Bà ta cảm nhận được sự hủy diệt trong ánh mắt bọn nó.Lập tức trở nên điên cuồng.
Phương Tố Hoa thần trí lúc này vô cùng rối loạn.Tâm bà ta sinh ra sợ hãi.Lá thư mà bà vừa đọc thật sự đã...........
Nhưng bà ta nhất định phải bảo vệ Hương Hắc Ngọc....Nhất định
Nhận ra sự khác thường của bà ta Ngọc lập tức vung tay lên.Mười ngón tay bò ra 10 con nhện màu vàng đang nhả tơ.Mười đường tơ nhện bay đến chỗ Phương Tố Hoa khóa chặt bà ta.Sợi tơ tưởng chừng một búng tay là sẽ đứt nhưng đem cắt cũng k thể đứt bởi vì nó được tu luyện qua bàn tay của Flavia mà.
-Các người thả ta ra......thả ta ra..Ta nhất định phải bảo vệ nó...-bị khóa chặt tứ chi Phương Tố Hoa ra sức giãy dụa.
Nó nhìn nhìn bà ấy một lúc rồi mở miệng.
-Số 4
Số 4.Một âm thanh nhỏ vang lên nhưng lại làm cho Phương Tố Hoa sững sờ.Quên đi cả việc giãy dụa.
-Số 4-bà ta ngước đôi mắt đã thoáng trầm tĩnh lên nhìn nó hỏi lại
-Phải là số 4
-Số 4.Số 4.Số 4........-lặp đi lặp lại bao nhiêu lần thì nước mắt trên khuôn mặt bà ta rơi bấy nhiêu
-Ta sai rồi sao.-âm thanh nức nở vang lên rồi từ từ nhỏ hẳn
Im lặng
Thời gian chầm chậm trôi qua từng tích tắc một.Âm thanh còn lại là tiếng dế kêu vang vọng như tiếng u hồn khởi lên.
Liếc đồng hồ nhìn thời gian.Nó lên tiếng
-Cho bà chọn phương thức để ra đi
Lúc này Phương Tố Hoa bỏ đi khuôn mặt dữ tợn và sắc bén thường ngày để hiện lên những nếp nhăn già nua nhưng lại nhu hòa hơn trước rất nhiều.
Bà ta yếu ớt lên tiếng
-Hương Hắc Ngọc ở phía Bắc của Đường Trần Lâm.Ở đó có một cây liễu già.Phá hủy cây liễu đó đi rồi đào sâu 4 tấc đất sẽ lấy được.Các ngươi mau đi đi
Nhìn bà già yếu trước mặt
Tụi nó trầm ngâm một lúc rồi xoay người rời đi.Được một quãng xa thì căn nhà hoang tàn mới vừa nãy đó bừng cháy.Ánh lửa bùng lên sau lưng bốn thân ảnh nhỏ.
Ánh lửa tham lam đã hoàn toàn phá hủy cái tên Miss à không Phương Tố Hoa vĩnh viễn.
Từ bây giờ sẽ k có cái người tên Phương Tố Hoa tồn tại
Có lẽ k ai ngờ tới Miss.Clane lừng lẫy uy chấn một thời mà lại ra đi như thế này
-------
Bốn người di chuyển nhanh trên con đường đến phía Bắc đường Trần Lâm phía cây liễu già.
Sau vài giây vận động tứ được gọi là Hương Hắc Ngọc đang phát ra ánh sáng và một mùi hương mê hoặc.
Nó bước đến cầm một lọ dung dịch vung xuống.
Hương Hắc Ngọc dũng mãnh được người người lùng kiếm đang từ từ tan dần trong bóng đêm và biến mất hoàn toàn.Nhưng nó vẫn có một người bạn cùng ra đi đó là cây liễu già.
Có lẽ từ bây giờ Phú Vĩ sẽ mãi mãi thực sự là đống tro tàn.
24:42 Nhiệm vụ hoàn thành
Bốn bọn nó nhanh chóng rời khỏi.Những chiếc moto phóng như tia sáng sẹt ngang qua đường.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
1 chương
12 chương
23 chương
10 chương
14 chương