Thỏ Sắp Bị Ăn Mất Rồi FULL
Chương 3
Vết thương của Nguyên Nguyên không quá nghiêm trọng, chỉ là hoảng sợ quá mức nên phải mất hai ngày mới bình phục.
Cậu được Lý Diễn nuôi trong nhà tre, hắn cũng lười làm ổ cho cậu, để cậu ngủ luôn trên giường.
Lý Diễn cảm thấy lông con thỏ này rất mềm mại, ôm nó ngủ cực kỳ thoải mái, hắn dần quen với việc ôm con thỏ này ngủ mỗi đêm, đêm nào cũng phải ôm ngủ để Nguyên Nguyên không chạy lung tung.
Buổi tối, Nguyên Nguyên tỉnh giấc nhìn thấy gương mặt của Lý Diễn, luôn cảm thấy vị đạo sĩ này thật đẹp trai nhưng lòng dạ lại xấu xa u ám.
Ngày nào cũng đòi ăn thịt cậu, còn nhắc lột da rồi mới nấu, quá tàn ác!
Hừ!
Nguyên Nguyên muốn cắn vào tay Lý Diễn, nhưng sợ hắn tỉnh giấc ăn mình luôn nên ngậm miệng lại.
Ủ rũ thầm rủa hắn trong lòng rồi ngủ thiếp đi, trong mơ như bị ngã xuống đống lửa, nóng hầm hập.
Bình minh lên, nắng vàng chói chang.
Chim chóc và dã thú trong núi ồn ào ầm ĩ, thỉnh thoảng lại có tiếng gầm này tiếng gầm khác.
Lý Diễn mở mắt ra, nghiêng đầu lại nhìn thấy một thiếu niên môi hồng răng trắng.
Thiếu niên trắng trẻo xinh đẹp, tóc mềm như lụa, sờ rất êm tay.
Tay Lý Diễn đang đặt bên eo thiếu niên, chạm vào thì nhận ra người trước mặt không một sợi lông, bờ vai no đủ hồng hào, khuôn mặt ửng đỏ, khó chịu lầm bầm, cau mày lại nhưng không tỉnh giấc.
Người này là ai?
Lý Diễn bối rối, quanh đây chỉ có một mình hắn là con người, thiếu niên này từ đâu tới?
Nguyên Nguyên dụi người vào trong lòng Lý Diễn, da thịt mềm mại giữa hai đùi cọ xát vào dương v*t cương cứng khi sáng của Lý Diễn, làm cho hắn nhíu mày.
Thân là người tu luyện, hơn mười năm qua Lý Diễn chưa từng "ăn thịt", buổi sáng trước đây đều là để tự xìu xuống, mà hôm nay thiếu niên này còn dựa sát vào, rồi cọ cọ, dương v*t lập tức cộm lên gấp đôi, cực khó chịu.
Lý Diễn đẩy đẩy thiếu niên nhưng cậu ta lại không tỉnh dậy, không nhịn nổi nữa, đành phải kẹp hai chân thiếu niên lại, thúc dương v*t vào giữa hai chân cậu.
Bắp đùi thiếu niên bị cọ xát, cậu khẽ rầm rì tựa vào lòng Lý Diễn.
Không hề nhận ra mình đang bị đối xử thế nào.
Đùi trong rất mềm, Lý Diễn đưa đẩy một lúc thì đổi tư thế, hắn nhìn đầu v* hồng hào như quả ngọt của thiếu niên, thế là cúi đầu ngậm mút đầu v* cậu.
Nghe tiếng thiếu niên rên lên một tiếng, hắn càng phấn chấn, miệt mài trong bắp đùi thiếu niên đến khi xuất tinh.
Buổi sáng trước đây không thể "phóng thích" thế này, trong người luôn cảm thấy khó chịu, hôm nay được mượn chân thiếu niên, Lý Diễn cảm thấy tinh thần sảng khoái, vô cùng thoải mái.
Nguyên Nguyên tỉnh dậy, bỗng dưng cảm giác được bắp đùi mình hơi đau, đầu v* cũng ngứa ngáy, thấy Lý Diễn nhìn mình bằng ánh mắt sói xám, như là mình sắp bị làm thịt, vội vàng hét lên một tiếng.
Lý Diễn lấy khăn lau đi tinh dịch nhầy nhụa trên đùi Nguyên Nguyên, vừa lau vừa hỏi: "Ngươi tên gì? Sao lại ở đây?"
