Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 282 : Dọn khởi cục đá tạp chính mình chân!
Có điều chỉ trong khoảng thời gian hai ba tiếng đồng hô. Hiên tại Hàn Mộ Vi so với người thường mà nói thì, đã xem như cao thủ số độc.
Số độc liền cùng trò chơi giống nhau, thực dễ dàng khiến cho người ta nghiện. Hàn Mộ Vi lúc mới thức dậy vào sáng sớm, liền ôm đề mục ở kia tính đến càng hăng say.
Mặc Dung Uyên lần đầu sinh ra một loại cảm giác tự lấy đá đạp vào chân mình. Ngoại trừ Tiểu Dư và Tiểu Sư ra, chẳng lẽ hắn lại tự đi tạo ra thêm một tình địch cho bản thân sao?
Mang theo tâm trạng như thế không biết là nên khóc hay nên cười đây. Bây người đi vào trong chỗ thi đấu.
Mặc Dung Uyên thoạt nhìn khí độ phi phàm, tham quá quân chấp hành quá đặc thù nhiệm vụ trên người nhiễm quá huyết nam nhân, ở giữa người thường có vẻ không hợp nhau. Tuấn lang ngũ quan cùng dáng người đĩnh bạt thực dễ dàng làm người sinh ra hảo cảm. Nhưng mà khí chất trên người hắn phát ra đối với người bên ngoài cảm giác như muốn sống chớ đến gần, lại làm rất nhiều người chùn bước.
Bất quá mọi sẽ chú ý tới bên này, chủ yếu là bởi vì tổ hợp ba người bọn họ. Ở đây phần lớn phụ huynh đều là cha mẹ, trẻ tuổi nhất cũng đã là 30 rồi. Mặc Dung Uyên mới 26 tuổi, muốn nói hắn có một đứa con hơn 8 tuổi quả thật là còn quá trẻ tuổi rồi. Nhưng khí chất trầm ổn ở trên người hắn khiến cho người xem nhẹ điểm này.
Hơn nữa Mặc Quân Dư bởi vì mấy năm trước không được chăm sóc tốt bị thiếu dinh dưỡng. So với bạn bè cùng lứa thấp hơn một cái đầu, cho nên nói hai người bọn họ là cha con, cũng không có gì là không đúng cả.
Không đúng chính là Hàn Mộ Vi, cô thoạt nhìn thật sự quá trẻ đi. Quả thật giống như là người vị thành niên, bởi vậy những vị phị huynh đó ở xung quanh đây không nhìn được mà đưa mắt nhìn ba người bọn họ vài lần. Còn có một hai người nhận ra Hàn Mộ Vi, càng trở nên kinh ngạc hơn.
Nhận ra Hàn Mộ Vi chính là đứa con của Hàn gia mà trước đó có hợp tác. Tuy trước đó Liên Gia Thành có hợp tác cùng với Hàn thị, trong khi hợp tác không hề xảy ra bất cứ chuyện gì. Nhưng mà ở trong quá trình hợp tác, Liên Gia Thành lại cảm thấy Hàn Tử Tư thật sự khôn khéo quá mức lõi đời, đối với con cái cũng ít quan tâm đến. Mà Liên Gia Thành bởi vì bản thân cũng có một đứa con có xu hướng tự bế nên có chút để ý đến.
Liên Gia Thành bọn họ trả giá rất nhiều cho con cái, bởi vậy đối với những đứa trẻ thân thể và tinh thần kiện toàn lại bị một sô tác động cá nhân khiến chung chúng trở nên khiếm khuyết đi một chút. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Liên Gia từ bỏ đi một phần lợi ích cũng không cùng Hàn gia tiếp tục hợp tác.
Con trai của Liên Gia Thành tên là Liên Dịch Hàng. Cho dù là lúc công ty mình đang đưa ra thị trường là bận rộn nhất, Liền Gia Thành và vợ mình cũng không có xem nhẹ chuyện chăm sóc cho con cái. Nhưng lại không nghĩ rằng, đối thủ cạnh tranh vì phân tác lực chú ý của bọn họ đối với công ty đối tác, lại thuê người đi bắt cóc Liên Dịch Hàng. Tuy rằng sau đó công ty vẫn có thể thuận lợi đưa ra thị trường, con trai cũng thành công cứu trở về. Nhưng mà tâm lý của Liên Dịch Hàng lại sinh ra vấn đề, trở nên im lặng một câu cũng không mở miệng nói chuyện. Ngoại trừ là ba mẹ của mình, còn lại căn bản không cho bất cứ người nào đến gần mình.
Mấy năm nay bởi vì nhờ có trung tâm giáo dục đặc biệt này, Liên Dịch Hàng đã chậm rãi có chút thay đổi. Tuy rằng vẫn không thể nào giao tiếp bình thuờng được, nhưng đối với bạn cùng lứa tuổi ngẫu nhiên vẫn là sẽ nói nói mấy câu.
Tỷ như Mặc Quân Dư.
Mặc Quân Dư khi vừa đến trung tâm này, liền cùng ngày đó lại được phân đến ngồi cùng bàn với Liên Dịch Hàng. Hai cậu nhóc nhỏ nhìn người ở bên cạnh mình, cả hai đều nhìn thấy đối phương không vừa mắt. Đã trải qua một tuần thế nhưng cả hai một câu cũng không thèm mở miệng nói chuyện với đối phương.
Cuối cùng quan hệ cũng tốt lên, vẫn là vì Liên Dịch Hàng bị cái tên nhóc to lớn kia ăn hiếp.
Vương Lỗi cũng là một đứa trẻ học trong trung tâm đặc biệt, nhưng cậu nhóc kia thật ra cơ thể lẫn tinh thần vẫn rất kiện toàn. Lại nói muốn đến được chỗ này, chỉ số thông minh cao là một chuyện, quan trọng nhất chính là, cậu ta thật sự quá hiếu động quá nghịch ngợm, những trường học khác hoàn toàn không dám nhận cậu ta vào, cậu ta cũng không thích những học sinh ở trường học thông thường khác, cảm thấy bọn họ tầm thường.
Truyện khác cùng thể loại
149 chương
68 chương
24 chương
139 chương
71 chương
62 chương
50 chương
84 chương