đối sách, có chung bí mật?
Đây là thực là chuyện bất khả tư nghị.
Nhưng mà, vài ngày rồi Hermione không có hành động gì, phòng tuyến của cậu bắt đầu buông lỏng.
“ Harry, nó tên là gì?” Đêm một ngày nào đó, Hermione vốn yên ổn ăn uống đột nhiên hỏi một câu.
Harry vì mải tranh giành cái bánh putding bơ xoài với Ron và Malfoy đến sứt đầu mẻ trán, nhất thời không xét kỹ dụng tâm của Hermione, buột miệng nói: “ Ma…” nói một từ mới phát giác sự khác thường, ngẩng đầu chống lại nụ cười và ánh mắt chờ đợi của Hermione.
“ Tên gì cơ?”
“ Ma…” Harry liếc qua Malfoy, hắn không hề chú ý tới nơi này do đang bận phân cao thấp với Ron, vì không kịp thu lực nên cái bánh pút-đing thuận thế bay đến mặt hắn, theo một tiếng kêu kì quái lăn xuống dưới, còn lăn vào Hermione, bật người dậy liền bị ánh măt sắc như dao của nàng chém tới.
“ Maria!” Harry buột miệng thốt ra một cái tên cậu vừa nghĩ đến, Malfoy trợn tròn mắt, nói đùa gì vậy, ta cũng không phải…
“ Maria?” Hermione lau sạch bánh pút-đing dính trên người, “ Nói như vậy?” Nàng chú ý thấy con thỏ kia cơ hồ muốn dâng tràn lửa giận, “ Is she a girl?” Nàng cố ý không dùng it, người tinh ý có thể hiểu.
“ Ye, Yes…” Chuyện cho tới giờ cũng chỉ có thể làm như vậy, cho dù…, cậu liếc mắt nhìn Malfoy đang xắn tay áo, bắt đầu cam chịu, tính toán, sai thì cũng sai rồi, sai thì đã sao.“ Thỏ cái?” Fred và George đồng loạt cười xấu xa, làm bộ muốn vươn tay ra, “ Để bọn này kiểm tra.”
Harry hoảng sợ, vội vàng đoạt lấy Malfoy, đội lên đầu rồi chạy như bay.
Chạy đến hành lang không có người, Harry ngừng lại, cậu bắt đầu cảm thấy không đúng.
“ Tại sao ra phải giúp ngươi che giấu thân phận cực khổ như vậy?”
“ Bởi vì ngươi thiếu nợ ta!” Malfoy nhàm chán xoa loạn tóc cậu, trả lời như điều hiển nhiên.
“ Phải không?” Harry cơ hồ muốn tiếp nhận lý do này, “ Không đúng, rõ ràng là ngươi tìm ta khiêu khích!”
Có lẽ không nên đáp trả lại quyền uy của Malfoy, nhất là thời điểm Malfoy đang ngồi trên đầu cậu.
Mặc dù đó chỉ là một con thỏ phì ục ục không có móng vuốt, nhưng lúc nó gõ đầu ngươi vẫn rất đau a, nếu liên tục gõ không ngừng thì càng…
“ Ngươi còn dám nói?!” Sau khi đập một cái trút giận, Malfoy rất có khí thế lên tiếng.
“ Nếu ngươi đi học không phối dược loạn lên hại đến ta và giáo sư, ta sẽ tìm ngươi sao?” Cảm thấy tức khí, hắn đập hai cái rồi tiếp tục, “ Nếu ngươi…ngươi không làm ra loại thuốc quỷ quái kia, ta sẽ biến thành thế này sao?” Hắn PiaPiaPia vài cái liền, “ Nếu ngươi…ngươi không làm ra thứ thuốc chết tiệt kia, có thể hại giáo sư phải nhập viện sao?
Nếu ngươi không hại giáo sư phải nhập viện, ta phải ở trong bộ dạng chết tiệt này một tháng sao?
Nếu ngươi không nhàm chán, ừ, kết bạn gái âm hiểm như vậy, ta phải trốn trốn tránh tránh thế này sao?
Cho nên, tất cả đều do ngươi tự mình tạo ra, căn bản không trách được ta, ngươi tự mình đáng đời còn dám hỏi ta?
Nếu ngươi không đần như vậy, cũng sẽ không có ngày này, nếu lúc đầu ngươi không tự cho mình là thông minh mà cự tuyệt ta, cũng sẽ không trở thành Gryffindor quá mức ngu xuẩn!”
Malfoy nói đến cao hứng, đem tóc Harry trảo cho rối loạn, “ Ngươi nghĩ rằng mấy ngày nay ta sống tốt lắm à? Muốn ta – một Malfoy cao quý chịu ủy khuất ở Gryffindor, ở cùng một không gian với Weasley lớn lên ở thùng rác, ta nhận thấy ta cũng dính phải mùi thối của hắn rồi.” Harry vừa định ngẩng đầu lên kháng nghị hắn vũ nhục bạn của mình, đã bị một chưởng từ chân thỏ của hắn trấn áp xuống, “ Đừng ồn ào! Ngươi có biết mấy ngày nay ta chịu bao nhiêu khổ cực không hả? Ở trong phòng của Gryffindor, ăn thức ăn của Gryffindor, còn phải hít chung bầu không khí với Gryffindor ngu ngốc” Hắn cho Harry một ánh mắt ‘Ta nói chính là ngươi’, “ Còn miễn cưỡng chính mình chỉ có thể dùng thần chú để tẩy rửa, ta thậm chí cảm thấy ta…” Hắn vừa nói, còn bắt đầu ngửi ngửi chính mình, làm ra vẻ mặt không chịu được muốn nôn mửa, “ Ta không thể nhịn được nữa, ta muốn tắm rửa, cần dùng nước thật, mà không phải thần chú tẩy rửa! Ta muốn đến phòng tắm của huynh trưởng.”
Harry vừa muốn nói “ Muốn đi ngươi tự mình đi.” Đã bị hắn nắm tóc uy hiếp, cuối cùng cậu vẫn phải nghe theo, lấy tiếng kêu thảm thiết len lén bước vào phòng tắm xa hoa dành cho các huynh trưởng.
Truyện khác cùng thể loại
184 chương
80 chương
16 chương
57 chương
16 chương
81 chương