Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 233 : Mặc thiếu tướng là một Đại Khó Hiểu!
Cậu bé sẽ không biết, bản thân mình có thể khoẻ lại nhanh như thế. Là bởi vì Hàn Mộ Vi sử dụng hảo cảm giá trị của mình để đổi lấy kỹ năng trị liệu. Những điểm hảo cảm giá trị này đều là tích góp từ việc Hàn Mộ Vi nhặt rác mấy tháng và giúp đỡ cho rất nhiều người đều dùng để chữa trị cho cậu, cậu mới có thể hồi phục nhanh chóng như thế. Ngay cả bác sĩ cũng kinh ngạc cảm thán với tốc độ hồi phục của Mặc Quân Dư, nhưng không ai nghi ngờ đến Hàn Mộ Vi.
Dù sao sự tồn tại của hệ thống là điều không thể tưởng tượng được, mọi người chỉ cảm thấy tơ chất cơ thể của Mạc Quân Dư không tệ, vận khí cũng rất tốt hảo.
Hàn Mộ Vi yên lặng mà nhùn cảnh bên ngoài cửa xe, trong đầu đột nhiên vang lên hệ thống thông báo:
"Mặc Quân Dư đối với người tăng lên 10 điểm hảo cảm giá trị"
Bất ngờ một chút, Hàn Mộ Vi nhìn đôi mắt lượng lượng mà Mặc Quân Dư nhìn cô, cười.
Nụ cười của cô rất dịu dàng, nhìn ra được là thật lòng có thiện cảm với Mặc Quân Dư.
Mặc Dung Uyên thấy một cảnh như thế, cũng cười một chút.
Hệ thống thông báo: Mặc Dung Uyên đối với người tăng lên 10 điểm hảo cảm giá trị.
Điều này khiến Hàn Mộ Vi thật sự kinh ngạc, nhướng mày, có chút kinh ngạc đưa mắt nhìn Mặc Dung Uyên. Phát hiện Mặc Dung Uyên gõ số liệu mà cô xem không hiểu trên bàn phím của Laptop. Hoàn toàn không nhìn đến cô một cái.
Hàn Mộ Vi chớp chớp mắt.
Cho nên, hắn vì cái gì đột nhiên tăng lên hato cảm giá trị với cô?
Tiểu bao tử như suy tư gì, vị Mặc thiếu tướng này...... Thật là tên đại khó hiểu!
Xe rất nhanh đã trở lại khu Dụ Cảnh hoa viên.
Trên đường Hàn Mộ Vi lại dùng hảo cảm giá trị mới vừa kiếm được kiểm tra qua cơ thể của Mặc Quân Dư một chút. Sau khi xác định không có gì khác lạ, mới yên lòng.
Trị liệu quá trình rất giống như khi bản thân mình tạm thời không nhìn thấy được cảm nhận thấy cái loại thoải mái mạc danh này. Điều này làm cho Mặc Quân Dư sau khi đã đến nơi xuống xe rồi, mà còn ăn vạ bên người Hàn Mộ Vi, không muốn buông tay cô ra.
Bởi vì bộ dạnh như thế của Mặc Quân Dư, Mặc lão gia cùng Mặc Dung Uyên đến nhà nhỏ của Hàn Mộ Vi ngồi.
Nhìn căn hộ chỉ có một người ở nhưng lại sạch sẽ ngăn nắp đến như thế, trong lòng của Mặc lão gia có chút cảm thán.
Vừa nãy họ ngồi một chiếc xe khác quay trở về, Mặc lão gia đã nghe người thư kí làm việc nhanh lẹ của mình kể lại những chuyện của Hàn Mộ Vi, cũng biết khoảng thời gian trước Hàn Mộ Vi cũng đã nhận được một cuộc tranh luận kia ở trên phạm vi của cả nước có chút danh tiếng, nên Mặc lão gia cũng nghe nói qua chương trình tên《 đương sự 》.
Càng nghe Mặc lão gia càng cảm thấy đau lòng cho cô bé này. Cô gái nhỏ này thật sự khiến cho người ta quý mến. Bản thân mình từ nhỏ đã không được cha mẹ yêu thương, thậm chí còn vẫn luôn bị coi thường, bị ngược đãi, nên mới làm cho cô gái nhỏ này tự trở nên khép bản thân lại. Thận chí rõ ràng rất kiện toàn, lại bị có thể bị hiểu lầm là người câm suốt mười mấy năm!
Thật vất vả một lần nữa tỉnh lại bắt đầu lại, bắt đầu nói chuyện cùng người khác giao lưu, bắt đầu nỗ lực học tập, lúc đầu không đạt tiêu chuẩn đến bây giờ dường như mỗi môn đều là đứng nhất...... Khi làm những việc tố, cũng không cầu hồi báo, thậm chí là một ít khả năng nguy hiểm cho thanh danh của chính mĩnh, ích lợi thậm chí tánh mạng, cô gái nhỏ này cũng đều không chút do dự mà làm.
Nhưng như vậy một cái đơn thuần tiểu cô nương một viên thiện lương tâm lại không bị công chính mà đối đãi, cô cứu người lại bị người ta cắn ngược lại. Cô em gái cùng cha khác mẹ kia thoạt nhìn ngoan ngoãn yên tĩnh như lại vẫn luôn tính kết hãm hại coi, Còn có người cha ruột vẫn luôn làm lơ cô, mỗi lần phát hiện được cô có giá trị lợi dụng mới ngẫu nhiên quan tâm chú ý đến cô một chút......
Mặc lão gia thở dài.
Đời này ông đã gặp qua vô số gia đình rối loạn lung tung như thế, giống Hàn Mộ Vi như vậy cũng có không ít. Nhưng những cái đứa trẻ đó đều là vì do quan hệ gia đình không tốt mà trở nên phản nghịch. Thận chí tật xấu nhiễm một ít đua xe say rượu thậm chí hút ma tuý, chất cấm. Sau khi lớn lên đối đãi người khác thậm chí là đối với người nhà của chính mình cũng không có tấm lòng khoan dung......
Có rất nhiều người trở nên tự bế, từ đây đóng cánh cửa tâm hồn lại. Không muốn phải cùng người giao lưu, thậm chí đi đến con đường cùng là tự sát......
Truyện khác cùng thể loại
149 chương
68 chương
24 chương
139 chương
71 chương
62 chương
50 chương
84 chương