Tại tối qua ngỷ muộn nên kết quả là sáng nay
-Lâm Yến Vy.Con Ma Ham Ngủ kia.Mày dậy ngay cho tao.Không tao đem mày bán cho tên Gió Lạnh kia đó-thay đổi chủ nhân của giọng nói.vì hôm nay là Hân Hân gọi nó dậy.
-Mày ồn ào gì thế con điên kia.-nghe đến tên hắn là nó như bị hất chậu nước lạnh vào mặt.Cơn tỉnh ngủ tan hết.
-Tốt nhất là mày xuất hiện sau 5 nữa không tao bán mày đi đó-Hân cảnh cáo xong xoay gót đi.
Con bạn điên này chắc chắn là nghe bà tám Linh Linh kia nhiều chuyện.Nên mới sáng sớm lôi tên đá thúi đó ra ám nó mà.
Huhuhu.....lão Thiên ơi sao số con khổ vậy trời.*tg.suốt ngày than mãi câu này.
Vy.mày muốn chết à con điên kia tg.hịhi.em đâu có.chắc tại chị nghe lộn gì đó ạ
Vy.tốt nhất là như thế tg.Dạ •lau mồ hôi•*.
Vscn xong nó uể oải lết xuống lầu.
-Haahaha.Tiểu Vy mày mới phát hiện ra kiểu trang điểm mới sao.Dễ thương quá đi à.-Linh vừa ăn vừa nhìn vào đôi mắt gấu trúc của nó
-Mày không muốn ăn nữa à con kia.Mày yên tâm mối thù ngày hôm qua tao sẽ đòi lại nên không cần phải gấp đâu-nó cảnh cáo
-Hihi.Bạn tốt.Tiểu Vy xinh đẹp.Mày đừng có hẹp hòi như vậy được không.Dám chơi dám chịu chứ ai lại như mà.Nhỏ mọn.Động một tý là lại đi thù hằn người ta.
-Hừ phải.Tao nhỏ mọn nên thù này tao chắc chắn sẽ chả.Vương Thảo Linh cứ đợi đấy
Nghe giọng nó mà chân tóc của Linh muốn dựng lên như lông nhím rồi.
Còn Bảo Hân ngồi bên cạnh cũng chẳng khá hơn.Rõ ràng là chưa vào mùa đông.Mà nhỏ cứ cảm giác mình đang ở Bắc Cực vậy.Rét lạnh toàn thân.
Kết thúc bữa sáng trong không khí u ám.Nó sách xe đạp đi trước bỏ mặc 2 con bạn vô tình vô nghĩa ở đằng sau.
-Tiểu Vy Vy.Bạn tốt.Bọn tao xin lỗi mà.Tao không lôi tên đó ra trước mặt mày nữa đâu-Hân Hân ngồi đằng sau xe Linh hô to về phía trước
-Vy Vy....hộc hộc...cho tao xin lỗi vụ ngày hôm qua đi mà...hộc...tao...hộc...-Linh vừa đạp xe vừa nói đến thở không ra hơi.
-Thôi được rồi đấy.Mày thở không ra hơi rồi đấy.Im đi để tao nói cho-Hân tốt bụng nhắc nhở Linh
-Màyyy......cút xuống ngay cho tao.Biết tao chở mày mệt lắm không.Mày là lợn sao mà nặng thế...
-Hihi...tao xin lỗi.Ý tao là mày cứ chuyên tâm chở đi để tao nói cho-Hân giở giọng nịnh nọt
-Cút xuống
-Làm ơn đi mà.Please
-OK.Vậy mày lên đầu ngồi đi để tao ngồi đằng sau cho
-Không không.Cơ thể tao yếu lắm ngồi ở đầu nhiều gió thế tao ốm mất
Hai nhỏ cứ luyên thuyên với nhau mà đáu biết nhân vật chính đã không thấy bóng dáng rồi.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
1 chương
12 chương
23 chương
10 chương
14 chương