Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!

Chương 197 : Tiêm vào thuốc ngủ

Không thể không nói, bọn buôn người chọn lựa không hề sai chút nào, Tiểu Dư lớn lên đáng yêu lại xinh xắn, em gái của cậu bé thật sự cứ bị bệnh dai dẳng không dứt, mỗi lần đi ra ngoài ăn xin đều có thể thu hoạch được không ít tiền. Mặc Quân Dư lại có ý định bỏ trốn lần nữa, nhưng muốn mang em gái đi theo cùng thì rất khó để chạy thoát được, cậu bé đã sớm đem cô bé kia xem như là đứa em gái ruột thịt của mình, thật sự không nỡ bỏ rơi cô bé mà đi được. Một đường trằn trọc đi ngang qua những thành phố khác nhau, thẳng đến được Giang Thành rồi, Mặc Quân Dư gặp được Phó Tỉnh Hạo. Vào thời gian đó thì Phó Tỉnh Hạo đã nghỉ học rồi, đang làm lưu manh ở đầu đường xó chợ thu phí bảo kê gì đó, Mặc Quân Dư cùng em gái đi xin ăn gặp qua được cậu ta một vài lần, phát hiện cậu cùng với những tên lưu manh khác không có giống nhau, mà Phó Tỉnh Hạo cũng cảm thấy hai đứa trẻ này có chút điểm đặc biệt, sau đó lại vô tình chứng kiến được một lần Mặc Quân Dư ăn xin nguyên một ngày lại không đủ tiền, bị đánh chửi rồi nhốt lại ngay cả cơm cũng không hề cho cậu bé ăn, Phó Tỉnh Hạo liền nhân lúc bọn buôn người không có ở đó, tại căn phòng giam giữ Mặc Quân Dư cứu được cậu bé và cô em gái của Mặc Quân Dư. Cậu ta ban đầu là muốn đi báo cảnh sát, nhưng mà trùng hợp lại phát hiện được, cảnh sát ở nơi này còn có quen biết với bọn người đó. Phó Tỉnh Hạo ngay từ đầu rất kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã hiểu ra, khó trách, khó trách mấy đứa trẻ nhỏ này suốt ngày đi ăn xin ở trên đường, mà cảnh sát đi ngang qua cũng không thèm để ý tới, chứ đừng nói là hỏi thăm một chút xem cha mẹ bọn trẻ đang ở đâu, rõ ràng chính là biết rõ việc bọn trẻ bị ép buộc phải đến đây làm ăn xin...... Phó Tỉnh Hạo vô cùng phẫn nộ, cuối cùng dẫn theo hai đứa nhỏ quay trở về nhà, tự mình nuôi dưỡng! Có thêm hai đứa trẻ gánh nặng đặt trên vai cậu ta càng thêm nặng hơn, nhưng Phó Tỉnh Hạo lại không than thở hay nói gì cả, cậu ta cũng không cho phép Mặc Quân Dư lại mang theo em gái của cậu bé đi ra ngoài ăn xin thêm lần nào nữa, lần trước đi đến chợ xin ăn như thế, nguyên nhân là bởi vì bà ngoại Phó Tỉnh Hạo đang nằm trong bệnh viện, nên cậu ta không có để ý đến hai đứa trẻ, Mặc Quân Dư phát hiện ra em gái lại bị bệnh, muốn dẫn em gái đi khám bác sĩ, lúc đó mới lại đi ăn xin lần nữa, sau đó đã gặp được Hàn Mộ Vi...... Những chuyện này đều là sau đó Mặc Quân Dư kể lại cho Hàn Mộ Vi nghe, lấy tính cách vụng về của Phó Tỉnh Hạo kia, chắc chắn không có khả năng sẽ nói cho cô biết những chuyện này. Hàn Mộ Vi cũng không nghĩ tới, Mặc Quân Dư bọn họ cư nhiên lại bị bọn buôn người bắt đi lần thứ hai...... Hơn nữa, xem thái độ kiên quyết muốn giết Phó Tỉnh Hạo của bọn người này, nói không chừng đám người lúc trước bắt ép Mặc Quân Dư và em gái đi ăn xin ngoài đường cũng chính là bọn người này! Hàn Mộ Vi cắn răng, cô hôm nay nhất định phải đem Mặc Quân Dư an toàn thoát khỏi đây! Chiếc xe tải vẫn chạy nhanh như bay ở trên đường, phía trên máy bay vẫn luôn đuổi theo, nhìn theo hướng bọn họ phát ra kêu gọi, khuyên bọn buôn người thả con tin ra, nếu không bọn họ liền phải động thủ. Nhưng dựa vào việc còn đang có hai con tin ở trong tay, A Kim cùng lão đại hình xăm kia một chút cũng đều không lo lắng cảnh sát thật sự sẽ ra tay, một đường mắng, "Mẹ nó! Thật đúng là nên đem giết cái tên nhãi ranh đã báo cảnh sát kia!!" Hàn Mộ Vi nhắm mắt lại giả vờ hôn mê, tay từ từ nắm được ở trên người của Mặc Quân Dư, để cho Tiểu Bao Tử kiểm tra toàn thân của cậu bé một chút. Vừa nãy cô đã nghi ngờ, đứa bé bảy tám tuổi kia khi bị đám người này mang đi xuống dưới núi, một đường xốc lên xốc xuống như vậy cũng không có tỉnh lại, hơn nữa còn có vài đứa bé sắc mặt của chúng rất nhợt nhạt...... Tiểu Bao rất nhanh đã kiểm tra xong xuôi, giọng nói lại không được ổn cho lắm: "Chủ nhân, cậu bé bị tiêm thuốc ngủ vào trong người!" "Thuốc ngủ?!" Tiểu Bao Tử nói: "Loại thuốc này đối với những trẻ nhỏ là không tốt chút nào, Nhưng mà hàm lượng thuốc ngủ ở trong người Tiểu Dư lại......" Trong giọng nói nghe thấy nó đang vô cùng phẫn nộ: "Những người này vì muốn để cho không ai chú ý đến bọn trẻ, chẳng hề để tâm đến cơ thể của bọn chúng, tiêm vào nhiều thuốc đến như thế, cũng không sợ bọn trẻ không chịu được sẽ có thể chết sao......" Ngay cả người lớn còn dùng thuốc ngủ để tự vẫn, hiện tại bọn trẻ còn bị tiêm nhiều thuốc ngủ đến như thế, cho dù có tỉnh lại, cơ thể nhất định sẽ để lại di chứng về sau! - ------