Nguyên Nguyên sững sờ một lát, lúc này mới nhận ra mình đã biến thành hình người, thầm nghĩ chắc chắn Lý Diễn tưởng mình là người, mà chưa từng nghe nói có người sẽ ăn thịt người, lòng thầm mừng rỡ, vì thế nói: "Ta, ta tên là Nguyên Nguyên, đi về phía đông, lạc, lạc đường ở đây."
Lý Diễn ghé lại gần ngửi cổ Nguyên Nguyên, nghi ngờ nói: "Mùi yêu nồng nặc như thế, mà sao lạc đường lại lạc lên giường của ta?"
Nguyên Nguyên nghĩ ngợi, vội vàng nói: "Tối hôm qua có yêu quái đuổi ta chạy tới đây thì gặp được ngươi, rồi ta trốn vào trong chăn, quả nhiên yêu quái thấy vậy đã sợ hãi bỏ chạy."
"Đó là đương nhiên, núi này là lãnh thổ của ta, nơi này chính là nơi an toàn nhất."
"Cảm ơn ngươi đã cứu mạng ta, ta phải đi đây."
Nguyên Nguyên xuống giường định đi, tưởng rằng cuối cùng mình cũng có thể chạy thoát, nhưng khi đứng dậy, tinh dịch giữa hai chân còn chưa lau sạch đã chảy dọc xuống bắp đùi, Lý Diễn nhìn thấy lại dần cương lên.
Lý Diễn cảm thấy chắc chắn Nguyên Nguyên không phải là người, có thể là yêu tinh nào đó biến thành, trông cậu hơi nhát gan, mà lại rất ưa nhìn.
Dù sao cũng đã đến đây, đâu thể nào để cậu đi dễ dàng như vậy, nhất định phải trả phí.
Lý Diễn nói: "Đứng lại, vì ngươi đã đi ngang qua núi này, cho nên phải trả lộ phí."
Nguyên Nguyên khó xử nói: "Ta, ta không có tiền."
Lý Diễn nắm lấy cổ tay Nguyên Nguyên kéo cậu vào trong lồng ngực, một tay bóp cánh mông trắng mịn như tuyết của cậu, một tay kéo tay cậu cầm vào dương v*t nóng hổi của mình, khẽ nói: "Vậy thì làm cho ta thoải mái, khi nào thoải mái ta sẽ để cho ngươi đi."
Nguyên Nguyên không biết Lý Diễn có ý gì, nhìn chằm chằm hắn một hồi lâu, sau đó nói với giọng điệh đầy vô tội: "Làm, làm thế nào?"
Lý Diễn tức giận nói: "Chẳng phải trong sách nói yêu tinh các ngươi biết biến hình dụ dỗ nhân loại, làm người ta sung sướng à, sao ngươi lại không biết?"
Nguyên Nguyên lắc đầu nói: "Ta không biết, cha mẹ không dạy ta."
Lý Diễn không nói gì thêm.
Nguyên Nguyên đột nhiên phản ứng lại, Lý Diễn nói cậu là yêu tinh, vậy, vậy có phải cậu bị vạch trần rồi không! Sắp, sắp bị ăn thịt rồi!
Lý Diễn thấy Nguyên Nguyên run lên, liền hỏi cậu:" Ngươi sợ ta sao?"
Nguyên Nguyên kêu lên: "Ngươi, ngươi không ăn thịt yêu tinh chứ?"
"Không ăn, hoá người rồi thì không ăn."
"Vậy ngươi, ngươi đừng, đừng ăn ta."
Lý Diễn nhìn chằm chằm vào đôi mắt nâu của Nguyên Nguyên, cảm thấy khá là quen thuộc, nhưng hắn lười suy đoán, để Nguyên Nguyên nằm xuống, kẹp chặt dương v*t của mình ở giữa hai chân cậu.
Nguyên Nguyên chớp chớp mắt nói: "Ngươi, ngươi làm gì vậy?"
"Nói chung là giao hợp, ai biết nam nam làm với nhau thế nào?" Sách "đông cung" của Lý Diễn đều là nam nữ, hắn cho rằng nam nam hẳn là cũng làm như vậy.
Ai bảo yêu tinh này không có âm hộ phụ nữ, hắn chỉ có thể làm thế này, sợ cậu giãy giụa, hắn còn nói: "Ngoan, nếu không ta sẽ ăn thịt ngươi."
Nguyên Nguyên không dám cử động..
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
49 chương
163 chương