Thỏ Sắp Bị Ăn Mất Rồi FULL
Chương 5
Nguyên Nguyên không phải hồ ly tinh, nhưng cậu gặp được hồ ly tinh trong rừng khi chạy trốn sau nhà tre.
Hồ ly tinh là một mỹ nam, nó chảy nước miếng khi nghe Nguyên Nguyên là một con thỏ, đang định vồ lấy cậu, thì ngửi được hơi thở của Lý Diễn trên người Nguyên Nguyên, lập tức từ bỏ ý định.
Nguyên Nguyên nhìn chàng trai cao lớn với đôi tai hồ ly, nói: "Ngươi là hồ ly tinh sao?"
Hồ ly tinh nhe răng cười nói: "Phải."
Nguyên Nguyên nghĩ ngợi rồi nói: "Xem ra ngươi không ăn thịt ta, ta còn tưởng hồ ly đều thích ăn thịt thỏ."
Hồ ly tinh im lặng, nó rất muốn ăn, nhưng con thỏ này là của Lý Diễn, nó nào dám ra tay.
Nguyên Nguyên cười cong mắt, vui vẻ nắm lấy tay hồ ly tinh, nói: "Vậy ngươi nhất định là hồ ly tinh, ngươi có thể nói cho ta biết cách biến ra âm hộ được không?"
Cái gì? Nó vừa nghe con thỏ này nói gì cơ? Nó tưởng rằng thỏ rất ngây thơ, không biết chuyện này chứ?
"Tiếc quá, ngươi không thể biến ra âm hộ được."
"Tại sao?"
"Bởi vì ngươi chỉ là thỏ đực, chỉ có thỏ cái mới có."
"Hức hức hức...!vậy ta....!hu hu hu hu..."
Nguyên Nguyên khóc lóc thảm thiết, cậu nói cho hồ ly tinh nghe nguyên do mọi chuyện, cũng nói không biết làm sao để cho Lý Diễn thoải mái.
Hồ ly tinh nghe vậy, lập tức hiểu được suy nghĩ của Lý Diễn, nó bảo sao lại không ăn thịt con thỏ này, thì ra hắn thích, đạo sĩ chỉ biết tu luyện mà không biết giao hợp giữa nam nam thế nào, thật là ngu xuẩn.
Thôi vậy, để nó chỉ dạy.
Nguyên Nguyên đã biết nam nam quan hệ với nhau bằng cửa sau, có hơi phiền phức, tự dưng tò mò tại sao hồ ly tinh lại biết, vì vậy hỏi: "Làm sao ngươi biết?"
"Ta...!ta..." Hồ ly tinh chột dạ không nói, làm sao nó có thể nói nó từng lên giường với một đạo sĩ dưới núi, đạo sĩ "làm" nó bằng hậu huyệt nên mới biết được.
Nguyên Nguyên nhìn chằm chằm hồ ly tinh một hồi lâu, đối phương đỏ mặt, thế mà cậu lại không hiểu, rốt cuộc hồ ly tinh đã thử chưa.
Hồ ly tinh ghét bỏ Nguyên Nguyên ngốc nghếch không biết gì, xua xua tay định bỏ đi, nó lên núi này là vì muốn trốn tên đạo sĩ kia, nếu không cái mông của nó sẽ đau chết mất.
Suốt mấy ngày lẫn đêm, Lý Diễn bắt Nguyên Nguyên dùng miệng ngậm dương v*t của mình, rồi kẹp trong đùi, dùng cả tay nữa, làm đi làm lại rất nhiều lần.
Ban đầu phát tiết còn thấy thoải mái, về sau lại càng cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, khó mà phát tiết được, phải được đút vào mới sướng.
Nguyên Nguyên kẹp dương v*t hắn giữa hai chân rất lâu, thứ to lớn đó vẫn chưa phát tiết, đầu v* cũng đỏ chót, vừa nóng rát vừa đau, đùi trong càng khó chịu hơn.
Lý Diễn đưa tay sờ đùi cậu, nghi ngơ hỏi: "Ngươi thật sự không có chỗ nào để đút vào sao?"
Nguyên Nguyên nắm tay Lý Diễn sờ xuống hậu huyệt, lẩm bẩm nói: "Dùng, dùng chỗ này."
Lý Diễn lấy làm lạ sờ sờ nếp gấp miệng huyệt, không biết đút vào chỗ nào, nói: "Ngươi đùa ta à?"
