Đúng lúc này, Lý lão sư thanh âm vang lên, "Đã đến giờ vào học,các em đứng đây làm gì?" Tất cả mọi người đều nhịn không được cứng đờ, một đám biểu tình đều thực phức tạp. Lý lão sư nhăn lại mi tới, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đoạn Thần Kiệt, em nói nói!" Đoạn Thần Kiệt dăm ba câu liền đem sự tình trải qua nói một lần, Lý lão sư vừa nghe, sắc mặt đều thay đổi. Cả lớp đều cho rằng sẽ bị Lý lão sư quở trách một trận, Lý lão sư đột nhiên từ trong sách của mình lấy ra 1000 tệ...... "Này một ngàn tệ, là cô lấy." Mọi người không dám tin tưởng lại có chút há hốc mồm mà nhìn Lý lão sư. Lý lão sư nhìn Tề Tư Mẫn, "Ngày hôm qua buổi chiều cô đến phòng học nhìn một chút, trong phòng học không ai...... Chỉ có cặp sách của Hàn Mộ Vi cùng Chu Quân Hào, còn có Tề Tư Mẫn...... phong bì của em." "Tề Tư Mẫn, quỹ lớp là em phụ trách, em được cả lớp tin tưởng như thế, vậy em cũng nên càng cẩn thận hơn, như thế nào có thể tùy tùy tiện tiện liền đem tiền kẹp ở sách vở, còn đã quên mang đi?" "Cô sợ bị người trộm, cho nên trước cầm đi...... Không nghĩ tới, các em còn nháo làm sự việc ra tới như vậy!" Lý lão sư trong thanh âm mang theo nồng đậm thất vọng, vừa rồi những người chỉ trích Hàn Mộ Vi cùng Chu Quân Hàn đều cúi đầu xuống, tâm tình thực phức tạp...... giáo dục Tư tưởng xong, nhìn thần sắc cả lớp, cũng biết hiện tại giảng bài bọn họ cũng nghe không vào. Lý lão sư thở dài, "Đoạn Thần Kiệt, em lại đâu. Lần này quỹ lớp do em phụ trách." Tề Tư Mẫn sửng sốt một chút, ngơ ngác mà nhìn Lý lão sư đem tiền giao cho Đoạn Thần Kiệt, cắn cắn môi dưới...... Cô ta thừa nhận, chuyện này thật là chính mình làm được không tốt. Chỉ là, sáng sớm đến phòng học tới, nhìn đến kia quyển sách, cô ta mới nhớ tới chính mình để quên quỹ lớp trong lớp mà không mang về. Nào biết vừa mở ra tới, lại như thế nào cũng tìm không thấy tiền. Nhà cô mở quầy bán quà vặt,mấy ngày mới có thể kiếm đủ một tệ, còn ca ca đang học đại học, trong nhà kiếm tiền trên cơ bản đều là cho ca ca có học phí cùng sinh hoạt phí. Ngày thường cô ta một tháng tiêu vặt tiền cũng liền hai trăm đồng tiền, nếu là mất...... Cô ta nhất thời luống cuống, lại đột nhiên nghĩ đến ngày hôm qua cô ta lúc đi cặp sách của Hàn Mộ Vi cùng Chu Quân Hào còn ở...... Chu Quân Hào tuy rằng không nhiều lắm lời nói, nhưng thần thái lúc đánh cầu nói cho cô ta biết, cô ta không thể trêu vào Chu Quân Hào. Nhưng Hàn Mộ Vi lại là cả lớp đều biết là đồ ngốc, lúc trước thời điểm cô bị cho là người câm, cũng không phải không có người khi dễ cô, cô đều là mộc mộc không có phản kháng...... Hơn nữa, nhà cô rất có tiền...... Lần trước múc cơm khi Hàn Mộ Vi xếp hạng phía trước cô ta, cô ta nhìn đến trong thẻ cô còn dư lại hơn 300 đồng...... So một tháng sinh hoạt phí của cô ta đều nhiều! Hàn Mộ Vi là tốt nhất người được chọn. Tề Tư Mẫn kỳ thật còn có một tia chính mình tiểu tâm tư, trong khoảng thời gian này cô ta nhìn đến Đoạn Thần Kiệt thường quan tâm vấn đề ăn uống của Hàn Mộ Vi, Hàn Mộ Vi cũng thường xuyên lấy vấn đề hỏi Đoạn Thần Kiệt, ngày thường ngẫu nhiên bị bạn học hỏi đến phiền Đoạn Thần Kiệt thường sẽ mất kiên nhẫn, ở đối mặt Hàn Mộ Vi những cái đó cơ sở đến không thể lại cơ sở vấn đề khi, cư nhiên rất có nhẫn nại...... Tề Tư Mẫn có chút ghen ghét Hàn Mộ Vi, cho nên mới sẽ theo bản năng liền làm như vậy...... Vạn lần không nghĩ tới, tiền căn bản không mất, hơn nữa là Lý lão sư lấy đi...... Lý lão sư cho bố trí cho cả lớp nhiệm vụ, nói: "Chu Quân Hào, Hàn Mộ Vi...... Còn có, Tề Tư Mẫn, ba người các em ra ngoài một chút." Tề Tư Mẫn sắc mặt trắng nhợt, cắn môi dưới đi ra ngoài. Lý lão sư thật không có trách cứ bọn họ, ngược lại cho bọn họ uống trà, lời nói thấm thía mà theo chân bọn họ hàn huyên một chút. Toàn bộ hành trình Tề Tư Mẫn đều tái nhợt mặt cúi đầu không dám nhìn co, Chu Quân Hào mặt mang trào phúng, nhìn đến cô ta liền hừ lạnh một tiếng, tựa hồ hoàn toàn nhìn thấu tâm tư cô ta......