Ăn xong mỗi người chia theo cặp đôi đi một ngả.Vì mai là lễ tình nhân nên họ cũng k kiêng kị gì cả. Mặc kệ có phải yêu hay k yêu thì cứ phân cặp đôi mà đi. *Cặp đôi chiến thắng-nó hắn *Cặp đôi thua cuộc-Minh Linh *Cặp đôi k đội trời chung-Hạo Vũ Hân Và *Cặp đôi oan gia-Kin Ngọc. -*-*-*-*-*-*-*-* Minh Với Linh ham chơi thế là hai anh chị rủ nhau đi chơi. Hạo Vũ với Hân căm tức nhìn nhau-kết quả hai anh chị đi đấu bóng chày. Còn Kin với Ngọc thì đi đua xe ở đường đua Live and Die (Sự sống và cái chết). Có cần kinh khủng đến vậy k. Haizzzz.thôi kệ duyên trời định mà. Chỉ có anh Phong nhà ta galang nhất.Vì biết lo cho chị Vy. Thế là anh dẫn chị đến GB mua đồ chuẩn bị cho ba ngày du lịch tình yêu của anh chị. Trung tâm mua sắm Golden Robe,khu trang phục -Cái này đi-hắn cầm một cái váy voan bằng hoa nhẹ nhàng đưa cho nó. -Ừm...được.Vậy cái này thì sao.Lúc này nó lắc lắc trong tay một cái áo voan nhẹ nhàng màu trắng in hình con mèo garfield béo ú xinh đẹp cùng một chân váy voan mỏng xòe hai tầng cực kỳ nữ tính dẽ thương . -Hồi nhỏ mẹ tôi nói tôi cực giôsng con mèo garfield đó nha.Nói gì mà siêu quậy,lười biếng,ngủ nhiều chứ?Lúc đó tôi nghĩ là vớ vẩn mẹ chỉ biết nói xấu tôi thôi.Bây giờ nghĩ lại thật ấm áp nha.-nó hồi tưởng lại những ngày tháng còn nhỏ.Khi đó nó vẫn là một đứa trẻ chưa biết gì đến thế giới bên ngoài thì có chút lưu luyến mà kể cho hắn nghe. Còn hắn chấn động khi nghe những câu này. *Một buổi sáng vào 11 năm trước. -Tuyết nhi.Em dậy đi đừng có ngủ nữa.Ngủ mãi k vận động béo ú lên như con mèo garfield mập trong phim đó-một cậu bé siêu anh tuấn năm tuổi đang kéo một cô bé dễ thương từ trong chăn dậy.Thoạt nhìn cô bé có chút ngây thơ hơn cậu bé.Vì cô kém cậu hai tuổi lận mà. Và đừng hỏi cậu bé sao biết con mèo garfield ngé.Vì tối nào cô bé cũng ngồi trước tivi coi phim này.Mà do sợ ban đêm nên cô vẫn kéo cậu coi cùng nên cậu mới biết con mèo đó.Chứ k cậu thèm vào coi cái phim trẻ con đó. -Anh cho em ngủ tý nữa thôi.Lúc nào cũng nói vậy.Suốt ngày nói xấu em.Nào là béo ú,ham ăn,ngủ nhiều.Hứ em thích vậy đấy-cô nhóc chu mỏ lên trách cứ cậu bé xong trùm chăn ngủ tiếp.*********** Hắn như đang chìm vào trong kú ức. -Này.........này...đầu heo ..gió lạnh.anh bị làm sao vậy-nó thấy hắn cứ đờ đẫn ra thì huơ huơ tay trước mặt hắn. Hắn nhìn người con gái trước mặt.Dương Lãnh Phong hắb trước giờ luôn sống với thực tế.Hắn sẽ chọn thừa nhận và đối mặt chứ k chọn trốn tránh. Vì thế.Hắn thừa nhận.Quả thực quả thực hắn đã dộng tâm với cô rồi. Hắn................. Hắn đã tự hứa với bản thân sẽ k bao giờ động tâm yêu thương người con gái khác. Vậy mà....... K hắn k thể nào trong tim hắn mãi mãi và mãi mãi chỉ có người con gái đó thôi. Người con gái ấy mang tên Trần Tuyết Vũ. Ném một cái thẻ vàng cho nó.Hắn xoay bước đi một cách vội vã vẫn k quên bỏ lại một câu -Cô muốn mua gì thì mua.Tối ra đầu đường đứng chờ tôi. Nói xong thì bỏ đi luôn. Để lại nó một mình cầm thẻ vàng trong tay tức giận ngụt trời. Hắn tưởng nó thiếu tiền à.Ném cho cái thẻ vàng rồi đi luôn.Hứ hắn xem nó là ai. Nhưng tức giận thì ít đau lòng thì nhiều.Nó biết hắn là giả dối.Có ý tốt đóng giả làm bạn trai nó.Nhưng nó muốn hắn cứ giả dối như thế.Đừng lạnh lùng như thế này.Nó............... Có lẽ đã có chút gì đó gọi là yêu rồi. Có lẽ chỉ là một chút.Một chút thôi.Gọi là yêu hắn rồi.Vậy tại sao k cho nó tiếp tục ảo tưởng đi chứ. Cầm thẻ vàng trong tay nó định ném vào sọt rác.Nhưng sau đó nghĩ lại.Cầm bỏ vào balo. Rồi xoay gót đi. Còn đâu tâm trạng mà mua với chả sắm chứ.