"Không, không có." Nguyên Nguyên mếu máo, cậu giạng chân ra, đưa ngón tay xoa xoa miệng huyệt, chỗ đó dần lộ ra chút khe hở, rồi đút ngón tay vào.
"A...!ư..." Nguyên Nguyên không biết phía sau lại nhạy cảm đến vậy, nhưng khi ngón tay chạm vào vách trong, cậu cảm thấy rất ngứa ngáy, cơn tê rần chạy dọc lên bụng dưới, hai chân bắt đầu run rẩy, má dần nóng lên.
Lý Diễn ngây người nhìn động tác của Nguyên Nguyên, trong lòng chợt hiểu ra, hắn nhìn Nguyên Nguyên cắn môi vẫn không kiềm nén được tiếng rên rỉ, mắt ngấn nước, chỉ cảm thấy biểu cảm của cậu thật dâm đãng, quả là hồ ly tinh trong truyền thuyết.
"Ha..." Nguyên Nguyên cảm thấy phản ứng của mình rất kỳ quặc, eo mềm nhũn, không muốn làm thêm nữa nên rút ngón tay ra, chưa kịp phản ứng lại thì ngón tay của Lý Diễn đã đút vào, mà còn tận ba ngón.
Tay của Lý Diễn lớn hơn tay Nguyên Nguyên rất nhiều, còn bị chai, tự nhiên cảm giác to hơn hẳn.
Vách trong bị ngón tay ma sát càng ngứa ngáy không thôi, dịch ruột tiết ra làm ướt cả ngón tay.
"Thì ra chỗ này cũng ra nước giống âm hộ như trong sách nói, chỉ là vị trí thì khác." Lý Diễn thử cố gắng nhét vào sâu hơn, nghe thấy tiếng thở dốc của Nguyên Nguyên làm dương v*t của hắn càng cứng hơn.
"Haa...!ngươi, to quá, đừng đút vào trong...!ưm..."
Ngón tay hắn chạm tới một điểm gồ lên, toàn thân Nguyên Nguyên mềm nhũn ra, chỗ đó quá nhạy cảm, cậu không còn chút sức nào, kêu rên muốn khép chân lại thì bị tách ra, nó thực sự rất kỳ lạ.
"Dâm thật đấy!" Lý Diễn cười mắng một tiếng, thay ngón tay bằng dương v*t của mình đút vào trong, lỗ nhỏ căng ra thật mềm mại, banh hai chân Nguyên Nguyên ngang bụng mình, dùng tay đè xuống.
"A...!to, to quá..." Nguyên Nguyên há miệng thở dốc, vươn đầu lưỡi đỏ hồng ra, đầu lưỡi nhanh chóng bị Lý Diễn cuốn lấy, kéo sợi chỉ bạc nhớp nháp, sau đó lại bị chiếm cứ toàn bộ khoang miệng.
Ngón tay thô ráp xoa nắn ngực cậu, hắn gãi nhẹ núm vú hồng phấn, kích thích đến mức lỗ hậu tiết dịch nhờn.
"A...!đau, đau quá, ngươi chậm thôi..." Lần đầu tiên Nguyên Nguyên bị chịch lỗ hậu, thứ của nợ của Lý Diễn lại thô to một cách quá đáng, làm sao có thể chịu nổi, khóc nức nở.
Lý Diễn cảm giác lỗ hậu căng chặt, mà người trong lòng khóc lóc run rẩy, vì vậy hắn dừng lại, duỗi lưỡi liếm nước mắt của Nguyên Nguyên, rải nụ hôn lên khuôn mặt xinh đẹp, yết hầu nhỏ nhắn và cả xương quai xanh đẹp đẽ.
Nguyên Nguyên ngẩng đầu, tay nắm chặt ga giường, khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt rưng rưng, nóng quá, còn hơi khó chịu, phía sau lại trướng lên, nhưng thực sự rất ngứa ngáy.
Truyện BJYX
Lý Diễn liếm láp cơ thể Nguyên Nguyên, để lại dấu hôn quanh đầu v* cậu, hắn cảm giác được Nguyên Nguyên đã thả lỏng không ít, vậy nên đút vào từ từ, sau đó thúc sâu hơn.
"A...!ha~" dương v*t thô to thúc vào vách trên trực tràng, chạm tới điểm mẫn cảm, kích thích làm ngón chân cậu co quắp, yếu ớt gác trên hông Lý Diễn.
Hậu huyệt co rút thít chặt, Lý Diễn vỗ mông Nguyên Nguyên, mắng: "Thả lỏng ra!"
