Thịnh thế yêu phi
Chương 15 : vu oan giá họa (thượng)
Đêm khuya, trong biệt viện tiếng gõ mõ báo canh lại vang lên hòa cùng tiếng kinh niệm phật giống như từng đạo ma chú trong đêm đen tĩnh mịch.
Lúc này, Hoàng Nhan Minh Nguyệt cố hết sức mở mắt.
Ánh nến mờ nhạt chiếu lên gương mặt tái nhợt của nàng.
Căn phòng lớn như vậy, chỉ có một mình nàng.
Nàng cố hết sức ngồi dậy nhưng toàn thân không còn chút sức, tứ chi bị dây thừng buộc chặt vào bốn góc.
Trong đầu lướt qua cảnh tượng trước khi ngất xỉu, xem ra nàng đã bị cha con Đoan Mộc Tình phát hiện nên bị bắt đến đây đi.
"Thật không ngờ lại có một ngày ngươi cũng rơi vào trong tay của ta. Nhưng mà ngươi yên tâm ta tạm thời sẽ chưa giết ngươi bởi vì ta còn muốn tặng cho ngươi một phần quà lớn trước khi tiễn ngươi xuống hoàng tuyền."
Đoan Mộc Tình đột nhiên xuất hiện khiến cho nàng có chút giật mình, bất quá chỉ trong chốc lát liền khôi phục bộ dáng ban đầu.
Một thân hoàng y diễm lệ, cước bộ uyển chuyển, dung nhan thanh tú chỉ đáng tiếc lòng dạ quá âm hiểm, độc ác.
"Ngươi có ý gì? Hiện tại ta bị ngươi bắt muốn chém muốn giết tùy ý ngươi, nhưng ta nhắc cho ngươi nhớ sau khi ta chết Đoan Mộc gia của ngươi cũng đừng hòng được yên thân. Ngươi đừng quên cha ta là đương kim thừa tướng của Dạ Nguyệt, chuyện buôn bán nha phiến sớm muộn cũng bị tra ra đến lúc đó ta chết hay ngươi chết còn chưa biết được!"
Chết tiệt trói chặt như vậy làm cái gì, nàng cũng đâu phải heo a!
"Ngươi. . . hừ, tưởng nói như vậy ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao. Ngươi quá ngây thơ rồi đó TĨNH VƯƠNG PHI! Đây là lần cuối ta goị ngươi một tiếng Tĩnh vương phi bởi vì sau này nó sẽ là của ta, ha hả....."
"A Phúc."
Đoan Mộc Tình vẻ mặt ngoan lệ nhìn nàng. Trong mắt hiện lên vô vàn đố kị.
"Tiểu thư thuốc đã sắc xong." A Phúc bưng một bát thuốc đen ngòm đi vào bên trong phòng.
"Đỡ nàng ta lên." Đoan Mộc Tình ra lệnh A Phúc liền tháo bỏ dây thừng ở tay, không chút lưu tình nắm lấy tóc Hoàng Nhan Minh Nguyệt kéo dậy trực tiếp đổ cả bắt thuốc vào miệng nàng.
"Phốc." Thuốc vừa đổ vào liền bị nàng phun hết ra ngoài.
"Ba."~~~Âm thanh chát chúa vang lên, năm dấu tay đỏ chậm rãi in trên mặt nàng, chỉ tiếc chân tay nàng không có chút sức nếu không đã không để ả yên thân trước giờ còn chưa có ai dám động tới nàng. Cái tát này nàng nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần.
"Ngươi nhìn ta làm cái gì! Rượu mời ngươi không uống lại muốn uống rượu phạt."
Nói rồi Đoan Mộc Tình trực tiếp bóp cầm, đổ thuốc vào ép nàng nuốt xuống.
Chỉ thấy trước mắt chợt tối sầm, từng trận lại từng trận hoa mắt. Hoàng Nhan Minh Nguyệt ngất xỉu.
"Phân phó người đưa nàng trở lại vương phủ không được để cho người khác biết được, nếu không cẩn thận mạng chó của ngươi."
"Dạ tiểu thư."
Đợi Đoan Mộc Tình rời khỏi phòng, lúc này trên nóc nhà tối tăm có một bóng người chợt loé lên, không chú ý sẽ không phát hiện được. Bóng đen theo nóc nhà sử dụng kinh công biến mất khỏi biệt viện. Mà Hoàng Nhan Minh Nguyệt cũng được sát thủ đưa trở lại vương phủ trong tình trạng hôn mê bất tỉnh.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
80 chương
10 chương
20 chương
65 chương
126 chương