Thiếu phu nhân vô lại

Chương 1044 : Tạm biệt, người yêu của tôi! (18)

Kỳ thật từ khi cô vừa vào đại sảnh, liền liếc thấy Tịch Giản Cận trong đám người. Phát hiện anh gầy rất nhiều. Kỳ thật rất muốn lao vào trong ngực của anh, ôm anh, thế nhưng lập tức lại cảm thấy con của mình, chết như vậy, đáy lòng vẫn là tồn tại một tầng khúc mắc. Không nhìn anh, còn có thể không khổ sở, giống như có thể tạm thời quên mất chuyện tàn nhẫn kia, thế nhưng là đụng một cái đến Tịch Giản Cận, chuyện cũ như thủy triều, nhanh chóng bao phủ cô, giống như là muốn đem cô cắn nuốt hết. Cô uống có chút nhiều, uống đến sau cùng, rõ ràng cùng mọi người nói đang cười đùa, thế nhưng đột nhiênbuồn nôn, không nhịn được phun ra. Cô từ trong móc tay khăn ra, vội vàng lau sạch. Lý Tình Thâm cách cô rất gần, nhanh chóng ôm cô vào trong ngực, vỗ lưng của cô, chậm rãi nhận khăn tay từ trong tay của cô, tinh tế lau sạch sẽ môi cho cô. Bạc Sủng Nhi không có nôn bao nhiêu, Dịch Hỉ Hoan đưa một chén nước trắng, cô nhanh chóng súc miệng, toàn thân vô lực mềm nhũn trong lồng ngực của Lý Tình Thâm, từ từ bắt lấy quần áo của anh, nước mắt yên lặng chảy xuống. Kỳ thật cô không phải người phụ nữ mềm yếu. Thế nhưng nghĩ đến đứa con chết đi, cô liền tự trách, liền hối hận. Đều là cô không tốt.Cô không phải một người mẹ tốt! Lý Tình Thâm nhìn thấy Bạc Sủng Nhi như vậy, không nhịn được nâng Bạc Sủng Nhi đứng lên, thản nhiên nói ngời ở bên: "Tôi đưa cô ấy về nhà nghỉ ngơi trước, mọi người chơi đi." Lý Tình Thâm nói xong câu đó, ánh mắt bắn về phía bên Lăng Mạt Mạt. Lăng Mạt Mạt cúi đầu, từ đầu đến cuối không có nhìn Lý Tình Thâm. Trong mắt Lý Tình Thâm lóe ra một tầng quang mang phức tạp, cuối cùng vẫn vịn Bạc Sủng Nhi rời đi. Tịch Giản Cận đứng lên, bất ngờ đi sau lưng bọn họ ra cửa. Anh nhìn thấy cô lên xe người đàn ông kia, lại phát hiện không có nửa điểm dũng khí xông lên ngăn lại. Kỳ thật anh sợ. Sợ cô giống như là bảy năm trước, vô luận anh xin cô làm sao, cô đều cho anh lời tàn nhẫn! Tửu lượng Bạc Sủng Nhi không tốt, uống nhiều như vậy, cũng có chút nhiều, bắt đầu cười khúc khích, sau đó lại bắt đầu dốc sức rơi lệ.