Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 207 : Tương lai
Tiểu Bao Tử hưng phấn mà kêu to: "Bạn nhỏ Tiểu Dư đúng là một đứa trẻ ngoan a!! Chủ nhân, về sau nhất định phải tận tâm chữa khỏi cho cậu bé!"
"......"
Hàn Mộ Vi trầm mặc sau một lúc lâu, giật giật khoé miệng, "Tiểu bao tử, ngươi thật là thực dụng mà!"
Ai cho nó hảo cảm giá trị nó liền cho là người đó tốt......
Từ hai đơn vị đã đi lên lại ba đơn vị, Tiểu Bao Tử nhìn điểm hảo cảm giá trị trong lòng vui rạo rực, mà nói:
"Làm người nếu có thể cong có thể thẳng, hiểu được tùy cơ ứng biến! Chủ nhân, em mới phát hiện, người thật là biết cách dự trù thấu đáo a!!"
"??"Hàn Mộ Vi hoàn toàn không biết nó đang vui vẻ vì cái gì.
Tiểu Bao Tử nói: "Em phát hiện, vào lúc chủ nhân sử dụng hảo cảm giá trị để đổi lấy kỹ năng trị liệu giúp đỡ cho người khác, yêu cầu phải dùng rất nhiều hảo cảm giá trị để đổi lấy. Nhưng mà, cũng nhận lại được hảo cảm giá trị giống như thế! Hôm nay chữa trị cho bạn nhỏ Tiểu Dư tuy rằng không kiếm được bao nhiêu hảo cảm giá trị. Có điều, nếu như nắm giữ thuần phục được kỹ năng, không cần hoàn toàn thông qua chính nghĩa giá trị mới có thể cứu người...... Vậy khẳng định có thể đạt được càng nhiều hảo cảm giá trị hơn nữa!"
Trong giọng nói của Tiểu Bao Tử vô cùng kích động: "Chủ nhân, người không phải còn chưa nghĩ ra muốn học ngành gì khi thi đại học sao? Em nghĩ là, chủ nhân có thể học y a!! Bác sĩ cứu người chữa bệnh, nghề nghiệp cao cả đến cỡ nào thì dễ dàng đạt được nhiều hảo cảm giá trị đến cỡ đó!! Tiếp xúc với một số bệnh nhân...... bệnh mắc phải liền trị hết, cho dù có tính là người xấu đi chăng nữa trong lòng nhất định cũng có tồn tại cảm kích! Cái này quả nhiên là một ý kiền hay, cứ quyết định như thế đi......"
"......"
Hàn Mộ Vi cúp mi xuống, bác sĩ sao? Cô chưa bao giờ nghĩ tới......
Có lẽ, từ trước cô không phải là không có nghĩ đến,hoặc là có phải là cô hoàn toàn chưa từng nghĩ đến sẽ học vào ngành gì? Ở ngay lúc đó nguyện vọng duy nhất trong lòng cô chính là rời khỏi Hàn gia, trải qua cuộc sống của riêng bản thân mình......
Nhìn sắc mặt dần dần hồng nhuận của Mặc Quân Dư, đôi mắt của Hàn Mộ Vi không tự giác trở nên mềm mại lên......
"Được, Tiểu Bao Tử, về sau, ta sẽ làm một bác sĩ!"
Hàn Mộ Vi không có phát hiện, thời điểm khi cô nói câu này, mâu quang dưới đáy mắt trở nên kiên định hơn rất nhiều.
Cô vẫn luôn là một người có tư tưởng duy nhất, làm chuyện gì đều chỉ nghĩ một chuyện đó, vô cùng nhanh chóng chú tâm vào, cũng bởi vậy. Chỉ cần ra quyết định, cô sẽ không bao giờ thay đổi.
Tiểu Bao Tử vui sướng nói: "Ân ân ân. Chủ nhân, em vừa mới tra qua, Hoa Hạ là học viện y tốt nhất ở trong các học viện tại Đế Đô. Cái trường học đó thi vào rất khó, cho dù có điểm thi cao cũng không chắc chắn sẽ đỗ vào được. Em phân tích qua điểm số ở Giang Thành đỗ vào trường y ở Đế Đô, bình quân điểm thi phải hơn tầm 50 điểm trở lên mới có thể đảm bảo sẽ đổ vào được...... Chủ nhân, hai ngày này vì chuyện đi chơi xuân, người đều không có hảo hảo ôn tập......"
Bây giờ bọn họ đang ở học kỳ hai rồi. Chương trình học cơ bản đều đã học xong rồi, hiện tại chính là không ngừng ôn tập làm bài, ôn tập làm bài......
"Không được,chủ nhân, bắt đầu từ ngày mai, người phải nỗ lực hơn gấp bội nữa mới được! Thành tích hiện tại của người không có cách nào đạt được đến 50 điểm đâu...... Tiểu Bao Tử bây giờ sẽ lập tức lập ra kế hoạch học tập mới cho chủ nhân! Chủ nhân, đã đến giờ đi ngủ, Nhanh Nhanh đi nghỉ ngơi!! Ngày mai, người nhất định sẽ rất bận nga!"
"......"
Tiểu Bao Tử hấp ta hấp tấp, nói xong liền biến mất, phỏng chừng thật sự chạy đi lập ra thời khoá biểu học tập mới cho cô rồi!
Hàn Mộ Vi có chút kinh ngạc, nhưng kinh ngạc xong, rồi lại cảm thấy có chút buồn cười. Khoé miệng không tự giác mà cong lên.
Không ngờ được, tương lai của cô sau này vẫn chưa biết được mà cứ như thế đã quyết định. Nhưng mà, nhìn Mặc Quân Dư bên cạnh đang ngủ rất ngon, Hàn Mộ Vi cảm thấy, cô lại không cảm thấy hối hận một chút nào vì quyết định này!
Bác sĩ a, không tệ...... Muốn thi đậu đại học y ở Đế Đô mà nói. Cô thực sự nên sớm đi nghỉ ngơi một chút. Ngày mai mới có thể bắt đầu học tập được a......
Như vậy nghĩ, Hàn Mộ Vi nhắm mắt lại, nắm lấy bàn tay Mặc Quân Dư rồi vô thức chìm vào giấc ngủ.
Mặc Dung Uyên cùng bác sĩ bàn xong chuyện, đi vào phòng bệnh, lập tức nhìn thấy hai bóng dáng một lớn một, dưới ánh trắng, nhỏ nhỏ nhắn xinh xắn đang nằm trên giường, Mặc Dung Uyên nhất thời lại có chút thất thần......
Truyện khác cùng thể loại
149 chương
68 chương
24 chương
139 chương
71 chương
62 chương
50 chương
84 chương