“Mục đích của ta?! Ha ha! Ta không có mục đích!” Nữ vương ngưỡng cổ, vẽ lên một đường cong duyên dáng, thực sự rất dẫn người phạm tội! Nữ vương liếm răng nanh, nhìn An Sắt vẫn còn bình tĩnh, không khỏi khen ngợi, không hổ là người nắm quyền của Andy Lôi Khắc, có mưu lược có quyết đoán, nhân tài như vậy mới có thể vui đùa tận hứng. “Mục địch của gnươi rốt cuộc là cái gì?” An Sắt nghiến răng nghiếng lợi hỏi lại một lần, từ lúc bắt đầu sinh ra tới giờ, An Sắt lần này là thấy nguy hiểm nhất, đoán không ra nữ vương điên cuồng này, không biết bước tiếp theo là gì, loại sợ hãi cùng bất lực này làm cho An Sắt nôn nóng, huống hồ………………….Huống hồ Mộc còn bị uy hiếo, nếu không ngoài dự đoán, mục đích tiếp theo của nữ vương hẳn là sẽ……………. “Tiểu An Sắt, đứa nhỏ này ta mang đi nga, không cần lo lắng, ta chờ ngươi hồi phục lòng trung thành, hoặc là, ta chờ ngươi mang thi thể đứa nhỏ này đi, mưu phản và báo thù! Ha ha…………….” Nữ vương mang theo Mộc, rất nhanh rời đi, tựa nhỏ đứa nhỏ nhanh chân chạy đi, vừa khẽ hát vời rời đi………. Chỉ để lại An Sắt con mắt đỏ tươi chưa có giải trừ giam cầm, giống như là muốn giết người. “Nga! Đã quên nói cho ngươi, tiểu An Sắt, ngươi hôm nay ở ngay đây phản tỉnh đi, suy nghĩ một chút, hậu quả mạo phạm vương uy của ta.” Những tiếng cuối cùng còn mang theo tiếng cười trêu đùa, mang theo ấm áp tản đi khắn nơi. Chết tiệt! Nữ vương………Chết tiệt! Con ngươi đỏ tươi của An Sắt lóe lên, vẫn duy trì tư thế đó, trước mắt là cái bàn đã tan nát, trận này tại sao quỷ dị như thế, hơn nữa An Sắt còn cảm thấy có người đang đến. Không may, người đến đây lại là………………..tên ngốc lớn mật không sợ chết cùng anh dũng vô cùng, tướng quân uy phong khai quốc tướng quân — Duy Khắc! Duy Khắc dồng dạng tản ra khí tức của quỷ, đen mặt, nắm chặt tay, đạp mạnh chân đi đến. Hỏi hắn vì cái gì giận như vậy, chính ngươi ngẫm lại, Duy Khắc yếu nhất là ai?……………………….Không phải mẹ hắn, trừ mẹ hắn ra, đương nhiên là Hạ Thụ, hay nói cách khác, ngươi có thể chịu đựng khi nhìn thấy lão bà của mình bị khi dễ như thế không? Huống hồ còn bị khi dễ đến khóc. Cho nên………..Duy Khắc phẫn nộ muốn đánh An Sắt. Chính là, khi hắn một quyền đánh tới, gian cầm An Sắt liền giải trừ. Hai người tâm tình không tốt đụng phải nhau thì sẽ xảy ra chuyện gì? Hơn nữa là một người bị đánh, một người có lão bà bị khi dễ. Trên quảng trường hoa viên, có hai người, luyện quyền không biết mệt mỏi. Chiêu chiêu liền muốn lấy mạng! Cuối cùng hai người cảm thấy dùng quyền thật mệt, liền rút đao ra, tia lửa xuất hiện khắp nơi. “Chết tiệt! An Sắt! Ta hỏi ngươi vì cái gì nhằm vào Hạ Thụ? Nếu ngươi bởi vì muốn lợi ích, ta con mẹ nó liền chém ngươi!” Duy Khắc cắn răng chém qua một đao, từng đạo từng đạo mạnh mẽ. An Sắt khom người, tay phải huy đao về phía trước, đem đao Duy Khắc đẩy ra, mang theo con ngươi đỏ tươi cười nói: “Đúng vậy! Ta chính là vì lợi ích! Ngươi thế nào?” Tuyệt không thể liên lụy bọn họ, An Sắt nghĩ. “Phi! Ngươi cho là ta nhìn không thấy sao? Ngươi khẳng định có chuyện gạt ta cùng Hạ Thụ, ngươi nếu nói, chúng ta vẫn là anh em! Ngươi nếu không nói, ta liền đánh cho tới khi ngươi nói mới thôi!” “Đừng nói giỡn! Ngươi có thể lấy mệnh của mình cùng ta cược, nhưng mà Hạ Thụ thì sao? Ngươi muốn nhìn hắn chết?!” An Sắt ngữ khí không chút lưu tình, đao trong tay liên tục đánh tới, Duy Khắc ngăn chặn, cuối cùng dùng toàn lực, một bên ứng phó, một bên mắng: “Ngươi cho chúng ta là người nhu nhược sao? Duy Khắc ta còn chưa có làm qua người ngu nhược! Ta sẽ không, Hạ Thụ cũng sẽ không!” “Hừ!” An Sắt hừ lạnh, hai người lại tiếp tục so chiêu không nói lời nào. Nếu Hạ Thụ hoặc là An Sắt hỗ trợ, An Sắt nắm chắc có thể thắng nữ vương, nhưng mà, một khi làm như vậy Mộc chế chết! Nếu vì cứu Mộc, nữ vương sẽ không thể lưu lại Hạ Thụ cùng Duy Khắc! Vợ cùng anh em, nên chọn ai? Hạnh phúc cùng quyền lợi, nên chọn ai?