"Hu hu hu..." Nguyên Nguyên ấm ức khóc lên, nhưng tiếng khóc thoáng chốc bị ngăn lại, hắn thúc dương v*t vào thật sâu bên trong, đưa đẩy mạnh bạo.
Nguyên Nguyên ngẩng đầu nhìn xuống, phân nửa dương v*t sẫm màu loã lồ bên ngoài dính đầy dịch nhờn, nhét vào trong mông từng chút một, bụng dưới vừa căng vừa xót, vách tràng bên trong bị kéo căng ra, cực kỳ khó chịu.
Nhưng khi dương v*t di chuyển, gân xanh cọ vào vách trong mềm mại mẫn cảm, chỉ ma sát nhẹ qua cũng làm cậu rùng mình, bên trong cứ lặp đi lặp lại, càng ngày càng ướt át, miệng huyệt từ màu hồng nhạt dần biến thành màu đỏ tươi, căn nhà tre nồng nặc mùi "tình yêu" và tiếng thở dốc ám muội.
"Ưm...!chậm một chút, chậm thôi mà...!a a."
Lý Diễn thấy Nguyên Nguyên căng thẳng cau có mặt mày đã thả lỏng, vẻ mặt không còn đau đớn khó chịu, mà đã nhuốm màu tình dục, vậy nên banh đùi cậu ra, đâm rút không ngừng, dâm thuỷ văng tứ tung, tiếng "bành bạch" vang vọng khắp nhà.
Thực sự quá kích thích, quá nhanh, cậu không thể chịu nổi.
Nguyên Nguyên há to miệng thở hổn hển, khóc lóc cầu xin nhưng vô dụng, đành phải vòng tay qua cổ Lý Diễn, dụi vào mặt Lý Diễn để lấy lòng, nói khẽ: "Từ từ, từ từ thôi, được không? A a ưm..."
Lý Diễn cảm nhận được sự ướt át của cái miệng nhỏ đó, vì vậy hắn cố ý thúc thật sâu, như thể muốn nhét cả túi tinh vào, mắng: "Cầu xin ta mà lại chẳng cho ta được lợi ích gì?"
"A ha...!hức hức...!lợi ích gì?" Nguyên Nguyên run lên, khóc lóc không ngừng, sắp không nhìn rõ Lý Diễn nữa, cánh tay mềm oặt không còn sức ôm hắn.
"Hôn ta." Lý Diễn vừa nói xong, cái miệng nhỏ đó đã áp lại, nhưng Nguyên Nguyên quá ngốc, cho nên cứ liếm láp, không biết làm gì.
Lý Diễn tự thắc mắc trong lòng, hồ ly tinh này không hề biết gì, nhưng lại cảm thấy may mắn vì cậu không biết gì, nghĩ đến hắn là người đàn ông đầu tiên của Nguyên Nguyên, bởi vậy mà cảm thấy vui vẻ vì điều đó, nên nói: "Há miệng rồi thè lưỡi ra."
Nguyên Nguyên khóc lóc há miệng duỗi đầu lưỡi ra ngoài, sau đó đầu lưỡi bị hắn ngậm lấy, dây dưa môi lưỡi với Lý Diễn.
Động tác của phía dưới trở nên nhẹ nhàng hơn, Nguyên Nguyên cảm thấy Lý Diễn rất ân cần cho nên ôm chặt lấy hắn, đến khi rời môi, cậu thở hổn hển nói: "Lý, Lý Diễn, ngươi thật tốt bụng!"
Nghe vậy, dương v*t bỗng cương lên gấp đôi tức thì, Lý Diễn đỏ mắt đè Nguyên Nguyên xuống, vắt hai chân cậu lên vai, giữ eo rồi dập mạnh vào mông cậu, như thể muốn đâm xuyên Nguyên Nguyên.
"Có phải ta là người đàn ông đầu tiên chơi lỗ hậu của ngươi không?"
"A a a a a a a...!ư ư ư...!chậm lại...!a ha..."
Khoái cảm mãnh liệt giống như cơn sóng nhấn chìm Nguyên Nguyên, cậu thở dốc, như sắp chết đuối, nhưng không hề chết, rong ruổi trên bờ biển khoái lạc.
"Nói!"
"Là, là người đầu tiên." Ngọc hành của Nguyên Nguyên rỉ ra chất dịch nhờn màu trắng đục, bụng dưới không ngừng quặn thắt, vừa khóc vừa tự lau nước mắt, "Ta, ta mới vừa thành người mấy ngày trước, hức hức."
