Trên vùng gần ngoại ô,một đám người bịt mặt mặc đồ màu đen đang đứng chờ hai con người vô tích sự nhất,đó chính là hắn và anh,nhìn đồng hồ thì đã 3:59 rồi,bỗng dưng từ đâu xuất hiện hai chiếc xe mô tô phân khối lớn phóng đến,không ai khác chính là anh và hắn,nhỏ và nó thì nhìn anh với hắn không chớp mắt: -Anh có bị điên không mà mặc cái bộ đồ thể thao thế hả!Còn màu sắc lòe loẹt nữa chứ,đi đánh nhau chứ đâu phải đi giải bóng đá châu Á đâu mà làm màu mè thế! Nó lắc đầu oán trách,nhỏ thì cũng lên tiếng: -Minh à,sao cậu ăn mặc gì mà thoải mái thế!Có biết ở đó sẽ nguy hiểm lắm không mà sao lại mặc bộ đồ lửng thế kia,nhỡ bị thương thì sao đây(Chuyện tình giữa hai người vẫn chưa được tiết lộ!) Anh cũng hiểu ra chỉ gãi đầu cười rồi liếc mắt đưa tình với nhỏ,nó và hắn nhìn nhàu rồi hại nhìn cái cặp tí ta tí tớn kia mà lắc đầu không hiểu,không biết hai người dó có chuyện gì mờ ám không nhưng thôi đành phải dẹp qua một bên để chú ý đến trận chiến chuẩn bị xảy ra trước mắt.Thế là cả đoàn tiến đến nơi đã hẹn,một đội quân lực lượng rất lớn đã đứng chờ sẵn,bọn nó đã cho quân iểm trợ núp ở một chỗ khi nào có hiệu lệnh thì mới được ra ngoài.Người đứng đầu bang không ai khác chính là ông trùm mafia như đã nói,không ta cởi chiếc khẩu trang ra và khinh bỉ nói: -Ta sẽ cho các ngươi nhìn thấy mặt ta một lần tới khi chầu diêm vương(Tiếng anh) -Thật ư!Hay là ông lại bại trận dưới tay của bọn tôi!(Tiếng anh) Nó nhếch mép cười khẩy nhìn ông ta,ông ta thì không muôn dài dong nên lên tiếng: -Tất cả lên! Thế là một đám người hơn 200 vệ sĩ xông lên,giờ chỉ có mỗi hắn,nó,nhỏ,anh và Key đứng ở giữa,mắt ai nấy đều chuyển về sát lạnh như muốn thiêu đốt người trước mặt,tất cả tung ra những đòn chuẩn xác từng mi li,chỉ trong vòng 10 nốt nhạc thì 200 trăm tên vệ sĩ ấy đã nằm bẹp dí dưới đất,ông ta vô tay tán thưởng: -Như các ngươi tìm hiểu ta không có đơn giản! Từ những bụi cây đằng sau đó,có thêm 400 tên kiếm đạo chuyên ngiệp Nhật bản xông ra ngoài,bọn nó ra hiệu,một đoàn quân iểm trợ liền xông ra ngoài đánh nhau,trận chiến kịch liệt cuối cùng cũng đến hồi kết,tất cả quân ông ta đều bị quân của bọn nó đánh cho nằm liệt sàn nhà,ông trùm mafia thì vẫn bình thản như không có chuyện gì,bỗng nhiên từ những hàng cây rậm rạp có những cây kim tẩm độc bắn ra rất nhiều,bọn nó phải né những mui kim đó rất nhanh nhưng nó bắn ra rất nhiều làm cho nhỏ bị trúng,nhỏ bắt đầu mặt trắng bẹch không còn sức sống,mọi người đàng phải cho một người lính dìu nhỏ đi trong yên lặng làm cho ông ta không hay biết,bỗng nhiên từ đâu có những cánh hoa hồng đỏ rơi xuống,đây có phải là báo hiệu của bang Red Rose huyền thoại mà người ta vẫn đồn đại,ông ta bỗng nhiên đổ mồ hôi hột,mắt bắt đầu giật giật,cả đám người mặc những bộ đồ đỏ đô xuất hiện,chỉ toàn là nữ sát thủ có võ công thâm hậu,tất cả kim tẩm độc đều bị họ lắm trong tay bắn ngược lại trong giây lát,ông ta bị một nữu sát thủ bắt kim tẩm độc nên đã chết,không chần chwof gì cả đồng bọn chạy lại chỗ nhỏ,gọi cứu thương trong bang lại chưa,cuối cùng thì vết thương được băng bó xong,độc cũng chưa lan rộng nên kịp thời chưa bị gì.Nó bây giờ mới quay sang bang Red Rose coi tình hình,.một bóng người phụ nữ với bộ đầm màu đỏ rực rỡ,bờ môi đỏ rực,ánh mắt quyến rũ,mái tóc đen uốn lọn dài mượt.Nó bất chợt nhận ra cất tiếng: -Chị Lan! Chị Lan là bang chủ bang Red Rose sao!Chị Lan chính là chị họ của cô,ở nước ngoài chị ấy là người yêu thương cô nhất,luôn nuông chiều cô và quan tâm cô hết mực.Cô bây giờ như một đứa trẻ,chạy lại ôm chần lấy chị và khóc òa như em bé.Chị Lan hiền dịu vuốt mái tóc của cô ôn tồn bảo: -Cái con bé này,mấy tuổi rồi mà vẫn nhõng nhẽo thế kia!Ngoan nào,chúng ta cùng về nhà thôi! Hai người đó diễn phim tình cảm làm cho cả đám kia đỡ cứng trừ nhỏ ra vì nhỏ cũng biết mà,hắn thì nghĩ tahafm"Không ngờ cái con nhỏ ác bà bà đó cũng biết khóc,đúng là nguy hiểm(Khóc mà nguy hiểm)",anh thì cũng suy nghĩ"May mà còn biết khóc,chứu cứ tưởng tảng băng di động",hai người hai dòng suy nghĩ khác nhau.Cuối cùng mọi người cùng về nhà nở tiệc ăn mừng sự trở lại của chị Lan và chiến thắng ông trùm mafia,chị Lan rất thân thiết với người thân nhưng khi làm bang chủ thì ai nhìn vào cũng phải khiếp sợ.Thế là chị Lan cuối cùng cũng tạm biệt cả nhà về,nó cũng ôm chầm chị Lan một cái rồi mới cho chị về với vẻ mặt nuối tiếc không ngừng.