Lý Diễn làm chậm lại, đỡ Nguyên Nguyên lên hôn, trong lúc cậu lấy lại sức thì tạo dấu hôn khắp người cậu, vừa hôn vừa nói: "Đồ hồ ly ngốc còn không biết mình quyến rũ thế nào.
Không được phép đi mê hoặc người đàn ông khác."
Hu hu hu...!cậu không phải hồ ly tinh, cậu là thỏ tinh mà...
Nguyên Nguyên thật sự rất tủi thân nhưng cậu không dám nói ra, bởi vì là thỏ thì sẽ bị ăn thịt, hơn nữa khi nãy cậu sơ ý làm lộ chuyện cậu mới vừa thành người, cũng may Lý Diễn không nghĩ sâu xa, nếu không cậu sẽ xong đời.
Thấy Nguyên Nguyên không trả lời, hắn tưởng rằng cậu đang nghĩ ngợi chuyện không được phép quyến rũ người khác, vì vậy cúi xuống ngậm mút thật mạnh đầu v* của cậu, như muốn nhai nát chút thịt mềm này.
"Đừng, đừng ăn, sắp, sắp rách rồi...!hứ hức hức." Nguyên Nguyên vươn tay đẩy đầu Lý Diễn ra, nhưng không dám đẩy quá mạnh, vì sợ Lý Diễn sẽ cắn đầu v* mình.
Cậu thầm nghĩ Lý Diễn không tốt bụng chút nào, chỉ biết ăn thịt động vật nhỏ, đã nói mình là hồ ly tinh mà còn muốn ăn.
"Làm sao rách được?" Lý Diễn nhả núm vú đã sưng đỏ kia ra, xấu xa nói: "Núm vú của đĩ nhỏ sẽ không rách đâu."
"Hức hức...!ngươi xấu xa...!" Nguyên Nguyên kêu lên, "Ngươi không phải người tốt."
"Há, ngươi đổi ý nhanh vậy!" Lý Diễn có chút bực bội, hắn vốn định đối xử nhẹ nhàng với Nguyên Nguyên trong lần đầu tiên, nhưng khi nghe nói vậy, hắn nhấc mông Nguyên Nguyên lên, đâm rút một cách tàn nhẫn.
Không biết qua bao lâu, sau khi Nguyên Nguyên ngất đi nhưng Lý Diễn vẫn không muốn dừng, tiếp tục chơi đùa, bắn một lần mới chịu dừng lại.
Ngày hôm sau Nguyên Nguyên tỉnh dậy đã là buổi chiều, toàn thân đều đau nhức, thứ của nợ đó vẫn còn cắm trong lỗ hậu, tinh dịch chưa được lấy ra, làm cho cậu choáng váng, nóng quá đi mất!
Lý Diễn mở mắt ra đã thấy Nguyên Nguyên đỏ mặt, cau mày khó chịu, thế là đưa tay sờ trán, nhận ra cậu đang phát sốt.
Nguyên Nguyên hoa mắt chóng mặt, nhưng vẫn còn nhớ tới chuyện mình phải rời khỏi đây, cho nên cậu hỏi: "Ngươi thoải mái chưa?"
Lý Diễn nhanh chóng rút dương v*t ra, truyền chân khí cho Nguyên Nguyên, nói cho có lệ: "Hỏi chuyện này làm gì, ngu ngốc!"
Nguyên Nguyên nắm lấy ống tay áo của Lý Diễn, nhỏ giọng nài nỉ: "Ngươi, ngươi mau nói cho ta biết tối hôm qua ngươi có thoải mái không?"
Lý Diễn bất đắc dĩ nói: "Thoải mái.
Yêu tinh các ngươi là thế à, mới đ.ụ một lần đã phát sốt."
Nguyên Nguyên ngốc nghếch cười rộ lên, "Vậy thì tốt quá, ta, ta có thể rời đi rồi."
Lý Diễn vừa lo lắng vừa tức giận, mắng: "Ngươi mơ đẹp quá, ta chưa nói thoải mái thế nào mà."
Nguyên Nguyên không nghe thấy vì cậu đã ngất đi, toàn thân nóng bừng, cậu không có căn tu luyện, hoàn toàn không hấp thụ được chân khí để điều trị, Lý Diễn lo lắng đến mức lục tung nhà để tìm thuốc..
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
75 chương
72 chương
65 chương
10 chương
10 chương